Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2223: Đạo Giới phá (2)




Mà Luân Hồi Thánh Vương cũng đang nhìn về phía Chung Nhạc, thần sắc trên cả mười sáu khuôn mặt cũng đều bất biến.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Luân Hồi Thánh Vương, lúc trước Trẫm có nhiều đắc tội, mong rằng Thánh Vương bao dung a!

Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương khẽ biến, từng cái từng cái khuôn mặt miệng cười lòng không cười nói:

- Bệ hạ chém ta thành hai mảnh, cướp đoạt Thánh địa của ta, cướp đoạt cơ duyên của ta, hiện tại lại phá hủy Thánh địa của ta, chỉ vẻn vẹn nói một tiếng đắc tội, đã muốn khiến cho ta bao dung, không khỏi quá đáng rồi a?

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Trẫm bảo ngươi bao dung, ngươi liền thành thành thật thật bao dung đi, những cái còn lại, ngươi không cần hỏi tới!

Mười sáu khuôn mặt của Luân Hồi Thánh Vương nhất thời cứng đờ, nuốt một trận oán khí trở về trong bụng.

- Không biết Luân Hồi Thánh Vương sinh ra có Thánh dược, hoặc là bảo bối bạn sinh gì không?

Chung Nhạc đột nhiên hỏi:

- Trẫm cũng không phải là mơ ước Thánh dược hoặc bảo vật gì của ngươi, mà là Phong Đạo Tôn yêu thích nghiên cứu, cho nên muốn hỏi mượn nghiên cứu mấy ngày!

Luân Hồi Thánh Vương không nói lời nào, đột nhiên cảm giác được một cặp mắt đang nhìn chằm chằm chính mình, vội vàng quay đầu nhìn lại. Đập vào trong mắt là một gã nam tử trung niên, bộ dáng vô cùng hứng thú nhìn hắn, khiến cho trong lòng hắn không khỏi khẽ động, có một loại cảm giác bị nhìn chằm chằm, cực kỳ khó chịu.

Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:

- Bệ hạ, Phong Đạo Tôn, Luân Hồi đạo hữu trời sinh bất phàm, thời điểm sinh ra quả thật cũng có bảo vật bạn sinh!

Phong Hiếu Trung càng cảm thấy hứng thú, hỏi:

- Là bảo vật gì?

Lúc này bọn họ đã tiến vào trong Đạo Giới. Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Luân Hồi Thiên Cầu thần uy hạo hãn, từ một hướng khác đánh thẳng vào trong Đạo Giới, san bằng mấy ngọn Đạo sơn, mặt đất cũng bị cày ra một cái khe thật lớn.

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng trống vang lên, một cái Mộ Cổ từ xa bay tới, thùng thùng vang dội. Đại Tư Mệnh tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ, quất thẳng về phía Mộ Cổ, nói:

- Kiện bảo vật này không tầm thường, ta chỉ nhìn thấy hình dáng của nó, không biết rõ công dụng, có mấy phần tương tự với Luân Hồi Thiên Cầu của Bệ hạ, cũng có chỗ bất đồng, gọi là Tam Diện Luân!

- Tam Diện Luân?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Xa xa quang mang đột nhiên chớp động, Lôi Trạch Đạo Thần từ xa bay tới, ý đồ ngăn cản đám người. Đột nhiên, lại một tiếng nổ vang kinh thiên động địa truyền tới, Luân Hồi Thiên Cầu lại bắn ra một cỗ uy năng, oanh phá Đạo Giới.

- Là ba mặt luân bàn có lạc ấn đại thiên thế giới!

Đại Tư Mệnh chấn động Sinh Mệnh Cổ Thụ, bức lui Mộ Cổ, mỉm cười ôn hòa:

- Nếu Bệ hạ muốn biết công dụng của nó, đợi sau khi gặp được đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần liền sẽ biết!

Chung Nhạc nhìn về phía Hoa Tư nương nương. Hoa Tư nương nương hiểu ý, lập tức phóng người bay lên, tách Lôi Trạch Đạo Thần ra khỏi nơi này. Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương cũng thẳng tắp bay lên, cùng với Hoa Tư nương nương đại chiến Lôi Trạch Đạo Thần.

Ầm ầm!

Uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu một lần nữa đánh tới, trong Đạo Giới nhất thời lại có thêm một cái động lớn, uy năng hạo hãn ầm ầm ầm vang dội, nhắm thẳng về phía xa xa, vậy mà đã đánh xuyên Đạo Giới, đánh ra một cái động lớn.

Bàn tay Đại Tư Mệnh chấn động một cái, vô số Thần Vương nhao nhao rơi xuống, vờn quanh bốn phía, kết thành trận hình Đạo Giải, nghiêm túc chuẩn bị. Chỉ thấy hai đạo quang mang một đen một trắng từ xa bay tới, đột nhiên chấn động một cái. Từ trong Hắc Bạch nhị khí chợt có Thần đạo Ma đạo bay ra, biến thành một quyển Thái Cực Đồ, chụp về phía đám Thần Vương bọn Khởi Nguyên, Nguyên Nha…

- Đạo đồ này…

Sắc mặt Khởi Nguyên Thần Vương đại biến:

- Lẽ nào Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Tà Tam Đế đều đã trở thành Đạo Thần rồi sao? Sao Đạo đồ của bọn họ lại có thể lạc ấn vào Đạo Giới?

Đại Tư Mệnh liếc mắt quan sát một cái, lắc đầu nói:

- Hắc Bạch Nhị Đế đều chỉ là nửa tôn Đạo Thần mà thôi! Về phần Thần Ma Tà Tam Đế, mỗi người đều chỉ có một phần ba, đã xem như rất cao rồi!

Lúc này, Phong Hiếu Trung cũng cất bước đi ra, nghênh đón Hậu Thổ nương nương đang mặt không biểu tình giết tới.

- Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần hẳn cũng đã tới a?

Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy lúc này ngoại trừ hai tôn Đạo Thần Lôi Trạch và Hậu Thổ đang phi thân chạy tới, những Đạo Thần còn lại đều không thấy bóng dáng.

- Có gì đó không đúng! Hắc Bạch Nhị Đế đều là nửa thân thể thành Đạo Thần, sao nửa thân Đạo Thần của bọn họ cũng đều không thấy? Về phần Thần Ma Tà Tam Đế đều có một phần ba trở thành Đạo Thần, sao Thần thân, Cấu thân và Đạo Thần thân của bọn họ hết thảy đều không thấy tung tích?

Thân thể hắn đột nhiên chấn động một cái, Đại đạo Luân Hồi gào thét lao ra, biến thành một mặt đại luân chụp về phía Lôi Trạch Đạo Thần.

Đúng lúc này, thiên địa đột nhiên chấn động kịch liệt. Hư Không Giới phát ra thanh âm nổ vang không chịu nổi gánh nặng, Hư Không Giới hạo hãn không ngừng băng liệt, không ngừng tan rã.

Chung Nhạc vừa mới dùng Đại đạo Luân Hồi bao phủ Lôi Trạch Đạo Thần, trong thiên địa đột nhiên truyền tới từng cỗ từng cỗ chấn động khiến cho người ta kinh hãi, khiến cho toàn thể sinh linh trong vũ trụ đều cảm thấy phảng phất như có đồ vật gì đó đang nứt ra.

Từng tòa từng tòa Thần miếu Thần điện cung phụng Thần linh Ma linh trong Hư Không Giới nhao nhao đổ sụp. Khắp các giới trong vũ trụ, trên vô số khỏa Tinh cầu, thậm chí trong Đế tinh, trong Thiên Đình… từng pho từng pho Thần tượng thật lớn đột nhiên phủ đầy vết nứt, tiếp theo sụp đổ tan tành.

Thiên hạ một mảnh đại loạn, vô số chúng sinh hồn nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì. Có kẻ vội vàng tế tự linh hồn tổ tông, lại nhìn thấy linh đường sụp đổ, không thể liên lạc với linh hồn tổ tông trong Hư Không Giới.

Trong Thiên Đình, các Thần Nhân Phục Hy Thần Tộc cũng vội vàng tế tự Thiên Đế Chi Linh trong Hư Không Giới, nhưng cũng không thể cảm ứng được đám Thiên Đế Chi Linh kia.

Lúc này, vô số sinh linh ngẩng đầu nhìn lên, đã nhìn thấy một màn khiến cho bọn họ cả đời khó quên. Trên thiên không, một đóa Bỉ Ngạn Hoa to lớn khôn cùng từ trong Hư Không Giới hiện ra, to lớn hạo hãn. Trên vô số nhụy hoa, cánh hoa nâng đỡ nhiều tới bất tận Thần linh Ma linh Đế linh. Còn có Đại Toại và hai mươi bốn vị Thánh Đế cư ngụ ở trung ương nhụy hoa, ngồi xếp bằng ở nơi đó, bàn tay nâng lên Phù Tang Thần Thụ to lớn nguy nga, lòng bàn tay đã biến thành Hỗn Độn Hải.

Lúc này, cặp mắt Đại Toại đã mở ra, nhìn vô số Thần linh Ma linh Đế linh trong Bỉ Ngạn Hoa, trong cặp mắt tràn ngập thần sắc thương cảm.

- Tà ma tác loạn, phá hoại Hư Không Giới ta! Hư Không Giới sắp sửa sụp đổ, các ngươi đi mau a!