Ông Xã Ác Ma Của Tôi

Chương 3




Đại học X, trường đại học danh tiếng nhất đất Trung Hoa, nơi đây có thể nói là hội tụ những anh tài, tinh hoa của cả nước. Đầu thu, tiết trời hơi se lạnh, đại học X sau một kì nghỉ hè nay lại nhộn nhịp, tràn ngập tiếng nói cười. Bãi cỏ trống vắng suốt 3 tháng nay bây giờ đang tấp nập người đi qua đi lại để đón năm học mới. " Tránh đường tránh đường nào"

Trong dòng người đông đúc bỗng xuất hiện thân hình bé nhỏ đang cố gắng chen chúc để vào ký túc xá. Cô mặc chiếc váy màu hồng đến đầu gối có thắt nơ ở bụng, trên khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương đeo một cặp kính to, trông nhìn thấy vẻ hoạt bát, đáng yêu.

" Aiguu, chiếc giày trắng của tôi!"

Mạc Hân Như vẻ mặt như đưa đám khi phát hiện đôi giày mới mua của cô nay lại xuất hiện vết dấu giày của người khác. Cô bĩu chiếc môi anh đào nhỏ nhắn, làm mọi người như đổ gục trước dáng vẻ đó. Cô không khác gì một tiên nữ giáng trần, đó là người khác nói cô như vậy. Làn da ngọc ngà trắng không tỳ vết, mái tóc đen bồng bềnh óng ả dài đến vai làm cho người khác ham muốn có được, và nhất là khuôn mặt: Đôi mắt to đen láy lúc nào cũng lung linh như có hàng trăm triệu vì sao trong đó, hàng mi cong vút, xen kẽ, càng làm nổi bật cho đôi mắt sáng ngời đó. Cặp lông mày thanh tú, trẻ trung, tô điểm thêm cho khuôn mặt vẻ dễ thương, đáng yêu. Chiếc mũi nhỏ nhắn đôi khi chun lại hại cho người ta mất ăn mất ngủ mà tưởng nhớ đến. Đôi má có lúc hơi ửng hồng tạo nên vẻ thuần khiết, xinh đẹp nhưng đặc biệt là cặp môi anh đào đỏ chót không cần bôi son, ai nhìn cũng chỉ muốn cắn cho một cái.

" Hân Như! Anh ở đây nè em yêu!"

Tiểu Lục ở trong đám đông nói to, vẫy vẫy tay. Vừa nghe thấy giọng nói trong trẻo như hoạ mi kia, cô vội vàng kéo hành lí tới, ôm lấy tiểu Lục. Tiểu Lục là bạn thân của cô, gắn bó với cô từ hồi còn bé tí đến giờ, có thể coi là chị em kết nghĩa. Hồi xưa mẹ tiểu Lục đặt tên cho cô ấy rất dài, lúc đó bác Mai hàng xóm hay gọi chú chim muôi trong nhà là Lục, tiểu Lục thấy hay nên bảo mọi ngươi gọi mình là Lục, cả bạn bè lẫn thầy cô đều vì vậy mà gọi cô ấy là tiểu Lục.

" Tiểu Lục, cậu đi nhận phòng kí túc xá chưa?"

" Em yêu à, anh ở đây thì em không cần lo một việc gì hết. Đáng lẽ phòng chúng ta có thêm 2 người nữa nhưng họ không đăng kí ở kí túc xá nên 2 chị em ta độc chiếm một giang hồ, hahaha..."

" Mới anh xong lại chị, rốt cuộc tiểu Lục của chúng ta có bao nhiêu giới tính nhỉ? Khéo 10 còn không hết.."

" Này Mạc Hân Như! Chị đây chỉ có một giới tính thôi nhé! Only one, ok?"

" Phải tìm gia sư tiếng Anh cho cậu mới được, hết hè rồi mà trình độ tiếng Anh vẫn không khá hơn là bao"

Cô lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng rồi kéo hành lí lên phòng kí túc xá.

" Này đợi anh với em yêu!"

Chẳng trách trường đại học X là trường danh tiếng, đến cả kí túc xá cho sinh viên cũng rất là rộng lớn, tiện nghi. 2 chiếc giường tầng được đặt ở hai bên, ở giữa là bàn ngồi ăn và học chung của mọi người, ở bên trong là phòng bếp và vệ sinh. Nghe nói kí túc xá cho nữ được sơn màu hồng còn của nam là màu xanh, còn được kể rằng có một anh khoá trên do thích căn phòng màu hồng nên đã đóng giả gái, sống trong kí túc xá nữ suốt hai năm liền; đến năm thứ ba chẳng may nói ra mình là nam, thế là bị đuổi về nhưng gia đình anh ta lại thuộc dạng quyền quý, thế là trường đành phải sơn phòng màu hồng cho hắn, hại cho bạn cùng phòng của anh ta đi đâu cũng bị người ta cười nhạo. Vừa mở cửa phòng ra đã thấy tràn ngập các áp phích nam thần của tiểu Lục dán kín cả tường, cô chỉ biết thở dài rồi đi vào, ai bảo bạn tiểu Lục nhà cô quá hám zai!

" Ôi các anh soái ca, em về với các anh rồi đây!"

Tiểu Lục vừa chạy vào phòng đã hôn lên mọi tấm áp phích như thể đang hồn người thật vậy.

" Tiểu Như à, các anh ấy đẹp trai quá, hại con tim nhỏ bé của mình đây cứ đập liên hồi à"

" Quân hám trai đến cướp làng! Mọi người trốn đi!"

" Mình hám trai một mình là được rồi, không cần nói thế đâu đồ miễn dịch với trai đẹp"

" Không phải mình miễn dịch với trai đẹp, chỉ mà cậu ăn hết phần mê trai trong người mình rồi thôi"

" Cậu dám nói mình thế!"

Tiểu Lục thuận tay vớ lấy cái gối trên giường, đuổi theo đập cô tơi tả cho tới khi lông trong gối bay hết cả ra, rơi xuống như tuyết, tạo nên một màn đẹp mắt cho hai cô gái đang đùa nghịch không ngừng kia.