Nhàn Thê Đương Gia

Chương 5: Nhị phòng ương ngạnh




Lúc này, chỉ nghe một giọng nữ the thé vang dội truyền vào: “Ôi, thất tiểu thư chúng ta đã tỉnh a. Ta đã nói rồi, không phải ngã xuống ao thôi sao, làm sao có thể xảy ra chuyện gì? Làm gì có lá ngọc cành vàng như vậy?” Vô cùng chói tai, Cơ Thất Nhàn cảm thấy màng tai mình bị tra tấn hết sức. Cứ như vậy lên sân khấu không khỏi làm nàng nhớ tới Vương Hi Phượng — Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng.

Cơ Thất Nhàn giương mắt, lọt vào trong tầm mắt là một màu đỏ chói mắt, uốn a uốn éo vào phòng. Ngước lên trên nhìn xem, cằm gầy nhọn, môi lạnh lẽo ửng đỏ, đại khái là do dùng son quá nhiều, làm cho Cơ Thất Nhàn muốn ói một trận — nhớ tới con quỷ hút máu vừa hút xong máu mà không có lau miệng. Cái mũi gầy thẳng, một đôi mắt xếch rất là sắc bén. Tổng thể cũng là một mỹ nhân. Đáng tiếc, đáng tuổi làm mẫu thân, mà còn một thân xiêm y đỏ thẫm, không khỏi làm Cơ Thất Nhàn nhớ tới Huyết Vô Y kiếp trước, cũng là nửa đời làm người, mà lúc nào cũng thích yêu thích trang phục màu đỏ như yêu mạng. Huyết Vô Y kia mặc đồ màu đỏ thì được cho yêu mị dị thường. Nhưng nữ nhân trước mắt mặc như vậy trông chẳng ra cái gì cả. Nữ nhân này đại khái chính là cái gọi là Cơ gia nhị phòng.

“Nương, tiện nha đầu kia có thể xảy ra chuyện gì. Đều nói tai họa từ ngàn năm lưu lại, nha đầu kia, khẳng định rất khó chết.” Một cái giọng nam thở hổn hển truyền tới.

Cơ Thất Nhàn quay lại nhìn chỗ phát ra tiếng, kêu nữ nhân kia là nương, chắc là lục ca của nàng. Nghe giọng điệu này, thái độ thù địch của hai người này đối với nàng là rất lớn a.

Vừa nhìn đến, Cơ Thất Nhàn đen mặt. Nàng lại một lần nữa cảm thán về huyết thống Cơ gia này biến dị quá lớn. Nam nhân này, như thế nào có thể mập thành như vậy, chắc là hắn không quá mười sáu mười bảy tuổi, tay chân kia cùng toàn bộ thân mình thật sự là có thể so sánh với vận động viên đô vật hiện nay. Không! Thật ra là so với vận động viên đô vật còn muốn đô hơn!

Cùng so sách với lục ca này, thật sự là nàng rất may mắn bộ dạng mình thật tốt quá. Tuy rằng kém so với Cơ Tam Huệ, nhưng nhìn lại bộ dáng lục ca này, nàng đã thập phần thỏa mãn .

Đang nghĩ, chỉ thấy Cơ Tam Huệ đã là “Đằng” một tiếng đứng lên.

Nhị di nương cùng lão lục này thật sự là rất quá đáng! Nhưng chỉ một cái chớp mắt, nàng liền thu vẻ tức giận nổi lên.

Nàng tiến ra đón, khẽ phúc thân đối với nhị phòng: “Nhị nương!” Sau đó chuyển hướng lão lục:“Lời này của Lục đệ sai rồi. Nếu nói là tai họa từ ngàn năm lưu lại, như vậy Nhị nương đã đến tuổi này, thân thể khỏe mạnh, chẳng phải là tai họa sao?”

Cơ Thất Nhàn thật muốn vỗ tay cho Tam tỷ này, đủ bá đạo, cư nhiên trước mặt nhị phòng này nói nàng là tai họa, nhị phòng lại không thể phát tác, dù sao lời này là do con nhà nàng khởi xướng. Hơn nữa quang minh chính đại Cơ Tam Huệ cũng chỉ nói nhị phòng thân thể khỏe mạnh mà thôi, cũng không có ý nguyền rủa. Huống hồ không thể giơ tay đánh khuôn mặt người tươi cười, xem thần sắc Cơ Tam Huệ kia thật sự là muốn có bao nhiêu hiền lành có bấy nhiêu hiền lành. Mật đắng này nhị phòng cũng chỉ có thể tự mình ngậm miệng nuốt xuống.

Quả nhiên, nhị phòng cùng lão lục kia sắc mặt cực kỳ không tốt, hung hăng nhìn chằm chằm Cơ Tam Huệ, giống như sẽ đem nàng lột da lóc xương nuốt vào trong bụng.

Cơ Tam Huệ làm như không thấy, vui mừng cùng hai người kia nhìn nhau.

Trong lúc nhất thời, không có người nói chuyện.

Cơ Tam Huệ nhìn sang hai người, lại mở miệng, mang theo giọng thân thiết: “Nhị nương, làm sao vậy? Huệ Nhi xem sắc mặt ngài không tốt, có phải thân thể làm không thoải mái hay không? Nếu không, ngài về sân trước, ta cho nha hoàn đi tìm đại phu đến xem. Nhị nương là chủ trì bên trong Cơ gia chúng ta, cần phải chăm sóc tốt thân mình.”

Mạnh! Quả nhiên là mạnh mẽ! Tam tỷ của nàng quả nhiên không phải người dễ chọc! Vừa mới nói thân thể nhị phòng khỏe mạnh, lúc này lại nói nàng có bệnh. Nhưng cũng là lời nói đều quan tâm, mặc cho người bới móc cũng không ra khuyết điểm gì. Tâm tư quả nhiên không phải giống như bề ngoài lương thiện như vậy, cũng là người khó chơi a. Về sau, tại nhà này có Tam tỷ che chở, nàng thật sự có thể vô tư, nhàn nhã tự tại.

Cơ Thất Nhàn vui vẻ rạo rực nghĩ, cũng không xen vào chuyện phát triển ở bên kia, tiếp tục phiền não nhìn chằm chằm chén thuốc trước mắt. Thật sự là muốn tìm lúc không có ai để ý đem thuốc ở bên trong đánh đổ, đáng tiếc Hỉ Nhi ở bên cạnh nàng, tha thiết nhìn nàng. Thấy ánh mắt nàng lướt lại đây, Hỉ Nhi còn nhỏ giọng nói một câu:“Tiểu thư, uống thuốc nhanh đi. Lạnh rồi hiệu quả sẽ không tốt lắm.”

Cơ Thất Nhàn đen mặt trong nháy mắt, nha đầu này quả nhiên thần kinh thật mạnh, không chú ý không khí bên kia căng thẳng, nhưng lại một lòng nhìn chằm chằm uống thuốc của nàng.

Bên kia, trong lòng nhị phòng tuy rằng cực kỳ khó chịu, nhưng cũng không có lý do phát tác. Nhị phòng rốt cuộc cũng là người thông minh, sau một lúc sắc mặt liền khôi phục bình thường. Nàng liếc mắt nhìn Cơ Tam Huệ một cái: “Tam cô nương đã ở đây. Khó trách thất tiểu thư chúng ta hôm nay cao giá như vậy, ngay cả thỉnh an cũng không đi.”

Cơ Thất Nhàn không quan tâm nàng, chỉ làm nhưng mình không có nghe đến, dù sao cũng có Cơ Tam Huệ giúp nàng thu phục. Lòng nàng còn để vào cái chén thuốc kia.

Chỉ nghe Cơ Tam Huệ nói: “Nhị nương, Tiểu Thất vừa tỉnh lại, còn không có khỏe. Chờ nàng bình phục, Huệ Nhi nhất định mang Tiểu Thất đến thỉnh an Nhị nương.”

Nhị phòng “Hừ” một tiếng:“Có thể suy yếu thành bộ dáng nào nữa? Phúc Nhi, đi xem thất tiểu thư tôn quý của chúng ta, có phải ngay cả khí lực thỉnh an cũng chưa có hay không ?”

Nghe được “Phúc Nhi” từ này, Cơ Thất Nhàn không thể không bội phục sự dũng cảm của Cơ gia lão phụ thân phải gọi là tư chất trời cho. Cơ Lục Phúc! Quả nhiên cùng lão lục mập kia so với thân hình rất là xứng đôi a. May mắn là mình được cái chữ “Nhàn”, không phải cái chữ kỳ quái gì.

Nàng cũng không quan tâm nhị phòng nói cái gì, nâng chén thuốc, nhắm mắt lại, đem chén thuốc đưa tới bên miệng, quyết định liều mạng.

“Vâng, nương!” Chỉ nghe lão lục ác ý đáp lời. Nói xong thì đi tới trước giường.

Cơ Tam Huệ muốn cản lại, nhưng cũng ngăn không được thân hình to béo kia.

Hỉ Nhi cũng bối rối, một bên che chở tiểu thư nhà mình, một bên phải lão lục vươn tay béo đẩy đi.

Dù sao, thân mình Hỉ Nhi gầy yếu làm sao có thể quá được dáng người ‘khôi ngô’ của lão lục kia.

Lôi kéo lẫn nhau, Hỉ Nhi bị đẩy ngã.

Chỉ thấy, chỉ thấy một mỏ đầy thịt hướng đến người Cơ Thất Nhàn.

“Phác” một tiếng, Cơ Thất Nhàn phun vào không trung tất cả nước thuốc còn chưa nuốt xuống. Chính xác không lệch, vào giữa cái mặt to nở toàn thịt của lão lục kia. Chỉ thấy nước thuốc đen tuyền chính theo mặt trắng như phấn của lão lục kia từng giọt nhỏ xuống dưới.

Lão lục không thể tin nhìn chằm chằm nàng, trong lúc nhất thời không có động tác gì.

Trong phòng vắng lặng.

Cơ Thất Nhàn đen mặt. Nàng không phải cố ý, nàng thật sự không phải cố ý. Nàng thật sự là uống không được nước thuốc này, uống một ngụm trong chén thuốc kia đang muốn nhổ ra. Đúng lúc này, cái mặt to đùng của lão lục kia đột nhiên chưng ra ở trước mặt nàng, nàng có thể không phun sao? Ai gặp được loại tình huống này đều phun ra đi? Có ai có thể bình tĩnh khi trước mắt đột nhiên xuất hiện một mặt lợn béo?

“Ngươi…… Ngươi cư nhiên dám phun lên trên mặt ta?!” Lão lục run rẩy giơ tay chỉ vào Cơ Thất Nhàn, đến lúc này mới phản ứng lại. “Ngươi tiện nha đầu này, hôm nay ta không giáo huấn tốt ngươi là không được.” Nói xong, nâng cao tay phải lên.

“Lão lục! Ngươi dám làm càn!” Ở trong khiếp sợ mới hoàn hồn Cơ Tam Huệ xem tình hình không đúng, nhanh chóng quát.

Lão lục quay đầu nhìn nàng, toàn bộ trong nhà này hắn không sợ ai, nhưng có chút sợ hãi với Tam tỷ này. Tam tỷ nàng này mặc dù không phải do đại phòng sinh ra, nhưng năng lực xuất chúng. Tuy rằng nhìn qua rất tốt ở chung, nhưng một khi nổi giận lên, cũng là cái không dễ ứng phó. Lúc này, Tam tỷ lên tiếng, nếu hắn còn xuống tay, Tam tỷ kia sẽ cùng hắn liều mạng. Trong lúc nhất thời, tay kia đánh xuống cũng không đúng, thu hồi cũng không thể.

Trong nháy mắt, không khí trong phòng dị thường quỷ dị.