Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 780: Cướp đầu (2)




- Nếu ngươi tin ta, sẽ còn có sinh cơ. Nếu ngươi không tin, chính là một con đường chết, khó thoát khỏi Thần đao của hắn!

- Hiếu Mang Lão tổ, vô dụng thôi! Sư phó ta chỉ cấp cho ta tấm Sắc lệnh này, để cho ta dùng để luyện hóa ngươi, về phần làm cởi bỏ Sắc lệnh, ta lại không biết! Ngươi vẫn là tuyệt cái ý tưởng này đi thôi!

- Như vậy, ta liền ngồi xem ngươi bị chém giết!

Thanh âm Hiếu Mang Lão tổ lạnh như băng, nói:

- Sau khi ngươi chết, Sắc lệnh này tự nhiên sẽ tan rã, ta vẫn sẽ có thể trốn thoát!

- Ta sẽ không dễ dàng chết như vậy!

Ba cái đầu của Phong Vô Kỵ đồng thời rống lớn. Đột nhiên, chỉ thấy lồng ngực hắn vỡ ra, hai cái đầu Bàn Ngao vậy mà xé rách lồng ngực của hắn, từ chỗ phần ngực chui ra. Mà ở sau lưng hắn, huyết nhục sau lưng vỡ ra, một cái đầu khác của hắn vậy mà từ phía sau lưng mọc ra. Cái đầu này là đầu người, nằm ngay phía dưới chỗ xương bả vai. Trước ngực mọc ra hai cái đầu Bàn Ngao, sau lưng mọc ra một cái đầu người, bộ dáng vô cùng quái dị.

Quỷ dị nhất chính là, sinh cơ và sinh mệnh lực Thần Hầu trong cơ thể hắn cực kỳ dồi dào, khiến cho huyết nhục vỡ ra của hắn lập tức diễn sinh, vết thương trước ngực và sau lưng trong nháy mắt khép lại, lập tức cố định luôn nhục thân của hắn.

Sinh cơ và sinh mệnh lực Thần Hầu của hắn mặc dù vô cùng dồi dào, so với Bất Tử Chi Thân của Chung Nhạc thậm chí còn hùng hồn hơn, nhưng dù sao cũng không phải là Bất Tử Chi Thân. Bất Tử Chi Thân có thể khống chế được nhục thân của chính mình, dễ dàng sai khiến, có thể khống chế được hướng di chuyển của sinh cơ và sinh mệnh lực, chưởng khống chặt chẽ nhục thân của chính mình. Mà sinh cơ và sinh mệnh lực Thần Hầu trong cơ thể Phong Vô Kỵ lại không phải là của bản thân hắn, căn bản không thể chưởng khống được.

Nói cách khác, hiện tại nhục thân của hắn đã định hình, vĩnh viễn sẽ là bộ dáng như hiện tại. Trừ phi hắn có thể tu thành Bất Tử Chi Thân, bằng không, sau này cho dù có chém rớt đầu, lại mọc ra cái đầu khác, cũng vẫn là mọc ra từ trước ngực và sau lưng. Không có Bất Tử Chi Thân, hắn đừng mơ tưởng khôi phục lại thành bộ dáng công tử phong lưu phóng khoáng trước đây.

Nhưng tình thế hiện tại không cho phép, Phong Vô Kỵ cũng bất chấp quá nhiều. Lúc trước, ba cái đầu của hắn mọc ở trên cổ, cánh tay khó có thể phòng thủ được công kích phía trên đầu. Mà hiện tại, ba cái đầu của hắn mọc ở trước ngực và sau lưng, tám cánh tay có thể ung dung bảo vệ ba cái đầu, ngược lại cũng tính là nhân họa đắc phúc, có thể khiến cho hắn càng thêm thoải mái thi triển Ngôn Xuất Pháp Tùy, không cần lo lắng lại bị Chung Nhạc vỗ đầu vào trong lồng ngực, chỉ là bộ dạng có chút khủng bố mà thôi.

Ba cái đầu của hắn vừa mới thoát khốn, lập tức miệng phun Tiên Thiên Thần Ngữ:

- Binh! Thần! Trận! Liệt!

Từng đạo từng đạo Tiên Thiên Thần Ngữ từ trong miệng hắn phun ra, nhất thời diễn biến thành từng loại thần thông kỳ dị. Chữ Binh vừa ra, liền hóa thành đao binh ngập trời. Chữ Thần vừa ra, trên không trung hiện ra Thần ảnh, nắm lấy từng kiện từng kiện đao binh. Chữ Trận vừa ra, hư ảnh Thần Ma nhất thời kết trận. Chữ Liệt vừa ra, Chung Nhạc liền bị vây khốn trong trận.

Chung Nhạc song đao hợp bích, hóa thành một quyển Thái Cực Đồ nhanh chóng mở ra. Trong Thái Cực Đồ, mặt trời lên mặt trăng xuống, nhật nguyệt trong phương viên chừng một trăm dặm ầm ầm vận chuyển, Âm Dương hoành hành, Thần Ma nghịch chuyển, va chạm với trận thế do hư ảnh Thần Ma biến thành, khiến cho tòa đại trận này lập tức vận chuyển trì trệ, không thể thôi phát uy năng.

Không chỉ như vậy, Thái Cực Đồ này còn là do song đao hợp bích biến thành, trong trận tràn ngập sát cơ tứ phía, đao khí đầy rẫy, khiến cho đám hư ảnh Thần Ma lập tức trăm ngàn lỗ thủng, bị chém trọng thương.

Phong Vô Kỵ đang định giết tới, nhìn thấy dị trạng như vậy, trong lòng khẽ động, nhất thời biết rõ bốn chữ này của chính mình sắp sửa bị phá, lập tức xoay người bỏ chạy.

Chung Nhạc khom người bái một cái, Thái Cực Đồ đột nhiên nhô lên, hóa thành một tòa Tế đàn phương viên mấy trăm dặm. Trên Tế đàn, đám hư ảnh Thần Ma kia, kể cả tòa đại trận, đồng thời bị hắn mạnh mẽ tế diệt, triệt để tan thành mây khói.

Hô!

Trong nháy mắt đại trận Thần Ma bị tế diệt, đao quang lóe lên, uy năng dâng trào càng thêm dồi dào. Hắn rõ ràng đã tế năng lượng của đại trận Thần Ma vào trong đao của chính mình.

Đao quang vừa mới lóe lên liền biến mất. Phong Vô Kỵ vội vàng nghiêng người tránh né. Nhưng lúc này, một đạo đao quang khác chém xuống, một cái đầu phóng thẳng lên cao. Cái đầu người sau lưng hắn lại bị một đao chém bay.

Phong Vô Kỵ vẫn còn chưa thể quen thuộc nhục thân mới của chính mình. Nếu là lúc bình thường, nghiêng người tránh né công kích đánh xuống từ sau lưng tự nhiên là lựa chọn chính xác. Nhưng hắn lại quên mất cái đầu của chính mình mọc ra ở trước ngực và sau lưng, thời điểm nghiêng người tránh đao, vừa vặn chính là lộ ra cái đầu của chính mình. Hơn nữa, Chung Nhạc lại là song đao, hắn tránh né đao quang trước ngực, nhưng lại cấp cho Chung Nhạc cơ hội ở sau lưng, bị Nguyên Từ Thần Đao chém văng cái đầu sau lưng.

Trong lòng Phong Vô Kỵ cả kinh, vội vàng vươn tay chụp lấy cái đầu người của chính mình. Nhưng lúc này, chỉ thấy hai thanh Thần đao hóa thành hai đạo lưu quang, hình thành hai kiện Thiếu Hạo Chung.

Đương! Đương! Đương! Đương!

Hai kiện Thiếu Hạo Chung không ngừng bay lượn xoay quanh hắn, tiếng chuông ầm ầm chấn động, chấn cho hắn đầu váng mắt hoa. Bàn tay chụp lấy cái đầu chính mình của Phong Vô Kỵ nhất thời chậm lại một chút. Đúng lúc này, một bàn tay của Chung Nhạc đột nhiên vươn tới, trước hắn một bước chụp lấy cái đầu người kia của hắn.

Phong Vô Kỵ cắn răng một cái, chỉ thấy mi tâm cái đầu người kia nứt ra, Nguyên thần của hắn phốc một cái bay ra, chui vào trong thân thể hắn. Sau đó nhục thân của hắn hóa thành thân thể Bàn Ngao, hai cái đầu Bàn Ngao mọc ở dưới ngực, nằm giữa hai cái chân trước, bão táp phóng đi.

- Muốn chạy sao?

Chung Nhạc bắt lấy cái đầu người của Phong Vô Kỵ, dùng sức bóp một cái, lại không khỏi kêu lên một tiếng kinh dị. Hắn vậy mà không thể bóp nát cái đầu này.

- Kỳ quái! Lực lượng của ta ngoại trừ bóp không nát Thần binh ra, cho dù là Thập Đại Hung Binh, cũng có thể bị ta xoắn lại thành bánh quai chèo. Cái đầu của Phong Vô Kỵ như thế nào lại cứng như thế?

Hắn vươn tay cầm đao, chém xuống một đao. Cái đầu của Phong Vô Kỵ bị Thái Dương Thần Đao chém trúng, từ đỉnh đầu cắt thẳng xuống tới mi tâm, đột nhiên phát ra một tiếng đinh giòn vang, gặp phải lực cản đáng sợ, đánh văng Thần đao ra.

- Trong Thức hải hắn có cái gì?