Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1893: Địa phương hung hiểm (1)




- Sinh Mệnh Cổ Thụ? Đại Tư Mệnh!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Mặc dù cây cổ thụ nguy nga kia dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua tầng tầng không gian, nhưng quả thật là Sinh Mệnh Cổ Thụ của Đại Tư Mệnh không thể nghi ngờ.

Sinh Mệnh Cổ Thụ nhanh chóng xuyên toa rơi xuống, đại biểu cho Đại Tư Mệnh cũng đã rơi vào trong Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa.

- Đại Tư Mệnh có bỏ rơi được đám người Hắc Đế, Bạch Đế, Nguyên Nha Thần Vương hay không? Còn có kiện Mộ Cổ kia đang ở đâu?

Chung Nhạc thu liễm lại khí tức. Táng Linh Thần Vương cũng tự thu liễm lại khí tức. Hai người vừa mới thu liễm khí tức, liền nhìn thấy hỏa quang vô biên ba động, một cây Ngô Đồng Thụ thiêu đốt đại hỏa hừng hực cũng rơi về phía địa phương hôn ám kia.

Cây Ngô Đồng Thụ vừa mới bay qua, lại thấy một con quạ đen thật lớn vỗ cánh bay tới. Trên lưng con quạ đen chở theo một tôn Thần Vương toàn thân lông lá. Trong lúc bất chợt Nguyên Nha Thần Vương oa oa quái khiếu, vô lực vỗ cánh, cả hai nhất tề rơi xuống Khởi Nguyên Chi Địa.

Con Nguyên Nha kia đang rơi xuống giữa không trung, đột nhiên thét dài một tiếng, mạnh mẽ chống đỡ cỗ chấn động kỳ dị kia, lại tự vỗ cánh bay lên.

Tiếp theo, Chung Nhạc và Táng Linh Thần Vương nhìn thấy những đạo vết thương máu chảy đầm đìa du động trên thiên không. Đám vết thương kia không ngừng ngọa nguậy lao thẳng về phía Khởi Nguyên Chi Địa. Đột nhiên, một tiếng hừ nhỏ vang lên. Đám vết thương kia cũng lăn lộ rơi xuống trong Khởi Nguyên Chi Địa. Một màn này phảng phất như có một đại vật khổng lồ vô hình đột nhiên đánh mất lực lượng, rơi vào trong Khởi Nguyên Chi Địa.

Bất quá, đám vết thương kia rất nhanh đã không còn lăn lộn, hiển nhiên đã thích ứng được loại chấn động kỳ dị kia của Khởi Nguyên Chi Địa.

Táng Linh Thần Vương rợn cả tóc gáy, thấp giọng nói:

- Chủ công, ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên rời khỏi nơi này a!

Ý chí của hai tôn Thần Vương Táng Linh, Táng Địa mặc dù đã dung hợp, nhưng hắn dù sao vẫn chưa tu luyện tới trạng thái đỉnh phong của Táng Địa Thần Vương, ở trước mặt đám Thần Vương Thái Cổ này vẫn xa xa không đủ nhìn.

Thực lực hiện tại của Táng Linh Thần Vương chỉ là mạnh hơn Kim Ô Thần Đế một chút, thuộc về đẳng cấp Thần Vương Viễn Cổ, có thể cầm cờ đi trước trong đám Chư Đế Viễn Cổ, nhưng so với Thần Vương Thái Cổ, vậy thì kém cỏi hơn rất nhiều rồi.

Mà trong đám tồn tại lần này truy kích Đại Tư Mệnh, tu vi thấp nhất sợ rằng chính là Nguyên Nha Thần Vương và Diễn Hành Thần Vương. Mà tu vi thực lực của hai người này cũng còn vượt qua Táng Linh Thần Vương khá nhiều.

- Kỳ quái! Sao Hắc Đế và Bạch Đế cũng không xuất hiện?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi. Táng Linh Thần Vương nói:

- Tốc độ của Nguyên Nha và Phượng Thiên chính là nhanh nhất, mà Thiên thì có thể mượn bầu trời để di chuyển, tốc độ cũng cực nhanh. Về phần Hắc Đế và Bạch Đế, tốc độ của bọn họ so ra thì chậm hơn rất nhiều. Đám người Hắc Đế có khả năng đã đi lạc mất rồi, cũng không biết Đại Tư Mệnh đã tới nơi này. Chủ công, nhiều tồn tại đáng sợ như vậy rơi xuống Khởi Nguyên Chi Địa, đối với chúng ta tuyệt không phải thời cơ tốt nhất để thăm dò Khởi Nguyên Chi Địa…

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Táng Linh Thần Vương nói không sai, hiện tại quả thật không phải là thời cơ tốt nhất để thăm dò Khởi Nguyên Chi Địa. Trong những tồn tại truy sát Đại Tư Mệnh, thực lực của Thiên chính mạnh nhất, thậm chí mơ hồ khắc chế Đại đạo Sinh Mệnh của Đại Tư Mệnh, không bị Sinh Mệnh Cổ Thụ ảnh hưởng.

Mà đám Thần Vương Viễn Cổ bọn Nguyên Nha Thần Vương, Diễn Hành Thần Vương và Phượng Thiên Nguyên Quân đều có thù oán với Chung Nhạc. Chung Nhạc đã cướp sạch Tiên Thiên Đạo Sơn của Nguyên Nha Thần Vương, đẩy ngã Thiên Đình của Đế Hậu đệ tử hắn, hơn nữa còn diệt tộc Ô Minh thị. Bạch Nha Thần Tộc và Hắc Nha Thần Tộc cũng tử thương vô số trong tay Chung Nhạc ở Tiên Thiên Đạo Sơn, cái này tự nhiên chính là thâm cừu đại hận.

Mà thân ngoại thân của Phượng Thiên Nguyên Quân cũng bị Chung Nhạc giết chết, mặt mũi mất sạch.

Về phần Diễn Hành Thần Vương, bởi vì hắn đã giết chết Đế Lâm Lão Mẫu, cũng bị Chung Nhạc ghi hận trong lòng.

Nếu Chung Nhạc cũng tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, chỉ sợ sẽ có hung hiểm cực lớn.

Bất quá, cũng có địa phương có lợi, đó chính là Đại Tư Mệnh cũng ở nơi này.

Đại Tư Mệnh tiến vào nơi này hẳn là có nguyên nhân khác, cũng không phải là bị đám người Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân, Diễn Hành Thần Vương và Thiên bức vào nơi này. Hơn nữa, thân là minh hữu, Đại Tư Mệnh vẫn luôn vô cùng chiếu cố Chung Nhạc, hẳn là sẽ không ngồi yên nhìn hắn gặp phải hung hiểm.

- Cầu phú quý trong nguy hiểm! Tự mình tiến vào nơi này, dù sao cũng không bằng có Thần Vương Thái Cổ dò đường!

Chung Nhạc cắn răng, tiếp tục tiến về phía trước, trầm giọng nói:

- Táng Linh đạo huynh, đi theo ta một chuyến a!

Da đầu Táng Linh Thần Vương tê dại, chỉ đành đi theo hắn tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, nói:

- Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Đám gia hỏa này truy sát Đại Tư Mệnh…

Hô!

Hai người đột nhiên cảm giác được một cỗ áp lực to lớn đánh tới, áp chế toàn bộ tu vi đại đạo của hai người, khiến cho thân hình hai người nhất thời không thể khống chế, rơi thẳng về phía Khởi Nguyên Chi Địa kia.

Trong Bí cảnh Đạo Nhất của Chung Nhạc, Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái nhất thời đại phóng quang mang, đại đạo một lần nữa khôi phục sức sống. Nhưng đúng lúc này, trong Khởi Nguyên Chi Địa truyền tới một cỗ chấn động khó hiểu, Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái của hắn cũng nhất thời mất đi tác dụng, không thể thôi động pháp lực.

- Uy năng của Chư Thiên Vô Đạo này, so với ta tưởng tượng còn mạnh hơn!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, đột nhiên thôi động Chư Thiên Vô Đạo, áo choàng sau lưng tung bay phần phật, một tay hư hư ấn một cái xuống phía dưới, triệt tiêu cỗ ba động đang vọt tới kia, lập tức cảm giác được đại đạo trong cơ thể chính mình lại khôi phục vận chuyển, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng Táng Linh Thần Vương chấn động, thất thanh nói:

- Ngươi biết môn thần thông kia?

- Hiểu sơ da lông mà thôi!

Cặp mắt Chung Nhạc khẽ nheo lại, chụp lấy Táng Linh Thần Vương, nhìn về phía Khởi Nguyên Chi Địa, nói:

- Ta học được Chư Thiên Vô Đạo từ chỗ của Ngục chủ Thiên Ngục! Ngục chủ Thiên Ngục biết Chư Thiên Vô Đạo, vậy Thiên cũng sẽ biết. Khởi Nguyên Chi Địa này áp chế không được Thiên!

Thân hình hai người rơi xuống Khởi Nguyên Chi Địa kia, chỉ thấy bên cạnh chính mình không ngừng có một cái lại một cái vũ trụ vi hình lướt qua, đẹp mắt nhiều màu, khiến cho người ta không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ.