One Piece: Ta Là Yaki

Chương 86: 86: Dials






Sau khi đi qua cánh cổng, phía trước bọn họ là một nhà mái vòm lớn với những cột trụ trắng toát không biết được tạo thành từ vật liệu gì.
-Tách..Tách..
Đúng lúc này, bên tai bọn họ truyền đến những tiếng tách tách kỳ quái.

Sau khi tìm kiếm quanh một lượt thì mọi người phát hiện có một bà lão có cánh đang dùng một thứ như máy ảnh chụp hình bọn họ.
-Kìa có người kìa.
Usopp chỉ tay về phía bà lão nói.
-Các ngươi đến tham quan hay là để tấn công?
Bà lão để máy ảnh xuống, nhìn về phía thuyền Going Merry hỏi.

Nhưng nhóm Luffy chưa kịp trả lời thì bà lão đã nói tiếp.
-Đến làm gì thì cũng chả sao!! Muốn lên tầng trên thì phải đóng lệ phí nhập cảng 1 tỷ Ecus.

Pháp luật ở đây quy định thế.
-1 tỷ Ecus gì đó đổi ra Berries là bao nhiêu?
Usopp nghe một tỷ thì có chút bối rối hỏi.

Nói đến tiền thì làm sao không góp mặt của Nami được, nàng vội đi lên hỏi tiếp.
-Xin hỏi, nếu không có tiền thì sao?
-Cũng lên được luôn.

Bà lão không chút do dự nói trong sự kinh ngạc của mọi người.

Bà lão nói tiếp.
-Lên cũng được, và không lên cũng được!!! Ta không phải là bảo vệ cũng không phải là binh lính.

Tả chỉ muốn hỏi ý định của các ngươi thôi.
-Chúng tôi muốn đi tham quan đảo trên trời.

Tuy không có tiền nhưng muốn đi đến đó bà ơi.
Usopp trèo lên đầu thuyền nói lớn tiếng.
-Vậy sao? Tám người phải không?
Bà lão nói.

Lúc này, bà tất nhiên không thể thấy hai người bị trói đang nằm ở góc thuyền, dù sao cái vòm này khá rộng, hơn thể nữa hai người đó đang ở góc khuất tầm nhìn của bà lão.
-Vâng! Nhưng mà làm sao đi lên?
Luffy hỏi.
-Phía dưới..
Bà lão vừa nói thì thuyền Going Merry bỗng nhiên rung lắc dữ dội, sau đó hai bên thuyền xuất hiện hai cái càng cua lớn đến khó tin, giữ chặt lấy thuyền bọn hắn.

Dưới sự kinh ngạc của mọi người, thuyền Going Merry dùng tốc độ cực nhanh đi về phía trước, leo lên từng đám mây kỳ quái như một dòng chảy lên trên, càng lên cao càng cách xa cánh cổng vòm phía dưới trong sự kinh ngạc và vui mừng của nhóm Luffy… Tiếc thay bọn họ lại không nghe được câu cuối của bà lão…
-Tám kẻ xâm nhập trái phép… thượng đế toàn năng cùng các vị thần sẽ chào đón các ngươi một cách nồng nhiệt.

-Skypies!!!
Biển mây trắng xóa ‘Skypiea’, đất nước của chúa.

Cuối cùng, sau một hành trình dài, nhóm Luffy đã đến được đảo trên trời.
-Có đảo kìa mọi người!!! Thật sự là ĐẢO TRÊN TRỜI!!
Luffy nhìn thấy phía xa xa là một thành phố lớn trên mây, trước mắt lại là một bãi biển được bao phủ bởi cây cối xanh tốt thì hét lớn.
Thuyền Going Merry nhanh chóng cập bến trên bãi biển.

Luffy, Usopp, Chopper dùng tốc độ cực nhanh lao xuống thuyền, chạy khắp bãi biển.

Mắt bọn hắn nhìn tứ phía, cảm thấy tất cả mọi thứ ở đây thật kỳ quái, máu phiêu lưu của cả nhóm đều sôi trào.

Đến cả Yaki lúc này nhìn thấy bãi biển đẹp như thiên đường kia cũng có chút há hốc mồm kinh ngạc.
-Mặt đất thật mềm, có thể nói là từ mây tạo thành.


Cảm giác thật thoải mái.

Zoro, ném neo cho tớ.
-Ok.
Zoro gật đầu ném mỏ neo lớn cho Yaki.

Yaki đón lấy, kiếm một địa điểm tốt trên bãi biển móc neo cho thuyền Going Merry.
-CHỖ NÀY SAO THẾ NHỈ? TÔI CẢM THẤY NÓ TỎA RA HƯƠNG VỊ CỦA MỘT CUỘC PHIÊU LƯU MẠO HIỂM.
Luffy không hiểu sao mà cực kỳ hưng phấn hét lớn, hắn chạy đông chạy tây tìm kiếm những thứ thú vị mà ở Blue Sea chưa từng thấy.
Trong sự hưng phấn của mọi người, tiếng nhạc du dương bỗng nhiên truyền vào trong tai mọi người.
-Thiên sứ sao..!!
Sanji phát hiện một cô gái đứng trên một mỏm đất cao, cách bãi biển bọn hắn dừng chân không xa thì thốt lên kinh ngạc.

Cô gái này đang chơi một cây Hạc Cầm mini, tiếng đàn du dương hòa cùng tiếng sóng trên bãi biển, một cô gái với một đôi cánh thiên sứ nhỏ nhắn xinh xẹp, dáng người yêu diệu, bất cứ ai nhìn vào thì đều cho rằng đây là một thiên sứ thật sự.
Cô gái hình như đã phát hiện mọi người, tiếng đàn dừng lại.

Nàng quay người nhìn nhóm Luffy với ánh mắt bình thản chậm rãi đi lại gần hỏi.
-Các vị từ biển xanh đến phải không??? Sue tới đây nào.
Cô gái vừa gọi thì một con thú nhỏ nhìn giống chồn trắng với cái đuôi lớn từ trong rừng chạy đến, sau đó trèo vào lòng của cô nàng trong sự kinh ngạc của mọi người.
-Thật dễ thương…
Nami thấy động vật nhỏ kia thì không kìm lòng được mà thốt lên.
-Xin tự giới thiệu, tôi là Conis.

Đây là Cáo Tuyết, chúng tôi là cư dân của bãi biển thiên sứ Skypiea!!!
Conis cười nói.

-Bruh..Bruh..
Một tiếng động cơ kỳ quái từ biển mây truyền vào khiến mọi người kinh ngạc.

Phía xa, một lão già lái trên một chiếc powerboat tiến về bên này.

Nói là powerboat chứ thật ra là giống một cái tấm ván đặt chân thêm một tay cầm cao, còn về động cơ thì không biết làm từ thứ gì lại khiến nó có thể di chuyển trên mặt biển.

Nó được gọi là Waver theo như giới thiệu của Conis.
-Oh! Đó là cha ta! Còn thứ ngài ấy đang dùng để lướt trên biển trắng là chiếc Waver.
Conis nói.
-Ầm
Chiếc Waver kia càng đến càng gần, chỉ là có vẻ lão già điều khiển không được tốt lắm, để dừng lại lão phải đâm thẳng vào một góc cây trên bãi biển, tạo thành một tiếng va đập mạnh lúc đó mới dừng lại được.
-Đó là chiếc Waver sao? Thật thú vị.
Nami nhìn thấy chiếc Waver thì hai mắt tỏa sáng.

Nàng đi đến bên cạnh chiếc Waver, dựng nó lên, nhìn thật kỹ cấu tạo của nó.
-Nó chạy bằng gì thế? Không có buồm, không có mái chèo, tại sao nó có thể di chuyển trên biển được?
Nami càng nhìn càng thích chiếc Waver, sau một lúc, nàng không nở rời đi ánh mắt nhìn cha Conies hỏi.
-À!! Các vị không biết ‘Dials’ hả?