Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1819: Ba đổi một




Vừa thấy hành động của người trong huyết quang. Kim Diện nhân đang lẳng lặng ngồi xếp bằng ở một góc pháp trận, trong mắt chợt lóe tinh quang đứng dậy.

Nếu có người nháo sự ở trong đại hội, thân là người tổ chức Hắc Vực đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

"Đạo hữu đừng hiểu lầm, tại hạ không có ác ý. Chỉ là Nghiệt Vân này rất hữu dụng với ta. Đạo hữu xin chờ một lát, để tại hạ nghĩ biện pháp xem có thể trao đổi Linh bảo mà các hạ cần hay chăng. Nếu không có thì ta tuyệt không ngăn trở đạo hữu rời đi." Người trong huyết quang liên tục xua tay, thấy tình thế có chút cấp bách vội vàng giải thích.

"Đợi một lát nữa? Được, xem ta các hạ thiệt tình muốn Nghiệt Vân này. Đợi thêm một tuần trà nữa mà không có được vật ta cần, ta quyết không hao phí thời gian ở đây nữa." Người trong hắc khí do dự một chút, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Thực tế rõ ràng là người trong huyết quang bắt buộc phải có Nghiệt Vân mà người trong hắc khí cũng cực kỳ coi trọng Thông thiên Linh bảo, chỉ cần một cơ hội nhỏ cũng không buông tha.

Thấy đối phương đáp ứng thỉnh cầu của mình. Huyết quang nhân thở ra một hơi nhẹ nhõm, ý nghĩ lưu chuyển một chút, có vẻ đau lòng đưa tay vỗ vào Trạc thủ trữ vật. Một Quyển trục ánh vàng rực rỡ hiện ra trong tay, khẽ giơ lên cao một chút.

"Năm đó tại hạ từng cửu tử nhất sinh xông vào một thượng cổ di chỉ. Ở trong đó thu được được một Quyển trục vô danh đã bị phong ấn. Bởi vì phong ấn trên đó cực kỳ huyền diệu, tại hạ không thể phá giải nên Quyển trục vẫn nguyên vẹn đến nay. Nhưng tại hạ tin tưởng trong đó tuyệt có dấu bí mật kinh người vì phong ấn chính là dùng Kim Triện văn để viết. Tại hạ nguyện ý dùng vật này cùng Tịnh Minh đan, đổi lấy Linh bảo công kích trên Vạn Linh Bảng." Thần sắc Huyết quang nhân ngưng trọng lớn tiếng nói.

"Kim Triện văn?"

"Chẳng lẽ là vật phẩm của Chân Tiên giới truyền lưu ra!"

Lời của Huyết quang nhân khiến cho toàn trường xao động một trận, không ít người bắt đầu cảm thấy hứng thú.

Bọn họ vốn không sợ Huyết quang nhân lừa gạt. Vật phẩm đã mở phong ấn hay chưa đương nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra.

Tuy điều kiện động tâm không ít nhưng đáng tiếc trong tay không có vật phẩm mà đối phương cần, đám người cũng chỉ đành bất đắc dĩ đỏ mắt đứng nhìn.

Hàn Lập nhìn chằm chằm vào Quyển trục màu vàng, vẻ mặt có chút động nhưng vẫn ngồi vững vàng ngồi trên ghế.

Thời gian trôi qua từng chút, mắt thấy không ai trong các thạch đình bốn phía lên tiếng trao đổi. Chẳng những người trong hắc khí thất vọng mà Huyết quang nhân cũng lo lắng vạn phần.

Nghiệt Vân cô đọng ngàn vạn tinh hồn bực này, bỏ lỡ lần trao đổi ở Hắc Vực hội này thì ở trên đấu giá hội khác hầu như không cách nào gặp lại.

Mà người trong hắc khí vừa rời khỏi nơi đây, cũng tuyệt đối cẩn thận đem Nghiệt Vân cất đi không lộ tung tích. Cho dù về sau muốn tìm đối phương trao đổi cũng là chuyện không thể.

Trọng yếu là Nghiệt Vân này quan hệ đến lần độ qua Đại thiên kiếp sắp tới của hắn. Không có nó thì tám chín phần là hắn sẽ ngã xuống trong đó, bất kể thế nào cũng phải liều mạng có được.

Chẳng lẽ tham gia trao đổi hội lần này thực không có ai mang thông thiên linh bảo công kích sao?

Mắt thấy thời gian người trong hắc khí đề ra không còn nhiều, người trong huyết quang cắn răng một cái, đột nhiên vỗ vào một cái túi cổ quái màu lam bên hông.

Nhất thời một đạo quang hà màu lam cuồn cuộn bay ra, trong tay hắn hiện ra một cái Băng Thiết Lung ( lồng sắt) cao hơn thước màu lam nhạt.

Bên ngoài có dán phù lục kim ngân sắc, trong đó có một con Linh cầm tinh oánh tuyết trắng, ngạo nghễ như long hổ đứng ở trước then, không chút biểu tình hướng ra đánh giá bên ngoài.

"Đây là Băng Phượng trưởng thành được truyền thừa một phần huyết mạch của thiên địa linh cầm Thiên Phượng. Đừng xem khí tức của Băng Phượng này chỉ có Kết Đan, trên thực tế là tồn tại Hóa Thần do bị thương nên tu vi mới giảm xuống. Chỉ cần bồi dưỡng thêm mấy trăm năm, dễ dàng một lần nữa khôi phục tu vi ban đầu. Hơn nữa ta có thể cam đoan, Băng Phượng hóa hình sẽ là một thiếu nữ thuần âm đỉnh lô tuyệt sắc. Nếu có thể hấp thụ thiên phong nguyên âm khí của nàng, âm dương điều hòa thì tốt chỗ không cần ta tỉ mỉ nói nữa. Kỳ hiệu tại lúc đột phá bình cảnh dù còn bằng Tịnh Minh đan nhưng tuyệt không kém bao nhiêu. Cho dù không thu nguyên âm của nàng thì cũng là một Linh thú tiềm lực vô cùng, tin tưởng sẽ không làm chư vị đạo hữu thất vọng. Ta dùng Băng Phượng trong lúc vô tình thu được này cộng thêm hai vật phẩm lúc trước xuất ra để đổi lấy Thông thiên Linh bảo. Đây đã là toàn bộ thân gia của tại hạ, bỏ lỡ cơ hội trao đổi tốt thế này thì tuyệt không có lần thứ hai." Thanh âm của Huyết quang nhân hơi có chút khàn khàn, trong mắt thậm chí mơ hồ hiện lên tơ máu, một bộ bị bức bách tới cực điểm.

Điều này cũng khó trách, bất kể là ai mắt thấy vật cứu mạng ngay tại gần trong gang tấc mà không có cách nào với tới, chỉ sợ trở nên điên cuồng không thôi.

Nhưng nhất thời trong các phi đình bốn phía vẫn không có phản ứng gì.

"Đạo hữu, ta dùng tam kiện vật phẩm này đổi với ngươi" Người trong huyết quang rơi vào đường cùng, quay đầu hướng sang người trong hắc khí thương lượng một câu.

"Không được, tại hạ nói rất rõ ràng rồi. Trừ phi là Linh bảo công kích trên Vạn Linh bảng, vật phẩm khác cho dù quý hiếm cỡ nào cũng không trao đổi." Người trong hắc khí không chút do dự lại lần nữa lắc đầu.

Huyết quang nhân nghe vậy sắc mặt khó coi cực kỳ, trong lòng có chút tuyệt vọng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một thanh âm nam tử thản nhiên vang lên, giống như một khúc truyền tiên nhạc nhân gian vào trong tai Huyết quang nhân.

"Được, ta đổi."

Huyết quang nhân nghe được lời này, cơ hồ không thể tin được vào hai tai của mình, ngẩn ngơ một chút liền mừng rỡ như điên. Ánh mắt hắn liếc một cái, nhìn về phía phi đình phát ra thanh âm.

"Lời này thật sao? mời mau mau lên đài!"

Người trong hắc khí chấn động cũng thân hình, tựa hồ rất kích động.

Người lên tiếng chính là Hàn Lập!

Từ lúc Huyết quang nhân đem chiếc lồng có Băng Phượng lấy ra, vẻ mặt hắn có chút cổ quái, lại cân nhắc một chút rồi mở miệng.

Nghe tiếng của hắn, ánh mắt kinh nghi của những người khác lập tức hướng về.

Nhưng Hàn Lập xem như không thấy. Thanh quang chợt lóe một chút, thân ảnh hóa thành một đạo thanh hồng kích bắn ra, chớp động một cái liền hiện ra trên đài.

"Đạo hữu thật có Thông thiên Linh bảo sao?" Ngay lúc Hàn Lập vừa đứng trước mặt Huyết quang nhân, thanh âm của người này không khỏi khẽ run hỏi một câu.

Hàn Lập mỉm cười, nhìn liếc qua Băng Phượng tuyết trắng trong lồng thản nhiên nói:

"Trong tay tại hạ xác thực có một kiện Thông thiên Linh bảo công kích uy lực không nhỏ. Nhưng có phải vật trên Vạn Linh Bảng hay không thì tại hạ không mười phần nắm chắc, mời hai vị đạo hữu xem qua."

"Ồ, đạo hữu mau lấy ra cho bọn ta thưởng lãm một chút." Huyết quang nhân nghe lời của Hàn Lập, sắc mặt vui mừng tuy tan đi hơn phân nửa nhưng vẫn đầy kỳ vọng nói một câu.

Về phần người trong hắc khí vẫn không nói một lời, thờ ơ lạnh nhạt đứng ở một bên.

Hàn Lập đương nhiên không kéo dài, đột nhiên trong tay xuất hiện một thanh Cự nhận rất dài đen thùi, hình dạng cổ xưa vô cùng, tản ra một luồng khí tức man hoang.

Chính là khi ở Quảng Hàn giới, hắn đánh chết tên Nhung tộc cực kỳ lợi hại kia, chiếm được Cự nhận cùng Hỗn Nguyên Xích.

Hai vật này hẳn là đều linh bảo ở trong Hỗn Độn vạn linh bảng!

"Huyền Quang Nhận!" Huyết quang nhân còn chưa có phản ứng thì người trong hắc khí thất thanh la lên, sắc mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

"Sao, đạo hữu nhận được Cự nhận này!" Người trong huyết quang nghe xong đương nhiên mừng rỡ trở lại, vội vàng hỏi.

"Đương nhiên. Cái này chính là Thông thiên Linh bảo, tuy bài danh không cao nhưng chính là bảo vật trên Vạn Linh Bảng. Ta đang cần trao đổi loại linh bảo thé này, sao lại không nhận ra. Bất quá tại hạ còn phải cẩn thận xem xét một phen." Người trong hắc khí mạnh mẽ ngăn hưng phấn trong lòng, nghiêm nghị trả lời.

"Như thế rất tốt! Đạo hữu, ngươi có thể đưa qua cho y được chăng" Huyết quang nhân trở nên cực kỳ khách khí đối với Hàn Lập.

"Đương nhiên không có vấn đề, nhưng có phải vật phẩm của đạo hữu cũng nên để ta xem xét một chút chăng." Hàn Lập khẽ cười một tiếng, cổ tay run lên đem thanh Cự nhận màu đen trực tiếp ném sang người trong hắc khí.

"Điều này đương nhiên. Đạo hữu cứ việc xem cho kỹ." Thấy Hàn Lập hành sự mau lẹ như thế, Huyết quang nhân cực kỳ cao hứng. Đem Dược bình, Quyển trục và lồng băng một lần ném cả sang cho Hàn Lập.

Lúc này trong mắt Hàn Lập chợt lóe lam quang, thần niệm phóng ra bao phủ cả ba vật phẩm, bắt đầu cẩn thận xem xét.

Huyết quang nhân cũng hướng về cái bát tròn màu đen của người trong hắc khí, cẩn thận phân Nghiệt Vân có thực sự chứa ngàn vạn tinh hồn hay không.

Ba người xem xét cũng không chậm, người trong hắc khí cơ hồ chỉ đem linh lực quán chú vào bên trong Cự nhận, sau đó cầm bảo vật này trong tay hư không một trảm liền gật gật đầu vừa lòng, trực tiếp thu vào Trạc thủ trữ vật.

"Ha ha, đúng vậy. Nghiệt Vân này xác thực thích hợp cho ta." Huyết quang nhân cũng xem xét xong Nghiệt Vân trong bát tròn thì cười ha ha, không nói thêm lời nào với Hàn Lập và người trong hắc khí, trực tiếp hóa thành một đạo ô quang xuyên thủng màn bạch sắc hào quang, trở về trong Phi đình của mình.

Hàn Lập thấy vậy cười ảm đạm, đem Quyển trục màu vàng cùng dược bình vừa thu lại, sau đó ánh mắt nhìn lướt qua Băng Phượng trong lồng băng.

Hắn phát hiện ra đôi mắt màu bạc nhạt của Băng Phượng biểu lộ một chút bi ai, nhưng chợt lóe liền khôi phục vẻ lạnh như băng như ban đầu.

Hàn Lập cũng không nói thêm gì, trực tiếp lấy ra một Linh Thú Hoàn, đem Thiết Băng Lung có chứa Linh cầm thu vào trong đó, tiếp theo ôm quyền hướng sang người trong Hắc khí ảnh rồi kích bắn mà đi, chớp động về tới nguyên chỗ.

Mà người trong hắc khí phát ra một tiếng hắc hắc cười nhẹ, cũng hóa thành một đoàn hắc phong rời đài ngọc.

Vì thế phía dưới lập tức lại có những người khác thượng đài, trao đổi đương nhiên được tiếp tục.

Lúc này Hàn Lập tựa vào trên ghế, hai mắt khép hờ, sắc mặt bình tĩnh nhưng trong lòng quay cuồng một trận.

Chừng gần nửa ngày sau, Kim Diện nhân tuyên bố trao đổi đại hội rốt cục đã kết thúc.

Hàn Lập cùng các Hợp thể lão quái khác, từ chối buổi tiệc chiêu đãi của Kim Diện nhân. Dưới sự dẫn dắt của sứ giả hạ rời khỏi không gian Hắc Vực, lẳng lặng xuất hiện tại một chỗ không người bên ngoài, sau đó không chút chậm trễ phi độn về thẳng Cửu Tiên Sơn.