Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1765: Chân tướng (2)




Sắc mặt Lạc Nhật Thần Vương đại biến, lắc đầu nói:

- Phục Hy thị cường giả xuất hiện lớp lớp, hiện tại chính là thời điểm danh tiếng cực thịnh, kẻ nào có thể tiêu diệt Phục Hy thị? Ngươi muốn lại bị bọn họ tìm được trấn áp sao? Đám lão bạn già năm xưa kia, có kẻ nào là không bị buộc phải bắt đầu ẩn tàng, có kẻ nào dám thò đầu ra chứ? Vừa thò đầu ra sẽ liền bị bắt lấy, nói không chừng còn có thể bị tìm được sào huyệt, nhổ cỏ tận gốc, hồn phi phách tán!

- Ngươi hãy nghe ta nói xong đã!

Hắc Đế cười ha hả, nói:

- Muốn tiêu diệt Phục Hy, trước phải diệt Tân Hỏa. Diệt trừ được Tân Hỏa, truyền thừa của Phục Hy thị đoạn tuyệt, khí vận cũng sẽ tuyệt. Ta nhận được tin tức, Kẻ thừa kế Tân Hỏa một đời này đã già rồi, sinh cơ đang không ngừng xói mòn, tu vi thực lực không cường hoành bằng trước đây, không còn bao nhiêu thời gian còn sống nữa. Hắn tất nhiên sẽ quay về Tổ Tinh của Phục Hy thị! Hơn nữa, Hy Hạo Đế cũng đã già rồi, đoán chừng cũng không còn bao nhiêu thọ nguyên nữa rồi. Đây là một cơ hội tốt để giết chết Kẻ thừa kế, tiêu diệt Tân Hỏa! Tiêu diệt được Tân Hỏa, sẽ có thể tiêu diệt Phục Hy thị!

Lạc Nhật Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Cơ hội tốt như vậy, sao bản thân ngươi không đi?

Toàn thân Hắc Đế bao phủ trong bóng tối, tiếng cười từ trong bóng tối vang ra, nói:

- Ta cũng không phải bảo ngươi trực tiếp xuất thủ! Ngươi không phải là có một gã đệ đệ sao? Hắn và ngươi đều là sinh ra ở nơi này, bản lĩnh hiện tại cũng đã không yếu. Ngươi có thể để cho hắn thay ngươi xuất thủ. Cứ như vậy, mặc dù có nguy hiểm, nhưng cũng là hắn chịu chết thay cho ngươi. Hơn nữa, ngươi lưu lại trấn thủ Tịch Cốc, hắn cũng có thể phục sinh trở lại. Ngươi vừa không có bất kỳ tổn thất nào, đệ đệ ngươi cũng sẽ không chết, hơn nữa lại có thể diệt trừ Tân Hỏa, cớ sao mà không làm?

Thần sắc Lạc Nhật Thần Vương khẽ động, đột nhiên mỉm cười, nói:

- Cớ sao mà không làm? Sao ngươi không làm, ngược lại để cho ta đi làm?

- Bởi vì ta không có một gã đệ đệ xuất sắc như vậy!

Ngữ khí Hắc Đế có chút chán nản, nói:

- Ta đã ăn mất đệ đệ ta từ lâu rồi! Thật có chút hối hận a! Ăn quá sớm, còn chưa có nếm ra được chút ngon ngọt nào. Nếu lưu hắn lại tới hiện tại, mùi vị nhất định sẽ càng tốt hơn a! Sau này ta sẽ cẩn thận chú ý, nếu có mầm mống tốt, nhất định phải chậm rãi nuôi lớn, nói không chừng sau khi lớn lên mới ăn, chỗ tốt đối với ta sẽ càng lớn hơn!

Sắc mặt Lạc Nhật Thần Vương âm tình bất định, một hồi lâu sau mới nói:

- Chỉ dựa vào thực lực của Ba Tuần, sợ rằng chưa chắc sẽ là đối thủ của Kẻ thừa kế Tân Hỏa. Ta còn phải ẩn giấu chút thần thông vào trong Thức hải của hắn, mới có thể diệt trừ được Tân Hỏa, đánh trọng thương Kẻ thừa kế Tân Hỏa. Bất quá, nếu ta lưu lại thần thông, sợ rằng Hy Hạo Đế sẽ biết rõ là ta làm, bất luận thế nào cũng sẽ lùng sục ta, lôi ta ra cho bằng được! Nếu ta gặp phải nguy hiểm, ngươi nhất định phải tới đây giúp ta đó!

Hắc Đế nghiêm mặt nói:

- Ngươi yên tâm! Đừng nói là Hy Hạo Đế không tìm được ngươi, cho dù có tìm được, ta cũng sẽ lập tức chạy tới! Ngươi và ta dù sao cũng là giao tình nhiều năm!

Lạc Nhật Thần Vương thở phào nhẹ nhõm, gọi một tôn Tiên Thiên Ma Thần tới. Bộ dạng tôn Tiên Thiên Ma Thần kia có chút phảng phất với Hình Thiên bên cạnh Chung Nhạc, cái đầu cũng không nhỏ. Bất quá, thân thể hắn càng khôi ngô hùng tráng hơn, sau lưng mọc hai cánh, ba chân trảo chim, bộ dáng uy phong lẫm lẫm.

Lạc Nhật Thần Vương phân phó một phen, lại đánh một đạo thần thông của chính mình vào trong Thức hải của hắn, nói:

- Ba Tuần, Kẻ thừa kế Tân Hỏa sẽ chạy tới Phục Hy thị Tổ Tinh, ngươi hãy đi bố trí mai phục bên ngoài Tổ Tinh, tất yếu phải diệt trừ hắn! Nhưng mục đích chủ yếu nhất, vẫn là diệt trừ đóa Truyền Thừa Chi Hỏa kia. Với thực lực hiện tại của ngươi, sợ rằng còn không phải là đối thủ của Kẻ thừa kế Tân Hỏa, cho nên ta đã lưu lại thần thông Lạc Nhật Trầm Thụy Đại Chú trong Thức hải ngươi. Thần thông này thi triển ra, toàn thể Tổ Tinh toàn bộ Thần Ma cũng sẽ rơi vào ngủ say, cho dù là tồn tại Đế cấp, cũng sẽ mệt mỏi muốn ngủ. Ngươi gặp được Kẻ thừa kế, trước tế xuất thần thông của ta, sau khi hắn ngủ say, liền lập tức giết chết hắn, tiêu diệt Tân Hỏa!

- Chúng ta thân là Tiên Thiên Ma Thần, sao có thể đi ám toán một tên sinh linh Hậu Thiên chứ?

Ba Tuần nhất thời giận dữ, nói:

- Huynh trưởng, với thực lực của ta, tuyệt đối có thể giết chết một lão già gần đất xa trời!

- Im miệng!

Lạc Nhật Thần Vương quát lớn:

- Chuyện này liên quan tới sinh tử tương lai của Tiên Thiên Thần Ma chúng ta, sao có thể để cho ngươi tự tung tự tác, làm xằng làm bậy được? Ngươi nhất định phải dựa theo sự phân phó của ta mà làm, không được phép tự mình chủ trương!

Ba Tuần bất đắc dĩ gật đầu đồng ý, xoay người rời đi, rời khỏi Tịch Cốc, mà Hắc Đế thì cũng cáo từ rời đi, đi ra bên ngoài Tịch Cốc.

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền lái ra khỏi Tịch Cốc, chỉ thấy Hắc Đế và Ba Tuần bay về phía hai phương hướng bất đồng. Hắn thoáng có chút chần chừ. Hiện tại hắn có hai con đường để đi, một con đường là đi theo Ba Tuần, đi chứng kiến nguyên nhân khiến cho Tân Hỏa lâm vào ngủ say, một con đường khác là theo chân Hắc Đế, tìm kiếm sào huyệt của Hắc Đế, tòa Tiên Thiên Thánh Địa đã sinh ra Hắc Đế kia.

Nếu muốn triệt để diệt trừ Hắc Đế, trước phải tìm được sào huyệt của hắn, phá hủy đi, lúc đó mới có thể triệt để diệt trừ được hắn.

- Hiếm khi mới nhìn thấy Hắc Đế, ta nhất định phải đi theo sau lưng hắn, tìm được Tiên Thiên Thánh Địa xuất thân của hắn!

Hạo Dịch Đế lẩm bẩm:

- Lão gia hỏa này trước giờ ẩn núp vô cùng sâu, hơn nữa sau lưng còn có một vị tồn tại cực kỳ đáng sợ. Nếu có thể diệt trừ được hắn, ngược lại cũng là một chuyện may mắn!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, lớn tiếng nói:

- Hạo Dịch Đế, sau khi ngươi tìm được sào huyệt của Hắc Đế, có thể nói cho ta biết được không?

Hạo Dịch Đế vẫn không cách nào nghe được lời nói của hắn, tiếp tục lẩm bẩm nói:

- Nghĩ muốn đuổi kịp Hắc Đế quả thật rất khó! Bất quá, hắn căn bản không thể cảm ứng được ta. Nếu ta tìm được sào huyệt của hắn, lại không thể diệt trừ được hắn, sẽ lưu lại đầu mối liên quan tới Tiên Thiên Thánh Địa của hắn. Tương lai nếu ta chết rồi, ngươi hãy đi Hư Không Giới gặp ta… Phi phi… tương lai đương nhiên là ta đã chết rồi. Tiểu Phục Hy, tương lai chúng ta gặp lại tại Hư Không Giới a!

Hắn phóng người nhảy một cái, rời khỏi Cổ thuyền, cười hắc hắc, nói:

- Linh của ta sẽ luôn đợi ngươi trên Hư Không Giới, tìm kiếm ngươi, đợi ngươi tới tìm ta! Khi nào ngươi nhìn thấy ta, chỉ cần nói một câu ‘Ước hẹn tại Tịch Cốc’, ta sẽ biết rõ chính là ngươi!

Chung Nhạc chạy nhanh tới chỗ đuôi thuyền, chỉ thấy Hạo Dịch Đế sớm đã vô tung vô ảnh.

- Tân Hỏa, ngươi có muốn biết nguyên nhân vì sao ngươi ngủ say không?

Chung Nhạc trầm giọng hỏi.