Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1825: Phục sinh (2)




Trên gốc thanh đằng, bốn cây Thiên dược đột nhiên chấn động, nháy mắt liền từ trên Luân Hồi Đằng rơi xuống.

Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên cướp bốn cây Thiên dược vào trong tay, nhét vào Thức hải của chính mình. Đồng thời trong Bí cảnh Đạo Nhất đã bị Táng Linh Thần Vương phong ấn chợt truyền tới chấn động kịch liệt, Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái ầm một tiếng mở ra. Chung Nhạc lập tức thu bốn cây Thiên dược kia vào trong Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái.

Pháp lực Chung Nhạc phục hồi trở lại, đại đạo Tiên Thiên khủng bố từ trong Bí cảnh Đạo Nhất xông thẳng xuống dưới, trong khoảnh khắc đã đột phá tầng tầng phong tỏa của Táng Linh Thần Vương. Đám Bí cảnh Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, Huyết Mạch, Không Gian, Trụ Quang không ngừng ầm ầm giải khai.

- Ma ha ba ha tư ba ha, ti đạc mệnh đạc tư ma đạc!

Sắc mặt hắn nhất thời nghiêm nghị, dang rộng hai tay, trong miệng tụng vang Đạo ngữ Phục Sinh.

Da đầu Táng Linh Thần Vương nhất thời tê dại, vội vàng nhìn về phía đại não linh quang kia, lạnh lùng hỏi:

- Phục Hy, ngươi đang làm gì đó?

Da đầu Tương Vương cũng tê dại, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, cao giọng nói:

- Tiểu tử thối, mau mau dừng lại! Ngươi không biết cái tên Táng Địa Thần Vương đó khủng bố tới thế nào đâu!

Đám người Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng trở nên gấp gáp, ra sức xông thẳng về phía đại não linh quang, lại bị Tương Vương liều chết ngăn cản.

- Tam Hồn, Tam Linh, Đại Xích, Động U! Mau đi cướp đoạt Linh căn!

Trí Tuệ Thiên Vương, Thần Thông Thiên Vương và Táng Đế vẫn tiếp tục quấn lấy Táng Linh Thần Vương. Trí Tuệ Thiên Vương lớn tiếng nói:

- Lập tức giết chết gã tiểu Phục Hy kia, không thể để cho hắn phục sinh Táng Địa được!

Đám người Tam Hồn Thiên Vương đang muốn chạy đi, nào ngờ Phong Vô Kỵ cũng đã cao giọng nói:

- La lão, Anh Như! Các ngươi ngăn cản bọn họ! Gốc Linh căn này là vật trong bàn tay Bích Lạc Cung chúng ta!

La lão và Anh Như lập tức tiến lên nghênh đón Địa Xích Thiên Vương và Động U Thiên Vương, mà sáu vị Thiên Vương bọn Tam Hồn, Tam Linh thì không người nào ngăn cản, nhao nhao lao thẳng về phía đại não linh quang.

Nhưng đúng lúc này, thân thể Táng Đế đột nhiên đại chấn, một cỗ Đế thi từ sau lưng thân thể hắn chợt rơi xuống, bỏ qua Táng Linh Thần Vương, thân hình nhảy lên mấy cái, đã xông thẳng về phía Tam Hồn Thiên Vương, Tam Linh Thiên Vương, chỉ một kích liền đánh bay Thiên Hồn Thiên Vương.

- Táng Đế, ngươi làm gì vậy?

Trí Tuệ Thiên Vương cả giận quát lớn.

- Không có gì!

Thanh âm Táng Đế âm trầm quỷ dị nói:

- Chỉ là để cho lịch sử mà chủ thượng ta biết được quay trở về đúng quỹ đạo của nó mà thôi!

- Lịch sử mà chủ thượng hắn biết được?

Trong lòng mọi người nhất thời đại chấn, cho dù là Chung Nhạc, da đầu cũng không khỏi tê dại:

- Lịch sử? Là lịch sử gì? Táng Địa Thần Vương phục sinh, rõ ràng là sự tình vẫn chưa phát sinh mà? Làm sao lại là lịch sử được?

Trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác sợ hãi mãnh liệt:

- Đúng rồi! Đối với sinh vật Hỗn Độn biết rõ hết thảy mọi biến hóa của quá khứ vị lai, tương lai cũng chính là lịch sử!

Đại Tư Mệnh phục sinh, đánh nát Đế tinh của Chung Nhạc, khiến cho tương lai của Chung Nhạc đã phát sinh thay đổi, những người và việc có quan hệ với Chung Nhạc cũng đang không ngừng phát sinh thay đổi, khiến cho tương lai đã biết trước trở nên vẫn đục. Từ đó, tương lai mà Hỗn Độn biết được đã phát sinh thay đổi. Theo năng lực của Chung Nhạc càng mạnh, hắn tiếp xúc với người và việc cũng càng nhiều, tương lai cũng bị quậy tới càng lúc càng vẫn đục.

Để cho tương lai trở về đúng quỹ đạo của nó, chẳng phải là nói, muốn quay trở lại cái tương lai mà Hỗn Độn đã biết kia sao?

Sinh vật Hỗn Độn sau lưng Táng Đế này, rốt cuộc là muốn làm gì?

Chẳng lẽ, phục sinh Táng Địa Thần Vương sẽ khiến cho lịch sử tương lai trở về đúng quỹ đạo của nó sao?

Chung Nhạc chính là nguyên điểm khiến cho tương lai thay đổi, muốn để cho tương lai trở về đúng quỹ đạo của nó, nói cách khác là muốn diệt trừ cái nguyên điểm hắn này, mới có khả năng khôi phục lại hướng đi của tương lai.

Bên dưới, đám người vẫn còn đang tranh đấu với nhau, chiến đấu tới mức thiên hôn địa ám. Mà Táng Đế cũng đã bị Tam Hồn Thiên Vương ngăn cản lại.

Trong mắt Chung Nhạc chớp động tinh quang, Đạo ngữ Phục Sinh trong miệng vẫn như cũ không hề dừng lại. Đại não linh quang dưới chân hắn đột nhiên run rẩy kịch liệt, dần dần có máu tươi sinh ra, chảy vào bên trong đầu lâu. Từng đạo từng đạo huyết quản to lớn xỏ xuyên qua đầu lâu của Táng Địa Thần Vương. Đám huyết quản này càng lúc càng nhiều, bắt đầu vận chuyển máu tươi tới các nơi trên toàn thân hắn.

Ầm ầm!

Ngọn núi lớn do đầu lâu của Táng Địa Thần Vương biến thành này không ngừng chấn động kịch liệt, đám người bên trong cái đầu lâu đều bị chấn động khiến cho hai chân đứng không vững.

- Không tốt!

Sắc mặt Tương Vương đại biến, lớn tiếng nói:

- Cái tên Táng Địa này sắp sửa phục sinh rồi!

Đám người ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy chỗ hốc mắt Táng Địa Thần Vương, tử khí hừng hực lan tỏa, đang biến thành một cặp mắt thật lớn. Đó chính là Tử Vong Chi Nhãn. Hiện tại cặp Tử Vong Chi Nhãn này đang sắp sửa đóng lại.

Bất quá, đám linh quang đang cuồn cuộn vọt tới kia lại khiến cho cặp Tử Vong Chi Nhãn này không thể hoàn toàn đóng lại, ít nhiều cũng khiến cho đám người thở phào nhẹ nhõm.

Táng Linh Thần Vương lao thẳng về phía đại não linh quang, cười lạnh nói:

- Đại huynh, ngươi đã chết rồi, cần gì vẽ vời thêm chuyện nữa?

Đám người Trí Tuệ Thiên Vương, Thần Thông Thiên Vương cũng nhao nhao xông thẳng về phía đại não linh quang. Táng Đế lập tức xuất thủ ngăn cản, lại là một phen hỗn chiến.

Huyết nhục trong đầu lâu Táng Địa Thần Vương đang không ngừng phục sinh. Trong đại não linh quang cũng tràn ngập não tương và huyết quản sôi trào. Ý thức khủng bố của Táng Địa Thần Vương đang ầm ầm ba động, cỗ ý thức kia đang cười ha hả.

Tiếng cười của hắn còn chưa dứt, Chung Nhạc đột nhiên rút Tiên Thiên Thần Đao ra, một đao cắm lên trên đại não này, khom người bái một cái:

- Mời thần thông của Phục Mân Đạo Tôn!