Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1955: Thỏ khôn cùng thợ săn (1)




Đám người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một khỏa Tà Nhãn đang phiêu phù trong Thế giới Thiên đạo nho nhỏ kia chợt nhúc nhích, biến thành hình dáng Tiên Thiên Tà Đế. Đám Tà Nhãn còn lại nhao nhao bay tới, rơi xuống trên người Tiên Thiên Tà Đế.

Đám người trên Cổ thuyền không khỏi rợn cả tóc gáy. Huyền Kỳ Nhị Đế, Táng Linh Thần Vương, Kim Ô Thần Đế cũng có chút tim đập nhanh. Không ngờ Tiên Thiên Tà Đế thật sự vẫn còn sống.

Bọn họ nhiều tồn tại cường hoành như vậy, liên hợp với đại cao thủ như Thiên bậc này, trăm cay ngàn đắng mới giết chết được Tiên Thiên Tà Đế, luyện cho hắn tan thành mây khói. Nào ngờ Tiên Thiên Tà Đế lại vẫn còn sống.

Bất quá, cẩn thận suy nghĩ một chút, đây cũng là chuyện đương nhiên. Bản thể của Tiên Thiên Tà Đế là một khỏa nhãn đồng. Phong Hiếu Trung chui vào trong cơ thể hắn, từ trong cơ thể hắn móc ra một đám Tà Nhãn. Thời điểm đó Tiên Thiên Tà Đế đã tiến hành thay mận đổi đào, man thiên quá hải, chuyển dời ý thức của chính mình vào trong một khỏa nhãn đồng trong đó, cũng là dễ dàng có thể làm được.

Nhưng nếu là như vậy, nói rõ Tiên Thiên Tà Đế đã sớm dự liệu được chính mình sẽ chiến bại, không có phần thắng, bởi vậy mới dự định mượn tay Phong Hiếu Trung để thoát thân.

Trí tuệ của tôn Thần Vương Thái Cổ này quả thật phi phàm. Nếu không phải Chung Nhạc phát hiện hai đạo Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão không có mất cân bằng, vậy hắn sẽ có thể ở giữa đường thống hạ sát thủ, tru diệt Phong Hiếu Trung sau đó trốn chạy.

Chung Nhạc đình chỉ thôi động Thế giới Thiên đạo, cười hắc hắc, nói:

- Tà Đế, ngươi quả nhiên là ở đây!

Tiên Thiên Tà Đế quan sát phiến Thế giới Thiên đạo nho nhỏ này, liên tục thở dài, lắc đầu nói:

- Khinh suất rồi! Ta vẫn là quá khinh suất rồi! Tiểu quỷ Phục Hy thị, ngươi làm cách nào phát hiện ra ta? Ừm! Đúng rồi! Là công pháp của ngươi! Công pháp của ngươi vô cùng kỳ lạ, là mô phỏng hình thái của Vũ trụ Cổ lão, đồng tu hai đạo Thần Ma, dùng Tà đạo làm giới tuyến phân tách Thần Ma…

- Sai rồi! Là Dịch Đạo!

Chung Nhạc khẽ xoay chuyển Tiên Thiên Thái Cực Đồ trước mặt chính mình. Thái Cực Đồ này là hai đạo Thần Ma và Dịch Đạo của hắn biến thành, nói:

- Ta dùng Tiên Thiên Dịch Đạo làm Long văn, phân tách hai đạo Thần Ma, quy nạp làm một chỉnh thể. Các chủng tộc Thần Ma trong Vũ trụ Cổ lão, Thần Tộc và Ma Tộc đều tự chiếm cứ một bộ phận Tinh vực, hai đạo Thần Ma đều luôn duy trì trong trạng thái cân bằng. Mà Tiên Thiên Tà Đạo của Tiên Thiên Tà Đế ngươi chính là đạo Long văn duy trì cân bằng. Nếu ta rút đi đạo Long văn trong Thái Cực Đồ…

Hắn nắm lấy Tiên Thiên Dịch Đạo trong Thái Cực Đồ, nhẹ nhàng rút ra. Hai đạo Thần Ma trong Thái Cực Đồ nhất thời va chạm với nhau, yên diệt lẫn nhau, giao chiến một trận thảm liệt.

- Bất luận là Thần tiêu Ma trướng, hay là Ma tiêu Thần trướng, đều sẽ khiến Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế phải xuất động. Đây cũng là hậu quả tất nhiên sau khi diệt trừ Tà Đế đạo huynh sẽ tạo thành!

Chung Nhạc bình thản nói:

- Sau khi ngươi chết, Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão cũng không xuất hiện tình trạng xung đột, chỉ có thể nói rõ ngươi vẫn chưa chết. Ngươi chưa chết, tự nhiên là tàn chi trọng sinh, mượn đám Tà Nhãn trong tay Phong sư huynh kia mà chạy thoát!

Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, tán thưởng:

- Tiểu quỷ được khen là đệ nhất trí tướng trong thiên hạ, quả thật phi phàm. Ta có thể man thiên quá hải, giấu diếm được Thiên, nhưng lại không thể giấu diếm được ngươi. Nói đi, ngươi muốn thế nào mới bằng lòng thả ta rời đi?

Táng Linh Thần Vương đột nhiên nói:

- Tự nhiên là muốn Tà Đế đạo huynh ký kết Khế ước Hỗn Độn với Chủ công, sau này sẽ đi theo Chủ công!

Tiên Thiên Tà Đế cười lạnh không thôi, lắc đầu nói:

- Táng Linh, huynh đệ các ngươi không muốn mặt mũi là chuyện của huynh đệ các ngươi, bản thân ta vẫn còn muốn một chút mặt mũi. Tiểu Phục Hy, điều kiện này ngươi vẫn là đừng mơ tưởng nữa. So với thần phục ngươi, ta tình nguyện thần phục Thiên. Thiên dù sao cũng là một vị tồn tại cường đại, cũng là một tôn Tiên Thiên Thần, thần phục hắn mặc dù cũng có chút mất mặt, nhưng thần phục ngươi sẽ càng mất mặt hơn. Ngươi bất quá chỉ là một tên Phục Hy, hơn nữa còn là sinh linh Hậu Thiên. Đổi điều kiện khác đi!

Táng Linh Thần Vương giận dữ, đang định phát tác, nhưng Chung Nhạc đã giơ tay lên, ngăn cản hắn lại, mỉm cười nói:

- Ta tự nhiên sẽ không buộc Tà Đế phải thần phục ta. Tà Đế trước giờ làm nhiều việc ác, vô cùng tà ác, ngươi ở bên cạnh ta, ta cũng không quá yên tâm. Thỏ khôn có ba hang, Tà Đế không phải là thỏ khôn, nhưng càng hơn thỏ khôn. Ngươi khẳng định không chỉ có một tòa bảo khố tại Tà Đế Cung này, mà còn có những tòa bảo khố khác nữa. Đồ vật ta cần cũng không nhiều lắm. Toàn bộ Vũ Trụ Nguyên Dịch trong tay ngươi, còn có cảm ngộ về Tiên Thiên Tà Đạo. Nếu ngươi chịu cho ta, ta mặc cho ngươi rời khỏi. Ý của ngươi thế nào?

Trong lòng Tiên Thiên Tà Đế cực kỳ tâm động.

Huyền Kỳ Nhị Đế khẽ nhíu mày, thấp giọng nói:

- Tiên sinh, không thể a! Tiên Thiên Tà Đế chính là có thù tất báo, lần này sống sót rời khỏi, tương lai tất nhiên sẽ tìm mọi cách trả thù chúng ta…

Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, nói:

- Hai tiểu nhi này nói không sai! Ta nhất định sẽ trở về trả thù các ngươi. Về phần tìm mọi cách, các ngươi vẫn là đã nói thiếu rồi. Cái gọi là đánh tan thành tro bụi chính là nhẹ nhàng nhất, giết cửu tộc các ngươi cũng không đáng nhắc tới. Những thủ đoạn mà ta sẽ dằn vặt các ngươi, các ngươi căn bản không thể tưởng tượng nổi, so với các ngươi tưởng tượng còn tàn nhẫn hơn gấp ngàn lần vạn lần! Tiểu Phục Hy, ngươi còn muốn buông tha ta nữa không?

- Đây là tự nhiên!

Chung Nhạc nghiêm mặt nói:

- Ta tuy không phải quân tử, nhưng nói chuyện từ trước tới nay vẫn là giữ lời. Chỉ cần ngươi đưa cảm ngộ về Tiên Thiên Tà Đạo và Vũ Trụ Nguyên Dịch mà ngươi thu thập được cho ta, ta sẽ mặc cho ngươi rời đi, quyết không truy sát, cũng không để cho toàn bộ Thần Ma kể cả Đại Đế dưới trướng ta truy sát!

Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Đế đại biến, sắc mặt Kim Ô Thần Đế cũng khẽ biến, thấp giọng nói:

- Cô gia, Tiên Thiên Tà Đế gian hoạt giảo quyệt, tất sẽ có thủ đoạn có thể khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Nếu để cho hắn chạy thoát…

- Chim nhỏ, ngươi muốn chết!

Tiên Thiên Tà Đế hung ác nói.

Kim Ô Thần Đế cười lạnh một tiếng, nói:

- Hiện tại kẻ bị nhốt là ngươi không phải là ta, ngươi còn dám nổi nóng uy hiếp ta?

Táng Linh Thần Vương khuyên nhủ:

- Nếu không thể thu phục Tiên Thiên Tà Đế, vậy tốt nhất là nên giết chết hắn, đoạn tuyệt hậu hoạn!

Khuôn mặt Tiên Thiên Tà Đế dữ tợn hung ác, liếm liếm hàm răng sắc bén, cười lạnh nói:

- Tiểu nhi móc phân, ta sẽ khiến cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết! Ngươi không phải là đã móc phân mười vạn năm rồi sao? Tương lai ngươi sẽ phải móc càng lâu hơn rất nhiều!

Táng Linh Thần Vương giận tím mặt, tế khởi Táng Địa Thập Trọng Thiên, lạnh lùng nói:

- Đợi một lát, trong này chính là nơi ngươi vĩnh hằng nghỉ lại!

Chung Nhạc nhìn về phía Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:

- Ta chỉ cần một khỏa Tà Nhãn của hắn là được!

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Tà Đế, lại thêm một con mắt của ngươi nữa!