Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1842: Ma ảnh tới gần




Trên không trung một vùng sa mạc mênh mông vô bờ trải dài toàn cát vàng, một con ưng khổng lồ hai đầu màu bạc đang kéo một chiếc chiến xa màu đồng cổ, chớp động thanh quang nhàn nhạt phi hành trên bầu trời.

Mà ở giữa chiến xa, Hàn Lập khép hờ hai mắt khoanh chân ngồi trong đó, da thịt mơ hồ có một tầng kim quang lưu chuyển không ngừng.

Bỗng nhiên sắc mặt hắn vừa động, cánh tay vừa nhấc vung lên hướng hư không trước người.

Bỗng không gian phía dưới chiến xa bắt đầu dao động, một đạo kiếm khí màu xanh dài chừng vài chục trượng hung hăng trảm thẳng xuống phía dưới.

Chợt lóe một cái, kiếm khí tựa như ảo ảnh chém xuống cát thì không thấy bóng dáng đâu nữa.

Một tiếng rống kinh thiên động địa từ phía dưới cát vàng vang lên, dòng cát ở chung quanh phút chốc như thác nước chảy ngược phun thẳng lên trên.

Mà ở dưới mắt lớp cát vàng mênh mông, một con cổ thú Cự tằm dài hơn trăm trượng hiện ra, thân hình khổng lồ chỉ kịp giương lên không trung dãy dụa vài cái rồi rơi xuống, đồng thời phun ra những tia máu màu xanh lục.

Chiến xa căn bản không dừng lại, chớp động mấy cái liền hướng phía xa kích bắn mà đi.

Hàn Lập đang ngồi xếp bằng trên chiến xa, tới giờ vẫn chưa thèm liếc nhìn, sau khi phất tay liền tiếp tục yên lặng tu luyện.

Ở sâu trong một tòa cung điện lớn dưới biển, trong mật thất một cái kén đỏ như máu đường kính tới bảy tám trượng lơ lửng trên không.

Kén máu phun ra vô số tơ máu chi chít, chiếm cứ một góc mật thất.

Mà thân kén óng ánh nửa trong suốt, nhìn từ xa có thể thấy từng cụm tơ máu, mơ hồ như một đạo hắc ảnh không ngừng lưu chuyển, lại gần có thể nghe tiếng bịch bịch trầm đục tựa như một trái tim mạnh mẽ đang thong thả đập.

Ở Phong Nguyên đại lục, có một bạch y nữ tử thanh lệ thoát tục cùng một đại hán vận hắc bào tướng mạo xấu xí đang lơ lửng tại trên không một hạp cốc rộng lớn, bốn phía được bao vây bởi số lượng dị tộc nhân tính bằng đơn vị hàng nghìn.

Mà dị tộc nhân này, thân thể to lớn có nước da màu xanh lục, cổ dài khác thường, lại có hai chi trước như những Cự nhận sắc bén, tư thế thật giống một con bọ ngựa thật lớn đang vươn thẳng người.

Bất quá ở dưới hạp cốc, sớm đã chồng chất một đống thi thể của dị tộc, cơ thể bị cụt hết chân tay phủ đầy mặt đất, nhìn qua cực kỳ kinh người.

Tuy rằng trên người hắc bào đại hán không vết máu nhưng sát khí trùng thiên, trên hai gò má phủ đầy những chiếc vảy màu đen, đồng thời cổ tay áo lộ ra hai cánh tay đen thùi lùi dị thường, trực tiếp biến ảo như mười ngọn đoản nhận sắc bén, bộ dáng như hung thần ác sát.

Dưới chân bạch y nữ tử xuất hiện một đóa hoa lớn màu hồng, thần sắc cực kỳ thong dong nhàn nhã

Tuy rằng chỉ là hai người nhưng lại làm dị tộc nhân bốn phía kinh sợ cực độ.

"Bổn tọa nói lại lần nữa, đem lục tộc Thánh Tinh Chi Hoa của Lục Chi tộc các ngươi giao ra đây thì ta lập tức đi. Nếu không bổn tọa chỉ còn cách giết sạch cả tộc các ngươi, rồi tự mình đi tìm thánh hoa" Bạch y nữ tử mở miệng nói, tiếng nói nhẹ nhàng tựa như là chuyện rất nhỏ.

"Thánh hoa là bảo vật trấn tộc của chúng ta, sao có thể giao cho ngoại nhân. Tiền bối tuy thần thông quảng đại, nhưng yêu cầu này nhất định không được" Một gã dị tộc dùng ánh mắt oán hận liếc nhìn hắc bào nam tử vừa tàn sát tộc nhân nói.

Hắn là một tồn tại Hợp Thể trung kỳ, là một trong những kẻ pháp lực cao nhất của dị tộc nhân.

Phía sau còn có ba gã Hợp Thể sợ kỳ khác, lúc này trong mắt cũng lộ vẻ phẫn nộ.

Bất quá sau một phen đại chiến, bọn hắn cùng với đại trưởng lão đều bị bạch y thiếu nữ kia dùng khí tức cường hoành trấn nhiếp chế trụ, căn bản không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắc bào đại hán đồ sát hàng loạt tộc nhân khác.

Tộc nhân của hắn cũng liều mạng chống cự nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, đại hán kia đã giết hơn người.

Đối phương thần thông quảng đại, thủ đoạn ngoan độc khiến bọn họ vừa giận vừa sợ tới lạnh cả người.

Bọn họ biết rằng hiện bổn tộc gặp phải kiếp nạn lớn, không cẩn thận là thảm họa diệt tộc ở ngay trước mắt.

Đối phương là tồn tại Đại Thừa kỳ, trong tình huống thế này hắn còn biết làm gì!

"Bổn tọa mặc kệ. Hoặc giao ra thánh hoa hoặc là tộc các ngươi từ nay xóa tên khỏi Linh giới, không có lựa chọn nào khác"

Bạch y nữ tử thản nhiên nói, ngữ khí cực kỳ lãnh khốc vô tình.

"Các hạ một thân Đại Thừa kỳ, lại khi nhục một tiểu tộc ẩn thế như chúng ta, dùng thủ đoạn cường đoạt bảo vật, không cảm thấy mất thân phận sao" Đại trưởng lão do dự một hồi vẫn không cam lòng nói.

"Không cần nói khích, Thánh hoa với ta có chỗ hữu dụng, bổn tọa nhất định phải thu về mới được. Ngươi không cần tồn tại ý nghĩ may mắn. Ta đếm tới mười, nếu không đem Thánh hoa giao ra, ta sẽ đích thân xuất thủ"

Bạch y nữ tử mỉm cười nói, làm cho tộc nhân cảm thấy trong lòng trầm xuống.

"Một"

"Hai"



Bạch y nữ tử thản nhiên đếm từng chữ. Thanh âm nghe thật êm nhưng vào tai tộc nhân bốn phía thật giống như tiếng chuông truy hồn, cả đám sắc mặt đại biến.

"Tiền bối không cần đếm nữa, ta sẽ giao ra Thánh Tinh Chi Hoa! "

Sắc mặt đại trưởng lão xám ngoét, rốt cục không chịu được hữu khí vô lực khuất phục nói.

"Làm như vậy mới là sáng suốt! chỉ cần giao Thánh hoa ra, bổn tọa tự nhiên không hứng thú với quý tộc nữa"

Bạch y nữ tử giơ cánh tay lên vén mái tóc, cười khẽ nói.

Vì thế hết thảy sự tình phía sau rất đơn giản.

Các dị tộc nhân được đại trưởng lão phân phó, lập tức phản hồi cấm địa trong hạp cốc.

Chưa tới nửa canh giờ sau, một tộc nhân với vẻ mặt bi phẫn đưa một chiếc hộp gỗ màu xanh biếc cho bạch y nữ tử.

Nàng thậm chí không có mở ra, chỉ dùng thần niệm đảo qua, sắc mặt trùng xuống. Hắc bào đại hán vừa thấy vậy, sắc mặt cũng khẽ biến, hiện lên một tia dữ tợn.

Mấy gã Hợp Thể kỳ dị tộc nhân thấy thế trong lòng nhảy dựng lên, thiếu chút nữa nghĩ đến đối phương muốn đổi ý.

Cũng may sau đó bạch y nữ tử hướng sang hắc bào đại hán thản nhiên nói "Đi", rồi đóa hoa lớn phía dưới chân chợt động, lập tức thành một đạo hồng quang hướng phía xa bay đi.

Hắc bào đại hán cũng thét dài một tiếng, hóa thành một đạo hắc khí theo sát bạch y nữ tử

Một lát sau, hai người hoàn toàn tiêu thất trong mắt đám dị tộc nhân.

Các dị tộc nhân lúc này mới thở ra một hơi.

Tuy rằng mất đi Thánh hoa chí bảo khiến bọn họ vốn yếu nhược giờ lại càng khó khăn, nhưng ít nhất cũng không bị họa diệt tộc.

Đại trưởng lão hạ lệnh, tộc nhân lập tức bay xuống hạp cốc, thu thập tộc nhân thi hài.

Lúc đó, bạch y nữ tử cùng hắc bào đại hán đã ở ngoài vài vạn dặm.

"Thánh tổ, chẳng lẽ Thánh hoa này không phải thứ lão nhân gia tìm kiếm sao?"

Hắc bào đại hán phi hành một hồi, nhịn không được hỏi một câu.

"Không phải. Chỉ là hình dáng giống như linh hoa ta đang tìm kiếm, tuy đây là thiên địa linh vật hiếm có nơi Linh giới này nhưng với ta không có ích lợi gì" Bạch y thiếu nữ bình tĩnh trả lời.

"Nói vậy, công sức một hồi của chúng ta…" Hắc bào đại hán nghe thì trên mặt đầy vẻ thất vọng

"Vật kia sao có thể tìm được nhanh như thế, chúng ta đã tìm mấy đại tộc ở khu vực quanh đây rồi. Tiếp theo sẽ tới khu vực phía sau tìm kiếm. Tuy rằng diện tích Phong Nguyên đại lục không lớn hơn Lôi Minh đại lục bao nhiêu nhưng số lượng chủng tộc đông đúc hơn mấy lần, muốn tìm được cũng phải mất khá nhiều tâm tư" Bạch y nữ tử có chút dị sắc trả lời.

"Vâng, đại nhân"

Hắc bào đại hán thầm thở dài nhưng mặt đầy kính sợ đáp ứng một tiếng, thành thành thật thật không hề hỏi nữa.

Tám mươi năm sau, trên mặt một vùng biển xanh thẳm, một đám Phi Linh nhân đang liều mạng vỗ cánh bay đi.

Những người này nam có nữ có, niên kỷ cũng còn trẻ, tu vi cao nhất chỉ là Nguyên anh kỳ, còn lại phần lớn là Kim đan kỳ.

Vô luận tu vi cao thấp, hơn mười Phi Linh nhân đều toàn lực dùng phi độn thuât chạy đi, thỉnh thoảng nhìn ra xung quanh, trên mặt tỏ vẻ kinh hoàng

Chỉ thấy đằng sau, không biết khi nào lại có một đạo ngân tuyến phóng tới, mắt thường cũng có thể thấy tốc độ cuồng quyển bắn tới, mơ hồ còn vang lên những tiếng ầm ầm liên miên không dứt

Sắc mặt đám Phi Linh nhân lại càng thêm sợ hãi, trực tiếp thi triển bảo mệnh bí thuật hoặc các loại linh phù bảo vật.

Nhất thời độn tộc nhanh hơn một chút, nhưng cũng không giữ nổi khoảng cách với ngân tuyến phía sau.

Sau nửa giờ phi hành, rốt cục các Phi Linh nhân bởi vì pháp lực cạn kiệt, độn tốc cũng dần chậm lại.

Khoảng cách giữa song phương ngày càng gần.

Từ đó nhìn mắt thường cũng có thể nhìn rõ chân diện mục của ngân tuyến kia.

Đó mà một cái vòi rồng với tốc độ không thể tưởng tượng nổi đang ào ào cuốn tới.

Vòi rồng chẳng những to lớn vô cùng, bên trong lại mơ hồ có vô số điện hồ băng bạc, lại nổ vang không dứt, thanh thế thực kinh người.

Mắt thấy cơn lốc cách tầm hơn trăm dặm, chỉ chốc lát có thể đuổi tới khiến đám Phi linh nhân tỏ vẻ tuyệt vọng

Bọn hắn vừa mới ra biển để thí luyện vậy mà lại gặp ngay thiên tai "Ngân Triều" ở hải vực phụ cận, xem như tám chín phần chết chắc.

Cho dù tới đường cùng, đám Phi Linh nhân tự nhiên cũng không cam tâm chịu chết.

Lúc này một gã Nguyên anh kỳ hét lớn, những kẻ xung quanh cũng thôi không chạy trối chết nữa, theo đó nhanh chóng tạo thành một trận hình kỳ quái, từ trạc thủ trữ vật lấy ra một cây pháp trượng kỳ quái múa may không thôi!