Nháo Cưới: Cưng Chiều Vợ Như Mạng

Chương 28: Phí trắng tâm tư




Lăng Vi hai tay ôm ngực tựa ở trên ghế sa lon, lạnh lùng nhìn về phía Chu Sản, cô ngược lại muốn nhìn một chút, cô gái này chuẩn được  làm như thế nào.

Hôm nay nếu là chơi quá phận, đừng nói cô có cho Hồ đại ca mặt mũi hay không, Cố Nghị Quân tất nhiên cũng sẽ không nhịn, chờ coi Chu Sản chuẩn được  chết như thế nào.

Thích Hiểu mặc dù tính tình không kém, nhưng từ nhỏ trải qua nhiều chuyện hiểm ác như vậy, đương nhiên không phải là quả hồng mềm, lúc Chu Sản tìm thêm lý do mời cô chén thứ ba, cô khẽ mỉm cười, đem miệng chén đặt ngược ở mặt bàn.

"Tửu lượng thấp, ngại quá, Chu tiểu thư nếu là còn muốn uống, tôi chỉ có thể sử dụng đồ uống thay thế."

Chu Sản nheo mắt lại, trong nội tâm cười lạnh.

Nhìn bộ dáng dịu dàng liền ói,  trước mặt đàn ông làm bộ làm tịch hiền thê lương mẫu, lúc trước Tống Gia Nghiên cũng là loại bộ sách võ thuật này, cô còn tưởng rằng Thích Hiểu vì bảo trì loại khí chất này, sẽ giả vờ nhu thuận tiếp tục, mới mấy chén thì không được?

"Thích tiểu thư  cùng Cố Nghị Quân quen biết như thế nào, tôi rất tò mò muốn biết?" Chu Sản thay đổi vị trí, ngồi vào bên cạnh Thích Hiểu, cơ hồ dán chặt lấy cô.

Thích Hiểu lông mày cau lại không dễ dàng phát giác, thoáng kéo ra khoảng cách.

"Người nhà giới thiệu."

Ở đây phỏng đoán ai cũng biết hai người là đám cưới làm ăn, tự nhiên sẽ không tự làm mất mặt, cũng là Chu Sản hỏi vấn đề như vậy.

Lấy được đáp án trong dự liệu, nụ cười Chu Sản chân thành đi lòng vòng ly rượu, lộ ra chiếc nhẫn kim cương trên ngón giữa.

"Lại nói tới quá trình tôi cùng Tuấn Anh biết cũng rất thú vị, mặc dù cũng là được  giới thiệu a." Tận lực lộ ra vẻ mặt ngây thơ, phảng phất đắm chìm trong hồi ức, mà không phải là muốn khoe khoang, chỉ là chiếc nhẫn này chính mình không cẩn thận để lộ ra, chiếc nhẫn to như vậy, tự nhiên sẽ được người khác chú ý, những thứ này cô gái bình thường nhìn thấy sẽ lộ ra hâm mộ ghen ghét.

"Ừ."

Nhưng Thích Hiểu chỉ là nhàn nhạt quét mắt, không động thanh sắc, lòng hư vinh muốn được thỏa mãn của Chu Sản trở nên vô ích, nụ cười trên bờ môi không khỏi giảm bớt vài phần.

"Người giới thiệu là chị Gia Nghiên, bọn họ cũng là cùng Cố Nghị Quân lớn lên, Thích tiểu thư có biết không?"

Ánh mắt Thích Hiểu nhìn hướng Chu Sản, Chu Sản bị cô nhìn cảm thấy có chút chột dạ, thật giống như bị nhìn thấu toàn bộ tâm tư.

Cái cô gái giống như hoa trắng nhỏ dễ khi dễ này, trong chớp nhoáng lộ ra ánh mắt có chút sắc bén.

Nhưng, vậy thì thế nào, Chu Sản cũng chỉ là dừng một chút, ánh mắt nhìn đến bạn trai mình cùng Cố Nghị Quân đang thấp giọng nói chuyện với nhau.

Chỉ muốn người đàn ông này không có phát giác, cô có thể nói ra lời bản thân muốn nói, tỷ như...

"Lại nói tới đáng tiếc, lúc trước tôi còn tưởng rằng, sau này có thể cùng chị Gia Nghiên cùng nhau đi vào giáo đường, cùng nhau kết hôn." Nụ cười Chu Sản ngọt ngào, gương mặt trang điểm tinh xảo lại bởi vì nụ cười này khẽ vặn vẹo: "Chỉ là chị ấy đi nước ngoài, ai có thể nghĩ tới Cố Nghị Quân thế nhưng liền kết hôn."

Những lời này nói rõ ràng, Tống Gia Nghiên cùng Cố Nghị Quân mới là một đôi, mà Thích Hiểu, bất quá là người thứ ba thừa dịp mà chen vào?

Thích Hiểu không giận ngược lại cười, bên cạnh Cố Nghị Quân lâu như vậy, cô ngược lại học được phải khống chế tâm tình của mình như thế nào.

"Ra vậy, rốt cuộc Chu tiểu thư muốn nói gì đây?"

Vẻ mặt Thích Hiểu lạnh nhạt như thế, cho nên lời nói đầy  ác ý của Chu Sản đều như một quyền đánh trong không khí, chỉ ra vẻ mình ngu xuẩn không thể nói.

Lăng Vi trên mặt lộ ra trào phúng, môi đỏ mọng lộ ra nụ cười.

"Phí trắng tâm tư."

Bốn chữ không có chỉ mặt gọi tên, lại làm cho Chu Sản hết sức khó xử.

Thời gian dài như vậy, trong thời gian Âu Dương Thần Đông cùng Lăng Vi chưa có trở về, Chu Sản đã quá lâu không có bị người khác bày ra sắc mặt, thế cho nên đem chính mình lên vị trí cao cao tại thượng, một hơi giấu ở ngực nhịn không được thở mạnh ra, cô cũng không dám hướng phía Lăng Vi phát hỏa, dù sao thân phận của Lăng gia cùng Âu Dương gia cũng mạnh ngang nhau.

Cô "Một cách tự nhiên" đem cơn tức này dời chuyển qua trên người Thích Hiểu.

"Thích tiểu thư, không biết cô là giả ngốc hay ngốc thật, tôi nói còn chưa đủ hiểu? Nói như thế, một năm sau chị ấy từ nước ngoài trở lại, chủ động rời đi hay là đến lúc đó bị chồng bỏ, cô mới có thể nghĩ đến rõ ràng."

Chu Sản dứt khoát chọc đến, dù sao cô thấy Thích Hiểu cũng không có tính tình gì, Cố Nghị Quân cũng không còn chú ý nơi này, chẳng lẽ Thích Hiểu còn có thể cáo trạng?

Chu Sản dương dương đắc ý, thậm chí hảo tâm khuyên lơn.

" Tôi muốn nói, phá hư chuyện nhân duyên người khác hay là làm thành việc tốt, cô nói đi?"

Thích Hiểu gật nhẹ đầu, một lần nữa đem ly rượu lật lại, cầm bình rượu đỏ rót vào.

Lăng Vi chọn rượu tự nhiên không kém, mới vừa lấy từ trong hầm băng ra, miệng chai còn tỏa khói trắng nhè nhẹ, rượu màu đỏ sậm trong ly rượu lưu chuyển lật qua lật lại giống như là một khối thạch hoa quả mềm dẻo.

Lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Thích Hiểu vừa nhấc cánh tay, nửa ly rượu đỏ cứ như vậy giội đi, tất cả rơi vào trên mặt Chu Sản, trên cổ, thuận thế thấm ướt một mảng lớn quần áo mát lạnh, cả người tựa như thấm trong máu.

"Cô, làm sao cô dám..."

Chu Sản đang trong tâm trạng sảng khoái, tuyệt không ngờ rằng sẽ phát sinh chuyện như vậy, giờ phút này tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đứng người lên cho Thích Hiểu một cái tát, bên tai truyền đến thanh âm ôn nhu.

Nhàn nhạt, không có chút cảm giác áy náy nào.

"Chu tiểu thư giống như uống say, như thế nào lại bắt đầu nói lung tung, tôi giúp cô tỉnh rượu."

Lăng Vi bật cười, hướng phía Thích Hiểu giơ cái ngón tay cái.

Ai nha, quả thực đối với mình khẩu vị quá, không nghĩ tới Thích Hiểu thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt, trong xương còn có phần kiên nhẫn, người bạn này cô đã định!

"Hiểu nhi, muốn giội sao không nói để cho tôi tiện nghi một chút, hiện tại cô bỏ một ly này giá một vạn đi, tôi không đau lòng được sao."

Thích Hiểu nụ cười sáng rỡ: " vốn là muốn dùng đồ uống, chỉ sợ nhiệt độ quá cao không thể để cho Chu tiểu thư thanh tỉnh, lần sau tôi nói chào hỏi trước."

Hai người kẻ xướng người hoạ, chuyện trò vui vẻ, mấy người đàn ông còn lại sợ ngây người.