Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 779: Cướp đầu (1)




Ba cái đầu của Phong Vô Kỵ bị vỗ thẳng vào trong lồng ngực, Ngôn Xuất Pháp Tùy cũng phải dừng lại, ba cái miệng đều bị chặn lại. Bất quá, ngay sau đó, trong bụng hắn lại vang lên thanh âm, ổ bụng chấn động vậy mà cũng có thể nói chuyện.

- Yêu Thần Minh Vương Quyết, ta cũng biết!

Thân thể không đầu của hắn cũng mọc ra sáu cánh tay, tổng cộng có tới tám cánh tay. Tám cánh tay không ngừng giao thoa, vậy mà dùng nhanh đánh nhanh với Chung Nhạc. Cùng lúc đó, lồng ngực hắn không ngừng nhúc nhích, ba cái đầu muốn xé rách lồng ngực chui ra.

Sinh mệnh lực của hắn thật sự quá kinh khủng, cho dù bị Chung Nhạc vỗ ba cái đầu vào trong lồng ngực cũng không chết được, chiến lực vẫn như cũ ở vào trạng thái đỉnh phong. Bất quá, bởi vì cái đầu ở trong lồng ngực, Ngôn Xuất Pháp Tùy của hắn cũng bị hạn chế. Ở trong bụng nói chuyện, cái miệng khép mở, nhất định sẽ phá hư ngũ tạng lục phủ của chính mình. Mà chỉ cần ba cái đầu của hắn từ trong bụng chui ra, hắn sẽ còn có cơ hội lật bàn.

- Muốn chui ra? Nằm mơ!

Hai thanh Thần đao của Chung Nhạc giơ cao, từ trên không trung chém thẳng xuống. Cùng lúc đó, hắn tiến hành cận thân chém giết với Phong Vô Kỵ, uy lực của Thần Ma Âm Dương Tán Thủ triệt để đại phóng. Không giống như những đại thần thông như Thần Ma Dịch, Vạn Thần Triều Bái, Thần Ma Âm Dương Tán Thủ này lại là tiểu thần thông vừa tinh mà ngắn, vừa nhanh mà mạnh mẽ.

Mặc dù đối với Chung Nhạc chỉ là tiểu thần thông, nhưng uy lực của Thần Ma Âm Dương Tán Thủ của hắn bộc phát ra, lại không thua kém chút nào đại thần thông của cường giả Bán Thần, phát huy uy lực vô cùng nhuần nhuyễn.

Hắn trong lúc giơ tay nhấc chân, mấy bức đồ án Thái Cực xuất hiện, Âm Dương giao thoa, Thần Ma song hành. Trong lúc lật tay sinh tử nghịch chuyển, Thần Ma biến hóa, nhanh như lưu quang. Khoảnh khắc trước Phong Vô Kỵ phải đối kháng với thần thông Thần Đạo, khoảnh khắc kế tiếp đã là thần thông Ma Đạo. Thậm chí thần thông Thần Đạo và Ma Đạo đồng thời đại phóng, khiến cho hắn có một loại cảm giác bị xé rách, tựa hồ nhục thân và pháp lực cũng đều bị xé ra vậy.

Không chỉ như vậy, hai thanh Thần đao của Chung Nhạc thủy chung không rời khỏi phần cổ của hắn, Thần đao như mưa rào chém xuống, khiến cho ba cái đầu của hắn thủy chung không thể từ trong lồng ngực chui ra trở lại.

Xuy xuy xuy!

Chỉ trong nháy mắt, trên thân thể hắn đã có thêm không biết bao nhiêu vết thương, trong lòng càng lúc càng chấn kinh. Pháp lực của hắn có thể va chạm với Thần Minh đẳng cấp như Uy Huyết Thần. Giao chiến với Uy Huyết Thần thời gian dài như vậy, hắn cũng chỉ là rơi xuống hạ phong mà thôi. Hơn nữa, mục đích của hắn cũng là muốn mượn tay của Uy Huyết Thần để tôi luyện bản thân, để cho chính mình đạt được càng nhiều cảm ngộ, để chính mình đột phá, tu thành Thần Minh.

Mà hiện tại, Chung Nhạc rõ ràng không phải là Thần Minh, vẫn chỉ là Luyện Khí Sĩ Chân Linh Cảnh, tu vi thực lực rõ ràng thua xa Uy Huyết Thần, nhưng áp lực mang tới cho hắn nếu so với Uy Huyết Thần lại còn lớn hơn. Công kích của Uy Huyết Thần cường đại không gì sánh được, nhưng hắn vẫn có thể chống lại, mà công kích của Chung Nhạc không thể so với Uy Huyết Thần, lại khiến cho hắn liên tục bị thương.

- Kỳ quái! Vì sao Nguyên thần của Phong Vô Kỵ có thể chống đỡ được Thái Dương Thần Đao của ta?

Sắc mặt Chung Nhạc có chút ngưng trọng. Thái Dương Thần Đao chuyên chém Nguyên thần, Nguyên Từ Thần Đao chém hết thảy Hồn binh. Cho dù là Nguyên thần của Thần Minh, chỉ cần bị Thái Dương Thần Đao chém trúng, hắn cũng có lòng tin chém chết.

Nhưng Phong Vô Kỵ đã trúng phải nhiều đao như vậy, nhưng Nguyên thần thủy chung vẫn không chút thương tổn. Hơn nữa, hắn có thể cảm giác được, Thái Dương Thần Đao cắt vào trong Thức hải của Phong Vô Kỵ, liền gặp phải một cỗ lực cản thật lớn, ngăn cản Thái Dương Thần Đao. Cái này phi thường kỳ quái!

- Trong Nguyên thần của Phong Vô Kỵ nhất định có Thần binh kỳ dị gì đó thủ hộ, đủ để chống đỡ Thái Dương Thần Đao của ta! Bất quá, cho dù là Thần binh, cũng không có bao nhiêu sức chống cự Nguyên Từ Thần Đao của ta, vì sao Nguyên Từ Thần Đao cũng không thể cắt vào Thức hải của hắn?

Trong lòng Chung Nhạc vô cùng nghi hoặc. Nhưng hắn lại không biết, trong Thức hải của Phong Vô Kỵ, Linh của Hiếu Mang Lão tổ vẫn như cũ đang bị Sắc lệnh của Đồ Úc không ngừng luyện hóa, khiến cho cơ thể Phong Vô Kỵ có được sinh mệnh lực vô cùng khủng bố. Đây là sinh mệnh lực của Thần Hầu, sinh cơ bừng bừng, duy trì nhục thân hắn thủy chung không ngừng tái sinh, khiến cho hắn cũng không tới mức mất mạng.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Phong Vô Kỵ có can đảm khiêu chiến Uy Huyết Thần. Sinh cơ và sinh mệnh lực khủng bố của Thần Hầu khiến cho nhục thân hắn tương đương với Bất Tử Chi Thân, chỉ cần không thể nhất cử chém chết hắn, hắn sẽ không chết.

Hơn nữa, hắn vẫn còn có một tầng bảo hộ khác, đó chính là Nguyên thần của hắn. Uy năng Sắc lệnh của Đồ Úc hóa thành kim dịch bao phủ Nguyên thần của hắn, bảo hộ Nguyên thần của hắn, khiến cho Nguyên thần của hắn không bị bất luận ngoại pháp gì trùng kích. Cho dù Chung Nhạc có thể chém giết nhục thân hắn, nhưng cũng không thể chém chết Nguyên thần của hắn.

- Vô Kỵ, ngươi không phải là đối thủ của hắn!

Trong Thức hải Phong Vô Kỵ, Linh của Hiếu Mang Lão tổ vẫn như cũ chưa bị luyện hóa hoàn toàn. Thân thể con Bàn Ngao ba đầu này vẫn như cũ to lớn khôn cùng, nhìn chằm chằm Nguyên thần của Phong Vô Kỵ, cái đầu bên phải đột nhiên cười nói:

- Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn! Sở dĩ hắn mạnh hơn ngươi, chính là do tu vi thực lực của hắn là thiên chuy bách luyện tạo thành, đã trải qua những ma luyện mà ngay cả Thần Ma cũng khó có thể tưởng tượng!

- Những ma luyện mà hắn từng trải qua, cho dù là ta cũng không cách nào tưởng tượng. Ta có thể cảm giác được, năng lượng trong nhục thân và Nguyên thần của hắn giống như là năng lượng trong hạch tâm Thái Dương vậy, đã từng thừa nhận qua trọng áp không gì sánh nổi, trở nên vô cùng vững chắc cùng chặt chẽ!

Cái đầu bên trái của Hiếu Mang Lão tổ ồm ồm nói:

- Nếu ngươi bị hắn chém chết nhục thân, chính là bỏ mình. Ngươi đúng là có rất nhiều kẻ tế tự, nhưng nhục thân đã chết, ngươi cũng sẽ chết, vẻn vẹn chỉ có thể bảo trụ linh hồn của chính mình bất diệt, không thể không đoạt xá trọng sinh!

Cái đầu trung tâm của Hiếu Mang Lão tổ quát lớn:

- Thả ta ra ngoài, ta sẽ đánh chết hắn! Hiện tại ngươi đã thôn phệ không ít lực lượng của ta, đã tích lũy đầy đủ năng lượng cần thiết để tu thành Thần Minh. Cho dù lại thôn phệ thêm lực lượng của ta, ngươi cũng không thể trở thành Thần Minh. Tích lũy tâm cảnh và lịch lãm của ngươi vẫn còn xa xa chưa đủ, chỉ có thể không ngừng ma luyện, không ngừng khổ tu, mới có thể đột phá tu thành Nguyên thần Thuần dương. Nếu ngươi buông tha ta, ta không chỉ có thể giúp ngươi giết chết hắn, mà những chuyện cũ trước đây, ta cũng có thể bỏ qua!

Nguyên thần Phong Vô Kỵ cười lạnh, nói:

- Hiếu Mang Lão tổ, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao?

Hiếu Mang Lão tổ cũng cười lạnh, nói: