Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2239: Một đao chặt đứt vạn cổ hồng lưu (2)




Chung Hoàng Thần nhìn về phía vòng tròn mà hắn vừa mới vẽ ra, có chút không hiểu. Đột nhiên chỉ thấy tinh không vô tận của Đệ Nhất Lục Đạo Giới gào thét rơi vào trong cái vòng tròn kia. Chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ Đệ Nhất Lục Đạo Giới đã biến mất trong vòng tròn.

Chung Hoàng Thần cảm thấy thân thể không thể đứng vững, rơi vào trong cái vòng tròn kia.

- Đại đạo Luân Hồi, không chỉ luân hồi linh hồn, cũng còn luân hồi đại đạo, cũng là luân hồi thời không!

Thanh âm Chung Nhạc vang lên, thản nhiên nói:

- Hoàng Thần, cái mà ngươi cần tu luyện còn có rất nhiều, vẫn là phải cố gắng học hỏi vi phụ và các vị sư bá tiền bối này mới được!

Chung Hoàng Thần đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy Đệ Nhất Lục Đạo Giới vẫn còn, phảng phất như không hề bị hút trong vòng tròn do Chung Nhạc vẽ ra kia, trong lòng hoảng sợ:

- Thần thông của Phụ thần đã càng lợi hại hơn rồi! Tu vi của hắn cũng càng khó có thể nhìn thấu! Sao Phụ thần lại nói các vị sư bá tiền bối? Ai là sư bá tiền bối?

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ nhìn thấy một cái Thần Ma Thái Cực Đồ xuất hiện, trên Thái Cực Đồ đứng sừng sững ba tôn Thần Vương vô cùng vĩ ngạn.

Chung Hoàng Thần lại nhìn sang một bên, con ngươi nhất thời co rút. Hắn đã nhìn thấy Hắc Đế và Bạch Đế.

- Nguy rồi! Phụ hoàng đã quá khinh xuất rồi!

Trên trán Chung Hoàng Thần toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng nghĩ muốn nhảy ra khỏi Đệ Nhất Lục Đạo Giới. Bất quá, cho dù hắn vô cùng thần thông quảng đại, đã là tồn tại đỉnh cao trong Đế cảnh, nhưng bất luận hắn thi triển ra thần thông gì cũng đều không thể nhảy ra ngoài, lúc này mới biết chính mình cách phụ thân vẫn như cũ còn một quãng rất xa.

- Hoàng Thần thị, chúng ta đang ở trong một thời không khác, bất luận ngươi làm cách nào cũng không thể nhảy ra được đâu!

Thanh âm Bào Hy Đế từ sau lưng hắn vang lên, nói:

- Không cần uổng phí công sức nữa! Thần thông của Thái Hoàng thật sự đáng sợ, đã vượt qua ngươi rất nhiều rất nhiều!

Chung Hoàng Thần vội vàng hỏi:

- Các vị Lão tổ tông có biện pháp nào nhảy ra khỏi nơi này không?

Các vị Địa Hoàng Thiên Đế liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao lắc đầu. Sư Dịch Đế nhỏ nhẹ nói:

- Thực lực của Thái Hoàng đã đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng. Bản thân ta cũng nhìn không thấu thần thông của hắn. Đại đạo Luân Hồi này đã dung hợp không gian và thời gian, còn có rất nhiều ảo diệu khác. Ta ngay cả hắn đặt Đệ Nhất Lục Đạo Giới vào trong không gian nào, thời gian nào cũng đều không nhìn ra được!

Đột nhiên, Chung Hoàng Thần chợt kinh hô thất thanh một tiếng. Hắn đã nhìn thấy càng nhiều Thần Vương xuất hiện. Một đám tồn tại đã ẩn cư tránh đời như Bàn Hồ Thần Vương, Tạo Vật Thần Vương, Đề Đình Thần Vương, Hách Tư Thần Vương… lúc này vậy mà cũng đều nhất nhất xuất hiện.

Khuôn mặt của đám thân ảnh khổng lồ kia đều bị Thần quang bao phủ, lúc sáng lúc tối, toàn bộ bao vây Chung Nhạc vào bên trong.

- Thực lực của đám Thần Vương này mặc dù cường đại, nhưng hẳn chưa phải là đối thủ của Phụ hoàng!

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, khóe mắt đột nhiên nhảy loạn. Chỉ thấy thiên khung lưu động, thương thiên chảy máu. Thiên cũng đã tới!

Tiếp theo, hắn đã nhìn thấy Tứ Diện Thần đi tới, bất luận nhìn từ bất cứ góc độ nào, Tứ Diện Thần cũng đều là chính diện, không có bất kỳ góc chết nào.

Đột nhiên, hư không chợt nở hoa, một đóa Hỗn Độn Liên đại phóng, Khởi Nguyên Đạo Thần ngồi trong đóa hoa sen, khí Hỗn Độn lượn lờ, khiến cho vị tồn tại cường đại nhất này thể hiện ra vạn phần thần thánh, khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía Chung Nhạc.

Trong lòng Chung Hoàng Thần một mảnh lạnh lẽo. Ngoại trừ nhất mạch Đại Tư Mệnh ra, tất cả những tồn tại cường đại nhất trong đám Thần Vương cơ hồ đều tới đông đủ. Một cỗ lực lượng cường đại như vậy chỉ vì muốn giảo sát một mình Chung Nhạc.

Ngay cả Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần cũng đều tới, nói rõ bọn họ sẽ không cho Chung Nhạc bất luận khả năng đào tẩu nào, nhất định phải giết chết hắn tại đây.

- Phụ hoàng phải làm sao mới có thể thoát thân?

Trên trán Chung Hoàng Thần toát ra mồ hôi lạnh như mưa.

- Bệ hạ tựa hồ một chút cũng không kinh hoảng, cũng không kinh ngạc a?

Bạch Đế mỉm cười, nói:

- Thời điểm ngươi giết Cấu thân của ta, có dương dương tự đắc hay không? Lại không biết ta chính là dùng Cấu thân dụ địch, cố ý dùng cái chết của Cấu thân để dụ dỗ ngươi từng bước một đi vào tử cục!

Chung Nhạc lắc lắc đầu, nói:

- Bạch Đế, giết chết Cấu thân của ngươi, ta nửa điểm kiêu ngạo cũng không có! Bất quá, san bằng Thánh địa Quang Minh của ngươi đúng là khiến cho Trẫm hơi có chút đắc ý. Hắc Đế, Thánh địa Quang Minh của Bạch Đế đã bị ta san bằng, ngươi có phải nên cám ơn ta một câu hay không?

Bạch Đế hừ lạnh một tiếng. Hắc Đế lạnh lùng nói:

- Bệ hạ, Phong Đạo Tôn, Lôi Trạch, Hậu Thổ, Hoa Tư đều đang ở Thiên Đình, ngươi không có bất kỳ trợ thủ nào. Nói không chừng hôm nay sau khi chúng ta giết chết Bệ hạ, còn có thể nhất cử xử tử Bệ hạ. Dù sao Bệ hạ đã hoàn thiện thần thông Đạo Giải, môn thần thông này thậm chí có thể che đậy cảm ứng của Tiên Thiên Thánh Địa. Nếu lau đi toàn bộ ý thức của Bệ hạ, Bệ hạ cũng thật sự sẽ chết, Tiên Thiên Thánh Địa nửa điểm tác dụng cũng không có!

Chung Nhạc đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, mỉm cười nói:

- Các vị đã tới đông đủ, lòng tin mười phần, vậy các vị đã có thể động thủ rồi! Mời!

Các tôn Thần Vương nhất thời nghiêm nghị, đồng thanh nói:

- Bệ hạ, đắc tội rồi!

Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Tà Đế tế khởi Thần Ma Thái Cực Đồ, Hắc Bạch Nhị Đế biến thành Hắc Bạch nhị quang, còn có Thiên suất lĩnh từng tôn từng tôn Thần Vương từ bốn phương tám hướng giết tới.

Khởi Nguyên Đạo Thần tế khởi Hỗn Độn Liên, Tứ Diện Thần cũng thi triển Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, một chưởng hóa vạn chưởng ầm ầm vỗ tới. Vô số chưởng ấn từ trong vạn giới bùng phát, oanh kích về phía Chung Nhạc.

Chung Nhạc cười ha hả, rút Tiên Thiên Thần Đao ra, cao giọng nói:

- Hoàng Thần, nhìn kỹ một chút xem cái gì mới là Đại thần thông!

Đao quang lóe lên, tất cả mọi người đang vây công Chung Nhạc nhất thời nhìn thấy chính mình đang đối mặt với chính diện của Chung Nhạc. Bọn họ không phải là đang vây công Chung Nhạc, mà là đang đơn đả độc đấu với Chung Nhạc.

- Không tốt!

Bàn Hồ Thần Vương kinh hô một tiếng. Ngay sau đó, từng cái từng cái đầu rơi xuống. Trong nháy mắt cái đầu của hắn ly thể, đã nhìn thấy bốn phía cũng có từng cái từng cái đầu bị chém xuống. Từng tôn từng tôn Thần Vương chỉ trong khoảnh khắc vừa mới đối mặt, đã bị nhất nhất giết chết.