Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1797: Trí Tuệ Thiên Vương (2)




Tam Hồn Thiên Vương liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao mỉm cười, nói:

- Người sống xâm nhập, chúng ta tự nhiên biết rõ! Vừa rồi chúng ta đã gặp qua đám người sống kia rồi, trong đó có ba người sống tay cầm chiếu văn của Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Thần Đế. Chúng ta nể mặt mũi của ba vị Thần Vương Thái Cổ này, đã thả cho bọn họ đi qua!

Ba vị Thiên Vương này cực kỳ không có hảo ý nhìn một thân thịt mỡ của Cực Lạc Thiên Vương. Thiên Hồn Thiên Vương liếm môi một cái, cười hắc hắc, nói:

- Ngươi đã bị thương rồi? Thực lực đã không bằng được trước đây, chính là cơ hội tốt nhất để ăn tươi ngươi a!

- Người sống mà ta nói không phải là bọn họ, mà là Phục Hy!

Cực Lạc Thiên Vương đầy mặt tươi cười, nói:

- Là Phục Hy! Đã có một tên Phục Hy tiến vào nơi này! Hắn còn đi cùng với một tiểu tử Hỗn Độn thị nữa!

Sắc mặt ba vị Thiên Vương kịch biến, ba tiếng thét chói tai vang lên, chỉ thấy ba vị Thiên Vương này vội vàng thôi động Tam Hồn Thánh Điện. Ầm một tiếng, Tam Hồn Thánh Điện đột nhiên chìm sâu vào trong lòng đất, toàn thân ba vị Thiên Vương không ngừng run rẩy, the thé kêu lên:

- Phục Hy! Phục Hy lại tiến vào Táng khu rồi!

- Hắn giết chết chúng ta một lần còn chưa đủ sao?

- Chúng ta biết sai rồi! Chúng ta không dám nữa! Ngài xem chúng ta như cái rắm, buông tha cho chúng ta a!

- …

Cực Lạc Thiên Vương một trận không nói gì, nhìn ba vị Thiên Vương toàn thân co rút tại góc tường, cười lạnh nói:

- Cũng không phải là Phục Mân Đạo Tôn, mà là một gã tiểu Phục Hy, chẳng qua chỉ mới có tu vi Thần Hoàng mà thôi! Phục Mân Đạo Tôn đã chết rồi, ngay cả hồn phách cũng đều đã triệt để hóa đi, sẽ không sống lại nữa đâu!

Ba vị Thiên Vương nhất thời giật mình, ngay sau đó đứng dậy. Tam Hồn Thánh Điện ầm ầm chấn động, lại một lần nữa trồi lên mặt đất. Ba vị Thiên Vương mỗi người chỉnh lý lại quần áo, liên tục cười lạnh, nói:

- Hóa ra chỉ là một gã tiểu Phục Hy! Ta còn tưởng rằng cái tên Phục Mân kia đã trở lại rồi chứ!

Cực Lạc Thiên Vương cười bồi, nói:

- Hiện tại chính là cơ hội tốt để báo thù a! Chúng ta bắt lấy gã tiểu Phục Hy này, khiến cho hắn nếm trải cảm giác muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!

Trong lòng ba vị Thiên Vương đại hỉ, đang định hạ lệnh để cho đám Phệ Hồn Ma dưới trướng xuất động, bắt giữ Chung Nhạc. Đột nhiên, chỉ nghe một đạo thanh âm vang lên, cười ha hả, nói:

- Ba vị hiền huynh đệ bình tĩnh chớ nóng nảy!

Thanh âm vừa dứt, một nàng Ma Thần kiều mị như ngọc đột nhiên hàng lâm, xuất hiện trong Tam Hồn Thánh Điện. Tam Hồn Thiên Vương và Cực Lạc Thiên Vương đều thoáng ngẩn ra, bốn người vội vàng hành lễ, mỉm cười nói:

- Trí Tuệ Thiên Vương như thế nào lại tới nơi này rồi?

Nàng Nữ Thiên Vương kia chính là Trí Tuệ Thiên Vương của trọng thiên thứ bảy Trí Tuệ Thiên, hấp thu trí tuệ trong Tàn hồn, Tàn linh của chúng sinh mà sinh ra, mỉm cười nói:

- Lần này ta tới đây, chính là phụng mệnh phân phó các vị, để cho gã tiểu Phục Hy kia tiếp tục tiến về phía trước, đi tới trọng thiên thứ mười!

Bốn vị Thiên Vương đều thoáng ngẩn người, không hiểu ý của nàng.

Trí Tuệ Thiên Vương khẽ mỉm cười, nói:

- Đây là do vị tồn tại kia phân phó! Các ngươi không được cãi lại!

- Vị tồn tại kia?

Trong lòng bốn vị Thiên Vương nhất thời nghiêm nghị, lộ ra thần sắc kinh hoàng.

- Không sai! Chính là vị tồn tại kia!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Trước đây hắn đã tới nơi này, các ngươi cũng đã từng gặp qua hắn!

Trong lòng bốn vị Thiên Vương cực kỳ chấn động. Thanh âm Thiên Hồn Thiên Vương khàn khàn, hỏi:

- Hiện tại hắn cũng đang ở trong Táng khu sao?

- Tồn tại như vậy, làm sao có thể tùy tiện tiến vào Táng khu? Bất quá, những chuyện phát sinh ở nơi đây, là không có khả năng giấu diếm được tồn tại vĩ đại như hắn được!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Hắn muốn để cho Táng Khu Chi Chủ chúng ta phục sinh trở lại, để cho Luân Hồi Táng Khu chúng ta một lần nữa trở nên hoàn chỉnh. Hắn phân phó ta, để cho ta đái lĩnh các ngươi, dẫn dắt gã tiểu Phục Hy này từng bước từng bước hoàn thành cái sự nghiệp to lớn này. Hắn nói, Táng Địa Thần Vương đã chịu khổ suốt mười vạn năm, kiếp số đã đầy rồi, là tới lúc nên phục sinh rồi. Cái thời đại mới này không thể thiếu được Táng Địa Thần Vương và những Thiên Vương chúng ta!

- Vị tồn tại kia cũng biết tới những Thiên Vương chúng ta sao?

Đám người Cực Lạc Thiên Vương, Thiên Hồn Thiên Vương vừa mừng vừa sợ, run giọng hỏi:

- Hắn cũng biết đến những tồn tại hèn mọn như chúng ta sao?

Trí Tuệ Thiên Vương khẽ mỉm cười, phiêu nhiên xoay người đi ra ngoài, bộ dáng vô cùng diêm dúa, thản nhiên nói:

- Các ngươi đi theo ta! Chúng ta dẫn dắt gã tiểu Phục Hy này đi hoàn thành sứ mệnh hắn cần phải hoàn thành! Đây là sứ mệnh mà hắn cần phải gánh!

Cực Lạc Thiên Vương và Tam Hồn Thiên Vương đi ra Tam Hồn Thánh Điện, im lặng không nói lời nào đi theo sau lưng Trí Tuệ Thiên Vương, theo nàng đi về phía trọng thiên thứ tư Táng Linh Thiên.

- Ta tới chỗ của các ngươi trước, chính là lo lắng các ngươi sẽ hạ thủ với gã tiểu Phục Hy này, bởi vậy còn chưa kịp thông tri cho Tam Linh Thiên Vương!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Các ngươi cũng theo ta đi tới Thánh Linh Vương Điện một chuyến, cũng để cho Tam Linh Thiên Vương tới đây tương trợ!

o0o

Cũng không lâu lắm, Tam Linh Thiên Vương gồm Thiên Linh Thiên Vương, Địa Linh Thiên Vương và Thần Linh Thiên Vương nơm nớp lo sợ, đi theo đám người Trí Tuệ Thiên Vương rời khỏi Thánh Linh Vương Điện, chạy tới trọng thiên thứ năm Đại Xích Thiên. Sau đó đám người lại mang theo Địa Xích Thiên Vương đi tới trọng thiên thứ sáu Động U Thiên, lại mang theo Động U Thiên Vương phóng qua trọng thiên thứ bảy Trí Tuệ Thiên, đi thẳng tới trọng thiên thứ tám Thần Thông Thiên.

- Thần Thông Thiên Vương mặc dù thần thông quảng đại, nhưng ngược lại còn dễ dàng khuyên bảo một chút. Nhưng đám Lĩnh tụ trong trọng thiên thứ chín Đế Táng Thiên thì lại đều có ý nghĩ của chính mình rồi, chưa chắc đã sẽ nghe theo chúng ta!

Trí Tuệ Thiên Vương có chút trầm ngâm. Thế lực trong Đế Táng Thiên tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Năm xưa, mấy vị tồn tại cường đại trong Đế Táng Thiên cũng đều không nghe theo sự quản thúc của Táng Địa Thần Vương, đối với vị tồn tại kia cũng là bằng mặt không bằng lòng, đã tự có ý nghĩ của chính mình.

- Cho dù không có mấy vị tồn tại Đế Táng Thiên kia, chúng ta cũng có thể thành sự, vẫn là không cần để ý tới bọn họ!