Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1013: Ngươi lừa ta (Hạ)




Tất cả tính toán lần này lại bị Bạch Hạo phá hủy cấm chế xuất hiện làm mọi người và cả hắn cũng hiểu, bọn họ lần này bị Bạch Hạo đùa nghịch, người này không chết tương đương bọn họ vô duyên với Quỷ Vương Quả.

- Mặc dù chúng ta không có thù nhưng ngươi nhất định phải chết.

Tiểu Lang thần cười lạnh một tiếng, tốc độ nhanh hơn, thần thức bao phủ chung quanh và tìm kiếm cẩn thận, thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau, Tiểu Lang Thần nhìn phía trước đột nhiên xuất hiện mấy trăm oan hồn, đám oan hồn cũng phát hiện Tiểu Lang Thần, ánh mắt của chúng xuất hiện hào quang hung tàn và lao về phía Tiểu Lang Thần.

Tiểu Lang Thần không thèm nhìn, hắn không đặt mấy trăm oan hồn vào mắt, chẳng những tốc độ không giảm bớt mà còn tiến lên nhanh hon, hắn trực tiếp lao vào bên trong đám oan hồn đang gào thét, trong nháy mắt hắn xông vào bên trong, bỗng nhiên sắc mặt Tiểu Lang Thần thay đổi, đột nhiên tâm thần hắn xuất hiện cảm giác nguy cơ to lớn, càng không hiểu tại sao tu vi yếu đi ba phần, tu vi vận hành không lưu loát, thậm chí tu vi vận hành chậm chạp như bị cái gì đó ảnh hưởng.

- Không đúng!

Không kịp suy nghĩ quá nhiều, thân thể Tiểu Lang Thần nhanh chóng lui ra sau, lúc hắn lui ra sau lại nghe tiếng cười lạnh vang lên bên tai, sau đó có tiếng nói quanh quẩn trong tai hắn.

- Muộn rồi!

Khi âm thanh vang lên, một thân ảnh xuất hiện nhanh như tia chớp, thân ảnh này đã giấu trong oan hồn từ trước, cho dù dùng mắt thường hay thần thức dò xét cũng giống nhau, hắn xuất hiện đột ngột và dùng tốc độ nhanh áp sát Tiểu Lang Thần, không có nửa điểm do dự, hắn vung tay phải lên, lực lượng thân thể và tu vi dung hợp oanh kích một quyền.

Vào lúc nguy cơ trước mắt, Tiểu Lang Thần gào thét, hắn không tiếc bộc phát tiềm lực bản thân như muốn hóa thành bộ dạng nửa người nửa sói, chưa chờ hắn kịp biến thân, nắm đấm Bạch Tiểu Thuần đã giáng xuống.

Oanh, tiếng nổ vang vọng bốn phương, sóng xung kích càn quét chung quanh và đẩy đám oan hồn ra xa, tất cả quá đột ngột, Tiểu Lang Thần rung động, hắn muốn tránh né nhưng không thể làm được, muốn phản kích cũng cảm giác khó làm được, chỉ có thể mặc nắm đấm của Bạch Tiểu Thuần như núi giáng vào ngực, cảm nhận thân thể mình bị lực lượng cực lớn đánh trúng, hắn phun máu tươi và bay ngược ra sau thật nhanh, trong lúc bay ngược ra sau còn phun thêm vài ngụm máu tươi, tu vi trong người tán loạn, thân thể sắp nổ tung, ngay cả xương cốt cũng gãy thật nhiều.

- Bạch Hạo!

Tiểu Lang Thần kêu thảm thiết, da đầu run lên, hắn vô cùng hoảng sợ, cả đời này hắn chưa từng gặp qua một quyền nào cuồng bạo như sóng to gió lớn như lần này, hắn bị đánh ngu người, nội tâm hoảng sợ, máu tươi chảy ra không ngừng, Bạch Tiểu Thuần hiện tại không giống lúc trước, hắn mạnh tới mức Tiểu Lang Thần không dám tin tưởng.

Chỉ một quyền đã đánh thân thể hắn gần sụp đổ, thương thế nghiêm trọng, đôi mắt của hắn mơ hồ, Nguyên Anh suýt nữa xuất khiếu, thậm chí còn kém hồn phi phách tán, ngay cả thần thông biến cũng bị một kích vừa rồi cắt ngang! Thân thể như diều đứt dây bay ra sau hơn trăm trượng.

- Cho ngươi biến thân, lần trước ngươi đánh ta rất sung sướng đúng không, biến thân, ta đánh chính là kẻ biến thân!

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, hắn vượt qua khoảng cách trăm trượng.

- Bạch Hạo ở chỗ này...

Tiểu Lang Thần suy yếu tới mức tận cùng, triệt để mất đi sức chiến đấu, lúc Bạch Tiểu Thuần tới gần, đôi mắt hắn đỏ rực, không để ý thương thế liền rống to cầu cứu, đáng tiếc không chờ hắn nói xong, Bạch Tiểu Thuần vung tay phải phong ấn Tiểu Lang Thần và ném hắn vào trong túi trữ vật, làm xong tất cả liền quay người đi vào trong sương mù.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi không lâu, tại nơi hắn giao thủ với Tiểu Lang Thần có bảy tám người bay tới gần, sau khi nhìn thấy pháp thuật chấn động của Tiểu Lang Thần lưu lại nơi đây, chung quanh còn có rất nhiều máu tươi văng tung tóe, sắc mặt mọi người biến hóa sau đó truyền âm với nhau, cũng phân tán chung quanh tìm kiếm tung tích Bạch Tiểu Thuần.

Vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần bay nhanh trong sương mù, hắn vừa bay vừa liếm môi, trong đôi mắt còn mang theo điên cuồng, Tiểu Lang Thần không phải thiên kiêu hắn bắt được đầu tiên, trước Tiểu Lang Thần, hắn đã bắt tới bảy tám người.

- Ta đánh kẻ biến thân như ngươi trước.

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh, Tiểu Lang Thần không phải người hắn bắt đầu tiên, hắn cũng đã ra tay mấy lần trước đó, có thể nói đây là lần Bạch Tiểu Thuần ra tay chính thức sau khi trở thành Thiên Đạo Nguyên Anh, hắn cũng cảm giác được Thiên Đạo Nguyên Anh phi phàm cỡ nào.

- Thiên Đạo Nguyên Anh có thể áp chế Nguyên Anh khác... Mấy người trước, lúc ta ra tay cũng bị suy yếu.

Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một phen, hắn nhớ tới trận chiến trước đó, tu vi của Tiểu Lang Thần thật sự bất ổn, nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần cân nhắc đi nghiệm chứng thêm vài lần.

Vì vậy hắn bay đi thật nhanh, không bao lâu, sắc mặt hắn hơi động và cải biến phương hướng, hắn lao vào khu vực bên phải, nơi này đang có hai thiên kiêu Man Hoang đang bị rất nhiều oan hồn đuổi giết.

- Mượn hai người này thí nghiệm một chút!

Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, tốc độ không giảm còn bay nhanh hơn, hắn lao thẳng về phía hai người kia, chỉ trong chốc lát hai thiên kiêu Man Hoang đã nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, bọn họ biến sắc, đang muốn mở miệng đã thấy Bạch Tiểu Thâần phát tay áo đánh ra một đạo cuồng phong, hai người bọn họ muốn ngăn cản, bằng vào tu vi Nguyên Anh trung kỳ của bọn họ làm sao có thể là đối thủ của Bạch Tiểu Thuần, cho nên bọn họ bị pháp thuật của Bạch Tiểu Thuần đánh trúng, tu vi của bọn họ bị áp chế nghiêm trọng, vận chuyển chậm chạp và có xu thế tán loạn.

Không đợi nghĩ ra biện pháp giải quyết, bọn họ nghe tiếng nổ tung sau đó phun máu tươi bay ngược ra sau, Bạch Tiểu Thuần bước tới một bước, hắn dùng hai tay nâng hai người lên như nâng con gà con.

Tiện tay phong ấn hai người và ném vào trong túi trữ vật, Bạch Tiểu Thuần vô cùng vui sướng, lần này hắn trọng điểm quan sát tu vi hai người này biến hóa, hiện tại hắn tin tức Thiên Đạo Nguyên Anh của mình có thể áp chế các Nguyên Anh khác, tâm thần phấn chấn không nhỏ.

- Trời ơi, thì ra tay mạnh như thế!

Bạch Tiểu Thuần mang theo kích động rời đi.

Cứ như thế, những thiên kiêu Man Hoang đang phân tán trong Luyện Hồn Hồ đã biến thành con mối trong mắt Bạch Tiểu Thuần, mà hắn là thợ săn, thân ảnh biến mất quỷ dị, mỗi lần xuất hiện là có thiên kiêu bị hắn bắt như diều hâu bắt gà con.

Nếu nhân số khá nhiều, hắn sẽ thối lui, gặp được một người sẽ đuổi giết như gió bão, mỗi lần ra tay đều rất ngắn, sau đó hắn lại chạy đi thật nhanh, cho nên mọi người khó có thể tạo thành xu thế vây công hắn.