Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Chương 19




Phải sau hơn một tuần kể từ ngày hứa hẹn thằng Kỳ Trương mới dẫn nhỏ em tới lớp. Thằng Tuấn thật sự không hề còn chút ấn tượng gì về chuyện đó cho tới khi bước vào lớp và trông thấy một cô gái khá xinh đẹp, lạ hoắc đang ngồi trong phòng máy. Nó nhủ thầm: “Đúng là thằng Tài có vấn đề thật rồi khi bỏ rơi em này!”. Vừa thấy Tuấn cô nàng nhìn chăm chăm không chớp mắt thật không nết na chút nào hết. Đám con trai bu quanh buông lời chọc ghẹo nhưng thái độ của cô ta vẫn tỏ ra khinh khỉnh, đôi lúc chỉ khẻ liếc về thằng Tuấn. Kỳ Trương nhìn thằng Tuấn nói:

– Sao Tuấn? Có ý kiến gì không?

Rồi nó quay qua đám bạn quát tháo:

– Tụi bây dang ra hết đi, tao dẫn em tao tới giới thiệu cho thằng Tuấn chứ không phải tụi bây! Hiền em thấy thằng bạn này của anh thế nào có hơn thằng kia không?

Nó chỉ tay về phía thằng Tuấn còn nhỏ em thì vẫn giữ thái độ lạnh lùng phát biểu một câu khiến thằng Tuấn muốn sặc phèn:

– Nhìn cũng đươc!

Ý trời ơi, con quỷ đó đang nghĩ nó là ai mà dám nhận xét anh Tuấn hotboy của lớp này là “cũng được” chứ. Thằng Tuấn cười khẩy tiến về con đó nói:

– Tuy nhìn “cũng được” như vậy thôi nhưng có những tuyệt chiêu khác anh đã khiến không biết bao nhiêu cô gái chết mê chết mệt đó. Và anh nghĩ em khó có thể nào mà là một ngoại lệ.

Cô ta kêu căng bao nhiêu thì Tuấn càng sốc hàng bấy nhiêu khiến cô ả bắt đầu khó chịu. Nó mặc kệ. Thằng Kỳ Trương vỗ vai Tuấn nói:

– Má, mày phải đàn ông không vậy? Hết chuyện đi chảnh với em gái tao mậy!

Tuấn thằng thừng:

– Thì dạng như em gái mày chỉ thích mấy thằng sốc thôi, tao phải làm như vậy mới đưa em…

Thằng Kỳ Trương cốc đầu nó một cái:

– Đưa em đi đâu hả thằng chó kia?

Tuấn cười hì hì:

– Đưa em mày đi… uống cà phê được chứ đi đâu!

Nhỏ Hiền cười một cái, trông cũng cà sốc, cà tác không kém….” Hứ cái thứ con gái mê trai mà bày đặt chảnh!” Tuấn lầm bầm trong đầu. Nhỏ em thằng Kỳ Trương dường như hơn một lần nữa muốn khẳng định suy đoán “mê trai” của thằng Tuấn là chính xác khi ánh mắt nó hướng về phía cái tướng bất cần đời dầy ngạo mạn của thằng Quân khi bước vào lớp. Chỉ thiếu một tí nước miếng từ miệng con nhỏ đó ròng ròng chảy ra là… y bài. Trông thái độ ngẩn ngơ như “con bò cái đội nón” của nó khiến thằng Tuấn nóng bừng cả mặt. Quân dường như không quan tâm sự có mặt của cô ta, hắn thản nhiên lấy cái Lappy ra bật máy, miệng khe khẽ hát bài gì đó trông có vẻ khá yêu đời.

Con nhỏ đó đúng là hạng “không có liêm sĩ, y như thằng anh của nó” theo suy nghĩ của thằng Tuấn, nó nhào tới ngồi cạnh thằng Quân tỉnh bơ hỏi:

– Anh là anh Quân học chung anh Hai em ở dưới quê phải không ạh? Anh nhớ em không? Hiền nè… Máy anh có wifi không?

Quân không nhìn nó chỉ khẽ gật đầu. Con nhỏ đó giở trò thấy rõ:

– Anh vô trang hiphop việt mở thử bài “Kua anh chàng đẹp trai.” nghe thử đi, hay lắm! Nhóm Satria đọc Rap đó! Nghe xiềng đùi luôn!!!

Quân kéo cái máy về phía cô ta ra hiệu để cô ả tự làm. Ban đầu thằng Tuấn còn là tâm điểm của cả lớp khi được cô em gái kia đoái hoài chút ít, nhưng khi thằng Quân vô thì mọi thứ lại đổi ngôi. Tuấn nghĩ nó không việc gì phải ghen tức với thằng Quân cả, trái lại nó thấy con nhỏ em thằng Kỳ Trương thật lố bịch, nó phải làm gì đó cho bỏ ghét mới được. Điệu nhạc con cóc rống lên thật tởm lợm trong khi đó đầu cô ả bắt đầu lắc lư như một con điên. Buồn cười nhất là cô nàng đứng dậy, cầm tay thằng Quân và bắt đầu nhảy nhót. Tụi con trai trong lớp vỗ tay reo hò, thằng Quân thì lúng túng không biết làm sao để rút tay lại.

Thằng Tài vô tới… thoáng thấy cửa phòng bật mở cả đám im lặng vì tưởng thầy đến. Ai dè không phải. Con nhỏ đó khựng người khi thấy thằng Tài:

– Anh Tài… thì ra là anh ở đây!

Con đó hình như kiếp trước là diễn viên điện ảnh, cải lương kiêm hồ quảng chuyên nghiệp hay sao mà cảm xúc thay đổi trong tức khắc. Nó tới bên thằng Tài tíu tít như trẻ nhỏ thấy mẹ đi chợ về:

– Sao anh đổi số mà không cho em biết, làm em tìm anh quá trời! Gặp lại anh ở đây may quá, anh học chung với anh Hai em hả?

Tài im re nhìn về phía thằng Quân. Tuấn cũng đang hồi hộp xem phản ứng của thằng đó, tên này chỉ đang nhìn vào màn hình máy tính mà khinh khỉnh tự cười một mình. Thấy Tài ngồi kế thằng Quân con đó mỗi cánh tay đặt trên vai một thằng “vô tư” hỏi:

– Bộ hai anh là bạn thân với nhau hả?- Hai đứa nó là bồ nhau đó má!

Tiếng thằng Kỳ Trương vang lên làm nhiều đứa giật mình. Con kia đang nói cũng chợt câm họng lại. Bất động đôi ba giây. Thằng Tuấn châm chọc:

– Cứt trôi sông mà tưởng canô lướt sóng hả em? Ha Ha Ha! Con trai cả đống không chịu, ai kêu đi chọn ngay hai thằng…

Tuấn không biết nói thằng gì bây giờ nữa. Tự nhiên nhớ tới thằng Quân nó dừng lời nói và tin rằng… ai cũng hiểu những từ ở vế câu phía sau mà không cần phải thốt ra. Nhỏ đó gầm gừ thật đáng sợ:

– Con này không tin là nó thích ai thì thì thằng đó thoát được!

Tuấn cười châm dầu vào lửa:

– Được thì nói nha em, không có ai ép đâu à nha! Vừa thuê đố, vừa thách mướn, vừa cho tiền em làm được điều đó đó…

Con đó quay qua thằng Tuấn hăng máu:

– Cá cái gì?- Một đêm phè phỡn ở khách sạn?

Hiền nhăn mặt:

– Là sao?

Thằng Tuấn cười khẩy:

– Tức là nếu em thua anh thì em đi khách sạn với anh, anh muốn làm gì thì làm…- Còn ngược lại?

Cô ả giả vờ ngây thơ hay sao áh, Tuấn dương dương tự đắc:

– Ngược lại thì anh đi khách sạn với em, em muốn làm gì anh thì làm!- Thật không?

Nàng ta hí hững ra mặt hỏi, làm thằng Tuấn hơi chút ngờ ngợ:

– Thật! Thằng nào láo thì không phải là con người!

Nó khoát tay:

– Ok! Khỏi thề, có cả lớp các anh ở đây làm chứng cho em! Quân tử nha anh!- Quân tử!

Con đó cười khẩy nói:

– Anh mà thua em, thì em sẽ cho mấy thằng lính của em… mần thịt anh tập thể? Ha ha ha! Anh Hai em xuống căng tin chờ Hai đó!

Thằng Tuấn nghe xong thiếu điều choáng váng trước câu nói của con quỷ cái đó. Không ngờ nó… quỷ quyệt tới như vậy. Nó đến ôm thằng Tài từ phía sau lưng như chốn không người, thì thầm:

– Cưng, tối nay chở em về, em có chuyện muốn nói!

Tài quay lại nói:

– Anh mắc chở bạn anh về rồi!

Quân quay qua cười ác độc:

– Không cần, tui tự đi về được! Ông về với em í đi! Dù sao hai người cũng có chuyện để nói mà!

Thằng Tài ú ớ:

– Nhưng mà…- Thống nhất vậy đi nha!

Nói xong con Hiền biến mất xuống căn tin. Không khí lớp học lại trở nên khoáng đãng hơn bao giờ hết! Tự nhiên thằng Tuấn lại mỉm cười khi nghĩ tới chuyện tối nay thằng Tài chở con Hiền về. Đồng nghĩa với chuyện thằng Quân sẽ… không có ai chở về. Tuấn cũng không ngờ gần đó thằng Điệp cũng lăm le âm mưu tương tự….