Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2320: Luân Hồi Hoàn (1)




Đệ Nhất Lục Đạo Giới, tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ vây khốn nơi này. Từng tòa từng tòa Lục Đạo Giới bao vây Đệ Nhất Lục Đạo Giới lại. Sáu đạo Tinh hà xoay tròn, cắt nát không gian. Những nơi đi qua, từng khỏa từng khỏa Tinh cầu to lớn khôn cùng đều bị nghiền nát sụp đổ.

Nhưng đây bất quá chỉ là Bí cảnh Nguyên thần của tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ, dựng thẳng sau đầu từng vị từng vị Đại Đế Thượng Cổ to lớn sừng sững. Những vị Đại Đế Thượng Cổ này cất bước di chuyển, động tĩnh quả thật chính là trời long đất lở, vô cùng khủng bố.

Đột nhiên, một đạo kiếm quang bùng phát, kinh diễm tuyệt luân, đâm vào mi tâm một vị Đại Đế Thượng Cổ, trực tiếp xuyên thấu đầu hắn. Kiếm quang xoay tròn giống như một cái dùi nhọn từ sau gáy hắn đâm ra, ầm ầm đâm vào Lục Đạo Giới sau đầu hắn. Đạo kiếm quang kia cực kỳ bá đạo, vậy mà đã xoắn nát vô số khỏa tinh tú, quậy cho Lục Đạo Giới kia tan thành mảnh nhỏ, thái dương dập tắt, Tinh cầu tan rã.

Vị Đại Đế Thượng Cổ kia rống giận một tiếng, cái đầu bị kiếm quang xuyên thủng đột nhiên nổ tung, từ phần cổ trở lên hết thảy đều biến thành huyết vụ. Ngay sau đó huyết nhục nơi cổ diễn sinh, một lần nữa mọc ra một cái đầu mới, càng lúc càng lớn. Nhưng đúng lúc này, Chung Hoàng Thần chợt lăng không bay tới, một quyền đánh vỡ nát.

Thi thể to lớn của vị Đại Đế Thượng Cổ kia đổ rạp về phía sau. Chung Hoàng Thần dẫm lên thi thể của hắn, bốn phía là vô số tinh tú và thái dương băng loạn tung bay bốn phía.

Sau lưng Chung Hoàng Thần, một vị Đại Đế đầu dê thân người dùng hai sừng trên đầu làm vũ khí, đâm thẳng về phía hậu tâm Chung Hoàng Thần. Lục Đạo Giới sau đầu hắn lại giống như sáu bánh răng to lớn nhanh chóng xoay tròn, chém thẳng về phía Chung Hoàng Thần.

Mà ở xa xa, một tôn Phục Hy đầu người thân rắn thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, toàn thân vĩ ngạn, vung tay một cái. Chỉ thấy một cái cự chung đương đương vang dội, treo cao trên đỉnh đầu, tiếng chuông không ngừng minh hưởng, chấn cho đám Đại Đế từ bốn phương tám hướng đang vọt tới kia liên tiếp lui về phía sau, không thể tiếp cận.

Chỗ càng xa hơn, lại có từng vị từng vị Đại Đế đang vây công một tôn Phục Hy khác. Pháp lực của tôn Phục Hy này lại vô cùng hùng hồn, bàn tay thôi động từng đạo từng đạo Tinh hà chảy xiết.

Trận chiến này đã giằng co một đoạn thời gian rất dài. Chiến đấu cho tới hiện tại, đám người Chung Hoàng Thần, đám Địa Hoàng Phục Hy và đám Đại Đế Thượng Cổ đều đã uể oải không chịu nổi.

Lúc chiến đấu vừa mới bắt đầu, Chung Hoàng Thần, Chung Thánh Võ và hai mươi vị Địa Hoàng Phục Hy chuyển thế đã trực tiếp thôi động đám thần thông Đại nhất thống Đạo Giải mạnh mẽ đón đỡ tám trăm vị Đại Đế, lấy cứng chọi cứng. Mà tám trăm Đại Đế thì thi triển Đại thần thông Lục Đạo Giới dùng giới phá giới, sử dụng uy năng của tám trăm tòa Lục Đạo Giới đối kháng với Đạo Giải, chém giết tới mức thiên hôn địa ám.

Song phương vừa mới giao phong chính là tiền vốn ra hết, không giữ lại chút nào. Mấy chục vị Đại Đế dưới trướng Chung Hoàng Thần tử thương hơn phân nửa, mà tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ chém giết cho tới hiện tại, cũng chỉ còn lại hơn sáu trăm vị.

Đại thần thông không thể kéo dài, gánh vác đối với nhục thân và Nguyên thần quá lớn, hơn nữa tiêu hao đối với pháp lực cũng quá lớn. Song phương sau một tràng công kích thảm liệt lúc ban đầu, lập tức chuyển sang đối chiến chém giết. Thương vong của Chư Đế dưới trướng Chung Hoàng Thần đại đa số cũng là trong khoảng thời gian này chết trong tay đối phương.

Chung Hoàng Thần lo lắng Đệ Nhất Lục Đạo Giới bị đám Đại Đế này đánh nát, bởi vậy dùng thần thông Không Gian phong ấn Lục Đạo Giới sâu bên trong thời không, chỉ lưu lại Thiên Đình của Thiên Giới. Nhưng hiện tại, Thiên Đình của Thiên Giới cũng sớm đã bị đánh thành bột mịn.

Thực lực của Chung Hoàng Thần cực kỳ cường đại, trong Thần Vương Thái Cổ cũng thuộc về tồn tại đỉnh cao. Nhưng bản lĩnh của mấy trăm vị Đại Đế Thượng Cổ này cũng cường đại bất phàm, lại dùng Lục Đạo Giới làm vũ khí. Lục Đạo Giới biến thành Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ, pháp lực hùng hồn không gì sánh được, trực tiếp dùng Lục Đạo Giới nghiền ép, từ phương diện lực lượng có thể nói là khó gặp địch thủ.

Đám Đại Đế dưới trướng Chung Hoàng Thần cũng không nhiều lắm, chỉ có hơn mười vị Đại Đế đám Thần Thiên Vương hắn mang tới từ Tinh vực Huyền Tẫn, cộng thêm đám Đại Đế xuất thân từ Đệ Nhất Lục Đạo Giới, số lượng cộng lại bất quá chỉ ba mươi vị, hiện tại cũng đều đã tử thương sạch sẽ. Thậm chí ngay cả Thần Thiên Vương có đại ân với hắn cũng đã táng thân trong đại chiến.

Bất quá, cũng may lần này Chung Thánh Võ và các vị Địa Hoàng Phục Hy cũng đang ở đây, biết rõ hắn sắp phải đối mặt với đại chiến hung hiểm nên không vội rời đi. Có đám người Chung Thánh Võ tương trợ, Chung Hoàng Thần còn có thể ngăn cản một đoạn thời gian.

Hách Liên Khuê Ngọc cũng cực kỳ xem trọng Chung Hoàng Thần, cho nên một nửa số chuyển thế thân Đại Đế Thượng Cổ đầu nhập vào hắn đều dùng để đối phó Chung Hoàng Thần, nhưng cho tới hiện tại vẫn chưa thể bắt được đám người Chung Hoàng Thần.

Bọn họ dùng không tới một trăm vị Đại Đế lại có thể quấn lấy tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ, cộng thêm tám trăm tòa Lục Đạo Giới, hơn nữa đã có gần hai trăm vị Đại Đế Thượng Cổ táng thân trong tay bọn họ, thành tựu bậc này đã đủ để tự ngạo.

- Đạo Giải!

Thân hình đám người Chung Hoàng Thần, Chung Thánh Võ đột nhiên chằng chịt đan xen, thần thông Đạo Giải bạo phát. Hơn mười vị Đại Đế Thượng Cổ chính diện gặp phải trùng kích, nhất thời vỡ tan thành mảnh nhỏ, Lục Đạo Giới cũng bị đánh thành bột mịn.

Thân hình đám người Chung Hoàng Thần tản ra, phù phù thở hổn hển. Những Đại Đế còn lại lập tức giết lên, căn bản không cho bọn họ cơ hội thở dốc.

Một vị Đại Đế đằng đằng sát khí, vung tay chính là Tinh hà chấn động, đánh thẳng tới, cười lạnh một tiếng, nói:

- Chung Hoàng Thần, các ngươi còn có thể thi triển mấy lần Đạo Giải nữa? Hiện tại Lục Giới chỉ còn lại có năm giới, mạnh mẽ thi triển Đạo Giải, tất nhiên sẽ chấn động Nguyên thần, nhục thân, tinh thần và đại đạo của các ngươi, lại thi triển thêm hai lần Đạo Giải nữa, các ngươi sẽ tự mình phân giải trước!

- Đã đủ để giết sạch các ngươi rồi!

Chung Hoàng Thần cười ha hả, đột nhiên kịch liệt ho ra máu. Đúng lúc này, chỉ thấy thiên khung xa xa nhanh chóng lưu động, phóng vọt về phía này. Sắc mặt đám người Chung Hoàng Thần đại biến. Mà hơn năm trăm vị Đại Đế Thượng Cổ còn lại không khỏi đại hỉ, nhao nhao mỉm cười, nói:

- Thiên đã tới rồi! Các ngươi cách cái chết đã không xa nữa!

- Thiên Đạo Khôn Cùng!

Phiến thiên khung kia phóng vọt tới, đột nhiên biến hóa. Chỉ thấy một gã Thần Nhân không có khuôn mặt ngênh ngang hạ xuống, ba mươi bức Thiên Đạo Đồ ầm ầm đánh về phía đám người Chung Hoàng Thần.

Đám người Chung Hoàng Thần đột nhiên tập hợp cùng một chỗ, một lần nữa thi triển thần thông Đạo Giải, lấy cứng chọi cứng với ba mươi bức Thiên Đạo Đồ của Thiên.

Trong chấn động kịch liệt, chỉ thấy khuôn mặt của gã Thần Nhân kia đột nhiên biến thành thương khung, càng lúc càng lớn. Tiếp theo, lại có một gã Thần Nhân nữa từ trong mảnh thương khung kia đi ra, lại là ba mươi bức Thiên Đạo Đồ nữa oanh kích về phía bọn họ.

Lần này đám người Chung Hoàng Thần thi triển thần thông Đạo Giải, đã bị chấn cho trong tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu. Mà ba mươi bức Thiên Đạo Đồ kia một lần nữa oanh tới, khiến cho bọn họ không thể không một lần nữa liên thủ thi triển Đạo Giải chống đỡ.

Khuôn mặt của gã Thần Nhân thứ hai lại đột nhiên biến hóa, lại có một gã Thần Nhân nữa từ trong khuôn mặt của gã Thần Nhân thứ hai đi ra, lại có thêm ba mươi bức Thiên Đạo Đồ nữa oanh tới.

Đây chính là Thiên Đạo Khôn Cùng! Mặc dù chỉ là một chiêu thần thông, nhưng lại là công kích gần như vô cùng vô tận, mỗi một lần công kích đều là Thiên đạo cường hoành nhất, cường đại nhất đồng thời đánh tới.

Chung Hoàng Thần, Chung Thánh Võ và hai mươi vị Địa Hoàng Phục Hy lần thứ ba thi triển ra Đạo Giải, nhục thân và Nguyên thần cơ hồ băng liệt. Đạo Giải quả thật có thể ngăn cản công kích của Thiên, nhưng nhục thân và Nguyên thần của bọn họ lại không thể gánh chịu được lực lượng phản phệ của Đạo Giải thêm nữa.

Nếu lại thi triển thêm một lần nữa, vậy chính là kết cục thân tử đạo tiêu, Nguyên thần tiêu thất.