Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 9




" Hứa Phong, làm sao ngươi có thể chống lại Lý Vĩ chứ? Hắn là một quý tộc, trong một tháng có thể chơi đùa tên gia đinh nhà ngươi tới chết. Làm sao ngươi lại không nhẫn nhịn một chút chứ " Giang Nguyên là một trong những gia nhân tứ cấp đỉnh phong mà Tiêu Y Lâm đem đi. Tin túc Lý Vĩ trong vòng một tháng sẽ đánh gãy tay chân của Hứa Phong cũng đã truyền tới tai Giang Nguyên. Mà khiến cho đám gia đinh kinh ngạc chính là, Hứa Phong lại dám dùng tính mạng của mình để đánh cuộc cùng Lý Vĩ.

Gia đinh bên trong Tiêu phủ người nào cũng cảm thấy Hứa Phong chính là không biết tự lượng sức mình. Bọn họ dường như đã nhìn thấy cảnh tượng Hứa Phong bị Lý Vĩ hành hạ tới chết.

" Hứa Phong, đệ thật sự không bỏ chạy sao. Mau trốn đi thật xa, Lý Vĩ sẽ không ngàn dặm mà truy tìm đuổi gϊếŧ ngươi" Giang Nguyên giậm chân, hướng Hứa Phong nói.

Hứa Phong lắc đầu, nhìn Giang Nguyên cười cười nói:" Còn chưa tới tình cảnh như thế, tính lại xem, chỉ cần kiên trì một tháng mà thôi!"

Giang Nguyên tức giận, nhìn chằm chằm Hứa Phong quát lên: " Ngươi khi nào lại ngoan cố như thế? Hắn ta chính là một quý tộc, thực lực cũng đạt tới lục phẩm huyền giả. Nói lời không dễ nghe, chứ nếu hắn muốn gϊếŧ chết ngươi quả thực dễ dàng như gϊếŧ một con kiến!"

Hứa Phong nhìn thần tình tức giận của Giang Nguyên, vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói: " Lão huynh ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, sao không đi xem nhị tiểu thư có cần sự hỗ trợ gì không?"

Giang Nguyên nhìn thấy thái độ của Hứa Phong như thế, cũng chỉ có thể thở dài một hơi, cũng không thèm nói nữa, quay đầu bước về phía Tiêu Y Lâm. Chỉ thấy Tiêu Y Lâm mang theo một đám người đi đên cửa lầu các, một âm thanh chanh chua vang lên:" Ối, đây không phải là đám ngời Tiêu gia nhị tiểu thư mà lão nương vừa mới đuổi đi sao? Làm sao nào? Lại hùng hùng hổ hổ mang theo bọn thùng cơm tới đây muốn đòi lại danh dự à?"

Hứa Phong híp mắt nhìn sang, liếc nhìn chính là một tòa núi thịt, một núi thịt tròn đô đô, khuôn mặt mập mạp, ánh mắt hiếp lại thành một khe hẹp, trong lúc nói chuyện, trên gương mặt béo núc đó run lên một cái, trông cực kỳ hung ác và dữ tợn.

" Mẹ ơi! Từ không gian nào xuất hiện một cực phẩm thế kia?!" Hứa Phong bị dọa cho sợ hãi, lùi lại phía sau mấy bước.

Mà bộ dáng Hứa Phong hoảng sợ lui về phía sau, càng làm cho Lăng Hoa nở nụ cười, nụ cười trong lúc này của ả, khiến cho Hứa Phong cảm giác thiên địa biến đổi, cả người da gà bắt đầu nổi lên, cục thịt béo kia run lên một cái khiến cho Hứa Phong không cách nào nhịn được nữa rồi. Vốn dĩ lúc xưa Hứa Phong đã cho rằng mình đủ bình tĩnh lắm rồi, khi gặp phải những nữ nhân khó nhìn, hắn cũng tận lực tìm kiếm những vẽ xinh đẹp để nhìn. Nhưng cái người này quả là cực phẩm, khiến cho Hứa Phong cũng bắt đầu thay đổi ý nghĩ:" Bất luận kẻ nào cũng luôn tồn tại những điều tốt đẹp. Thì ra còn người xấu xí tới mức hoàn mỹ như thế"

" Tiêu Y Lâm! Đây chính là gia đinh nhà ngươi sao? Lão nương còn chưa nói gì, đã bị hù dọa tới mức không còn chút máu rồi. Ha ha, ngươi nghĩ muốn báo thù sao, thật đúng là nằm mộng.!" Lăng Hoa nhìn Tiêu Y Lâm đắc ý cười nói.

Tiêu Y Lâm cũng không nghĩ tới Hứa Phong lại không có tiền đồ như vậy, không khỏi oán giận trừng mắt nhìn hắn một cái.

Thấy ánh mắt bất mãn của Tiêu Y Lâm, Hứa Phong chỉ nhún nhún vai nói: " Ta quả thực không muốn, nhưng là ta cho tới bây giờ cũng chưa nhìn thấy ngươi nào lại giống như heo vậy. Ta vốn trời sinh tính tình nhát gan, nên bị dọa sợ. "

Nghe thấy câu nói này của Hứa Phong, Tiêu Y Lâm vốn còn chút oán niệm với Hứa Phong liền biến mất, nhất thời phì cười. Nàng nhìn Hứa Phong cũng thuận mắt hơn rất nhiều, thầm nghĩ tên tiểu tử này mắng người nhưng không thô tục.

Dĩ nhiên câu nói kia cũng làm cho gương mặt béo của Lăng Hoa rung động càng dữ dội, kinh tâm động phách. Lăng Hoa tức giận nhìn chằm chằm Hứa Phong quát to lên: " Ở đâu mà xuất hiện một tên cẩu nô tài này thế, mau bước qua đây dập đầu xuống cho lão nương "

Hứa Phong cũng chả thèm liếc nhìn Lăng Hoa một cái, vẫn đứng phía sau Tiêu Y Lâm, trong ánh mắt tràn đầy nét khinh bỉ nhìn Lăng Hoa, thầm nghĩ quả nhiên là một tên bị thịt ngốc ngếch, Hứa Phong thần tình kinh dị, nhìn Tiêu Y Lâm nói: " Nhị tiểu thư! Con heo này lại còn có thể nói được sao!"

Khuôn mặt Tiêu Y Lâm đang cười hì hì nhìn Hứa Phong, ra vẻ dường như tức giận, quát lên: " Không cho nói càn, Lăng gia đại tiểu thư rõ ràng là một con người, làm sao ngươi lại nhìn ra thành một con heo rồi? Hừ, về nhà phạt ngươi rửa mắt nhìn cho kỹ "

Hứa Phong sợ hãi, mở to mắt nhìn Lăng Hoa nói: " Nhị tiểu thư à, nhưng người sao có thể đem heo đi so sánh với heo được chứ?"

Lăng Hoa nhìn Hứa Phong và Tiêu Y Lâm hai người một xướng một họa, lửa giận đã bốc lên tận trời, gương mặt béo phì lại càng to bè ra, nói: " Lên, cùng tiến lên cho ta, đem gương mặt con quỷ cái kia xé nát cho ta, đem đám cẩu nô tài kia thiến sạch "

Nghe được câu nói này của Lăng Hoa, đám gia đinh phía sau nàng cũng không dám chậm trễ, mọi người đều đã tức giận, cả đám vội vàng hướng tới Hứa Phong đánh tới. Tiêu Y Lâm nhìn thấy màn này, cũng vội vàng hướng về đám người Giang Nguyên, hô: " Đánh cho ta! "

Lời Tiêu Y Lâm phát ra, đám người Giang Nguyên hướng tới đám gia đinh Lăng gia nhào tới. Gia đinh có thực lực tứ phẩm cũng được coi là rất mạnh rồi, mặc dù lực đạo không tới mức nát đá gãy vàng, nhưng lực đạo cũng đạt tới hơn trăm cân. Lực đạo này tựa như một quả chùy bắn ra ngoài, có thể nghe thấy thanh âm chủy cốt phát ra.

Cấp bậc chính là sự chênh lệch, gia đinh của Lăng Hoa căn bản là không thể ngăn cản được, ba bốn gia đinh cùng ngăn trở một gia đinh Tiêu gia. Lăng gia mặc dù chiếm ưu thế số lượng nhưng cũng không làm được gì đám người Giang Nguyên.

Hứa Phong nhìn ba gia đinh tam phẩm đang vây quanh Giang Nguyên, đối với thực lực tứ phẩm hắn có chút hiểu rõ khái quát. Ba gia đinh tam phẩm sao có thể đỡ nổi một đòn của tứ phẩm, phẩm cấp sai biệt cũng không nhỏ chút nào "

Hứa Phong vừa định tiến lên giúp đỡ Giang Nguyên thu thập một tên gia đinh, lại thấy Tiêu Y Lâm ngăn lại:" Đừng có làm loạn, một huyền giả cũng có thể dễ dàng gϊếŧ chết ngươi rồi "

Tiêu Y Lâm sở dĩ lại khinh khi nói vậy, chỉ là để cho Hứa Phong chịu dừng lại, dù sao Giang Nguyên cũng không có nguy hiểm gì, cứ để cho bọn họ giải quyết cũng không sao.

Hơn mười gia đinh của Lăng Hoa, thậm chí ngay cả bốn tên gia đinh của đối phương cũng không làm gì được. Hừ một tiếng nói, hướng về phía sau lầu các hô to "Hắc Quý, còn không mau xuống đây giúp lão nương "

Nghe thấy âm thanh bén nhọn này, sắc mặt Tiêu Y Lâm đại biến rõ rệt, hướng về đám người Giang Nguyên mà nói: " Tất cả mau lui về, đừng đánh nữa! "

Hứa Phong thấy Tiêu Y Lâm nói như thế, không khỏi hỏi:" Nhị tiểu thư! Tại sao vậy?"

" Lăng Hoa gọi Hắc Quý chính là người hầu già của nàng, thực lực không kém, có mấy người hầu tứ phẩm ở đây, nếu như hắn ta xuất hiện, chỉ e là chúng ta muốn chiến thắng cũng khó " Tiêu Y Lâm hồi đáp, nhìn đám gia đinh đang cuốn lấy bọn người Giang Nguyên, hơi gấp gáp nói với Hứa Phong:" Ngươi mau trở về gọi cho đường ca của ta biết, kêu hắn đem người tới "

" Nhị tiểu thư, cô nếu tin ta, cứ cho ta lên đi " Hứa Phong thầm nghĩ, hiện tai đi gọi người đã quá trễ rồi.

" Ngươi?!" Tiêu Y Lâm hoài nghi nhìn Hứa Phong, thầm nghĩ Hứa Phong trừ phi đạt tới ngũ phẩm huyền giả, bằng không cũng không có ích gì!

Không đợi cho Tiêu Y Lâm chần chờ, Hứa Phong đã lắc mình một cái hướng vào bên trong lao tới, Tiêu Y Lâm chưa kịp phản ứng, thấy một màn này không khỏi quýnh lên, nghĩ Hứa Phong gầy yếu thế kia, chỉ cần huyền giả vô tình đập một cái cũng bị trọng thương rồi.

Nhưng khiến cho Tiêu Y Lâm mở to mắt chính là Hứa Phong lao vào trận hỗn chiến, lại thành thạo né tránh đi vào trong đó, tốc độ cực kỳ nhanh nhẹn, điều nầy khiến cho Tiêu Y Lâm không khỏi sửng sốt mà nhìn.

Mà trong lúc Tiêu Y Lâm sững sờ thì Hứa Phong không biết từ nơi nào mang theo một đám bụi phấn, hướng tới đám gia đinh Lăng gia thảy vào " Xem thần cấp ám khí của ta "

" A... "

Bụi phấn chớp mắt bay vào trong mắt của gia đinh nhà họ Lăng, mọi người lập tức hét toáng lên. Thấy đối phương kêu gào, làm cho đám người Tiêu gia đứng ngẩn cả ra, sững sờ tại chỗ, Hứa Phong không quên lên tiếng nhắc nhở:" Mau ra tay mau, đem bọn hắn giải quyết nhanh thôi "

Có những lời này, đám người Giang Nguyên mới kịp phản ứng, nhanh chóng ra tay xuất thủ, đem những tên gia đỉnh đang đau nhói vì mắt bị đính bột vôi đánh cho ngã nằm dưới đất.

Chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, thậm chí tên gia đinh già của Lăng Hoa chỉ mới vừa xuất hiện, thì những người này đều bị đánh ngã ra đất.

" Nhị tiểu thư, ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ " Hứa Phong đi tới trước mặt Tiêu Y Lâm cười nói.

Tiêu Y Lâm bị lời nói của Hứa Phong nhắc nhở, liền nhất thời hưng phấn nhảy dựng lên, nhìn những tên gia đinh đang nằm trên mặt đất kia, ôm chầm lấy Hứa Phong, hưng phấn hô:" Hứa Phong, ngươi khá lắm!"

Bị một cái ôm của Tiêu Y Lâm, Hứa Phong cảm giác như có một vật gì mềm mại dán vào người vậy, cảm giác mềm mại này khiến cho hắn cảm thấy hưởng thụ. hận một nỗi là không được Tiêu Y Lâm ôm lâu hơn một chút. Nhưng hiển nhiên Tiêu Y Lâm sau khi hưng phấn, liền buông Hứa Phong ra, cười khanh khách, nói ra một câu khiến cho Hứa Phong mém nữa té xỉu xuống đất: " Hi hi,... Bổn tiểu thư thật không nghĩ tới, ngươi lại có cảnh giới hèn hạ như vậy!!!"

Không ngờ được! Ta có khi nào hèn hạ đâu?! Hứa Phong thiếu chút nữa lên tiếng cãi lại, giúp người giải quyết đám gia đính này, lại còn bị chửi là hèn hạ, có người nào ủy khuất hơn hắn chứ!

" Nhị tiểu thư à, đây chính là thông minh" Hứa Phong cẩn thận nhắc nhở.

" Tốt lắm! Ngươi rất thông minh!" Tiêu Y Lâm khoát khoát tay, nhưng lại bổ sung thêm một câu khiến cho Hứa Phong rốt cục cũng té xuống đất "Nhưng chính là hèn hạ tiểu thông minh, nhưng mà bổn tiểu thư lại thích thế! "

Nghe thấy Tiêu Y Lâm nói vậy, Hứa Phong cũng chỉ còn nước câm miệng lại. Mà đám người Giang Nguyên cũng kinh dị nhìn Hứa Phong. Mặc dù chiêu thức ra tay có hèn hạ chút ít, nhưng thật sự rất hữu hiệu. Nghĩ thầm tiểu tử này thật là một người hoàn toàn thay đổi. Dĩ nhiên bột phấn chính là cái gọi là Thần cấp ám khí!, cũng là thứ mà bọn họ nhìn thấy đầu tiên!

Lăng Hoa nhìn hơn mười gia đinh của mình lại thua ở thủ đoạn, gương mặt nàng nóng lên, tức giận nhìn Tiêu Y Lâm nói:" Dùng thủ đoạn đê hèn, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?"

Tiêu Y Lâm hừ lạnh:" Cũng không phải là bổn tiểu thư dùng, cho nên có mất thể diện thì cũng không phải ta. Về phần thể diện Hứa Phong, Hứa Phong, bổn tiểu thư cho ngươi mượn thể diện để ném đấy, ngươi không có ý kiến gì chứ?"

Mượn thể diện để ném?!

Hứa Phong nghe xong câu này, khóc không ra nước mắt, cái này cũng có thể mượn được sao?!

Tiêu Y Lâm không đợi Hứa Phong trả lời, nàng tự nói luôn:" Hừ, gia đinh ta không thèm thể diện cũng có thể thu thập các ngươi. Lăng Hoa ngươi không phải chính là người bị mất mặt sao?!"

Ngươi mới không thèm mặt mũi, cả nhà ngươi mới không có mặt! Hứa Phong nhìn Tiêu Y Lâm, trong lòng oán giận trừng mắt liếc nhìn bóng lưng nàng, giờ mới hiểu được Tiêu Lâm không dám trêu chọc nàng đường muội này rồi, cô gái nhỏ này nói lời thực quá đả kích người mà!

Lăng Hoa nghe thấy Tiêu Y Lâm nói thế,... gương mặt béo lại phì ra, lộ vẽ dữ tợn, giận giận trừng mắt liếc Tiêu Y Lâm một cái, đột nhiên hướng vế phía lầu các, hướng về phía nam tử mập mạp mà quát:" Ngươi nhanh chóng xuống đây cho lão nương, không lẽ sợ chết sao?"