Nhật Ký Tu Dưỡng Của Gối Ôm

Chương 3




Thứ tư, ngày 10 tháng 10 năm 20XX, trời nhiều mây.

Tối qua trước khi ăn cơm chiều mình gặp được Thịnh tiên sinh trong truyền thuyết, trong nháy mắt cửa mở, xem nhẹ quầng thâm mắt có chút nghiêm trong, Thịnh tiên sinh quả thực dương quang vạn trượng, chân dài nghich thiên một chút cũng không ảnh hưởng vẻ ngoài tỏa sáng, gương mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan cường tráng, bị người như vậy ôm vào lòng, chỉ là ngủ, mình cảm thấy mình một tiểu cơ lão(gay) rất có khả năng không kiềm chế nổi.

Mình cấu lòng bàn tay mình một cái, nhắc nhở chính mình phải nhớ kỹ chức nghiệp tu dưỡng của một gối ôm, mình đứng lên đánh tiếng chào hỏi với Thịnh tiên sinh, Thịnh tiên sinh cởi áo gió, gần như không thể thấy gật đầu một cái, biểu tình từ đầu đến cuối đều là lạnh như băng, mình sờ không chuẩn tính tình Thịnh tiên sinh, đành theo ngồi xuống ăn cơm.

Cơm nước xong còn rất sớm, sau khi Thịnh tiên sinh hỏi mình tên gì liền đi thư phòng làm việc, dù sao không có việc gì mình liền đi theo sau quản gia chuyển trước chuyển sau, vừa nghĩ đến đêm nay cùng Thịnh tiên sinh đồng sàng cộng chẩm, bắp chân mình liền run lên.

Lo lắng đề phòng thật lấu, theo quản gia một vòng phòng bếp xong, chuyển qua hoa viên, thấu đáo rõ ràng địa bàn của Thịnh tiên sinh, trở lại phòng, ném chính mình vào bồn tắm lớn không muốn nhúc nhích, trong phòng tắm người bị khí nóng xung quanh khuếch tán huân mờ mịt, thời điểm đi khỏi phòng tắm cả người đều choáng, bước chân phù phiếm đi đến bên giường chui vào trong chăn đem bản thân bọc thành hình cầu.

Nghe được tiếng nắm cửa chuyển động mình mở to mắt, trong tầm mắt có chút sương mù, Thịnh tiên sinh vừa vào cửa vừa cởi áo sơ mi trên mình, cơ bắp đường cong mạnh mẽ nhìn không sót gì, Thịnh tiên sinh không thèm để ý ai cởi quần áo, đi vào phòng tắm.

Hô hấp mình bắt đầu trở nên dồn dập, theo tiếng nước liên tiếp trong phòng tắm, lòng tay của mình cũng trở nên ẩm ướt, Thịnh tiên sinh rất nhanh tắm rửa xong, mang theo một thân hơi nước đi đến bên giường, cơ thể của mình bắt đầu trở nên cứng nhắc, đối với động tác tiếp theo của Thịnh tiên sinh vừa sợ hãi lại vừa mong đợi.

Ba một tiếng, đèn tắt, thân thể nóng hôi hổi dựa vào đây, mình bị ôm vào một lồng ngực nóng như hỏa lò, khó thở, giọng nói trầm thấp từ trên đỉnh đầu truyền đến “Ngủ.”.

Mình cảm thấy mình quả nhiên là kì tích và kiêu ngạo của giới gối ôm, bởi vì không đến ba phút, lâu dài hô hấp liền truyền đến bên tai, Thịnh tiên sinh ngủ.