Nhật Kí Thần Linh

Chương 19: Đại hội tiến hành




Ngày đầu tiên khai giảng dường như thật sự kết thúc sau khi Lăng qua loa trả lời câu hỏi của cậu bạn cùng phòng khi cậu về nhà buổi tối. Trên facebook nhộn nhạo không ít. Tuy nhiên cũng không có gì ghê gớm lắm. Nói vậy các sinh viên khóa mới ở các tỉnh lẻ không phải ai cũng có điều kiện sử dụng máy tính trước khi lên đại học chứ nói chi biết dùng facebook. Còn các sinh viên khóa trước không phải ai cũng quan tâm chuyện khai giảng của đám đàn em mới tới này nó diễn ra như thế nào.

Có điều dù là gì đi chăng nữa thì chuyện của Lăng và cô bạn gái nhỏ Vũ Trần Linh cũng được truyền miệng khắp niên cấp của cậu. Tên của Lăng cũng được không ít người trong đội tình nguyện, các câu lạc bộ trong trường biết đến. Cậu cũng trở thành đối tượng chú ý, một viên mầm tốt được một ít người quan tâm trong giai đoạn tuyển thành viên mới này.

Tiếng tăm lúc này cũng là nền tảng tạo thành không ít rắc rối ngày sau của cậu chàng. Khả năng hiện tại Lăng ngược lại không muốn quan tâm và cũng không thể quan tâm nổi.

Cậu đã chìm vào giấc ngủ sâu mất rồi.

Đêm nay lại là một đêm bình thường sao không???

Có lẽ vậy!



Vùng ven biển ngoài khơi biển Đông…

Một khối mây không khí ẩm nhỏ đột nhiên xuất hiện, tụ hợp lại trên không trung. Mây mưa nhỏ tuy rằng là đột nhiên xuất hiện nhưng vì thể tích không lớn nên không khiến những người làm dự báo thời tiết chú ý. Ít nhất hiện tại là như vậy. Lúc này mặt biển tĩnh lặng. Trên không trung bầu trời sâu thăm thẳm. Một đám mây đen xuất hiện giữa màn đêm tinh khôi đầy sao. Sóng vẫn chập trùng như thường lệ. Có điều nơi này dường như đã không còn bình yên như lúc trước. Có một thứ gì đó đang im lặng tồn tại.

Sự im lặng trước cơn bão!!!

Cùng lúc đó, khắp nơi trên lục địa như ẩn như hiện có sự thay đổi.

Mọi thứ đã chệch ra khỏi quỹ đạo vận mệnh.

Nho nhỏ thôi~ Nhưng chỉ một chút như thế cũng đủ làm lịch sử xoay vần.

Tương lai đã không thể báo trước.

Hồ gươm, Tháp rùa…

Một cánh cửa không gian đột ngột mở ra, cánh cửa lấp lóa ánh sáng nhưng không một ai có thể nhìn thấy được. Một bóng người từ bên trong cánh cổng bước chân ra.

- Không phải ở nơi này???

- Kì quái!!!

Lầm bầm lầm bầm, bóng người lại mở ra một cách cổng không gian khác rồi chui vào.

Tiếp đó cả hai cánh cổng đều nhạt dần rồi biến mất.

Không gian trở lại yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đêm nay là một đêm dị thường…!



Suốt một tuần sau đó, Lăng bắt đầu đời sống sinh viên kiếp này của mình. Buổi sáng theo lịch trên thời khóa biểu đi học giáo dục chính trị đầu năm của nhà trường tại nơi rạp hát hôm qua. Lớp học chán ngắt nhưng không thể không đi vì sẽ đánh vào việc có tư cách được dự thi cuối kì hay không.

May mắn là sinh viên trường cậu không như những trường khác phải tới nơi khác để tham gia học tập nghĩa vụ quân sự ngoài trời. Ừm. Nghe nói phải sang đầu kì hai mới có thì phải. Ngược lại lúc này Lăng không cần quan tâm.

Buổi chiều mỗi ngày cậu chàng theo chân các thành viên tích cực khác trong lớp chuẩn bị một tiết mục theo yêu cầu của hội sinh viên để tham gia biểu diễn trong buổi chào khóa mới sắp tới.

Trong lúc này bên cạnh Lăng lúc nào cũng có bóng dáng của Vũ Trần Linh kề bên. Mà mà… dù sao cũng là học cùng lớp đại học thôi. Lăng tích cực tham gia hiển nhiên Linh cũng sẽ ở bên cạnh.

Nói tới sau khi buổi lễ khai giảng hôm trước kết thúc xong, hai người cũng đã chính thức xác lập quan hệ người yêu với nhau. Vốn đã từng trải qua đời sinh viên nên cả chiều hôm đó Lăng liền quen cửa quen nẻo đưa bạn gái nhỏ của mình đi dạo chơi khắp khu phố cổ của Hà Nội. Tuy rằng tiêu tốn không ít nhưng hiệu quả cũng rất không tồi.

Mèm! Cứ nhìn hai người lúc này như keo như sơn và ánh mắt bốc lửa của mấy thằng bạn cùng lớp khi cả đám bọn họ cùng nhau chuẩn bị tiết mục là biết rồi.

Đối với cái này Lăng cũng khá là thỏa mãn.

Hê hê… ai bảo kiếp trước cậu là người có bạn gái muộn nhất trong đám bạn cùng lớp này thôi. Khi đó cậu chàng bị lấy ra trêu chọc cũng không ít. Hiện tại ngược lại có thể thoải mái trả thù rồi.

Khặc khặc… Anh sẽ cho các chú thèm chết luôn~

Còn cái gì vì một thân cây mà từ bỏ cả khu rừng… v v.

Xin lỗi nhá! Anh đây là thần rồi. Này sau đó chắc chắn sẽ không là vấn đề đâu!

Cậu chàng chắc mẩm như vậy đấy. Có điều liên tục nhiều ngày bận rộn xoay quanh những chuyện trong sinh hoạt khiến chút cảm giác trở thành thần linh cao cao tại thượng trong lòng Lăng cũng nhạt dần nhạt dần. Có lẽ cứ như vậy không lâu sau cậu cũng sẽ quên những thứ này đi cũng không biết chừng. Có khi sẽ mang theo bí mật có năng lực siêu nhiên bình yên xuống mồ cũng không phải không thể.

Buổi tối nằm ở nhà nghịch máy tính, một hai ngày đầu Lăng còn hăng hái tìm hiểu thông tin các vị thần ở Việt Nam.

Chẹp! Cũng không thể trông cậy có thần linh nước ngoài xuất hiện ở Hà Nội đi. Dù sao là cậu không tin.

Tiếc là truyền thuyết về các vị thần linh của Việt Nam không nhiều, hơn nữa cũng rất đơn lẻ, khó tìm và …

Nhàm chán cực kì!!!

Này khiến mấy ngày sau đó cậu quay ngoắt sang đọc truyện mạng cho rồi. Dù sao sợ rằng cả đời này cậu cũng chẳng gặp nổi ông thần nào khác mất. Tuy rằng lần trước dùng nghi lễ trên sách gọi ra Rùa thần. Khả năng Lăng giờ có chút tâm lý an phận thủ thường trong người. Chiến đấu với thần linh quá nguy hiểm, có thể gặp thì tiêu diệt, không thì thôi. Này cũng chính là tâm lý của cậu chàng bây giờ. Muốn cậu lại lập nghi thức gọi thần ra để chiến đấu là không thể nào.

Cho tới mãi sau này Lăng mới hiểu vì sao lúc đó tính cách của mình lại kì quái như vậy. Rõ ràng trước đó điên cuồng, chỉ vì hi vọng thành thần thành tiên mà tiêu tiền tiến hành nghi thức không biết. Lúc này rõ ràng có nghi thức trên người lại không chịu thực hiện.

Nguyên nhân chính bởi vì hiện tại cậu chàng không chỉ hấp thu quyền năng của Rùa thần mà còn bởi thế lây nhiễm cả tính cách của đối phương lên người. Nhất là khi sức mạnh của hai người thực chất là cách rất xa nhau. Là một vị thần Rùa thần tất nhiên không sợ gặp phải chiến đấu, nó tri thức uyên bác, trường thọ và là điềm lành cho mọi người xung quanh. Tuy nhiên ngược lại bản tính tộc loài khiến nó sợ phiền phức và…

Lười hoạt động.

Có lẽ này mới là lý do chính lúc đó Rùa thần nhường cho Lăng giúp đỡ xử lý mình để có thể nhanh chân trở về thế giới thần thoại mà không phải là rời đi chu du thế giới học hỏi tri thức hay cảm nhận thế giới mới…v v.

Rùa thần khi đó suy nghĩ đầu tiên chính là về nhà, hơn nữa muốn về nhà liền nhờ luôn kẻ trước mắt đưa mình về thế giới thần thoại đi cho nhanh.

Quả nhiên như lời Pandora từng nói…

Cậu là một kẻ may mắn không phải sao?



Bày ngày thời gian học chính trị trôi qua…

Ngày thứ tám là một ngày có chút đặc biệt.

Hôm nay là ngày tổ chức đại hội lớp.

Mà mà… cái này cũng không cần lưu ý.

Chủ yếu cần quan tâm chính là hôm nay là ngày bầu ban cán bộ lớp mới mà thôi.

Trước đó nhà trường chỉ tạm cử ra một cô nàng trong lớp làm lớp trưởng tạm thời. Qua ngày hôm nay ban cán bộ lớp bầu xong mới có thể coi là chính thức được. Không giống như tiểu thuyết tình tiết thường gặp kiểu như nhân vật chính phớt lờ không để ý mấy chuyện bầu cán bộ này nọ sau đó vu vơ thế nào bị người khác đề cử rồi vu vơ lần thứ hai đột nhiên trúng cử…

Lăng đúng là đối với mấy cái này có hứng thú.

Không chỉ bởi vì nếu trở thành ban cán bộ lớp, nhất là một trong ba chức danh lớp trưởng, bí thư chi đoàn và hội trưởng chi hội. Này cả ba đều là những chức trách có công tác có thể làm cớ để quen biết với thật nhiều người trong trường. Quan trọng là quen thật nhiều em xinh tươi.

Nếu đánh so sánh trường đại học là một xã hội thu nhỏ vậy những chức vị này cũng đã là cán bộ cấp cơ sở rồi. Dùng chút sức lực đạt được chúng vào tay cũng không có gì xấu cả. Quyền lực đôi khi cảm giác thật bẩn thỉu gì đó nhưng nếu có thể có quyền lực trong tay có khi lại là một chuyện khác hẳn. Đặc quyền trong người luôn là thứ khiến người ta hướng tới.



Kết thúc chương 19.