Nhân Vật Phản Diện Tổng Đang Hoài Nghi Nhân Sinh

Chương 34: Mộ Cảnh Hành cả người đều cứng




"Bỏ tay cậu ra!" Hai nữ đồng nghiệp chỉ nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên từ sau lưng, sát ý nguy hiểm chứa bên trong như một nháy mắt để cho người ta nổi lên một lớp da gà.

Một người đàn ông từ trong màn mưa đi tới, hai mắt cực đen cực sáng, lộ ra một chút hàm răng trắng, để người ta tê cả da đầu.

"Anh là ai hả.." Tiếu Thiên Thánh khó chịu nhíu mày, quay ra sau nhìn lại, dựa vào cái gì nói hắn bỏ hắn phải bỏ.. Đến lúc thấy rõ người phía sau, hắn lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngồi dưới đất.

"Mộ Mộ Mộ Mộ ca!"

F*ck! Tôn đại thần này sao lại tới đây?

Hắn nhìn một chút quần áo chính mình khoác trên người dưới thân, trong lòng lộp bộp một cái, anh ấy sẽ không cùng.. Hạ Nguyên có quan hệ gì đi..

Ánh mắt Mộ Cảnh Hành từ trên cổ tay của hắn xẹt qua, đều khiến người cảm thấy, một giây sau liền sẽ có một cây đao trong tay áo ra tới, trực tiếp đem cổ tay của hắn chặt rơi, "Cậu cho là chúng tôi có quan hệ như thế nào?"

Tay Tiếu Thiên Thánh không tự chủ co lại rụt về phía sau.

Hạ Nguyên lúc này cũng suy nghĩ tốt đáp án, đang chuẩn bị đem nắm đấm đập xuống, chỉ nghe thấy một thanh âm quen thuộc.. Là ai vậy.. Ây da.. Có chút đau đầu..

Suy nghĩ thật lâu, đột nhiên bừng tỉnh, "Cảnh Hành!"

Cô mặt nghiêm túc đứng lên, chỉ cảm thấy trước mắt một cái trời đất quay cuồng, chính mình liền ngã về phía trước mặt, cô kêu lên, "Đất, đất nứt cỏ hư.."

Tiếu Thiên Thánh đang muốn cử động, liền gặp Mộ Cảnh Hành trực tiếp đem cô ôm vào trong ngực.

Hạ Nguyên cũng không phản kháng, cái mũi ngửi ngửi hương vị, giống như là hiểu được là ai, ôm eo Mộ Cảnh Hành, đôi mắt đều không mở ra được, không phân rõ đúng sai nói, "Cảnh Hành, chạy.."

Mộ Cảnh Hành bị mấy cái động tác này của cô khiến cho trong lòng mềm nhũn, tức giận khi vừa mới tới không tự chủ hạ xuống, bất đắc dĩ chọt chọt một cái trên trán của cô, đem cô ôm bế lên, đối mặt hai nữ đồng nghiệp nhẹ gật đầu, "Tôi mang cô ấy đi trước."

Liền nhìn cũng không nhìn Tiếu Thiên Thánh một chút.

Hai nữ đồng nghiệp liên tục gật đầu, hận không thể để anh lập tức rời đi, trước kia cũng không có cảm giác được người hiệu trưởng này nguy hiểm như vậy đâu..

Tiếu Thiên Thánh ngây ngốc ở nơi đó, đáy lòng đã phát lạnh, lại cảm thấy có chút không cam lòng, hỏi, "Mộ ca cùng cô giáo Hạ.."

Hai nữ đồng nghiệp nhẹ nhàng thở ra, "Có thể là quan hệ như thế nào? Anh còn không nhìn ra à."

Nữ đồng nghiệp gặp sắc mặt cứng ngắc của hắn, nghĩ nghĩ, liền khuyên câu, "Tôi đã nói với anh rồi, anh cũng đừng đuổi tới đi tìm gốc rạ làm gì, nhìn bộ dạng này của hiệu trưởng Mộ cũng không phải người bình thường, duyên phận không có phân biệt trước sau."

Cũng không phải nàng lo lắng cho hắn, chỉ là tình yêu đều mang tính chất riêng biệt, ngẫu nhiên ăn dấm* nhỏ không có gì, nhưng Tiếu Thiên Thánh này nếu là một mực dính lấy, cũng sẽ mang đến một chút phiền toái cho Nguyên Nguyên.

(*: Ghen, ghen tuông, ganh tỵ)

Sau đó cũng không có cái gì tốt để nói nữa, liền đem bình rượu dọn dẹp một chút, cùng một nữ đồng nghiệp khác trở về.

Tiếu Thiên Thánh: "..."

Tiếu Thiên Thánh hắn dám sao?

Đến nữ đồng nghiệp đều nói rõ ràng như vậy, hơn nữa hắn cũng không phải không biết Mộ Cảnh Hành là ai, ở chỗ đó cũng không dám đánh chủ ý cái gì đâu.

Còn chưa kịp yêu đương liền thất tình, trong lòng khổ sở.

Nói về bên này.

Mộ Cảnh Hành đem Hạ Nguyên ôm trở về phòng, anh đem giày cho cởi xuống, kéo ra chăn mền đắp lên cho cô, đi đến phòng tắm, mang khăn mặt tới.

Hạ Nguyên sau khi uống say rất ngoan, không vì rượu đùa nghịch điên loạn gì, cũng không nháo muốn tắm rửa, nằm ở trên giường liền muốn ngủ, ngoan đến nỗi hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng bình thường là người không tim không phổi chọc người ta.

Mộ Cảnh Hành ánh mắt đen kịt, đột nhiên cắn cô một ngụm. Anh lao tâm lao lực nước ấm nấu ếch xanh lâu như vậy, tâm đều nhanh móc ra cho cô nhìn, kết quả nhận được một câu đánh giá anh không thích cô, còn nói muốn lần này vẽ vật thực tìm một người..

Thật vất vả sau đó đem công việc tất cả an bài xong, chạy tới liền gặp được một màn kia..

Mộ Cảnh Hành sắc mặt đều có chút biến thành màu đen, nếu không phải cô là Hạ Nguyên.. Biến thành người khác thử xem..

Hạ Nguyên hiện tại cái gì đều không cảm giác được.

Trong tiềm thức chính mình cảm thấy an toàn, cũng không có cái gì phòng bị, tác dụng của rượu vang đỏ chậm rãi đi lên, đầu óc càng thêm mơ hồ.

Sau khi uống rượu liền dễ dàng nóng lên, ở bên ngoài gió thổi mát còn tốt, tiến vào khách sạn cảm giác liền đặc biệt xông ra, Hạ Nguyên chịu không nổi, theo thói quen mở ra nút áo, "Nóng.."

Mộ Cảnh Hành ánh mắt tối đi một chút, bắt lấy cổ tay của cô, "Không cho phép cởi!"

Anh mặc dù tức giận, thế nhưng cao hứng nha, mới biết được cô cũng có hảo cảm đối với anh, bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, hiện tại là thời điểm tự chủ của anh khá thấp.. Nếu như cô lại cởi quần áo một chút, anh cũng không bảo đảm anh có cái tự chủ không thả ra dã thú trong đáy lòng không.

Mộ Cảnh Hành anh không phải một người tốt, đối với người khác anh không bao giờ để lộ điểm mấu chốt gì, âm mưu tính toán rất nhiều, nhưng mà đối với cô.. Anh cũng không muốn làm như vậy.

Nhiệt độ Hạ Nguyên tăng lên trên đầu đều đang đổ mồ hôi, lại bị hạn chế, sao có thể chịu được, lúc này liền vung tay lên, "Không!"

Đã nói nóng mà.

Mộ Cảnh Hành vội vàng dùng lòng bàn tay chống ở hai bên sườn đầu của cô, mới không có để cho mình trực tiếp nện vào trên người cô.

Sắc mặt của anh phát xanh.. Thiếu điều đã quên, cô còn là một đại lực sĩ.

Khi Mộ Cảnh Hành đang chuẩn bị đứng lên, người dưới thân đột nhiên lại cử động, phảng phất sau khi không bị hạn chế cả người đều dễ dàng hoạt động, lông mày đang nhíu chặt của Hạ Nguyên dãn ra, lẩm bẩm, lưu loát đưa tay kéo một cái..

Chỉ nghe roẹt một tiếng --

Một loạt nút áo lập tức bung ra, áo sơmi trên thân nát thành hai nửa, da thịt trắng noãn lộ ra.

Người phía trên nhất thời sửng sốt, hô hấp dồn dập, vô luận như thế nào cũng dậy không nổi.

- - thời điểm anh vừa mới nện xuống chỉ lo lắng có thể hay không nện vào cô, không có nghĩ nhiều như vậy, nhưng bây giờ anh mới phát hiện, vị trí bọn họ mập mờ.

Cô liền ngoan ngoãn nằm ở dưới thân thể của anh, mảng lớn da thịt trắng noãn lộ ra, từng hơi hít thở phập phồng, trên gương mặt có nét đỏ ửng, hơi thở ấm áp liền phun tới trên mặt của anh.

Ngực của anh thậm chí còn có thể cảm giác được một nơi nào đó mềm mại cùng phập phồng.

Mộ Cảnh Hành cứng lại tại chỗ, rõ ràng một mực trong đầu tự nói mình muốn đứng lên, thân thể làm thế nào đều không động được, còn muốn tới gần một chút, lại tới gần một chút..

Chờ anh kịp phản ứng, môi của anh đều đã rơi vào trên phiến môi của cô --

Ngọt ngào, mềm mại, phảng phất giống như nam châm..

Trong đầu phảng phất có cái thanh âm đang không ngừng kêu gào, thân nào, hôn đi nào, cạy mở môi của cô, hung hăng mà xông vào, đoạt. Chiếm, mút thỏa thích, lật quấy, tất cả của cô đều là của ngươi!

Hô hấp nặng nề mà mập mờ, Mộ Cảnh Hành gân xanh trên trán đều nhảy lên, một quyền đập trên giường, không có cho mình cơ hội hối hận, xoay người đứng dậy.

Đem chăn mền giúp cô đắp lên, tiến vào phòng tắm, mở ra nước lạnh..

Hạ Nguyên cảm thấy chính mình phảng phất như ngủ ở bên trong một cái lò lửa lớn, toàn thân đều nóng tới đổ mồ hôi. Cô đem chăn mền đá văng ra, lại đem quần áo trên người đều lột, mới cảm giác được một chút thoải mái.

Trong lúc mơ mơ màng màng, giống như cảm nhận được có một đồ vật mát mẻ đụng phải mặt của cô.. Giống như là đến đắp chăn cho cô..

Hạ Nguyên lập tức bắt lấy.

Không, không thể thả..

Cô dùng sức một chút, đem vật kia bắt vào trong lồng ngực, vật kia giống như toàn thân đều đang bốc lên khí lạnh, ôm lành lạnh, trơn mượt, thật thoải mái..

Chính là còn hơi giãy dụa..

Hạ Nguyên khó chịu, ôm sát, đánh một cái vào mông của anh, không phân rõ đúng đúng sai sai nói, "Ngoan, nghe, nghe lời!"

Bộp một tiếng --

"..."

Mộ Cảnh Hành cả người đều cứng.