Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 17




e hèm_tiếng loa trường phát lên, chủ nhân giọng nói ấy chính là Hiệu Trưởng trường Trịnh Kim

-như các em đã biết 3 ngày nữa là tới halloween trường ta năm nay sẽ tổ chức vũ hội và hội chợ, kèm theo 1 số trò chơi khác giờ thầy sẽ thông qua hội học sinh rồi sẽ thông báo cho các em...Lễ hội năm nay bắt buộc các em phải đến, ai không tham giự xin mời tự động mang hồ sơ của mình ra khỏi trường_thầy gằn giọng như đe dọa.

Học sinh bắt đầu xôn xao duy chỉ có nhóm tụi nó vẫn điềm nhiên thưởng thức bữa sáng trong căn-tin

-giờ xin mờ 3 em Trịnh Nhật Duy, Võ Nguyễn Hân và em Vũ Thảo Nhi lên gặp thầy để trao đổi, thầy cho 3 em 5’ để có mặt_giọng thầy lạnh băng như ra lạnh làm học sinh lạnh cả người

Nghe thấy tên mình được nhắc nó mới bừng tỉnh “lại định bày trò gì đây” nó thầm nghĩ. Cảm nhận có người đập lên vai nó, theo phản xạ tự nhiên nó cầm cánh tay đó khuỷu tay thúc vào sườn người đó.

-á á á có cần mạnh tay vậy không mình chỉ muốn cùng bạn lên gặp thầy thôi mà_nghe thấy giọng quen quen nó quay lại không thấy ai

-ở dưới này_lại giọng nói đó vang lên nhìn xuống đất đã thấy Hân nằm xõng xoài trên đất, nó hơi mạnh tay thật

-đứng dậy định nằm ăn vạ ai_đã quá quen với dáng vẻ lạnh như băng của nó nhưng khi thấy nó nói chuyện với mình Hân cũng cảm thấy vui, nằm cười ngớ ngẩn như ăn phải nấm cười. Nó mặc kệ bỏ mặc cậu nằm đó đi trước

Cười mắc mẻ một mình jan đã đứng cạnh Hân lúc nào nhìn cậu nghi hoặc

-cười gì vậy không lên phòng hiệu trưởng sao

-a mình quên mất cảm ơn Jan_Hân mặt thộn ra ái ngại nhìn Jan chạy vụt đi không quên nhìn Jan đễ lại nụ cười như tỏa nắng. “ấm áp” là những gì jan cảm nhận được, cùng lúc đó Khánh ôm chặt trái tim mình, nhìn thấy Jan vui vẻ bên Hân tim Khánh lại nhói đau. Cười nhạt

-Cậu ta thì có gì tài giỏi chứ_Khánh thầm nghĩ rồi lẳng lặng đi lên tầng thượng.

*Phòng hiệu trưởng:

Thầy hiệu trưởng đưa cho mỗi đứa 1 tờ giấy thao thao bất tuyệt về ý tưởng mà ông đã đặt ra cho mùa Halloween năm nay.

-Halloween sẽ tổ chức 2 ngày một đêm là vũ hội còn 1 đêm là tổ chức trò chơi, trò chơi sẽ do thầy cô trong trường thực hiện còn vũ hội thầy giao lại cho các em. Còn nữa sẽ tổ chức cuộc thi bình chon 6 Angel tiêu biểu cho trường gồm 3 nam 3 nữ, và chọn ra 1 công chúa và 1 hoàng tử băng cho mùa đông năm nay_ông Thịnh vừa nói vừa hài lòng với những gì mình sẽ làm.

Không thấy 3 người trả lời ông nhíu mày

-mong các em không làm thầy thất vọng các em có thể về lớp

-vậy xin phép chúng em chúng tôi đi_hắn thẳng thừng đáp

-chúng em làm được chào thầy_Hân lên tiếng, “mình cho bạn một món quà” Hân nhếch môi nhìn nó hành động này đã lọt vô tầm mắt hắn, nó vẫn im lặng

Ra ngoài dán giấy thông báo, cả trường nhốn nháo cả lên mong chóng đến Halloween đúng hơn là mong chóng được tham giự cuộc thi Angel.

-đồ con heo, cô có tham dự cuộc thi không_Khánh huých nhẹ vai Jan hỏi

-không, mệt lắm mà anh hỏi làm gì_Jan nhướn đầu sát mặt cậu, Khánh đỏ mặt dịch đầu ra xa lắc đầu “không có gì”. Jan nhìn Khánh khó hiểu

-Ji yêu quái á nhầm yêu quý của anh, em thì sao_Quân mắt chớp chớp nhìn nó năn nỉ

-anh biết tính em mà_nó lạnh nhạt trả lời. Quân ỉu xìu ngán ngẩm

-các anh tham gia_Jan lên tiếng

-có thể_hắn nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.

Nó nhìn hắn rồi quay đi

-về nhà anh 2 quậy thôi_nó hào hứng đề nghị. Cả đám vui vẻ gật đầu

-hả đi ăn sao_giọng ngái ngủ từ đầu phát ra cả bọn quay lại thấy khuôn mặt ngờ nghệch của Key thì ra nãy giờ tên này ngủ nghe thấy ăn tỉnh rụi. Nó liếc xéo Key, cậu gãi đầu cười trừ “không phải sao”

-ăn cái đầu cậu ý_tụi nó hét thẳng vào mặt Key rồi bật cười với biểu cảm phong phú trên mặt Key vui vẻ kéo nhau về nhà Quân.

Trên đường đi nó kéo Jan về nhà nó có chút việc, nó chìa ra tờ giấy 1 con nhõ cùng khối đưa nó

“có gan thì tham dự Angel ai thua lập tức rời khỏi trường

from: Linh Chi

to: Thảo Nhi Tuyết Mai”

-mày tính sao_Jan nhìn nó

-đành phải tham gia thôi_nó khó chịu

-tao không nghĩ chuyện này chỉ đơn giản là 1 cuộc thi_Jan nói

-tao cũng vậy_nó thở dài nạn này khó tránh –đừng nói cho mấy người kia biết_nó nhắc nhở. Jan gật đầu đồng ý.