Nụ Hoa Đãi Phóng Đích Nguyên Soái Các Hạ

Chương 1-6




Vì thế, sau đó không bao lâu, Hồ Bất Thích lại nhận được một đóa hoa đỏ thẫm đóng gói tinh mỹ.

Lúc này nhận được lễ vật Hồ Bất Thích lại như thế nào cũng không cười nổi: thông qua Liên gửi tới đóa hoa thứ hai, cậu đã hoàn toàn xác định được nguồn gốc dị ứng của mình, đúng là do hoa hồng Liên gửi tới.

Ngại ngùng đả kích Liên nhiệt tình, Hồ Bất Thích nghĩ thầm rằng, thời kỳ nở hoa của một thân cây cũng không bao lâu, đại khái đây là một lần cuối cùng.

Cậu nghĩ như vậy, ai ngờ không biết cây kia của Liên là chủng loại gì, bọc lại gửi đi ba ngày hai đêm, vì thế, ngày kế tiếp, Hồ Bất Thích mỗi ngày đều làm mộng xuân, cộng thêm mỗi ngày dị ứng phấn hoa…

Vì thế, tinh thần thân thể hai tầng giày vò, Hồ Bất Thích rốt cục chịu không nổi, thời điểm lần nữa theo thông lệ lên mạng cùng Liên nói chuyện phiếm, cậu mở miệng hỏi: “Anh mỗi ngày đưa hoa tươi cho tôi, gốc cây kia của anh có thể trụi luôn hay không a?” (=)))))))

Liên lần thứ hai bị đả kích trầm trọng.

Được rồi, những lời này nếu phiên dịch một chút, kỳ thật liền giống như đối tượng bạn thích nói với bạn, “JJ của anh mỗi ngày cương như vậy mà vẫn không bắn, có phải không cương được nữa hay không a?” (=))))))) tập 2)

“Cậu… Không vui sao? ORZ” ORZ là một cái biểu tượng cảm xúc Liên gần đây học được, anh rất thích dùng.

“Thích là thích, chính là tôi có chút lo lắng cho hoa của anh…” Hồ Bất Thích nói thực uyển chuyển hàm xúc, kỳ thật cậu càng lo lắng cho cái mạng nhỏ của mình.

“Yên tâm đi, hoa không thành vấn đề, gần đây mỗi ngày đều có thể nở rất nhiều hoa ^^” Liên tựa hồ lại cao hứng, đối tượng mình thích rất quan tâm đến thân thể của mình, đây là chuyện tốt liên quan đến tính phúc. (chém a chém a)

Chính là Hồ Bất Thích không cao hứng nổi.

“Anh… Vì cái gì muốn đưa hoa cho tôi?” Không có cách nào, Hồ Bất Thích cuối cùng lựa chọn ăn ngay nói thật.

Khi những chữ này xuất hiện trên trên màn ảnh quang não trong suốt, lá cây của Liên run rẩy ( anh bây giờ là dùng thụ hình cùng Hồ Bất Thích nói chuyện phiếm).

Rốt cục… Muốn nói sao?

Liên cảm thấy chính mình mềm nhũn, tuy rằng trong lòng rất kích động, chính là tốc độ anh nhập ký tự lại hoàn toàn không có thay đổi, “Bởi vì, tôi muốn mầm mống của em —— ”

Tôi muốn mầm mống của em, mầm mống của em và anh.

“Nguyên lai là muốn cùng tôi trao đổi a, anh sớm nói thì tốt rồi, cho tôi địa chỉ, ngày mai tôi đến bưu điện gửi cho anh.” Tự cho là tìm được phương pháp giải quyết, Hồ Bất Thích thực hào phóng cam đoan.

Lập tức, bởi vì khẩn trương, tuần hoàn đều nhanh hơn ngài Nguyên soái rốt cục yên tâm, sau khi vui rạo rực đem địa chỉ lưu cho Hồ Bất Thích, hai người lại thiên nam địa bắc, gà nói vịt nghe hàn huyên trong chốc lát, cáo biệt.

Thẳng đến khi nhìn theo ngài Nguyên soái trên đầu mọc lên hoa nhỏ chậm rì rì đi ra văn phòng, chư vị còn ở lại trong văn phòng mới dám mở miệng.

“Quả nhiên là phát xuân.” Kia Lộ Nhiều trung tướng là người đầu tiên mở miệng.

“Nghe nói, ngài Nguyên soái đã tặng hoa rồi.” Trung tướng Al phụ họa —— tuy rằng hắn cùng Kia Lộ Nhiều trung tướng vẫn luôn bất hòa, bất quá trên con đường chiến đấu trên chiến trường cùng với bát quái, hai người vẫn luôn là hợp tác tốt hỗ trợ lẫn nhau.

“Tôi… Có… Y…” Đây là có thể so với tư thiếu tướng nói chuyện vĩnh viễn chậm rãi.

“Không biết đối tượng luyến ái của ngài Nguyên soái là chủng loại gì.” Kia lộ nhiều trung tướng bắt đầu miên man bất định.

“Nếu có ảnh chụp linh tinh của người kia thì tốt rồi, tôi có thể lập tức điều tra ra toàn bộ tư liệu của y.” Thân là bộ trưởng bộ thông tin, những lời này trung tướng Al nói vẫn là rất quyền uy.

“… …Ảnh… Chụp …” Đây là có thể so với tư thiếu tướng rốt cục nói được hết lời.

“A?” Kia lộ nhiều trung tướng cùng trung tướng Al nhất tề quay đầu lại, giây tiếp theo, hai vị này lập tức chạy đến bên có thể so với tư thiếu tướng, một trái một phải vây quanh hắn.

“Có ảnh chụp cũng không nói sớm!” Kia lộ nhiều trung tướng lập tức đập có thể so với tư thiếu tướng một quyền.

“Lãng phí thời gian a!” Al trung tướng phụ họa nói.

“Tôi… Sớm… Đã… Nói… …” Có thể so với tư thiếu tướng thực ủy khuất thực ủy khuất.

Hắn quả thật thực cũng đã nói sớm, bất quá thời gian người khác nói bốn câu nói thì hắn mới nói xong một câu mà thôi.

Không để ý tới có thể so với tư thiếu tướng ủy khuất, kia lộ nhiều trung tướng cùng Al trung tướng nhất tề đem ánh mắt nhắm ngay màn hình quang não trước mặt có thể so với tư thiếu tướng.

Trên ảnh chụp rõ ràng là Hồ Bất Thích trong bụi hoa.

“Ngươi chết chắc.” Kia lộ nhiều trung tướng nhìn ảnh chụp xong phát biểu cảm tưởng.

“Chúng ta cũng chết chắc rồi.” Al trung tướng bổ sung.

“Chính ngươi thu thập hình nude của tình nhân ngài Nguyên soái còn chưa tính, vì cái gì còn muốn khiến hai chúng ta cũng nhìn nha nha nha nha nha!” Khóc không ra nước mắt hai người đồng thời kháp trụ cổ có thể so với tư thiếu tướng.

“Là… Người… Bên… Phải… Kia…” Có thể so với tư thiếu tướng bị kháp trụ cổ nói càng thêm gian nan, bất quá suy nghĩ vì mạng nhỏ, hắn vẫn cố hết sức chậm rãi nói.

Nghe vậy, Al cùng kia lộ nhiều lập tức một lần nữa nhìn về phía màn hình: bên trái, một khóm hoa; bên phải, một người.

Ánh mắt tập trung trên thân nam nhân đứng ở bên bụi hoa cười đến vui vẻ, Al cùng kia lộ nhiều không nói.

Làm thực vật, bọn họ đầu tiên đương nhiên chú ý là ảnh chụp tâm thực vật, nhìn đến cây kia trần truồng phóng đãng, bọn họ đầu tiên nghĩ nude cũng không có gì đáng trách, nhưng mà khi có thể so với tư nhắc nhở, bọn họ ý thức được chính chủ của ảnh chụp không phải là cái cây trần truồng kia mà là nam nhân ăn mặc nghiêm nghiêm thực thực bên cạnh cây kia …

Xong rồi! Nguyên lai chính mình nhìn thấy không phải là hình nude của tình nhân Nguyên soái, mà là ảnh đối phương yêu đương vụng trộm! Cái này không chỉ chết chắc rồi, mà còn là sau khi chết thì bị chẻ làm củi đun!

Ở trên, là ý tưởng duy nhất trong đầu Al trung tướng cùng kia lộ nhiều trung tướng