Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 936: Không thể thoát ra (2)




Lúc này, Chung Nhạc đánh tới một quyền, Cầm Chủ không kịp chống đỡ, bị một quyền của hắn đánh đứt đoạn hết thảy đám dây đàn. Đám dây đàn đứt đoạn xuy xuy xuyên thấu thân thể nàng, đóng đinh lên trên dao cầm.

Cầm Chủ vừa muốn lao ra khỏi đám dây đàn, tiếng chuông của Thiếu Hạo Chung đột nhiên vang vọng, đương một tiếng thật lớn. Thân thể Cầm Chủ nhất thời nổ tung, biến thành một mảnh huyết vụ. Trong huyết vụ, Nguyên thần của nàng bay ra, cướp đường bỏ chạy, bay về phía khe nứt không gian trên thiên khung kia.

- Các ngươi rất không tệ! Mỗi người đều có thể tiếp được hai ba chiêu của ta!

Tinh thần Chung Nhạc ba động, thanh âm rõ ràng truyền vào trong tai mọi người. Hai tay hắn giơ lên cao, Thái Dương Thần Đao giống như mặt trời treo cao, một đao chém xuống, giống như Nhật Diệu bạo phát, va chạm với ngàn vạn đạo kiếm quang của Kiếm Chủ. Kiếm quang đao quang hội tụ, biến thành hồng lưu. Toàn thân Kiếm Chủ nhất thời đầy máu, bay ngược về phía sau.

Chung Nhạc vươn tay chỉ một cái. Kiếm Chủ vội vàng giơ hai tay lên bảo vệ mi tâm.

Phốc phốc!

Hai bàn tay hắn bị một cây cốt chỉ ngọc chất xuyên thấu, hai lòng bàn tay đều xuất hiện một cái lỗ hổng máu chảy đầm đìa.

Bốn ngón tay còn lại của Chung Nhạc theo thứ tự bắn ra, thân thể Kiếm Chủ đại chấn, trên người phốc phốc vỡ ra bốn cái lỗ máu.

Nguyên thần của Cầm Chủ thét lên chói tai, cướp đường bỏ chạy. Cái đầu của Chung Chủ cũng bay thẳng về phía khe nứt không gian trên thiên khung. Trên dưới toàn thân Họa Chủ đều là lỗ ngón tay máu chảy đầm đìa, cũng đang liều mạng bỏ chạy về phía khe nứt không gian trên thiên khung. Kiếm Chủ và Thư Chủ cũng vội vàng xoay người bỏ chạy, bay thẳng về phía thiên ngoại.

Chung Nhạc tăng nhanh cước bộ, bước đi trên đạo hồng kiều Thần quang này. Cái đầu của Chung Chủ và Nguyên thần của Cầm Chủ vừa mới bay tới khe nứt không gian, hắn cũng đã chạy tới ngay bên dưới khe nứt.

Chung Chủ và Cầm Chủ kinh hãi gần chết, vội vàng bay xuyên qua khe nứt, chạy ra thiên ngoại. Mà Kiếm Chủ, Thư Chủ và Họa Chủ hơi chậm hơn một bước, rơi lại sau lưng Chung Nhạc. Trong lòng ba người khiếp sợ, không dám tiến lên.

Trong khe nứt này có phong cấm phong ấn do bọn họ lưu lại, có thể để cho bọn họ tự do xuyên qua, nhưng những người khác muốn xuyên qua, nhất định phải đối mặt với phong cấm phong ấn của bọn họ.

Hai tay Chung Nhạc vươn ra, bắt lấy phong cấm phong ấn do năm vị Chủ lưu lại, mạnh mẽ xé một cái, phá tan phong cấm phong ấn thành từng mảnh, sau đó thân thể chui thẳng ra thiên ngoại.

Bên ngoài thiên ngoại chính là một tòa cung điện, mà khe nứt trên thiên khung kia chính là ở trong một mảnh thác nước. Cái đầu của Chung Chủ và Nguyên thần của Cầm Chủ vừa mới bay ra khỏi thác nước, đột nhiên chỉ thấy thác nước ầm ầm kích động. Một khuôn mặt khô lâu khổng lồ từ sau thác nước vươn ra, bọt nước hình thành một bộ đồ án khô lâu.

- Gã Cốt Hoàng kia lại muốn giết ra ngoài!

Biểu tình bình tĩnh của Cầm Chủ sớm đã không cánh mà bay, thất thanh thét lên.

- Hắn ra không được!

Chung Chủ tốt xấu gì cũng còn bảo trụ được cái đầu, kêu lớn:

- Chỉ cần là sinh linh trong Giới, cho dù là có bản lãnh và thủ đoạn thông thiên, cũng không thể chạy ra khỏi Giới của mình được! Cầm Chủ có thể yên tâm!

Khuôn mặt của Chung Nhạc dưới thác nước không ngừng giãy dụa, vô thanh rống lớn, nhưng thủy chung cũng không thể đột phá được tầng bình chướng kia. Mặc cho hắn phát lực như thế nào, thi triển ra bất luận thần thông gì, cũng không thể nhảy ra thiên ngoại, đi tới ngoại giới.

Không gian trong tòa cung điện này thậm chí còn bị hắn đánh tới ầm ầm vang dội, không ngừng chấn động, khiến cho Cầm Chủ và Chung Chủ nhìn tới mức kinh hồn táng đảm.

- Mạnh mẽ khủng bố! Thật quá mạnh mẽ rồi! Sinh linh hạ đẳng trong thế giới cấp thấp, không ngờ lại có thể đản sinh ra tồn tại mạnh mẽ khủng bố đáng sợ như tên Cốt Hoàng này. Không biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại có thể sinh ra dị chủng như vậy!

Chung Chủ thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Cũng may hắn không thể chạy ra!

- Vì sao? Vì sao ta không thể ra ngoài?

Tinh thần lực của hai người Chung Chủ tuôn ra, cảm thấy khắp nơi trong không trung đều là tinh thần ba động của gã Cốt Hoàng đáng sợ kia. Hắn đang oán thiên trách địa, oán khí ngập trời, chất vấn thiên địa tại sao lại vây khốn hắn.

Chung Chủ và Cầm Chủ liếc nhìn nhau một cái. Huyết nhục dưới cổ Chung Chủ đang chậm rãi diễn sinh. Hiển nhiên hắn cũng đã luyện thành loại công pháp Bất Tử Chi Thân, cười ha hả, nói:

- Cầm Chủ, hiện tại ngươi đã không còn nhục thân, sợ rằng sớm muộn gì cũng chết. Thay vì để cho những Luyện Khí Sĩ khác tiện nghi, không bằng đơn giản để ta tiện nghi…

Sắc mặt Cầm Chủ kịch biến, đang muốn đào tẩu. Đột nhiên, khuôn mặt của Chung Nhạc chợt bình tĩnh trở lại, tinh thần lực ba động:

- Hai vị, lẽ nào các ngươi đã quên mất, ta từng nói ngày này năm sau, mộ phần của các ngươi sẽ cỏ cao tới thắt lưng sao?

Sắc mặt Chung Chủ cũng kịch biến, vội vàng cướp đường bỏ chạy, bay ra ngoài cung.

Soạt!

Dòng nước trong thác nước đột nhiên bay lên, một cái cự thủ do dòng nước cấu thành chợt vươn ra. Cột nước trong lòng bàn tay dâng lên, biến thành một mặt đại phiên, đón gió rung một cái. Nguyên thần của Chung Chủ và Cầm Chủ soạt một tiếng bay ngược trở về, rơi vào trong tấm phiên. Sau đó đại thủ dưới thác nước tiêu tán, khuôn mặt khô lâu cũng biến mất.