Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2220: San bằng (1)




Đại đạo Luân Hồi vừa nhập thể, Lôi Trạch Cổ Thần rốt cuộc khôi phục lại như lúc ban đầu, không khỏi vừa mừng vừa sợ. Vừa rồi Tương Vương trở tay không kịp, thời điểm khôi phục nhục thân bị nhục thân khổng lồ của chính mình đè bẹp, mà hắn đã có phòng bị, không bị xấu mặt.

Hai tôn Thần Vương hoạt động một chút thân thể. Lực lượng ngày trước trở về, hai tôn Thần Vương đều cảm khái ngàn vạn. Ở trong Luân Hồi Đạo Giới không để ý trúng chiêu, vậy mà khiến cho bọn họ đã trì hoãn thời gian một trăm năm đằng đẳng mới khôi phục lại như lúc ban đầu. Nhất là Lôi Trạch Cổ Thần. Hắn bởi vì chuyện này còn đã bỏ lỡ trận chiến tại Luân Hồi Đạo Giới, khiến cho hắn vô cùng tiếc hận.

Tinh thần Chung Nhạc ba động, truyền thụ cảm ngộ của chính mình đối với Đại đạo Luân Hồi cho hai người, nói:

- Các ngươi đã trì hoãn một trăm năm tu luyện, bất quá đã có lĩnh ngộ của ta đối với Đại đạo Luân Hồi trong những năm qua, đuổi theo người khác hẳn cũng không khó. Chỉ là các ngươi chỉ có thể tu luyện Đại đạo Luân Hồi cảnh giới văn lộ Đồ đằng…

Gông xiềng của Tiên Thiên Thần Ma cực lớn, ngoại trừ đại đạo hình thành chính mình là Đại đạo Tiên Thiên ra, nghĩ muốn luyện thành những Đại đạo Tiên Thiên khác chính là khó càng thêm khó. Lúc trước Chung Nhạc tu hú chiếm tổ chim sáo, đã luyện hóa một bộ phận Đại đạo Tiên Thiên Luân Hồi. Nhưng Chư Đế, Chư Thần lĩnh ngộ tìm hiểu trong một trăm năm này, đều là biến Tiên Thiên thành Hậu Thiên dễ dàng cho lý giải.

Đại đạo Tiên Thiên tìm hiểu được, chỉ cần gia nhập lý giải của chính mình, sẽ liền từ Tiên Thiên biến thành Hậu Thiên.

Nghĩ muốn từ Hậu Thiên biến thành Tiên Thiên, chỉ cần nhìn lại năm xưa Chung Nhạc từ Hậu Thiên nghịch chuyển Tiên Thiên, sẽ có thể biết được trình độ khó khăn to lớn tới mức nào.

Nhất là bọn họ tu luyện tới cảnh giới hiện tại, cách cảnh giới chung cực chỉ còn một bước nhỏ, nghĩ muốn lại từ Hậu Thiên biến thành Tiên Thiên, trình độ khó khăn chỉ sợ không chỉ tăng lên gấp trăm ngàn lần.

Bất quá, cho dù là Đại đạo Đồ đằng của Hậu Thiên cũng không phải tầm thường, bao quát Vạn Tượng, có chỗ mà những Đại đạo Tiên Thiên khác cũng không thể sánh bằng.

Chung Nhạc cũng đạt được một bộ phận Tiên Thiên Luân Hồi, một bộ phận Hậu Thiên Luân Hồi, vẫn chưa hoàn toàn luyện Đại đạo Luân Hồi hành Đại đạo Tiên Thiên.

Lôi Trạch Cổ Thần liếc nhìn Tương Vương một cái, truyền âm nói:

- Cảm ngộ Đạo Thần mà ta truyền thụ cho ngươi, ngươi đã tìm hiểu thấu triệt chưa?

Chung Nhạc lắc lắc đầu, truyền âm trả lời:

- Cảm ngộ Đạo Thần, sao có thể nhanh như vậy sẽ có thể tìm hiểu thấu triệt được? Bất quá, ta ngược lại đã thăm dò được một chút toàn cảnh của cảnh giới Đạo Thần rồi!

Lôi Trạch Cổ Thần truyền thụ cảm ngộ Đạo Thần cho hắn, hắn cũng đạt được khá nhiều. Lôi Trạch Cổ Thần là Đạo Thần của Đại đạo Lôi Đình, mặc dù chỉ là Đạo Thần của một hệ Đại đạo Lôi Đình mà thôi, nhưng tâm cảnh Đạo Thần cùng với sự chưởng khống, cảm ngộ đối với đại đạo của hắn đều đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng.

Đạo Thần, kẻ không hiểu cảnh giới này thì gọi nó là Thần của đại đạo, nhưng Chung Nhạc nghiên cứu cảm ngộ Đạo Thần, phát hiện cảnh giới này hẳn nên gọi là Đại Đạo Nguyên Thần.

Nguyên thần cũng chính là linh hồn, Đại Đạo Nguyên Thần cũng chính là linh hồn đại đạo. Hết thảy Thần Ma, bất luận là Tiên Thiên hay là Hậu Thiên, bất luận là Thần Minh hay là Đại Đế, lĩnh ngộ đối với Đạo đều vẫn chỉ dừng lại ở mức vận dụng đại đạo, cũng tức là dừng lại ở thần thông.

Mà cảnh giới Đạo Thần thì lại bất đồng, loại cảnh giới Đại Đạo Nguyên Thần này có thể khiến cho bọn họ trở thành Đạo thuần túy nhất, là Đạo Chi Tinh, Đạo Chi Linh, Đạo Chi Hồn, Đạo Chi Thần. Mọi cử động của bọn họ đều là đạo lý, mỗi một hành vi lời nói của bọn họ đều là thần thông.

Mà thân là Đại Đạo Nguyên Thần, cử động của bản thân chính là đạo lý, chính là quy tắc đại đạo, ý thức của bản thân chính là ý thức của đại đạo, đây mới là Đạo Thần.

Đám Đạo Thần bọn Hậu Thổ nương nương, Lôi Trạch Cổ Thần, phương diện lý giải đối với Đạo Thần đều đã xuất hiện sai lệch, khiến cho bọn họ rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, ý thức của bản thân không trở thành quy tắc của đại đạo, trái lại quy tắc của đại đạo thay thế ý thức của bọn họ, biến thành Đạo Thần khôi lỗi.

Đây chính là nguyên nhân bọn họ rơi vào Bẫy rập Đạo Thần.

Dù sao, kẻ thành tựu cảnh giới Đạo Thần này vẫn là quá ít rồi. Năm xưa, Hậu Thổ nương nương và Lôi Trạch Cổ Thần đều là tự mình lục lọi, lúc này mới tìm ra con đường thành tựu Đạo Thần, mở ra cảnh giới Đạo Thần này, vì thế cho nên không thể tránh thoát được Bẫy rập Đạo Thần.

Cái này cũng là hợp tình hợp lý.

Chung Nhạc mấy ngày nay tìm hiểu, phát hiện nghiên cứu sâu nhất trên cảnh giới Đạo Thần này, sợ rằng chính là Phục Mân Đạo Tôn.

Thân là tồn tại cường đại nhất năm xưa, tâm cảnh của Phục Mân Đạo Tôn đã bước vào cảnh giới Đạo Thần này. Nhưng hắn là sinh linh Hậu Thiên, không thể làm được giống như Chung Nhạc vậy, nghịch chuyển Tiên Thiên, bị nhục thân liên lụy, khiến cho hắn không thể trở thành Đạo Thần.

Nhưng hắn lĩnh ngộ đối với Đại Đạo Nguyên Thần cũng là thấu triệt nhất, điểm này đã khiến cho hắn làm được thân ở bên trong, Đạo ở bên ngoài. Đạo hạnh của hắn đã là Đạo Thần, nhưng nhục thân vẫn còn là Đế cảnh.

Dựa vào lĩnh ngộ siêu nhiên siêu cường đối với Đại Đạo Nguyên Thần, Phục Mân Đạo Tôn đã đánh khắp thiên hạ không có địch thủ. Lúc đó hắn được cả địch lẫn ta đều tôn xưng là Đạo Tôn, chính là vì nguyên nhân này.

Đáng tiếc, hắn không có nghịch chuyển Tiên Thiên, rốt cuộc vẫn là đã già nua, cuối cùng ngậm hờn chết đi, đã lưu lại tiếc nuối thật lớn.

- Đại đạo Luân Hồi có thể tránh được Bẫy rập Đạo Thần, có lẽ đây là thời cơ tốt nhất để Hoa Tư nương nương trở thành Đạo Thần…

Chung Nhạc vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên có Thần Nhân báo lại, nói:

- Bệ hạ, Đại Tư Mệnh cầu kiến!

Chung Nhạc đứng dậy, đi ra đại điện nghênh đón, hai người khoanh chân ngồi xuống. Đại Tư Mệnh cẩn thận quan sát Chung Nhạc, thở dài nói:

- Uy nghiêm của Bệ hạ càng lúc càng trầm trọng, xem ra những năm qua tìm hiểu Đại đạo Luân Hồi đã có lợi ích không nhỏ!

- Đại Tư Mệnh cứu được Luân Hồi Thánh Vương, chẳng lẽ Luân Hồi Thánh Vương không truyền thụ Đại đạo Luân Hồi cho ngươi sao?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại Tư Mệnh ở gần Phật được ăn xôi trước, đạt được so với ta hẳn là càng nhiều hơn mới đúng. Lần này Đại Tư Mệnh tới đây, không biết có dẫn vị Thánh Vương kia cùng tới hay không? Lúc trước Trẫm ngộ thương hắn, trong lòng áy náy không thôi, ngược lại muốn gặp hắn một phen, nói một câu đắc tội!

Đại Tư Mệnh cười ha hả, nói:

- Lần này Luân Hồi đạo hữu không có tới đây, lần sau nhất định sẽ khiến cho Bệ hạ nhìn hắn một chút!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Lần này Đại Tư Mệnh tới đây là có chuyện gì?

Đại Tư Mệnh khẽ nghiêng người về phía trước, mỉm cười nói:

- Bệ hạ, Đạo Giới dù sao cũng là phế tích dựng lên, hiện tại có phải đã tới lúc nên san bằng giới cũ, lập giới mới rồi không?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói:

- Luân Hồi Thánh Vương một phân thành hai, một tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại có thể làm nội ứng hay không?