Nocturne - Một Ký Ức Đẹp

Chương 29




Cuộc đời với tôi lúc đó có lẽ chỉ toàn màu hồng, tôi sống 1 cách quá ngây thơ và không hề nghĩ nhiều đến những hậu quả mà mình gây ra, lúc nào cũng cho rằng mọi việc đều có thể giải quyết 1 cách êm đẹp. Thế nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy, và tôi biết chuyện gì phải đến rồi cũng sẽ đến……

………….

………….

Tôi gặp kẹo mút vào buổi chiều sau đó, cảm thấy có quá nhiều khúc mắc trong lòng tôi tâm sự hết với em.

_ Hôm qua anh đã đánh người H ạ.

_ Hả, sao cơ, sao anh lại làm vậy? Có phải hôm qua lúc anh gọi cho em không? Có chuyện gì vậy anh? Em không tin anh lại như vậy.

_ Là chuyện về M em ạ?

_ M làm sao? Sao M lại liên quan đến chuyện này?

_ Có 1 đứa nào đấy thích M, hắn liên tục nhắn tin đe dọa anh phải bỏ M? Hôm qua anh đã gặp nó ở trường. Ngay lúc anh gọi điện cho anh gọi cho em đấy. Lúc biết nó ở trường và không biết em đã về chưa, anh đã rất sợ nó sẽ làm gì em. Rồi anh quay lại gặp hắn, không thể kiềm chế trước cái kiểu đe dọa của hắn, anh đánh hắn H ạ. Anh chắc rằng hắn không học ở trường mình. Và anh chắc chắn hắn sẽ trả thù.

_ Trời, không ngờ anh lại là người như vậy, sao anh không kiềm chế lại, sao anh lại hành động ngu ngốc như vậy.

_ Lúc đó thật sự anh không thể kiềm chế H ạ.

_ Sao anh lại nói chuyện này với em, anh định phá hỏng hình ảnh của anh trong mắt em ạ.

_ Không, anh thật sự không biết nên làm như thế nào bây giờ, anh thật sự đang rất bối rối. Anh muốn tâm sự với em.

_ Sao anh không đi nói với M ấy? Sao lúc nào cũng là em? M mới là người yêu anh cơ mà.

_ Đừng nói thế em, em là em gái anh mà. Vì thế anh mới cần 1 lời khuyên từ em.

_ Em muốn nghe lời khuyên thật lòng của em không?

_ Uh, em nói xem.

_ Anh đừng thích M nữa, hãy bỏ nó đi, thể là mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

_ Anh không ngờ em lại nói những lời như vậy. Em nói thậ lòng mà thế hả.

_ Em đã nói trước rồi mà.

_ M quá quan trọng với anh, anh yêu nó và không bao giờ xảy ra đâu.

_ Trước giờ vẫn vậy, trong mắt anh luôn chỉ có mỗi mình M mà thôi. Vậy em thì sao?

_ Em là em gái anh mà, chẳng liên quan gì đến M.

_ Nếu phải chọn em và M thì anh sẽ chọn ai? Anh nói đi !

Cái câu hỏi đó, cái câu hỏi mà tôi sợ nhất ấy, bây giờ đã trở thành hiện thực, sao thế hả kẹo mút, em luôn có 1 vị trí quan trọng trong cuộc sống của em mà.

_ Anh, thật sự không thể trả lời câu hỏi này. Em đừng trẻ con như vậy.

_ Ờ đúng vậy, em trẻ con, em ngốc nghếch đấy, em không thể như M và sẽ không bao giờ có thể bằng nó.

_ Em đừng so sánh như thế? Em và M đều rất quan trọng vơi anh em hiểu không?

_ Vậy anh cho em 1 trả lời đi? Anh sẽ chọn ai?

……………..

……………..

_ Được, nếu em đã muốn biết, anh sẽ chọn M đấy, anh sẽ chọn người không hỏi anh câu hỏi ngu ngốc này.

Kẹo mút lặng người đi, nét mặt không hề biểu lộ cảm xúc gì chỉ có nước mắt lăn xuống má em, tôi chỉ biết đứng lặng như thế, không biết nói gì, tôi chỉ biết đứng nhìn em khóc, thân hình nhỏ bé của nó như đang run lên vậy. Kẹo mút nói, giọng nó lạc hẳn đi:

_ Vậy là ….anh chọn nó, tại sao vậy hả D…., em gặp anh trước nó cơ mà, anh có biêt…. em đã rất khó khăn khi lần đầu bắt chuyện với anh không?. Anh có nhớ cái buổi sáng mùa đông anh gặp em không? Em đã cố tình chặn xe anh lại đấy, anh biết vì sao em lại dám làm vậy không hả? Sao anh lại đối xử vơi em như vậy hả D? Em nhìn sai người rồi! Anh thật là tệ!

Tôi chỉ biết đứng lặng như vậy, cố gắng không bắt gặp ánh mắt của em, bởi nếu thấy nó, tôi sợ sẽ không cầm lòng được mất.

_ Anh đã có sự lựa chọn của anh, và em cũng sẽ có sự lựa chọn của em? Từ nay chúng ta không còn là anh em nữa! Xin anh đừng làm phiền em nữa.

Nó bỏ đi, tôi níu cánh tay nó lại:

_ H, đừng thế mà em?

_ Thả tay em ra! Nó hét lên, trong đôi mắt ấy, đôi mắt đẹp như thiên thần ấy bây giờ chỉ có sự đau đớn và thù hận. Tôi đã làm gì thế này.

_ Đừng mà H, anh xin lỗi!

_ Xin lỗi ư, anh lúc nào cũng chỉ có câu đó mà thôi. Từ nay, tôi xin anh đấy, hãy bước ra khỏi cuộc đời của tôi. Xin hãy để tôi yên!

………………..

………………..

Nỗi đau…. sự thất vọng…. sự tức giận….. sự hận thù….. tình anh em, tất cả…. đã cuốn trôi đi theo những giọt nước mắt của em trong buổi chiều hôm ấy, từ nay….. tôi đã không còn đứa em gái bé bỏng nào nữa…