Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1059: Cây muốn lặng gió chẳng ngừng (hạ)




Lúc này muốn bắt đầu luyện chế lo lắng có chuyện ngoài ý muốn cho nên Bạch Tiểu Thuần không tiếc một cái giá lớn đi trong thành Khôi Hoàng mua không ít trận pháp cấm chế, thậm chí hắn tài đại khí thô còn mua hồn trận phòng hộ một gia tộc cổ bố trí chung quanh phòng luyện hỏa của hắn, chế tạo như tường đồng vách sắt, lúc này miễn cưỡng an tâm luyện chế.

Bạch Hạo biết rõ đúng mực, Bạch Tiểu Thuần bắt đầu luyện hỏa, hắn đóng cửa hàng không kinh doanh, không tiếp nhận bất cứ sinh ý luyện linh nào, hắn toàn lực phụ trợ Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa.

Luyện chế hỏa diễm mười sáu màu cũng không phải thuận lợi, dù Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu cách luyện chế thấu triệt, lại có Bạch Hạo tương trợ cũng thất bại nhiều lần, cũng mấy hắn oan hồn đầy đủ chống đõ tiêu hao, cuối cùng qua một tháng sau rốt cục Bạch Tiểu Thuần để hỏa diễm mười lăm màu hấp thu oan hồn vô cùng thuận lợi.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn phấn chấn khống chế tâm tình không sinh ra kích động, hắn tập trung tâm thần luyện chế, cho dù lúc điều khiển biển lửa chung quanh áp súc vào lòng bàn tay, sau khi nắm chặc và mỏ ra lần nữa, trong lòng bàn tay của hắn chính là hỏa diễm mười sáu màu...

- Thành công!

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, nội tâm kích động không thể ức chế, vì luyện chế hỏa diễm mười sáu màu đã tiêu hao thời gian suốt nửa năm, tốn hao vô số oan hồn, công lao của Bạch Hạo thật lớn, trong lần luyện chế này, nếu như đổi thành người khác, đừng nói nửa năm, chỉ sợ cho dù mấy chục năm cũng khó thành công.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thành công luyện chế hỏa diễm mười sáu màu, mặc dù Bạch Hạo mỏi mệt nhưng vô cùng vui sướng, hắn cũng hiểu tính cách của Bạch Tiểu Thuần không ít, biết rõ sư tôn thích nghe người khác thổi phồng, vì vậy cười nói chúc mừng.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, cảm thấy mỹ mãn muốn tiếp tục luyện chế, dần dần phát hiện xác xuất luyện chế hỏa diễm mười sáu màu không cao, thường thường bảy tám lần mới có thể thành công một lần, mặc dù hắn không vừa ý nhưng trước mắt đã tới cực hạn.

- Cũng được, oan hồn của ta nhiều, mặc dù tiêu hao lớn nhưng cuối cùng cũng nắm giữ phương pháp luyện chế.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ lại cũng không xoi mói cái gì, còn chuyện luyện linh Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một lúc và bỏ qua..

Tuy nói luyện chế Nguyên Anh giúp tăng cao tu vi nhưng đồng dạng sẽ làm Man Hoang coi trọng, chuyện trùng hợp xuất hiện liên cũng sẽ có kẻ hoài nghi, cho dù là chính bản thân hắn cũng tự hoài nghi mình.

- Chờ ta luyện ra hỏa diễm mười tám màu hoặc cao hơn, có thể duy nhất một lần luyện linh Nguyên Anh và đột phá tu vi sẽ ổn thỏa hơn.

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm sau đó nghỉ ngơi một lúc, về sau hắn bắt đầu nghiên cứu cách luyện chế hỏa diễm mười bảy màu. Đồng thời Bạch Hạo cũng mở cửa hàng buôn bán lần nữa, không cần phải nói, bởi vì không kinh doanh mấy tháng cho nên sinh ý bạo tăng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy sinh ý rất tốt, nhìn thấy bộ dạng thỏa mãn của Bạch Hạo liền cao hứng thay hắn, cảm giác mình đi tới nơi nào cũng có thể quật khởi, trừ cảm khái nhưng lại hưởng thụ bình tĩnh hiếm có, có bộ dạng cao nhân ẩn núp trong phàm tục, chỉ có tiếc nuối không có sinh cơ tu luyện Bất Tử Cốt cho nên dừng lại không tiến.

Tuy cây muốn lặng nhưng gió không ngừng, Bạch Tiểu Thuần ý định bình tĩnh nhưng trên thực tế khi danh tiếng của hắn truyền ra đã làm nhiều người chú ý tới..

Trong một khu vực ở thành Khôi Hoàng, tại vùng thứ chín, trong lầu các xa hoa có vài chục người đang ngồi.

Những người này tuấn lãng phi phàm, tu vi cũng cực kỳ không tầm thường, yếu nhất cũng là Nguyên Anh trung kỳ, còn có mấy người là Nguyên Anh Đại viên mãn, nếu có người quen thuộc bọn họ sẽ nhận ra những người này là thế hệ thiên kiêu nhà quyền quý trong thành Khôi Hoàng.

Một người trong đó là Tiểu Lang Thần, còn có Lý Thiên Thắng, ngay cả Diệu Lâm Nhi cũng có mặt.

Sắc mặt những người có mặt đều âm trầm, bọn họ im lặng suốt nửa ngày, Tiểu Lang Thần cắn răng lên tiếng.

- Mọi người đều biết, Bạch Hạo đáng chết kia đã đến thành Khôi Hoàng chúng ta, nếu hắn ở trong quân đoàn Cự Quỷ cũng bỏ đi, chúng ta không gây được, hiện tại hắn mở một cửa hàng luyện linh tại khu vực tám mươi chín!

- Ta cũng nghe nói hắn bị đuổi ra khỏi quân đoàn Cự Quỷ!

Mọi người nói chuyện với nhaubọn họ hận Bạch Tiểu Thuần không thể dùng lời lẽ hình dung, chuyện trong Luyện Hồn Hồ là ác mộng của bọn họ, càng là sỉ nhục, vừa nghĩ tới bị người ta bắt và hút sinh cơ, suýt nữa biến thành người khô, những thiên kiêu này sinh ra sát ý mãnh liệt.

- Bạch Hạo vô sỉ đến cực điểm, tiếng xấu rõ ràng, lúc ở thành Cự Quỷ đã có đạo đức bại hoại, đoạt thê tử người khác tử, cướp gia sản, hắn chín là cặn bã!

- Sau đó ta có nghe ngóng qua, người này lục thân không nhận, giết phụ thân, diệt tộc huynh cùng huyết thống, bức tử dưỡng mẫu, thành Cự Quỷ bị hắn quấy hỗn loạn, có thể nói nơi có hắn sẽ sinh linh đồ thán, hôm nay hắn tới thành Khôi Hoàng, ta có thể nghĩ hắn sẽ gây ra tai họa.

- Hết lần này tới lần khác loại người này được Cự Quỷ Vương yêu thích!

- Hừ, chỉ cần quân đoàn Cự Quỷ không che chở hắn, trong thành Khôi Hoàng này, ta sẽ báo thù nhục nhã trong Luyện Hồn Hồ!

Mọi người ngươi một lời ta một câu và liên tục chửi bới, vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần cường hãn, còn có bối cảnh sau lưng hắn thì bọn họ cảm thấy biệt khuất.

Tuy thiên kiêu trong lầu các không phải ai cũng từng đi Luyện Hồn Hồ, còn có một chút gia tộc không tham gia Luyện Hồn Hồ, sau khi nghe người khác kể lại liền nghiến răng thống hận Bạch Hạo, cũng có hiếu kỳ.

- Các vị nên cẩn thận, ta thừa nhận Bạch Hạo vô cùng lợi hại, nhưng các vị không nên quên, nơi này không phải Luyện Hồn Hồ, nơi này là thành Khôi Hoàng, là thế lực cảu chúng ta.

Một thanh niên áo trắng cầm một cây quạt trong tay lớn tiếng nói ra.

Hắn vừa nói xong đã thấy mọi người nhìn sang.

- Trần huynh có biện pháp, Lý mỗ nhất định dâng một phần tạ lễ.

Lý Thiên Thắng đứng dậy ôm quyền nói ra.

- Đúng vậy, Bạch Hạo chưa từng gặp qua Trần huynh, nếu ngươi có thể thu thập hắn, Tiểu Lang Thần ta thiếu nợ nhân tình của ngươi.

- Trần Hùng đạo hữu thủ đoạn siêu quần, vậy mời đạo hữu ra mặt.

- Trần huynh, kính xin làm chủ thay Lâm Nhi.

Mọi người có khích tướng, có âm dương quái khí, có trực tiếp cảm tạ, sau khi mọi người nói chuyện, thanh niên nhìn thấy Diệu Lâm Nhi dùng ánh mắt ngập nước nhìn mình thì tâm thần rung động.