Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1780: Luân Hồi Táng Khu (1)




Từ sau thời đại Đại Toại, Thang Cốc từ xưa tới nay chính là Đệ nhất Thánh địa trong Vũ trụ Cổ lão, là ngọn hải đăng rọi sáng vũ trụ hắc ám. Nơi này là khởi nguyên của văn minh, Đại Toại đã mở ra hệ thống tu luyện Đồ đằng trên Phù Sơn, đã khắc ấn lịch pháp, văn tự trên Phù Tang Thần Thụ. Bởi vậy, nơi này ở trong lòng Thần Ma các tộc của Vũ trụ Cổ lão chính là địa phương vô cùng thần thánh.

Mặc dù trong Vũ trụ Cổ lão còn có Tiên Thiên Thần Đế là chính thống của Thần Tộc, nhưng Kim Ô thị sinh ra từ Thang Cốc, lại là đại biểu cho truyền thừa của Đại Toại, bởi vậy Kim Ô thị có thể ngang vai ngang vế với Tiên Thiên Thần Đế, cũng nhận được sự ủng hộ của các Thần Tộc trong Vũ trụ Cổ lão.

Lần này vô số Thần Tộc trong Vũ trụ Cổ lão nghe nói Kim Ô thị đánh bại đại quân Ma Tộc, liền theo tiếng mà tới, tôn Kim Ô thị làm chủ, bản thân chính mình như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, một là cầu được Kim Ô thị che chở, hai là cấu thành liên quân, tiến hành phản công Ma Tộc.

Bất quá, trong các Thần Tộc chạy tới nơi này, Đế tộc lại là không nhiều lắm, chỉ có quân đội Thần Ma của hai tộc Đại Phạm thị và Thiên Yêu thị mà thôi. Mà ba Đế tộc Kỷ Thông thị, Ma Vân thị và Đại Dục thị còn lại thì lại thuộc phạm vi thế lực của Tiên Thiên Thần Đế.

Đại Phạm thị và Kim Ô thị chính là thân gia, mà Thiên Yêu thị thì lại là vì khởi nguyên từ Yêu Tộc, không được những Thần Tộc khác tán thành, ở trong Thần Đế Cung lại càng là không có chút địa vị nào, bởi vậy đơn giản tới đây đầu nhập vào Kim Ô thị.

- Hề nhi, tạo nghệ của ngươi ở trên chiến trận đã không ai có thể sánh bằng, lần này phản công Ma Tộc, sẽ do ngươi thống lĩnh đại quân các tộc, ta chỉ lưu lại một phân thân ở bên cạnh ngươi!

Chung Nhạc nói với Kim Hà Hề:

- Ta dù sao cũng chỉ là cô gia nhà các ngươi, nếu do ta chủ chưởng đại quân, mọi người sẽ nói Kim Ô thị đã đầu phục dưới trướng Tiên Thiên Cung, sẽ khiến cho sư tôn ngươi thấp hơn Mục Tiên Thiên một cái đầu. Mục Tiên Thiên cũng sẽ nhân cơ hội này, thôn tính quân đội của Kim Ô thị các ngươi. Do ngươi đứng ra cầm binh, ngươi là Tộc trưởng tương lai của Kim Ô thị, lại là phu nhân của ta, ngươi chấp chưởng binh quyền của Vũ trụ Cổ lão, ta chấp chưởng binh quyền của Tinh vực Tử Vi. Cho dù tương lai Mục Tiên Thiên đoạt đi binh quyền của ta, ngươi cũng có thể bảo lưu lại binh quyền!

Trong lòng Kim Hà Hề chấn động, thử dò xét hỏi:

- Ý của phu quân là…

- Sau này ngươi cứ lưu lại Vũ trụ Cổ lão, không cần lại tới Tử Vi nữa. Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo cũng sẽ lưu lại chỗ này, chỉ có Hình Thiên, Sư Đà và Hồn Đôn Vũ sẽ cùng ta trở về Tử Vi mà thôi!

Chung Nhạc đi tới đứng song song bên cạnh nàng, nhìn xuống đại quân Thần Ma vô biên vô tận dưới thành, ngữ khí nghiêm túc nói:

- Ta muốn lưu lại cho chính mình một đường lui trong Vũ trụ Cổ lão. Có ngươi tại Vũ trụ Cổ lão, quyền lực của ngươi càng lớn, chưởng khống binh quyền càng lớn, Mục Tiên Thiên lại càng sẽ không dám đụng tới ta, ta lại càng an toàn hơn. Còn nữa, không cần chém tận giết tuyệt Ma Tộc, nhớ phải lưu lại cho Ma Tộc một chút thế lực phản kháng. Làm như vậy, cho dù Mục Tiên Thiên có triệu hồi ngươi trở về Tử Vi, ngươi cũng có lý do lưu lại Vũ trụ Cổ lão!

Kim Hà Hề khẽ gật đầu một cái, trong lòng đột nhiên khẽ động, quay đầu nhìn về phía Phù Tang Thần Thụ, lộ ra thần sắc vui mừng, nói:

- Sư tôn đã tỉnh lại rồi!

Tinh thần Chung Nhạc đại chấn, cùng nàng bay về phía Phù Tang Thần Thụ.

Ô Sào trên tán cây Phù Tang Thần Thụ tràn ngập kim quang sáng ngời. Trong Ô Sào, một vầng Thái Dương từ từ dâng lên, Kim Ô Thần Đế ba chân ngồi xếp bằng bên trong vầng Thái Dương, Đế uy bùng phát hạo hạo đãng đãng, tản mát ra khí thế vạn cổ trường tồn, chấn động toàn bộ Thang Cốc, khiến cho Thang Cốc cũng biến thành vô cùng thần thánh, vô số đại đạo chậm rãi xuất hiện.

Ngoài Thang Cốc Thần Thành, đại quân Thần Ma các tộc một mảnh sôi trào, tinh thần phấn chấn, hoan hô không thôi.

Kim Ô Thần Đế chính là lãnh tụ tinh thần của bọn họ. Hiện tại Thần Đế đã hiện thân, tự nhiên là đã mạnh mẽ cổ vũ tinh thần của bọn họ.

Chung Nhạc và Kim Hà Hề đáp xuống trong Ô Sào, nhìn về phía Kim Ô Thần Đế, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng. Khí thế của Kim Ô Thần Đế tuy mạnh, nhưng bọn họ đứng gần, có thể nhìn ra được hắn ngoài mạnh trong yếu, chỉ là mạnh mẽ vận khởi khí thế, khích lệ sĩ khí, phấn chấn tinh thần của tướng sĩ Thần Tộc mà thôi.

Thương thế của hắn không phải dễ dàng có thể khỏi hẳn như vậy được.

- Vừa mới từ trong trứng chim nở ra, vậy mà cũng không biến thành một con chim nhỏ…

Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Các ngươi đã tới rồi!

Kim Ô Thần Đế tản đi khí thế của chính mình, từ trên không trung đáp xuống, thân hình có chút loạng choạng. Cũng may những người khác không thể nhìn thấy. Trong Ô Sào đột nhiên hiện ra hai cái bồ đoàn, Chung Nhạc và Kim Hà Hề phân biệt ngồi xuống. Kim Hà Hề ân cần hỏi:

- Thương thế của sư tôn…

- Sợ rằng phải tu dưỡng ít nhất một trăm năm mới có thể khỏi hẳn!

Kim Ô Thần Đế mỉm cười, nói:

- Nhờ có Trường Sinh Đế trị liệu, cũng đã xem như là rất không tệ rồi! Lần trước ta suýt chút nữa đã bỏ mình, phải nghỉ ngơi mấy vạn năm mới khôi phục trở lại. Cô gia quả thật chính là phúc tinh của ta!

Chung Nhạc quan tưởng ra một phiến Tinh vực, hỏi:

- Thần Đế, ngươi có từng nhìn thấy qua phiến Tinh vực này hay không?

Kim Ô Thần Đế tinh tế quan sát, thần sắc khẽ động:

- Nhìn rất quen mắt a! Tựa hồ đã từng nhìn thấy qua ở đâu rồi… Chờ một chút! Ta quả thật đã từng nhìn thấy qua! Nơi đó là một mảnh chiến trường cổ lão, cực kỳ hung hiểm, được gọi là Luân Hồi Táng Khu!

- Luân Hồi Táng Khu?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Danh tự của địa phương này có chút kỳ quái. Táng khu, hẳn là địa phương dùng để mai táng. Luân Hồi Táng Khu, chẳng lẽ là địa phương mai táng Luân Hồi sao?

Kim Hà Hề cũng có chút nghi hoặc, hiển nhiên nàng cũng chưa từng nghe qua trong Vũ trụ Cổ lão còn có một địa phương như vậy.

- Thế gian này có năm giới, phân biệt là ba ngàn Lục Đạo Giới, Vũ trụ Cổ lão, Tinh vực Tử Vi, Hư Không Giới và Đạo Giới. Bất quá, trong truyền thuyết còn có giới thứ sáu, nghe nói cái giới này chính là Luân Hồi Táng Khu!

Kim Ô Thần Đế nói:

- Ta cũng chỉ từng đi qua Luân Hồi Táng Khu có một lần, quy tắc thiên địa ở nơi đó không giống bình thường… Ừm! Phi thường bất đồng với ngoại giới…

Sắc mặt hắn trở nên cổ quái, nói: