Nhân Gian Băng Khí

Chương 666: Bắt cóc Thanh Ngữ




Đúng như nàng dự đoán, Dương gia đúng là không có khả năng tự tay động thủ. Thậm chí ngay cả thế lực hắc đạo do gia tộc khống chế cũng không dùng đến mà chỉ liên hệ với một băng xã hội đen có quan hệ tốt làm việc giúp. Hơn nữa còn là liên hệ qua người trung gian, vạn nhất xảy ra chuyện gì cho dù muốn tra lại cũng rất phiền phức. Huống chi, đây chỉ là lũ ô hợp, lúc cần, hoàn toàn có thể diệt khẩu.

Đến cùng, Dương gia đối với Mười Một vẫn cảm thấy cố kị. Một là hắn từng một mình một ngựa tiêu diệt cả Dương gia, hai là hắn còn có thân phận Long Hồn, Dương gia cũng không muốn chọc đến sát tinh này làm gì. Dù sao bọn họ cũng không phải Long gia hay Vương gia, Long gia cùng Mười Một thường xuyên đi lại còn Vương gia có Từ Khiêm tọa trấn. Dương gia tuy rằng không ít người cũng tham gia giới chính trị thậm chí còn có một liên minh chính trị, nhưng không có một chỗ dựa nào vững chắc như Từ Khiêm. Nếu không phải Trương Chấn lấy lợi ích lớn dụ dỗ, hơn nữa Dương gia đang cần cấp bách mở rộng thị trường nước ngoài còn không thì bọn họ không bao giờ làm cái chuyện này.

Ngày hôm nay toàn bộ kinh thành chìm trong mưa phùn, so với ngày hôm qua không tăng không giảm, vẫn tựa như thiếu nữ mềm mại nhẹ nhàng vang vọng lòng người.

Đến giờ tan trường, học sinh từ cổng trường lũ lượt kéo ra, cùng với một cơn sóng ô dù đầy màu sắc, từng nhóm túm năm tụm ba lại nói chuyện. Đối diện cổng trường, có một chiếc xe buýt nhỏ đỗ ven đường, trong xe có năm,sáu người đàn ông, mỗi người xoa tay tựa như vừa hưng phấn lại vừa khẩn trương.

"Không cần mất bình tĩnh như vậy." Một người dáng dấp như lão đại nhìn đám tiểu đệ đang căng thẳng trấn an một tiếng.:" Cẩn thận một chút là được, chỉ là bắt cóc thôi mà, cũng không phải là chuyện gì lớn lắm. Anh em làm vụ này xong, nhận hoa hồng về rồi là đi Haiti ăn chơi trác táng 2 năm liền đó."

Vừa nghĩ đến việc chỉ cần bắt cóc một người là đã có thể thu về một con số khổng lồ, đứa nào trên môi cũng nở một nụ cười. Trong khi đó, tên tài xế là một tên đàn ông nhỏ gầy lại đang lấm la lấm lét vừa luyến tiếc nhìn một tấm hình chụp. Trong ảnh là một cô gái, tuy rằng không thành thục quyến rũ, không ngây thơ non nớt, nhưng lại có một vị đạo khác biệt. Phải nói là chỉ có thanh lệ thoát tục mới xứng với nàng. Đương nhiên, trong ảnh chính Nguyễn Thanh Ngữ.

Tên đàn ông nhỏ gầy cười hắc hắc:" Phi ca. Cô nàng này thật xinh đẹp a. Đến lúc đó các huynh đệ có thể hay không hưởng dụng trước rồi hẵng giao hàng."

Nghe tên vừa rồi nói xong, những tên khác cũng lộ ra ánh mắt chờ mong. Ảnh chụp Thanh Ngữ bọn họ cũng đã xem qua, đối với nụ cười ngọt ngào, vóc người mê hồn kia cả đám đều thấy động tâm.

Tên lão thổ được gọi là Phi ca kia vỗ một cái lên ót tên nhỏ gầy, cười mắng:" Mẹ, còn đã làm ăn gì đâu. Nữ nhân này tuy rằng người thuê không có nói là muốn chúng ta xử lý ra sao, nhưng tốt nhất là không nên đụng vào. "

Một người khác nói:" Người thuê không phải nói chỉ là đem nàng bắt cóc rồi tạm thời giấu đi thôi sao. Hẳn là sẽ có một đoạn thời gian không ai hỏi đến. Không bằng đem cô ta làm hôn mê, rồi anh em …. Bảo đảm ngay cả cô ta cũng không biết. Thế nào ?"

Đề nghị này Phi ca nghe xong cũng thấy có chút tâm động, suy nghĩ một chút hắn vẫn nói:" Kẻ phía sau thuê chúng ta làm việc hẳn là rất có quyền lực, bọn họ cũng đã ám chỉ ta là không nên làm gì thiếu suy nghĩ."

Tên tài xế Chuột nói:" Phi ca không cần sợ bọn họ như thế. Cứ như Hoạn Quan nói, cho cô ta ít thuốc, ngay cả cô ta cũng không biết người mua như thế nào lại biết."

Tên bị gã tài xế gọi là Hoạn Quan kia hướng hắn trừng mắt, mắng:" Mẹ mày, mày mới là hoạn quan."

Chuột hắc hắc cười:" Con mẹ mày, không phải cả ngày mày đều tự nhận là thằng cụt sao ?"

"Tao là người Yến*, con cháu Trương Phi, éo phải hoạn quan!"

Chuột bĩu môi xem thường:" Thôi mịa mày đi, còn con với chả cháu. Đừng tưởng mày họ Trương nghe như có quan hệ với Trương Phi thì tao phải xoắn ấy."

"Ầm ĩ cái gì!" Một tên nói:" Thương lượng nên đem cô ta đi đâu đi." Nói đên đây, hắn lại quay đầu nhìn về phía Phi ca nói:" Hoạn Quan nói không sai, cô nàng này là hàng cực phẩm, bỏ qua thì quá đáng tiếc a."

Lại một đứa nữa gọi hắn là Hoạn Quan, Hoạn Quan nhất thời hết hơi, đám người này cả ngày gọi hắn là hoạn, mẹ nó, như là hắn không hoạn thì cũng phải thiến.

"Cái này…" Phi Ca hiễn nhiên bị chủ kiến của các anh em thao thao bất tuyệt làm động tâm. Nguyễn Thanh Ngữ cô gái kia khí chất thanh thuần, đáng giá cực phẩm, không thua gì tụi Tiểu Trùng Quốc.

Bên đó, nam nhân Tiểu Trùng Quốc luôn trăm phương nghìn kế tìm cách khiến cho lão bà hoặc bạn gái mình mặc trang phục để tạo cảm giác như một học sinh thanh thuần, thế nhưng thủy chung vẫn còn kém Nguyễn Thanh Ngữ này, khí chất tự nhiên như vậy tuyệt đối chọn 100 mới được 1.

Đúng lúc này, tên ngồi cạnh cửa sổ bỗng nhiên hô lên:" Tới rồi, đi ra rồi!"

Sáu người xôn xao lên, chen chúc đến bên cửa sổ nhìn chằm chằm về phía cổng trường. Quả nhiên bọn họ rất nhanh đã tìm thấy mục tiêu: Nguyễn Thanh Ngữ.

Nguyễn Thanh Ngữ so với trong bức ảnh rõ ràng càng thêm thoát tục làm Chuột nhìn đến tròng mắt rơi ra. Thế nhưng tròng mắt hắn nhanh chóng lại bị lôi về phía nữ sinh đi bên cạnh Nguyễn Thanh Ngữ. Cô gái kia vóc người cao gầy hai chân thon nhỏ, toàn thân trên dưới lồi lồi lõm lõm, quả thực đúng là tiêu chuẩn cực phẩm. Hấp hồn người nhất là nàng có khuôn mặt thiên sứ mang rõ vẻ hỗn huyết, đã thế còn mặc một chiếc váy ngắn mê hồn, làm cho người khác hận không thể ngồi dưới đáy váy mà ngắm nhìn cảnh tượng bên trong.

Chuột liếm môi thầm nói:" Con mẹ nó, hai người đó đúng là cực phẩm."

Hoạn Quan cũng động tâm:" Tập ca, nếu không bắt cóc cả hai đi."

Tại đây Phi ca rốt cuộc cũng hiển lộ ra khí phái lão đại, trầm ngâm một hồi rồi nói:" Trước hết bám theo đã. Chỗ này nhiều người, đợi tìm chỗ nào vắng vẻ hẵng động thủ. Nếu như lúc đó hai người vẫn đi cùng nhau thì bắt cả hai lại."

Chuột hưng phấn vội vàng nhảy vào vị trí lái xe xoay chìa khóa nổ máy.

Không biết là xe quá cùi hay y quá nóng ruột nữa, nổ máy vài lần xe vẫn chưa khởi động được.

Cho đến khi Văn Vi và Nguyễn Thanh Ngữ đã đi được một đoạn khá xa rồi thì lão gia xe dưới mọi người vạn phần cầu khẩn mới rốt cuộc có phản ứng. "Oanh" một tiếng từ phía động cơ, làm cho đám người kích động đến thiếu chút nữa lạy xuống bái.

Trong lúc những người khác thao thao bất tuyệt, Chuột chỉnh tốc độ thấp nhất đi về phía trước.

Văn Vi cùng Thanh Ngữ vừa đi vừa tâm sự hướng về phía bãi đỗ xe gần trường học, không có chú ý tới phía sau bọn họ là một chiếc xe Minibus cũ kĩ. Trong trường học không ít học sinh lái xe đến trường, nhưng trường học không cho phép học sinh đi xe có rèm che để tránh khỏi sự bất mãn của học sinh khác. Bởi vậy xung quanh trường học dịch vụ đỗ xe rất nhiều, xe Văn Vi hiện đang đỗ tại một bãi đỗ xe gần ký túc xá trường học.

Hai người đi bộ đến bãi đỗ, Văn Vi mở cửa nói với Nguyễn Thanh Ngữ:" Chị đưa em đi nhé ?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Khồng cần." Nguyễn Thanh Ngữ lắc đầu mỉm cười:"Em muốn đi tới nhà một người bạn, không tiện đường. Chị trở về sớm một chút đi. Dù sao em dùng giao thông công cộng cũng thuận tiện mà."

Văn Vi gật đầu. Tính tình Nguyễn Thanh Ngữ đúng là không dễ dàng nhận ân huệ của người khác, dù cho điểm ân huệ ấy đối với nàng là không đáng kể. Nàng cùng Nguyễn Thanh Ngữ tốt như vậy là bởi vì giữa nàng và Thanh Ngữ không có quan hệ lợi ích, cho nên người ta vẫn nói bằng hữu chân chính chính là bằng hữu có từ thuở đi học. Văn Vi cười lộ ra hàm răng trắng tinh:" Vậy được rồi. Đi cẩn thận nhé."

"Ừ, hẹn gặp lại."

"Gặp lại." Văn Vi phất tay chào nàng, rồi khởi động xe đi về nhà.

Phi ca trong chiếc Minibus phía sau không khỏi lau mồ hôi lạnh mắng:" Mẹ mấy thằng ngu, các ngươi còn định cùng thằng Bang Cẩu bắt cả con nhãi kia. Nhìn người ta đi xe gì kia kìa, cái loại xe giá cả trăm vạn kia đủ thấy gia thế nhà người ta chúng ta có thể đắc tội được sao ?"

Chuột nói thầm:" Vừa lúc bắt lại, thuận tiện vơ vét một ít tài sản."

Phi ca vỗ một cái nữa vào ót Chuột, mắng:" Mẹ mày, không làm xong việc này thì một đồng cũng không có đâu."

Một người khác đứng ra nói:" Được rồi, anh em đừng ầm ĩ nữa. Cô gái kia coi như chưa từng xuất hiện, a a chuột nhanh một chút đuổi theo mục tiêu mau lên!"

Chuột vội vàng lái xe với tốc độ chậm theo sau Nguyễn Thanh Ngữ. Bây giờ vừa mới tan học nên nơi nơi đều là học sinh, đám người này lại là lần đầu tiên làm công việc loại này, khẩn trương không gì sánh được đơn giản không dám thò đầu ra cho người ta thấy mặt.

*: Yến đọc hao hao giống chữ Yêm => Yến nhân gần giống Yêm nhân. Yêm nhân có thể hiểu tạm là người cụt, cụt gì không tiện nói.