Nữ Phụ, Yêu Anh Đi!

Chương 26: Tôi diễn




Cuộc đời là một vở kịch to lớn khi con người ta thay phiên nhau sắm cho mình những cái mặt nạ đắt giá và khoác lên vai những kiện vải đa màu đa sắc. Với tôi, một con người ngu dốt và bảnh chọe thì ngụy trang là một thứ quá ư khó khăn mà có lẽ cũng vì thế nên tôi mới mang danh ngu dốt.

Chỉ là nếu một ngày, kẻ ngu dốt mà mọi người đua nhau cười cợt ấy mang mặt nạ và tiến vào bữa tiệc cuộc đời, thì tức là, cô ta đang bận vận hành thế giới.

Mọi người, đều có lý do để mà tôi tại.

Và tôi cũng vậy!

_____♡♡♡♡♡____♡♡♡♡♡________

“Theo thông tin của CIA thì họ vừa bắt giữ Alaya Kross Diamond, tên Việt Nam là Đức Hiếu vì nghi ngờ liên can đến một vụ giao dịch ngầm về buôn bán chất cấm!”

“Gia tộc vĩ đại Diamond đang gặp thách thức lớn với việc tòa án quốc tế buộc tội họ đã tiết chế các khâu quan trọng trong việc kinh doanh và đã đầu độc hơn một tỉ người vì hàng hóa kém chất lượng!”

“Mới đây theo thông tin của bộ tài chính và tiền tệ thế giới thì đại gia tộc Evil thứ hai thế giới đang bị nghi ngờ liên can đến một tổ chức rửa tiền lớn. Theo lời khai của các nhân chứng, họ đã bị buộc làm việc trong hầm ngầm nhiều tiếng đồng hồ chỉ để phục vụ cho việc rửa tiền trái phép. Sự việc còn đang trong phạm vi điều tra!”

“Theo báo cáo mới đây của cục an ninh thế giới, có khả năng rất cao rằng hai gia tộc Diamond và Evil có liên quan đến những vụ thương thảo và xóa sổ nhau trong thế giới ngầm. Theo một viên chức điều tra cho biết, có khoảng hai mươi lăm người còn sống sau vụ thảm sát đáng sợ và họ đang trong tình trạng hoảng loạn khi đề cập đến một nhà tù ngầm được che giấu kĩ dưới bờ tây của Thái Bình Dương!”

“Hôm nay hàng ngàn nhà máy và công ty đại diện của hai gia tộc Diamond và Evil trên thế giới phải đóng cửa vì các cáo buộc liên quan đến chất cấm và các khâu sản xuất bị bỏ ngõ. Theo các quan chức của những nơi này, họ đã phát hiện một lượng lớn chất cấm được lưu trữ và có vẻ những nhà máy hay công ty này, là nơi lưu trữ trá danh!”

“Ồ, sự việc ngày một thú vị!”- tôi nhấp một ngụm trà hương thảo tuyệt cú, chất thơm ấm áp đó bao lấy dạ dày của tôi làm lòng tôi ấm lại.

Cuộc sống thật tuyệt!

“Tớ để ý dạo này mày hơi quan tâm báo chí nhỉ?”- Ngọc Trân nhíu mà-” Tớ nhớ cậu rất ít quan tâm thế giới mà, đúng chứ?”

“Ờ thì chỉ chú ý một chút!”- tôi cười-” Nhưng còn cậu thì sao cô gái? Ừm.... ông chú Phúc quản gia của cậu đâu rồi?”

“Ơn trời là hắn đã chịu tin tớ đi cùng các cậu! Lạy Chúa, hắn ta đa nghi chết mất!”

“Nhất cậu rồi còn gì? Ông già đó bây giờ còn sợ cậu biến mất đấy!”- Tuyết An mỉm cười-” Các cậu đều có các anh trai thân ái rồi! Còn tớ lại kẹt với một thằng nhóc đáng nghét! Ôi, tớ chả muốn lái máy bay đâu!”

“Phụt! Này, cậu biết không?”- Ngọc Trân đá đểu với tôi-” Nhóc ấy thua nàng ta đến sáu tuổi?”

“Sao cơ? Lớp sáu á?”

“Ừ, nói năng như ông cụ non í! Chắc là nhóc đó sinh lộn năm rồi!”

“Ngoại hình thế nào?”

“Sao ta? Tiểu soái ca đó nha! Đẹp trai đáng yêu chết mất!”

“Ôi! Tuyết An đáng mến...”

“Đừng, làm ơn! Tớ chết mất! Các cậu không biết thằng nhóc ấy ác mộng cỡ nào đâu! Và nó mới mười hai, là mười hai đấy!”

“Ôi, đáng yêu chết mất! Có phải là cái bánh bò nho nhỏ chạy lạch bạch theo cậu và nói em yêu chị không?”

“Đâu có!”- Ngọc Trân cười khúc khích-” là cái bánh tét thì đúng hơn! Nhóc ấy cao lắm luôn! Là con lai nhé, chả đùa đâu!”

“Woa! Một cậu ngoại quốc đáng yêu búng ra sữa ư? Nghe ngon lành quá rồi!”

“Làm ơn đi các cậu! Tớ đang điên lên đây!”- Tuyết An ôm đầu.

Đang đùa giỡn thì tôi phát hiện ra mục tiêu của mình, hừm, bất đắc dĩ chào tạm biệt những cô nàng đáng mến của tôi, tôi sải chân đi theo con mồi.

À không, là những con mồi mới đúng.

“Anh Phong!”- tôi cố kéo lê cái giọng the thé của mình ra cho nó nhão nhoét và lợn cợn như bùn nơi đáy giếng. Tuyệt! Đừng ai quay phim nhé, tôi chả muốn lưu lại cái kỉ niệm này đâu!

“Vietkye??”

Ha ha, mấy con mồi be bé xinh xinh của tôi ứng xử ngạc nhiên nhìn thật thích. Tôi tiến lại, dán người vào Phong một cách lẳng lơ nhất, phát huy triệt để bộ mặt ngu dốt của mình ra.

“Em nhớ anh!”

“Sao cô lại ở đây!”

“Anh ở đâu thì em ở đó! Anh không nhớ em sao?”

“Tôi nhớ không nhầm cô đã nói chúng ta không còn quan hệ!”

“Cái anh này, lúc ấy là em giận quá thôi! Ai bảo anh cứ bám theo con ả chó chết Jasmenya ấy! Ôi, nhìn cái tướng lẳng lơ màu mè của cô ta là em phát nôn!”

“Cấm cô nói vậy về Jasmenya!”

“Anh không nhận ra sao? Cô ta có nhiều tên đàn ông bám váy quá chừng! Lẳng lơ như vậy, anh còn ham sao? Nhất là dạo này cô ta cư xử như má thiên hạ ấy! Anh không thấy nản à?”

Nhân lúc tên nào đó còn đang mãi vẫn vơ, tôi âm thầm giấu nụ cười đắc ý trong lòng.

Đã từng nghe chưa, chàng trai thân mến?

Sinh vật nơi tầng đáy sâi đại dương luôn xấu xí và dị dạng, thậm chí có người còn xếp những sinh vật xấu xí ấy vào hàng thủy quái. Nhưng lũ xấu xí ấy lại có những cách bắt mồi độc đáo, mới lạ và khó lường.

_________________..___..

“Em muốn giúp anh! Hãy cho em giúp!”- tôi dựa vào gã-” Làm ơn, cho em biết dù là một chút rằng anh không đơn độc đi!”

“Không được! Em có biết em yêu cầu cái gì không hả? Công việc anh đang làm... em không nên hiểu sâu!”

“Em muốn giúp! Em chỉ muốn sát cánh bên anh thôi! Em không muốn mình là con búp bê vô dụng cần anh nâng niu! Em muốn là bộ giáp, là tấm khiên hay đơn giản chỉ là lọn tóc!! Em muốn bên anh! Em muốn chiến đấu cùng anh!”

“Nhưng....!”

“Theo tao! Mày không từ chối được đâu! Với lại, tao cũng chả phá băng được hoài! Chỉ làm được tới đó thôi!”- Kinya lên tiếng.

Gã nhắm mắt, miễn cưỡng

“Thôi được! Em có thể làm một việc!”

Gã nhìn cô! Gã biết, không ai giỏi việc này hơn cô. Vì căn bản, tác phẩm chó chết này đã nói, cô giỏi điều này.

“Hãy hứa với anh, luôn đảm bảo an toàn của chính mình!”

“Em hứa!”

“...Anh cần em, phá băng!”

Phá tan tảng băng liên kết giữa Jasmenya, Xuini, Laylye với Phong, Thiên, Nam.

Tách sáu con người ấy ra...

Từng chút một!

Tôi mỉm cười nhìn gã, phá băng ư? Tách họ ra ư?

Hơn ai hết, tôi có thể nói một điều.

Điểm yếu của Phong, tôi nắm trong lòng bàn tay.

Và Thiên, Nam ư? Tôi cá hai cô bạn thân áo của tôi, biết phải làm gì.

Từng theo đuổi và thầm mến, tôi, lại không hiểu hắn ta sao?

Tới giờ diễn rồi!

Băng, sẽ được tách ngay thôi!

Hiệu ứng nhà kính đến đây!