Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1851: Hoá Linh Chi Chiến (thượng)




Hàn quang trong mắt Hàn Lập chợt lóe, thân hình trở nên mơ hồ. Hơn mười sợi ngân tơ bỗng nhiên chớp lên, xuyên thủng qua thân ảnh hắn nhưng lại giống như xuyên qua hư ảnh. Trên đỉnh đầu Hàn Lập chợt lóe ngân quang. Một hư ảnh kim sắc ba đầu sáu tay phiêu phù hiện ra, chính là kim thân pháp tướng của Hàn Lập. Sau đó sáu bàn tay đồng thời chuyển động, mỗi cánh tay lại bắn ra một đạo kim sắc quang trụ phảng phất như đã thực chất.

" Ầm ầm ầm" ba tiếng nổ nặng nề vang lên.

Tam sắc điện hồ uy năng cực lớn, nhưng dưới sự oanh kích của sáu đạo quang trụ thì chớp lên một cái, rốt cục cũng tán loạn rồi biến mất.

Ở trong lôi quang, quái thú chuẩn bị công kích lần thứ hai thì Phong Lôi Sí chớp động, thân ảnh Hàn Lập biến mất tại chỗ.

Oành! Dường như cùng một lúc, một đạo nhân ảnh phiêu phù hiện ra bên ngoài hai mươi trượng. Giờ phút này, vẻ tươi cười trên mặt Hàn Lập đã biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt lạnh lùng, hàn quang trong mắt chớp động.

" Xem ra các hạ vẫn có ý định động thủ. Cũng tốt, để ta tiễn đạo hữu một đoạn đường, coi như là kết thúc ân oán giữa ta và ngươi".

Vừa dứt lời, Phạm thánh pháp tướng chói lòa kim quang, trong nháy mắt ngưng đọng thành Kim Thân chi thể. Hàn Lập nhanh chóng vỗ đầu một cái, Thiên Linh Cái trên đỉnh đầu mở ra, một Nguyên Anh đen nhánh từ bên trong chui ra, chợt lóe hóa thành một cỗ hắc khí chui vào trong Kim Thân.

Ngay lập tức, sáu mắt của Kim Thân đều mở to, sáu cánh tay chuyển động. Trong lòng các bàn tay đều hiện ra một chiếc Cự nhận kim sắc, đồng loạt được huy động.

Vù vù hai tiếng xé gió vang lên, kim sắc kiếm khí dày đặc phun ra ngút trời.

Tiếp theo Kim Thân chớp động, bản thể liền hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp đánh về phía quái thú trong không trung.

Lôi quang quái thú thấy vậy gầm lên một tiếng giận giữ, vô số lôi cầu màu bạc hiện ra xung quanh thân thể nó. Đồng thời hai cánh khẽ vỗ, lông vũ dày đặc như những mũi tên kịch liệt bắn ra, hóa thành những đạo điện hồ màu lam, trực tiếp bắn tới.

Ngân lôi cầu cùng Lam điện hồ có thanh thế kinh người nhưng trong nháy mắt bị đánh cho thất linh bát lạc dưới sự công kích của vô số kiếm khí kim sắc.

Kim Thân chỉ chớp động một cái, đã đến bên cạnh Lôi Thú, sáu lưỡi Kim Nhận liền hóa thành sáu cái Xa luân kim sắc, lớn có nhỏ có điên cuồng bay tới.

Mắt thấy lôi điện không có hiệu quả, hung quang trong mắt Lôi thú lóe lên, hai cánh tay cũng thiểm động hào quang, hiện ra một cây Phủ và một cây Trùy.

Một tiếng kêu đinh tai nhức óc chợt vang, Phủ và trùy múa may biến ảo. Một vòng Xích màu vàng kim kỳ lạ hiện ra, từng đạo kim sắc điện hồ bắn ra quẩn quanh, không chút sợ hãi nghênh đón sáu đoàn kim quang.Trong phút chốc, kiếm khí tung hoành, lôi điện đan xen,. rốt cục cũng giao tranh cùng một chỗ. Nhất thời khó có thể phân cao thấp.

Thấy Lôi thú không cách nào làm gì được Hàn Lập, Ngư điếm chủ không khỏi kinh hoàng. Người khác thì không nói còn hắn rất hiểu rõ sự lợi hại của Lôi thú. Đừng xem con thú này phát ra những lôi điện nhìn như bình thường đó mà nhầm. Trên thực tế, uy năng của mỗi một đạo điện hồ có thể giệt sát một Luyện hư kỳ tu sĩ.

Trong tầng ba của Địa Uyên, có mấy tên Chấp Pháp Đội may mắn đuổi kịp hắn, hắn có thể khu động pháp lực một kích mà giết chết, chính là sử dụng thần thông lôi điện của Lôi Thú.

Bất quá ngay cả kinh hãi thì sắc mặt hắn vẫn không đổi, ngược lại xoay chuyển tròng mắt. Bàn tay giấu trong tay áo thầm bấm niệm pháp quyết. Sau khi hít sâu một hơi, sau lưng hắn vang lên một thanh âm muộn hưởng, một đạo ngũ sắc quang hoa lóe lên, hóa thành hư ảnh Khổng Tước khổng lồ.

" Ngươi là người của Ngũ Quang tộc!" Hàn Lập chứng kiến cảnh này thì có chút ngoài ý muốn.

" Hắc hắc, có phải hay không thì đạo hữu thử một chút chẳng phải biết ngay hay sao?" Ngư điếm chủ cười lạnh một tiếng. Dưới sự biến hóa kịch liệt của Khổng Tước hư ảnh. Một biển trời linh quang ngũ sắc diễm lệ dị thường từ xa điên cuồng quét tới. Nơi nó đi qua thiên hôn địa ám, cả bầu trời run rẩy như muốn sụp đổ, thanh thế bức người.

Cùng lúc đó, hơn mười cây tế trâm trong suốt đang phiêu lơ lửng trong không trung một lần nữa rung lên, điên cuồng bắn ra rồi quỷ dị biến mất trong hư không.

Hàn Lập thấy thế thì sắc mặt trầm xuống, hai mắt thiểm động lam quang. Trên người lóe lêntử quang, từ trong thân thể một đạo hư ảnh xanh biếc bay ra, vừa kịp chắn sau lưng.

Phốc phốc những tiếng động liên tiếp truyền đến. Hơn mười tia Ngân tơ lóe lên từ phụ cận trong hư không, mãnh liệt bắn ra liên tiếp đâm vào trong hư ảnh màu xanh nhưng giống như là đâm vào cây khô không chút tác dụng.

Sau khi linh quang trên người lục ảnh thu lại, mới hiện ra hình dáng thật sự, một " Hàn Lập" hiện ra với làn da màu bích lục, bên trên trải rộng những hoa văn tử sắc. Dĩ nhiên lại là Linh khu Chi Tiên do Hàn Lập tu luyện.

Linh khu này hàng năm được Hàn Lập dùng thần bí lục dịch nuôi dưỡng, đã có tu vi Hợp thể Sơ kỳ, hơn nữa đã đến cảnh giới Sơ kỳ đại thành, có giấu hiệu tiến giai Trung kỳ cảnh giới. Hơn nữa, bởi vì là thân thể của Chi tiên, Linh khu sau khi tiến giai cảnh giới Hợp thể, lại sinh ra nhiều loại thần thông không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là một trong những chiêu bài sát thủ của Hàn Lập. Hàn Lập không chút do dự dùng thần niệm thả ra, là có ý định thử một chút uy lực của nó trong thực chiến.

Lúc này Linh khu này dưới sự công kích của Ngân tơ, trước ngực chớp động những tia sáng bạc, hơn mười cây ngân châm cắm vào thân thể lộ ra ngoài một nửa. Nhưng khiến người ta giật mình chính là, tại chỗ chúng đâm vào da thịt, mơ hồ tản mác ra khí vị tanh hôi. Hóa ra đám Ngâm châm này đều chứa kịch độc, hơn nữa vẫn còn đang giãy dụa không dứt, tựa hồ muốn tiếp tục đâm vào thân thể Linh khu.

Nhưng vẻ mặt " Hàn Lập" màu bích lục không chút biểu cảm, hừ lạnh một tiếng. Lồng ngực bỗng hiện ra yêu văn tử sắc, da thịt biến thánh một mảnh xám trắng, những Ngâm châm kia không cách nào tiến thêm một chút nào, phảng phất như đâm phải Tinh cương. Chẳng những vậy " Hàn Lập " còn cúi đầu xuống, há phồm phun ra một luồng hương khí kỳ dị. Một màn kinh người xuất hiện, sau khi hương khí đi qua thì màu đen nhánh tại nơi lồng ngực bỗng nhanh chóng biết mất không thấy, đồng thời hơn mười cây Ngân châm trên đó run lên bắn ra khỏi lồng ngực, sau đó bị quang hà bao vây, " Hàn Lập" một hơi đem nuốt trọn.

Tại nơi xa, ngay cả khi có dự liệu trước nhưng chứng kiến một màn quỷ dị như vậy, Ngư điếm chủ không thể không sợ hãi. Bất quá sau khi sự bối rối qua đi, chẳng những hắn không thu hồi pháp thuật mà còn tăng nhịp độ bấm niệm pháp quyết, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra.

Ngũ sắc quang hải vốn xoay chuyển một trận, lại hiện ra vô số phù văn đồng thời điên cuồng chuyển động, mơ hồ kết hợp tạo thành một Cấm chế, phô thiên cái địa bay đến đỉnh đầu Hàn Lập.

Thấy tình hình như vậy, Hàn Lập thực sự rất ngạc nhiên. Hắn tu luyện Kinh Trập quyết, đồng thời có Ngũ sắc Khổng Tước chân huyết, tự nhiên có sự hiểu rõ sâu sắc về Ngũ sắc thần quang của Ngũ Quang tộc. Nhưng sự đáng sợ của thần quang trước mắt bất đồng với các thần quang khác rất lớn, tựa hồ lớn hơn vài lần. Nếu không phải hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc của Ngũ sắc Khổng Tước thì đã nhận lầm rằng đây là hai loại thần thông khác nhau. Không trách được nam tử khô gầy đối mặt với tồn tại cao hơn một cấp mà vẫn không chút do dự lựa chọn xuất thủ, chỉ tính riêng Ngũ sắc thần quang đáng sợ như vậy, tồn tại Hợp thể trung kỳ với tu vi bình thường không thể nào là đối thủ của hắn.

Tu sĩ Hợp thể trung kỳ bình thường nếu bị Ngũ sắc quang hải đảo qua, bị cấm chế trong đó vậy khốn, thật đúng là không có cách nào để dễ dàng thoát thân.

Nhưng sau khi Hàn Lập ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Ngũ sắc quang hải, vẻ kinh ngạc trên mặt biến mất, thay vào đó là một tia cười lạnh, Linh khu ở bên cạnh lóe lên, giống như hợp nhất với thân thể Hàn Lập, rồi biến mất.

Mà bản thể Hàn Lập đột nhiên hướng dưới đất lăn một vòng, quanh thân Ngũ sắc quang hoa lóe lên, biến thành một con Ngũ sắc Khổng Tước dài mấy trượng. Lúc đó, Ngũ sắc quang hải của Ngư điếm chủ đã bao trùm cả hư ảnh Khổng Tước và bản thể vào bên trong. Nhưng một khắc sau đó, một tiếng cười dài từ trong Ngũ sắc quang hải phát ra, Ngũ sắc Khổng Tước cử động hai cánh, từ trong quang hải bay ra. Tựa như tầng tầng cấm chế ẩn chứa trong Ngũ sắc quang hải không có chút tác dụng nào với nó. Tuy thần quang của Ngũ sắc Khổng Tước mà hắn phát ra không lợi hại bằng của Ngư điếm chủ, nhưng nếu dùng nó để tự vệ thì thật đơn giản.

" Ngũ sắc biến thân! Ngươi cũng là người của Ngũ Quang tộc? Không đúng, nếu là người Ngũ Quang tộc, từ thánh giai trở lên ta không thể nào không nhận ra! Chẳng lẽ là…Được, được, bất kể ngươi có phải là người do các lão gia hỏa kia phái ra hay không, cho dù tiêu hao hơn trăm năm pháp lực ta cũng muốn đánh chết ngươi ở chỗ này ". Ngư điếm chủ có chút giật mình, lẩm bẩm mấy tiếng, nhưng sau đó sắc mặt trở nên càng khó coi, thậm chí có chút dữ tợn, đáng sợ, dường như nhớ đến một sự tình khiến hắn cực kỳ thống hận.

Vừa dứt lời khô gầy nam tử nhấc cánh tay hung tợn chỉ về nơi xa. Cuồn cuộn Ngũ sắc quang hải bốn phía bỗng phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, hướng trung tâm mà bay tới, hóa thành một Ngũ sắc quang cầu. Ngay lập tức, Quang cầu này xoay tít một vòng, lại một lần nữa huyễn hóa ra một hư ảnh Ngũ sắc Khổng Tước. So với hư ảnh Khổng Tước của Hàn Lập thì đúng là một trời một vực.

Nhưng hư ảnh này không lập tức công kích Hàn Lập mà ngược lại, dưới sự huy động của hai cánh, nó thuấn di biến mất. Một khắc sau đó, Ngũ sắc quang hải dưới chân Ngư điếm chủ quay cuồng một trận, hư ảnh Khổng Tước lại phiêu phù hiện ra. Hắn mỉm cười, đạp chân xuống hư ảnh, hai bàn tay tự hướng vào người liên tục phát chỉ, hơn mười đạo quang hoa lóe lên rồi biến mất vào trong thân thể.

Một màn quỷ dị xuất hiện, thân hình khô gầy nam tử nhất thời tan rã từ dưới chân đến đầu. Sau một lát, cơ thể nguyên vẹn lại sát nhập hoàn toàn vào hư ảnh Khổng Tước. Mà Khổng Tước vốn chỉ là hư ảnh, kêu một tiếng tiêm minh, từ trong thân thể liều mang phun ra Ngũ sắc phù văn tạo thành pháp trận, thân hình khổng lồ như vậy nhưng trong chốc lát hóa thành thực thể.

Đồng thời một cỗ khí tức đáng sợ của Hợp thể hậu kỳ tu sĩ ào ạt tuôn ra từ thân thể Ngũ sắc Khổng Tước. Nguyên khí tại trăm dặm phụ cận bị cỗ khí tức này ảnh hưởng, vốn không thể nhìn thấy được giờ lại hóa thành muôn vàn những sợi tơ sáng, ồ ạt hướng về Ngũ sắc Khổng Tước mà trút vào.

Tu vi của Khổng Tước to lớn tiếp tục cuồng trướng, thẳng đến trạng thái Hợp thể Hậu kỳ đỉnh phong. Hai cánh vỗ một cái, làm cho hư không mơ hồ dao động một trận, vô số phù văn phập phù hiện ra từ bốn phía, uy năng dường như không thể chống đỡ.