Nhục Thân Thành Thánh

Chương 230: 230: Luyện Thể Quyết





Chương 230: Luyện Thể Quyết
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Chuyện nhận lấy truyền thừa của Ám Điện e rằng phải tạm gác qua một bên, bên trong viên ngọc không hề có công pháp phù hợp với bản thân Nhất Minh, cho nên Mộng Nguyệt đưa hắn trở về gian thạch thất lần trước, tiếp tục bế quan chờ đợi một đoạn thời gian.

“Tiểu huynh đệ có nhớ tỷ tỷ thì cứ nói a, tỷ ở trong cung điện một mình rất là buồn chán, cho nên nhớ qua thăm tỷ nha.

” Mộng Nguyệt đứng trước gian thạch thất cười đầy mị hoặc nói.

Không thể không nói, cô nàng này quả thật xinh đẹp không chỗ nào chê được a, làn da trắng noãn kia, cặp chân thon dài, cùng giọng nói đầy mị hoặc kết hợp lại phải nói cực phẩm!
Lắc lắc đầu, mỹ nhân xinh đẹp sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta, điều này quả thật không thể phạm vào cho được!
“Ha ha.

” Nhất Minh cười khan hai tiếng khách khí nói: “Mộng Nguyệt đại nhân trăm công nghìn việc, tiểu tử làm sao có thể quấy rầy đại nhân cho được, nếu đại nhân có việc phân phó, cứ nói với tiểu tử một tiếng là được.


Nghe được lời này, Mộng Nguyệt chỉ cười khanh khách hai tiếng, gật gật đầu nói: “Tốt a!”
Nói xong, Mộng Nguyệt liền xoay người rời đi, thân hình chỉ trong một cái chớp mắt liền ra xa hơn trăm trượng, Nhất Minh thở dài một cái quay người đi vào bên trong thạch thất, đóng lại thạch môn.

Lần trước bế quan hơn một tháng để hắn có một chút cảm ngộ về cách phát động Đao Hồn, mặc dù vẫn chưa thể hoàn toàn kiểm soát được, nhưng đối với Đao đạo hắn đã tiến lên thêm một chút.


Ngồi xếp bằng bên trên bàn thạch, ánh sáng vẫn lờ mờ như cũ, bên trong cũng thật là yên tĩnh không hề có bất kỳ tiếng động nào, Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía bảng bên dưới:
Tính danh: Nhất Minh
Tu vi: Luyện thể hậu kỳ
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Quang Minh Điện
Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)
Công pháp:
Tôi thể quyết (tầng 9) (750+)
Dĩ Giả Loạn Chân (tầng 1) (500+)
Thôi Tâm Chưởng (88%) (1+)
Huyết Chiến Bát Phương (47%) (5+)
Quỳ Hoa Trục Nhật (11%) (40+)
Linh điểm: 1533
Nhìn thấy số lượng Linh điểm, Nhất Minh lộ ra một vệt nụ cười, không thể không nói, trận chiến vừa rồi mặc dù hung hiểm, nhưng thu hoạch phải nói là đầy bồn đầy bát.

Toàn bộ số Linh điểm này đều là đến từ những tên huyết chúng cùng yêu thú mà có, từ lúc chính mình rời khỏi Hắc Phong sơn mạch đã một đường chém giết tới Đông Thiên Thành, số địch nhân nằm xuống chí ít cũng hơn hai trăm tên, yêu thú thì càng không cần phải nói.

Hiện giờ chính mình cũng đã khôi phục hoàn toàn, cũng là đến thời điểm tăng lên Tôi Thể Quyết a, nghĩ như vậy, tâm niệm của Nhất Minh vừa động một cái, một cỗ lực lượng từ giữa hư không bỗng nhiên xuất hiện lôi tâm thần của Nhất Minh vào bên trong.


Tràn cảnh biến đổi.

Thân hình của Nhất Minh bỗng dưng xuất hiện bên trong một mảnh không gian, phía trên là một mảnh tối thui như mực, bên dưới là một mảnh đại dương tỏa ra bạch sắc quang mang sáng rực bên dưới.

Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh không khỏi dâng lên một cỗ nghi hoặc trong lòng, đây là nơi nào a? Phía trên thì đen thui, bên dưới thì là một mảnh sáng trưng hoàn toàn trái ngược lẫn nhau.

Nhìn xuống một mảnh đại dương bên dưới, sóng nước lăn tăn nhẹ tênh trên bề mặt, bên dưới còn có từng tia lấp la lấp lánh chiếu rọi lên trên, tựa như có bảo vật bên dưới đồng dạng.

Không đợi qua bao lâu, không gian xung quanh bỗng dưng dị động, một quyển kỳ thư từ giữa hư không hiển hóa mà ra, bên trên có lít nha lít nhít những đường vân vô cùng chói sáng, xung quanh còn có từng đường lam quang tựa như lôi điện bao khỏa xung quanh, nhìn vào liền biết quyển kỳ thư này bất phàm rồi.

Tại giữa hư không, ánh sáng bao khỏa phía trên kỳ thư dần dần lắng lại, hiển lộ ra ba chữ cực kỳ quen thuộc.

Luyện Thể Quyết!
Nhìn thấy ba chữ này, trong lòng Nhất Minh liền dâng lên một cỗ nghi hoặc, quyển này chẳng lẽ là so với Tôi Thể Quyết càng cường đại hơn?
Cả hai quyển công pháp dường như chỉ khác nhau một chữ, nhưng bề ngoài nhìn vào liền thật là khác xa nhau a, một quyển thì bình thường vu vi, một quyển thì hào quang ngút trời, đây chẳng phải là nói, 750 Linh điểm kia dùng để khai mở quyển công pháp này a!
Nghĩ tới đây, Nhất Minh hắn không biết phải nói cái gì cho phải, mình sinh sinh khổ cực thu thập Linh điểm chỉ để mở ra một quyển công pháp, chưa tính tới chuyện tu luyện, e rằng còn phải tốn một khoảng Linh điểm khổng lồ nữa a.

“Thôi kệ đi, dù sao có công pháp mới vẫn tốt hơn là không có!” nghĩ như vậy, trong lòng Nhất Minh cảm giác thoải mái hơn nhiều, bắt đầu tập trung nghiên cứu quyển công pháp này.


Hắn biết, toàn bộ công pháp hay chiến kỹ đều phải tự thân rèn luyện ở bên trong mảnh không gian này, nếu không thỏa mãn được yêu cầu, bản thân mình e rằng phải bị nhốt cả đời ở trong đây a.

Hít sâu một hơi, Nhất Minh bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã trải qua hơn nửa năm, trong nửa năm này, Nhất Minh hoàn toàn bất động thanh sắc, bản thân không hề có bất kỳ nhúc nhích nào.

Cho dù là như vậy, cả người của hắn đều không hề có cảm giác đói bụng hay là kiệt sức cái gì, xung quanh của Nhất Minh có từng đoàn từng đoàn lục quang bao phủ xung quanh, tựa như tiếp thêm năng lượng cho hắn đồng dạng.

Hơn nửa năm này, Tinh Nhãn Vương cùng Mộng Nguyệt đại nhân hai người đều đã đến phía trước thạch thất của Nhất Minh rất nhiều lần, nhưng là, bên trong hoàn toàn không hề có bất kỳ động tĩnh nào a!
“Mộng Nguyệt đại nhân, chúng ta vẫn là phá quan đi thôi, nửa năm này tên tiểu tử kia vẫn không hề có bất kỳ động tĩnh nào, có lẽ tên tiểu tử này tu luyện ra vấn đề gì rồi.

” Tinh Nhãn Vương thần sắc có chút lo lắng nói ra, hắn không ngờ tới, tên tiểu tử này bế quan lại khóa luôn thạch môn lại, để hai người bọn hắn muốn đi vào cũng không vào được.

Phải biết, thạch thất ở nơi này đều có cấm chế bao phủ, cho dù là Thần cảnh cường giả muốn mang thần niệm dò xét cũng là không có cách nào làm được, trừ khi người bên trong chủ động giải khai thạch môn, nếu không thì không có cách nào đi vào bên trong.

“Chúng ta vẫn là đợi thêm một chút đi, tên tiểu tử này không phải bình thường võ giả, Tiềm Long bảng vẫn còn hiển thị tên của hắn đâu, ngươi gấp cái gì?” Mộng Nguyệt lườm Tinh Nhãn Vương một chút, ngữ khí có chút trách cứ nói ra.

“Việc này lại giao cho ngươi a, khi nào hắn bế quan xong thì mang hắn đến gặp ta.

” Mộng Nguyệt nhẹ giọng phân phó một câu sau đó quay người rời đi.

Tĩnh Nhãn Vương đứng tại nguyên địa thở dài một hơi, không biết phải nói cái gì cho phải, tên tiểu tử này bế quan cái gì không chừng bế mẹ nó lên trời luôn rồi đi?
Chớp mắt một cái, đã là hơn ba tháng trôi qua, Nhất Minh vẫn luôn ở trong trạng thái bế quan không hề có bất kỳ động tĩnh nào, ngay cả hai người Tinh Nhãn Vương cùng Mộng Nguyệt ở bên ngoài cũng lo lắng không thôi.


Một ngày này, từng đoàn lục quang bao phủ xung quanh Nhất Minh liền tiêu thất không còn, hai mắt của hắn dần dần mở ra, thở dài một hơi!
“Luyện Thể Quyết quả thật không giống bình thường a, pháp môn cùng với lộ tuyến vận công cũng thật là rắc rối!” Nhất Minh vô cùng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong một mảnh không gian không có bất kỳ thứ gì nghiên cứu yếu quyết, điều này khiến hắn có vẻ quên mất thời gian một dạng.

Mất hơn chín tháng trời hắn mới hoàn thành vận công theo lộ tuyến của Luyện Thể Quyết, giờ khắc này, toàn thân của Nhất Minh tựa như được giải thoát một dạng, cảm giác nhẹ nhõm vô cùng.

Nhưng sau vài cái hô hấp, dưới bụng lại phát ra từng tiếng “ộp ộp” thanh âm, sờ sờ dưới bụng một chút, xem ra ta phải đi ăn một chút a!
Nhất Minh thả người đứng dậy, sẵn tiện nhìn xuống dưới bảng một chút:
Tính danh: Nhất Minh
Tu vi: Luyện thể hậu kỳ
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Quang Minh Điện
Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)
Công pháp:
Luyện Thể Quyết (tầng 6) (1000+)
Dĩ Giả Loạn Chân (tầng 1) (500+)
Thôi Tâm Chưởng (88%) (1+)
Huyết Chiến Bát Phương (47%) (5+)
Quỳ Hoa Trục Nhật (11%) (40+)
Linh điểm: 783
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!