Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 22: Một ngày của cố quản lí






Edit: KateChou



Thấy Cố ba lại đang ngủ, Mã Liệt làm đàn ông đương nhiên phải giúp mau chóng đem ông đỡ lên giường ngủ.



Cố Xán Xán vì vừa mới không cẩn thận bị Tiểu Mã nhìn thấy cảnh giặt nội y, cảm thấy quá mức囧, trốn trong phòng bếp làm việc, nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, đi ra xem.



Chỉ thấy Tiểu Mã kia mặt đỏ tai hồng muốn đem ba cô và ghế dựa ôm đi...



Cố ba ngủ ngon, ông dựa vào ghế ngủ, tay lại còn cầm lấy ghế dựa, vốn Mã Liệt nghĩ mình cao lớn, nhẹ nhàng đỡ là có thể đem Cố ba dậy đi lên giường, kết quả mặc kệ anh ra sức thế nào, đôi tay kia đều ôm chặt lấy ghế dựa, Mã Liệt dùng hết sức lực cũng không kéo ra được, một đầu mồ hôi a, cuối cùng quyết định bê cả ghế lẫn người lên, nhưng mà ghế dựa có phải quá nặng không? Không chỉ có phần gỗ, bốn chân ghế cư nhiên vẫn là sắt thép, phòng thuê nhỏ như vậy cũng có cái ghế dựa rắn chắc vậy sao? Thời điểm nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Xán Xán... Mã Liệt cảm thấy cả người không ổn lắm.



Cố Xán Xán nhìn cảnh này, hoàn toàn 囧 nghĩ mình lần trước uống rượu, đoán chừng Mã Liệt cũng một đầu đầy mồ hôi như vậy, muốn mang mình đi, mình ôm cái bàn, chết sống không buông ra.



“Khụ khụ, để cho em, ba em kì thực tửu lượng không tốt, hôm nay cao hứng uống nhiều vậy, khẳng định say rồi.”



Cố Xán Xán vừa nói vừa đi qua, nhìn qua như muốn đỡ ba mình đứng lên, trên thực tế lại là trên cánh tay ba đang ôm chặt thành ghế nhéo thật mạnh một cái, tay ba cô liền buông lỏng ra, sau đó được Mã Liệt giúp đỡ đưa ba cô lên giường nằm.



Mã Liệt rất tò mò, mình chết sống cũng không kéo ra được, Xán Xán làm lần đầu như thế nào mà Cố ba liền buông tay.



Đối với vấn đề này, Cố Xán Xán chỉ có thể giải thích đơn giản, “Đại khái là vì trong lúc say vẫn nhận thức được em là con gái ông nên vừa qua liền buông tay.”



Cô rốt cuộc không thể nói mình đã hạ độc thủ với ba mình đi.



Mã Liệt nghe xong sơ lược có chút suy nghĩ, khó trách lần trước Xán Xán chết sống không buông tay, thì ra mình không phải người nhà cô ấy, còn cảnh giác với mình, xem ra mình còn phải cố gắng... Chắc chắn năm sau, Mã Liệt sẽ hiểu được trở thành người nhà cũng có vậy, bây giờ cứ để cho anh lưu lại chút suy nghĩ này đi. (/□)



Mã Liệt giúp đưa Cố ba lên giường xong, lại cùng Xán Xán dọn dẹp mới rời đi.




Vì sợ đánh thức Cố ba, động tác hai người đều rất nhẹ, Mã Liệt xếp chén, Cố Xán Xán rửa chén, vô cùng ăn ý, phòng bếp nho nhỏ, hai người chen chúc nhau, lúc đưa chén qua thường đụng tay, trong nháy mắt đó, Mã Liệt lại cảm thấy trên tay sẽ truyền đến một luồng điện làm tê dại toàn thân, anh cư nhiên không khống chế được mình, cảm thấy hình như mình lại sưng lên... May mắn là đèn trong phòng bếp lờ mờ, Xán Xán không chú ý đến.



Lúc xếp chén, một loại cảm giác ngọt ngào tràn ngập, Mã Liệt bỗng nhiên ý thức được đây là cuộc sống anh mong muốn.



Không phải ở biệt thự chạy xe sang, không phải mỗi ngày tham gia yến hội, chỉ là về nhà với vợ cùng nhau ăn cơm, hai người cùng làm việc nhà.



Đêm đã khuya, Mã Liệt cũng không có cớ để ở lại, phòng quá nhỏ, Cố ba ngủ giường, buổi tối Xán Xán chỉ có thể ngủ trên sôpha.



Mã Liệt ngồi trong xe, hút hết một điếu thuốc mới làm cho mình tỉnh táo lại, lái xe rời đi.



Cố Xán Xán nằm trên sôpha, lăn qua lộn lại ngủ không được, không biết vì sao đêm nay trong đầu xuất hiện rất nhiều hình ảnh ở bên Tiểu Mã, hai người xem nhà, cùng đi Thái Lan du lịch, cùng nhau ăn cơm... Bên tai truyền đến tiếng ngáy đều đều của ba, cô dần dần thiếp đi.



Cố ba ngày hôm sau tỉnh dậy rất sớm, không có cảm giác say rượu còn cảm thấy toàn thân tràn đầy sức sống, nhưng ngón tay không biết làm sao lại hơi đau... Nhìn thấy con gái ngủ trên sôpha, còn chưa dậy, Cố Hữu Tài làm điểm tâm xong mới đi gọi con gái.



“Xán Xán, dậy ăn cơm, ăn xong còn phải đi làm nữa!” Lúc này cũng giống như trước đây gọi con gái rời giường đến trường.



“Ba, con ngủ thêm hai phút, chỉ hai phút thôi.” Nói xong Cố Xán Xán trở mình, tiếp tục ngủ.



“Không được, con bây giờ là quản lí, nếu muộn còn ra thể thống gì nữa a!” Cố Hữu Tài thấy con gái chết sống cũng không chịu đứng dậy, con gái lớn như vậy ôm cô ngồi dậy cũng không tốt, ông dứt khoát đến bên cạnh sôpha, dồn khí đan điền, hai tay dùng sức hành động...



“A, ba, ba làm té chết con a!” Cố Xán Xán bị đẩy từ sôpha rơi xuống mặt đất, hoàn toàn thanh tỉnh, quỳ rạp trên đất vẻ mặt phẫn nộ nhìn ba mình, giống như sư tử con.



Tắm rửa xong, xem đồng hồ mới hơn bảy giờ, gào khóc, thật sự khốn khổ mà, thời gian làm việc là chín giờ, bình thường cô tám giờ mới ngủ dậy.



Bất quá có thể cùng ba ăn điểm tâm cũng rất tốt, ông làm cháo trắng, thêm hai cái trứng luộc, rau xào giòn rất thơm.



“Ba, mẹ con thật có phúc, mỗi ngày đều có thể ăn ngon vậy.” Cố Xán Xán vừa ăn vừa nói.



“Nếu vậy con cũng nhanh đi, ba thấy Tiểu Mã này rất tốt, tối qua ba say rượu, hai đứa chưa nói cái gì sao?”



Vừa nhắc tới đêm qua, Cố Xán Xán nghĩ mình giặt cái kia lại bị Tiểu Mã nhìn thấy, tự nhiên có chút xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ, “Không có, ba uống say, anh ấy giúp dọn dẹp một lát rồi đi. Ba, lần trước ba nói ngày mười tám tháng sáu, hủy bỏ đi, sau này con tìm được một chàng rể tốt cho ba.”



Cố Hữu Tài thấy con gái đỏ mặt, trong lòng nghĩ tính cách này của Xán Xán, mặt đỏ một chút đã là điều không dễ, còn nói chuyện gì cũng không phát sinh, đánh chết cũng không tin, cũng không vạch trần lập tức, chỉ qua loa đáp ứng.



Thời gian còn sớm, Cố Xán Xán đưa ông lên xe mới quay về công ty.



Ở trên xe, Cố Hữu Tài vẻ mặt đắc ý, ngày mười tám tháng sáu kia là thỉnh cao tăng coi giúp nha, cao tăng nói hôm đó tuyệt đối là ngày tốt, lợi cho cả nhà mình, ông tuyệt đối sẽ không hủy bỏ, sẽ chờ tin tốt của Tiểu Mã.



Cố Xán Xán tới công ty, trên đường đi tới văn phòng trước đây là của Lưu quản lí được nhiều người chào hỏi, Lưu quản lí đã sớm muốn về an tâm dưỡng thai, sớm giao phó cho cô, bây giờ văn phòng chính là của Cố Xán Xán.



Tuy không lớn nhưng vị trí rất đẹp, ở góc phòng, hai mặt cửa sổ sát đất, tầm nhìn xem phong cảnh bên ngoài rất ổn, tầm nhìn xem bên trong công ty cũng vô cùng tốt, mở cửa ra là có thể nhìn thấy mọi người đang làm gì.



Tới công ty rồi, cần họp trước, Cố Xán Xán cũng hiếm có được cảm thụ vị trí trước mặt, cảm giác rất tốt, nhìn thấy người bên dưới, ai nha má ơi, cảm giác này thích gì đâu... Đương nhiên Cố Xán Xán chỉ thầm thích trong lòng, trên mặt vẫn là bộ dáng trang nghiêm.



Cũng phải nói thêm, nhân duyên cô ở công ty xem như là không tồi, có thể ngẫu nhiên thần kinh thô như cô sẽ đắc tội một hai người lòng dạ tiểu nhân, nhưng tổng thể mà nói tính tình như Cố Xán Xán vẫn rất được lòng người, hơn nữa lần này cô lên làm quản lí, mọi người cũng không phản đối, nếu là người khác thành tích mạnh hơn bạn một chút, bạn còn muốn mình cố gắng đấu tranh tiếp, tự nhiên sẽ có các loại bực tức đố kị bất mãn, nhưng thành tích của đối phương mạnh đến nỗi lúc bạn nhìn lên tự nhiên sẽ không biết nói gì, bạn có dùng phi cơ cũng cản không nổi.



Họp sáng xong, đi ra khỏi phòng họp lãnh đạo, Cố Xán Xán trước kia là người quản lí thấp nhất, bây giờ xem như trung tầng lãnh đạo, cảm giác không tồi, ghế dựa đổi thành ghế sôpha, thoải mái hơn.



Hoàn tất cuộc họp các loại, rốt cuộc có thể về văn phòng của mình, Cố Xán Xán đóng cửa lại, hận không thể ở bên trong nhảy điệu nhảy ngựa, tâm tình thật sự tốt đến bất ngờ, nhất là nhìn đến người nào đó, cách ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lại phải ngoan ngoãn ngồi phía dưới mình, vẻ mặt không cam lòng.




Cô dùng sức xoa nắn mặt mình, đem nụ cười ngây ngô trên mặt xoa đi mất, làm cho mình tỉnh táo lại, mới nhậm chức, đương nhiên phải giúp đỡ người mình, Cố Xán Xán không có tâm cơ gì, nhưng đạo lí đơn giản như vậy rất hiểu biết, trong thôn bọn họ, cho dù lên làm tiểu đội trưởng đều ưu ái cho người nhà thân thích, mọi người cùng nhau thoát khỏi cảnh nghèo làm giàu, một người giàu cả họ giàu theo.



Nhưng về việc xử lí Hoàng Tiểu Phỉ, còn có chút phiền toái, lúc Lưu quản lí đi còn cố ý nói với mình, lên làm quản lí phải lấy đại cục làm trọng, không cần quá so đo ân oán cá nhân, phải thống lĩnh toàn cục, nói một hơi, làm cho Cố Xán Xán có cảm giác mình lên làm người lãnh đạo quốc gia... Nói ngắn lại chính là tốt nhất đừng động đến Hoàng Tiểu Phỉ, nhân phẩm của Hoàng Tiểu Phỉ bàn luận sau, nhưng thành thích không tồi, ghét một người không nhất định phải xử trí người đó, để cho người đó mỗi ngày giúp mình gia tăng công trạng không phải rất tốt sao?



Nghe Lưu quản lí nói như vậy, Cố Xán Xán có hơi suy nghĩ không rõ được, giống như cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, tóm lại coi tình cảm lẫn chỉ số IQ cua cô cũng không nghĩ ra được cách xử lí gì, hơn nữa vừa lên chức, liền chỉnh cấp dưới, loại sự tình này Cố Xán Xán hơi nhị không làm được.



Cô trở thành quản lí, vị trí chủ quản trước đây liền bỏ trống, cô định để cấp dưới của mình ngồi vào, kì thực cô vốn muốn dành cho Vương Sâm, cảm thấy thanh niên này tuy tuổi trẻ, nhưng đầu óc linh hoạt, làm việc nhanh nhẹn... Bất quá hiện tại, ha ha, để cho cậu ấy trong tổ Hoàng Tiểu Phỉ tôi luyện đi.



Cố Xán Xán tiếp nhận công việc của Lưu quản lí, đương nhiên nói chuyện với cấp dưới phải chú ý, tóm lại chính là chúng ta trước kia là đồng nghiệp, bây giờ mình lên làm lão đại rồi, bạn về sau không cần giơ chân ngáng đường mình, bạn ngáng chân mình, mình liền cho bạn một gậy... vân vân.



Đàm thoại thuận lợi không ngờ, từng chủ quản thay phiên lại đây, Cố Xán Xán hơi có cảm giác mình giống thái hậu, chờ người khác đến bái kiến, thích nhất chính là trong lúc rảnh rỗi, cô có thể mở máy tính chơi trò chơi, không sợ bị lãnh đạo bắt gặp, bởi vì màn hình máy tính đưa lưng về phía cửa, người khác muốn vào, cô lập tức có thể đóng trang mặt lại, trước kia không được, vị trí lúc trước là ở đại sảnh, người đến người đi, than ôi, có thể trong lúc đi làm có thời gian chơi game, loại cảm giác này thật sự quá tốt.



Cô gọi Hoàng Tiểu Phỉ tới sau cùng.



Giống như món ngon để dành lại ăn cuối.



Cố Xán Xán tuy bất hòa với Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng bây giờ nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của cô ấy ngồi trước mặt mình, vẫn rất bội phục cô ấy, nếu đổi thành mình, đoán chừng không lãnh đạm như vậy.



Hoàng Tiểu Phỉ xem như là có năng lực, trong công ty tin đồn về cô ấy tuyệt đối nhiều, đối với cô ấy mà nói đều giống như gió thổi qua, chuyện gì cũng không có, ngày đó câu dẫn Đổng thư kí thất bại, ngày hôm sau ăn mặc xinh đẹp đi làm, có tinh thần, cái này gọi là nợ nhiều không lo, nói nhiều không nhột, tóm lại điểm này Xán Xán rất kính nể Hoàng Tiểu Phỉ từ đáy lòng, không thể dửng dưng như cô ấy, cô sở dĩ là nữ hán tử mà không phải là hán tử, chính là vì cô chỉ có thần kinh thô chứ không có tâm thô, lá gan vẫn rất mỏng manh nha.



Trước khi Hoàng Tiểu Phỉ tiến vào, Cố Xán Xán không chơi trờ chơi, trong đầu suy nghĩ hơn mười cách nói, các loại đắc ý, tiểu tiện nhân như cô ấy cũng có ngày hôm nay, ô ha ha... Cô nghĩ chống nạnh ngửa mặt lên trời cười dài, chờ Hoàng Tiểu Phỉ gọi mình là Cố quản lí.



“Cố Xán Xán, chúc mừng cô lên làm quản lí.” Hoàng Tiểu Phỉ vẻ mặt tươi cười, lại còn rất chân thành.



Trong nháy mắt Cố Xán Xán cảm thấy mình có hơi lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, lập tức bắt đầu tỉnh lại, gần đây có phải mình quá đắc ý hay không, nếu không có đơn đặt hàng từ tập đoàn Thịnh Nguyên kia, bây giờ người ngồi đây là Hoàng Tiểu Phỉ, mình sẽ có thể chân thành chúc mừng cô ấy không? Chắc chắn là không có khả năng a... Bất quá không đợi Cố Xán Xán tỉnh lại kịp, lời nói kế tiếp của Hoàng Tiểu Phỉ khiến cho cô muốn làm điều ác, quả nhiên cẩu không thể không ăn đồ bay liệng, tiện nhân không tránh khỏi bị coi thường.



“Có người nói công việc thất ý, tình trường đắc ý, lời này quả nhiên không sai, Cố Xán Xán, tôi chuẩn bị kết hôn với Triệu Hoa, lần này tôi tuy bại dưới tay cô, nhưng Triệu Hoa thăng chức, trở thành tổng giám chuyên môn, anh ấy ngày hôm qua cầu hôn với tôi, cũng gặp qua cha mẹ anh ấy, bọn họ đều thích tôi, tôi suy nghĩ, phụ nữ mạnh mẽ như vậy làm gì, còn không bằng tìm một người đàn ông có nhà có xe để dựa vào, Triệu Hoa mua cho tôi một chiếc BMW, anh ấy thật sự là người đàn ông biết cách chăm sóc, ba mẹ anh ấy cũng rất tốt, mẹ anh ấy còn tặng tôi một chiếc lắc thủy tinh.”



Hoàng Tiểu Phỉ lắc lư cánh tay, khoe ra sợi dây đeo, quả nhiên nhìn thấy Cố Xán Xán vẻ mặt không vui, nội tâm hết sức khoái chí, tiểu nữ kia, nhìn cô đắc ý, cho dù lên làm quản lí cũng muốn chơi cô một phen, về sau ngày còn dài, ai biết có thể an ổn ngồi vững vị trí hay không. Dù sao cô đoạt bạn trai của Cố Xán Xán khẳng định không thể hòa hợp, kế tiếp nếu mình kết hôn, mang thai, công ty cũng không thể không có lý do đuổi mình, cuối cùng ai cười ai cũng chưa chắc.



Kỳ thực Cố Xán Xán sắc mặt không vui là bởi vì vừa nhìn thấy sợi dây thủy tinh kia, cô không đành lòng nói cô cũng có một cái, cũng là của mẹ Triệu Hoa cho, giống nhau như đúc, nói là nước cất tinh, có thể trừ tà phát tài, một lần không may sợi dây bị đứt, cô đem đến cửa hàng sửa lại, cô gái bán hàng nói, “Sợi dây này mười đồng hai sợi, cô đã đeo lâu như vậy, hay là mua sợi mới đi...”



Có nên nói cho Hoàng Tiểu Phỉ biết sự thật không? Nhưng thấy vẻ mặt đắc ý dạt dào kia, mặc một bộ đồ màu vàng kim lại đặc biệt phối với sợi dây thủy tinh màu trắng, cô vẫn lựa chọn không nói.



“Vậy chúc mừng cô a!” Cố Xán Xán ha ha cười.



“Không, còn nữa, tôi nên cảm ơn Cố quản lí, cô giúp chúng tôi chọn nhà ở Tân Thành Hoa Viên, tôi rất thích, nếu không có cô, tôi và Triệu Hoa cũng sẽ không đến với nhau nhanh vậy, tôi đã đáp ứng anh Hoa, đính hôn trước, đây là thiệp mời đính hôn của chúng tôi, đến lúc đó bà mối như cô nhất định phải tới đó.” Hai tay dâng lên một cái thiệp vàng.



...



Hoàng Tiểu Phỉ lắc lắc eo nhỏ đi rồi, qua một hồi Cố Xán Xán nhận được điện thoại của Triệu Hoa.



“Xán Xán, anh biết bác trai có hiểu lầm với anh, nhưng tiệc đính hôn của anh và Tiểu Phỉ em nhất định phải tới, Tiểu Phỉ nói không có chúc phúc của em, tình yêu của bọn anh không hoàn chỉnh.”



Cố Xán Xán cầm di động, không nói được gì, ôi trời, đi đâu tìm được một đôi tiện nhân cực phẩm như vậy.



Trước khi đi Lưu quản lí nói lấy đại cục làm trọng, cô bây giờ đã muốn đuổi việc tiện nhân Hoàng Tiểu Phỉ kia, không muốn nhìn thấy nữa, gào khóc, nhưng tức giận là tức giận, Cố Xán Xán cũng biết làm vậy là không hợp lý...



Cố Xán Xán lại bất giác mở ra vấn đề có việc tìm Tiểu Mã, lấy điện thoại di động gọi đi.



“Tiểu Mã, nói chuyện với anh có tiện không?” Cố Xán Xán thanh âm hơi nhỏ, thói quen, ở vị trí lúc trước, người đến người đi, gọi điện thoại riêng tán gẫu, tự nhiên phải nhỏ giọng.




Mà giờ phút này Mã Liệt đang ở tầng cao nhất của tập đoàn Thịnh Nguyên, trong văn phòng hơn một trăm mét vuông, chỉ một người, đương nhiên nói chuyện là vô cùng tiện.



“Em được làm quản lí, còn ở văn phòng của mình, còn có thể chơi trò chơi, hôm nay cấp dưới đến chào hỏi, đều gõ cửa trước, ăn đồ ăn vặt cũng không bị phát hiện, cảm giác làm lão đại thật tốt quá.”



Nghe thấy thanh âm thật cẩn thận của Xán Xán, Mã Liệt trong đầu xuất hiện hình tượng sóc nhỏ trong văn phòng ăn vụn, cười nói, “Em không phải có văn phòng riêng rồi sao, nói chuyện không cần phải nhỏ như vậy.”



“Đúng nha, em quên.” Cố Xán Xán điều chỉnh thanh âm lại, đầu tiên là cảm ơn một chút chuyện tối qua, sau đó nói ba mình gửi lời hỏi thăm anh, cuối cùng nó tới trọng điểm, “Tiểu Mã, bạn trai trước đính hôn, mời em đi, quá buồn bực, không muốn nhìn thấy tiện nhân kia, nhưng không đi lại cảm thấy thật không có tiền đồ, biết tính sao đây?”



“Người ta đã gửi thiệp mời em, em nếu không đi, có vẻ không lễ độ, là rất không có tiền đồ đó, nếu không lúc đó anh đi cùng em, lúc trước anh làm bạn trai em tốt lắm.” Đây tuyệt đối là cơ hội, nhất định phải giành lấy, ngữ khí Mã Liệt kiên định đề nghị.



“Chủ ý này nghe hình như...” Cố Xán Xán nhớ lần trước lúc du lịch xấu hổ gặp Hoàng Tiểu Phỉ và Triệu Hoa, may mà Tiểu Mã xuất hiện đúng lúc, nhưng loại chuyện bạn trai giả này có phải rất cẩu huyết không?



“Thì phải đi để xoay chuyển tình hình chứ, phải để người khác biết, bỏ qua một người, lại phát hiện người này tốt hơn trăm ngàn lần mới được.” Mã Liệt kiên nhẫn khuyên nhủ.



“Cũng đúng, để xem bộ dạng đắc ý khó chịu của bọn họ, cứ như vậy đi.”



“Nhưng mà Xán Xán, có vẻ anh phải mặc quần áo khí phái tới đó, em có thời gian theo giúp anh mua quần áo không?” Mã Liệt nghĩ nha đầu Xán Xán kia không quá để ý cách ăn mặc, dụ dỗ nói.



“Cũng đúng, em thấy anh mỗi ngày đều mặc tây trang đen, sẽ không khác biệt, anh ngày nào rảnh, em mua cho anh một bộ đi, xem như cảm ơn.” Cố Xán Xán nghĩ trên người Tiểu Mã là quần áo lao động của người môi giới, tuy không để ý đến công việc môi giới này, nhưng cô không thích Hoàng Tiểu Phỉ mở miệng ra là kêu người môi giới nhỏ.



“Em muốn mua quần áo tặng anh, thật tốt quá, anh nghe dì xem nhà nói quần áo ở bách hóa Kim Đỉnh đặc biệt tốt, hay là tới đó mua đi?” Mẹ của Mã Liệt, Ngô Ngọc Mai ngồi ở nhà hắt xì một cái... không biết chuyện gì... nếu biết rằng mình trong miệng đứa con lại là dì xem nhà, nhất định sẽ cho thằng con mấy gậy.



“Nơi đó có phải rất mắc hay không?” Không phải Cố Xán Xán keo kiệt, cô chưa từng đến đó, tiểu bạch như cô bình thường mua âu phục linh tinh các loại đều mua ở cửa hàng tổng hợp là tốt rồi.



“Không mắc, dì xem nhà lần trước nói bà ở đó mua quần áo, còn có phiếu giảm giá, tặng cho anh, không bằng chúng ta cùng đi xem, nếu hợp thì em cũng mua một bộ.”



“Dì kia tốt như vậy a, con như chúc mừng thăng chức, cũng mua cho mình một bộ thật đẹp, anh thích màu gì a? Em thích hồng nhạt, còn có họa tiết hoa nhỏ...” Nói đến mua quần áo, đề tài liền thay đổi, kéo dài bất tận.



Mã Liệt cầm di động, vừa nghe Xán Xán nói vậy, trong đầu nháy mắt xuất hiện cái quần lót nhỏ màu hồng phấn kia, tung bay a tung bay...



...



“Tổng giám đốc, bản thiết kế Tân Thành Hoa Viên kì ba đã có, ngài xem rồi chọn một bức ạ?”



Đổng thư kí ngồi nghiêm chỉnh, mở bản vẽ trước mặt ra, vẻ mặt rất nghiêm chỉnh nhìn lão đại, đã thấy anh tựa hồ suy nghĩ một chuyện trọng đại nào đó.



“Tổng giám đốc?” Đổng đồng chí chỉ có thể kiên trì gọi một câu, bên ngoài một đám người chờ lão đại gõ nhịp, bắt đầu bắt tay vào thi công.



“Hồng nhạt đi.” Mã Liệt mở miệng nói.



Tiểu Đổng khóc không ra nước mắt, ba bản thiết kế trải qua thiên quân vạn mã chém giết lẫn nhau, một cái màu đen, một cái màu xanh biếc, một cái màu vàng, nhưng mà không có màu hồng nhạt nha, lão đại sao lại làm khó thế...