Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 491: Không hiểu sao lại thành vợ bé




Bây giờ, Lạc Mộ Thâm và Lâm Sảnh Di thật sự trở thành vợ chồng hợp pháp được pháp luật công nhận rồi, Lâm Sảnh Di trở thành vợ chính thức, còn tôi, đây không phải trở thành vợ bé khiến người khác khinh bỉ sao?

Dở nhất chính là, trong bụng tôi còn có đứa bé, là con của Lạc Mộ Thâm, nếu như không thể kết hôn, tôi chẳng có cách nào mà danh chính ngôn thuận sinh con ra, dù cho Lạc Mộ Thâm nghĩ cách để tôi đi nước ngoài sinh con, trong lòng tôi cũng biết, đứa trẻ này là danh không chính ngôn không thuận.

Trong khoảnh khắc, tôi cảm thấy rất có lỗi với con mình, cũng cảm thấy mình cực kỳ ấm ức. Tôi luôn cho rằng mình giống như đóng phim tây du ký, trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, cuối cùng cũng đến được Tây Phương, có thể cải thành chính quả lấy được chân kinh, nhưng không ngờ bị lão hồ ly đẩy xuống sông hoàng hà.

Đúng, chính là cảm giác đó.

Tôi sờ vào bụng mình, gần như sắp khóc òa lên.

Nghe tôi và Lạc Mộ Thâm nói như thế, f3 cũng đờ đẫn theo, bọn họ cũng không ngờ lại có màn kịch như thế này.

Ba người nhìn chúng tôi, không biết nên nói gì, nên an ủi tôi hay là an ủi Lạc Mộ Thâm?

Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm, tôi biết trong lòng anh ấy sắp tức đến phát nổ rồi, anh ấy quả thật không ngờ bố của mình lại mưu đồ đối phó anh ấy như thế, lão hồ ly chính là muốn anh ấy không có cách nào mà lấy được tôi.

Có lẽ, trong lòng lão hồ ly, chỉ có thiên kim tiểu thư Lâm Sảnh Di mới có thể xứng làm dâu nhà họ Lạc, còn tôi, dù cho cố chấp bám lấy Lạc Mộ Thâm, cũng chỉ là vợ bé mà thôi.

......

Trong quán cà phê sang trọng, tôi và f4 ngồi quanh chiếc bàn, nét mặt từng người cực kỳ nghiêm túc. Giống như tham gia một cuộc họp vậy.

Nước mắt tôi như trực trào ra, cuối cùng không kìm nén được cũng rơi ra, một giọt hai giọt........

Tôi sợ bị Lạc Mộ Thâm và f3 nhìn thấy, vội ngẩng đầu, giả bộ nhìn đèn và giấy dán tường phong cảnh đẹp đẽ.

F4 cũng không nói gì. Tôi biết trong lòng bọn họ cũng rất hỗn loạn.

Tình hình bây giờ, có chút....nói không ra.....thực ra quá vượt qua phạm vi đón nhận của chúng tôi.

Vốn dĩ nghĩ rằng hôm nay có thể vui vẻ mà đi đăng ký kết hôn, sau đó đợi tổ chức hôn lễ, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Lạc Mộ Thâm bây giờ thật sự càng sợ bố mẹ tôi hơn, anh ấy thật sự sợ bố của tôi tức giận mà kề dao sát vào cổ anh ấy.

“ Thực ra cũng rất dễ, chúng ta đi tìm Lâm Sảnh Di, bảo cô ta và Đại Thâm ly hôn là được, sau đó chúng ta lại đăng ký, chỉ là Đại Thâm đen đủi trở thành kết hôn lần hai rồi, có điều, đầu lợn, em cũng biết tình hình rốt cuộc là như thế nào, đừng chê ghét Đại Thâm là được.” Phương Trạch Vũ lên tiếng phá bầu không khí trầm mặc, nói trước.

Tôi khẽ nhếch khóe miệng, tôi đương nhiên biết chuyện gì xảy ra, tôi không ghét Lạc Mộ Thâm trên danh nghĩa là kết hôn lần hai, chỉ cần anh ấy chuyên tâm một lòng một dạ với tôi là được, nhưng tại sao tôi cảm thấy Lâm Sảnh Di không dễ dàng mà bỏ cuộc như thế chứ?

Cứ nghĩ đến tối hôm đó cô ta tự sát, tôi lại run rẩy cả người.

Lâm Sảnh Di thực ra bây giờ là thân phận vợ của Lạc Mộ Thâm, cô ta thích Lạc Mộ Thâm như thế, cô ta có thể dễ dàng từ bỏ như thế sao?

Tôi cau mày càng chặt hơn.

Đương nhiên, Lạc Mộ Thâm cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

“ Thật là, mình nên góp ý với cục dân sự, để lỗ hổng lớn quá? Lẽ nào người giống nhau đến đăng ký kết hôn hay ly hôn đều làm cho sao? Còn cả Đại Thâm cậu, cậu cũng chẳng cẩn thận chút nào, cuốn sổ hộ khẩu và chứng minh thư đó sao lại để bố cậu và anh trai cậu tìm được chứ? Bị bỏ bùa rồi à?” Tần Hạo Nhiên tức giận nói, “ nên vận dụng hệ thống vân tay gì đó. Thật là. Người ta cầm sổ hộ khẩu của Đại Thâm và hộ khẩu của Lâm Sảnh Di đi đăng ký kết hôn, chúng ta bây giờ chính là cần tìm một người giống y đúc Lâm Sảnh Di, chúng ta đi đâu tìm cuốn sổ hộ khẩu của Lâm Sảnh Di chứ, lẽ nào đến nhà người ta mượn sổ hộ khẩu à?”

“ Đúng thế, bây giờ chúng ta chỉ có một cách, bảo Lâm Sảnh Di lùi bước, ly hôn với Đại Thâm, sau đó hai người sẽ đi đăng ký lại.” Phương Trạch Vũ thở dài nói, “thật là đáng thương Đại Thâm của chúng ta, chẳng hiểu ra sao lại thành kết hôn lần hai, thật đúng là càng ngày càng phải tích giận rồi.”

Anh ấy đồng tình vỗ vào vai Lạc Mộ Thâm, vốn dĩ là muốn đùa cho bầu không khí sôi nổi lên, nhưng bây giờ chúng tôi thật sự cười không nổi nữa rồi.

Đặc biệt là tôi, vẫn cau mày lại, khuôn mặt bi thương tuyệt vọng của Lâm Sảnh Di lại liên tục hiện về trước mắt tôi, chúng tôi tìm cô ta, cô ta có thuận lợi mà đồng ý ly hôn với Lạc Mộ Thâm không?

Chúng tôi đi tìm cô ta, có lẽ cô ta sẽ nhớ ra, cô ta thích Lạc Mộ Thâm như thế, cô ta sẽ dễ dàng từ bỏ sao?

Dường như ý thức những suy nghĩ của tôi, Lạc Mộ Thâm khẽ thở dài, anh ấy ôm chặt vai tôi, nhẹ nhàng nói: “ Yên tâm, chúng ta đi tìm cô ta, nói cho cô ta rõ, anh tin cô ta là một người lý trí.”

Đúng thế, tôi cũng tin cô ta là một tiểu thư khuê các có hiểu biết.

Mặc dù vốn dĩ không quen cô ta, nhưng nhìn ảnh của cô ta, cô ta xinh đẹp như thế, khí chất thanh cao, có lẽ sẽ hiểu ra.

“ Vâng, chúng ta đi tìm cô ta.” Tôi gật đầu với Lạc Mộ Thâm.

Trong lòng tôi thầm cầu nguyện, Lâm Sảnh Di, xin lỗi, tôi không biết chuyện, cướp đi người mà cô yêu, xin lỗi, hy vọng cô có thể tác thành cho chúng tôi, tác thành cho nhà ba người chúng tôi.

Tôi vuốt ve bụng mình, hy vọng chắc chắn thành công, nếu không, tôi làm thế nào sinh được đứa trẻ này chứ?

Đây không phải đang yên mà thành vợ bé sao?

.....

Biệt thự nhà họ Lâm

Tôi và Lạc Mộ Thâm ngồi trên ghế sopha của phòng khách sang trọng nhà họ Lâm, ánh sáng lọt qua khung cửa hắt vào phòng khách, làm cả căn phọng càng rực rỡ hơn.

Bên ngoài đã có hơi thở của mùa xuân về, trước cửa sổ, một con chó quý hiếm đáng yêu nằm nhoài trên đó, dáng vẻ ngây thở của nó nằm ở đó, giống như một quả cầu tuyết vậy, nếu như là trước đây, tôi nhất định sẽ nhảy lên mà sờ mó vuốt ve nó, nhưng bây giờ, tôi chẳng có tâm trạng nào nữa.

“ Ôi......” tôi chỉ khẽ thở dài trng lòng.

Ngồi đối diện với chúng tôi trên ghế sopha, Lâm Phu nhân dung mạo cao quý đang khẽ thổi tách trà trên tay, bà ta không nói gì, chỉ là có lúc ngẩng đầu nhìn nhìn tôi, lại cúi đầu nhìn tách trà xanh trong tay mình.

“ Kỳ lạ, bây giờ các người nói cho tôi, người đăng ký kết hôn với Lâm Sảnh Di là Lạc Mộ Phong chứ không phải Lạc Mộ Thâm, đây đúng là truyện cười mà.” Phu nhân Lâm lạnh lùng nói, ánh mắt hờ hững và hời hợt, “ Các người mang nhà họ Lâm chúng tôi ra để kể truyện cười à?”

Bà ta nhìn chúng tôi, trong ánh mắt mang vẻ lạnh lùng sắc nhọn.

Lạc Mộ Thâm cũng hơi nhíu mày lại, lễ phép nói với phu nhân Lâm: “ Cô, việc này, chắc chắn là do bố cháu và anh hai làm, người đăng kí kết hôn với Lâm Sảnh Di là anh hai cháu, thật xin lỗi, cháu quả thật không biết nên nói thế nào mới được, đây là do nhà họ Lạc cháu làm sai, cháu nhất định sẽ bù đắp, mặc dù hôn nhân này tồn tại chưa đến một tháng, nhưng cháu vẫn sẽ phân chia tài sản mà Sảnh Di lẽ ra nên có, tuyệt đối sẽ không để Sảnh Di chịu thiệt.”