Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1960: Cung thần đả thương địch thủ




Bảo Hoa thấy cảnh này, nét mặt không chút biểu tình lập tức phất một tay về phía ngọc bàn.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra!

Quang mang chợt lóe từ đó lộ ra một bàn tay to hơn trăm truợng, năm ngón tay mở ra, bạch sắc chân diễm trên tay hung hăng thiêu đốt, chụp thẳng về phía ngọc bàn.

Ngọc bàn lần nữa truyền đến tiếng rống giận dữ của Huyết Quang, hắc bạch Thái Cực đồ án chấn động thoát ra khỏi ngọc bàn, rồi cuồng trướng nghênh đón bàn tay to, mà bản thân ngọc bàn sau khi "vù vù" một tiếng, hư không gần đó mơ hồ vặn vẹo một trận, định lần nữa thuấn di bỏ chạy.

Hắc bạch Thái Cực và bạch diễm trên bàn tay to vừa tiếp xúc với nhau lập tức quang mang hộ thân run rẩy, bị bàn tay khổng lồ bóp chặt lại phát ra một tiếng gào thét rồi nổ tung ra.

Bạch diễm cuồn cuộn trong nháy mắt đem hắc bạch Thái Cực biến thành mây khói, sau đó trở mình, không biết làm thế nào lại đem ngọc bàn bao vây vào trong. Ngay cả khi ba khối hóa thân Huyết Quang trong ngọc bàn kinh hãi, tiếng cầu xin tha thứ khác nhau đồng thời truyền ra, nhưng ngọc bàn này trong bạch diễm lượn lờ thiêu đốt, cơ hồ trong khoảnh khắc liền biến thành một màu đỏ đậm. Thậm chí, sau khi năm ngón tay to chụp lấy ngọc bàn, năm con hỏa long từ đầu ngón tay bay ra, sau khi vây quanh ngọc bàn một lần liền khiến bảo vật này bắt đầu tan ra thành nước.

"Không!!!!!!!!"

Một tiếng hét cực kỳ kinh sợ từ trong ngọc bàn truyền ra, tiếp theo linh quang chợt cuồng thiểm một trận, một tiểu tháp từ trong ngọc bàn bay ra, thoáng cái liền hóa thành một đạo thất sắc hư ảnh cao hơn trăm trượng đem năm con hỏa long chặn lại.

Năm con hỏa long mặc dù lắc đầu vẫy đuôi, miệng không ngừng phun bạch diễm, nhưng bộ dáng lại không thể làm gì được hư ảnh thất sắc cự tháp này. Không riêng như thế, bề mặt hư ảnh cự tháp sau khi hiện lên một tầng thất sắc quang vựng liền hấp thu không ít bạch diễm vào trong, khiến cho bản thân nó càng lớn thêm vài phần.

Nhưng đúng lúc này, khỏa mặt trời khổng lồ trên không trung dưới thúc dục pháp quyết của Bảo Hoa phảng phất như cự sơn ầm ầm rơi xuống.

Thất sắc tiểu tháp nọ ngay cả khi vạn phần huyền diệu, nhưng duới năng lực của ba gã hóa thân Huyết Quang căn bản không thể phát ra mười phần uy lực, bị mặt trời áp xuống bất quá chỉ kiên trì được vài giây liền vỡ vụn thành từng điểm thất sắc quang điểm.

Thất sắc quang điểm chợt lóe lên, lần nữa ngưng tụ thành một tiểu tháp lúc trước nhưng quang mang ngoài thâm ảm đạm vô cùng lơ lửng bất động tại chỗ. Mà khỏa mặt trời khổng lồ vẫn đè xuống cự bàn bên dưới, cự bàn căn bản không kịp có bất cứ phản ứng gì liền bị mặt trời nuốt chửng vào trong.

Trong trăm đạo quang mang chớp động, ngọc bàn lần nữa rã ra, trong nháy mắt khi ngọc bàn chưa hoàn toàn biến mất chợt ba đạo huyết quang từ trong ngọc bàn bắn ra, nhưng sau khi bị bạch diễm cuồn cuộn bao vây, nhất thời phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, liền bị bạch diễm cắn nuốt không còn một mảnh.

Ba đạo huyết quang này đúng là ba đại hóa thân Huyết Quang.

Ba đại hóa thân này, mỗi một khối đều có thẩn thông không kém gì tu sĩ Họp Thể hậu kỳ, nhưng trước mặt nữ tử Bảo Hoa này lại có vẻ không chịu nổi một kích.

Đương nhiên, đầu tiên là đây chỉ là hóa thân của Huyết Quang mà thôi, trong khi đó Bảo Hoa lại là bản thể. Thứ hai, Huyễn Nhật thần thông này nguyên bổn có công dụng khắc chế phần lớn ma công, cho dù ngay cả khi Bảo Hoa danh chấn Ma giới một thời, nhưng hiện tại dưới tình huống tu vi đại giảm thì tuyệt đối không thê dễ dàng diệt sát ba đại hóa thân của Huyết Quang có chí bảo hộ thân như vậy được.

Mà cơ hồ ngay lúc ba đại hóa thân Huyết Quang chết, trong một tòa cự tháp của Ma tộc gần Thiên Uyên thành, một gã huyết bào đang ngồi ngay ngắn trên vương tọa thần sắc nghiêm nghị đang nghe mấy tên ma tôn Hợp Thể Kỳ kể lại kết quả càn quét nhân tộc gần đây. Hiện tại, Ma tộc đại quân sau khi đem các cứ điểm khổng lồ gần Thiên Uyên thành càn quét không còn, mà ngay cả một số tông môn thế gia nhỏ trốn ở những nơi bí ẩn cũng bị tiêu diệt sạch tới bảy tám phần thì hiện bắt đầu tính đến chuyện bố trí bao vây như thế nào xung quanh Thiên Uyên Thành.

Huyết bào thiếu niên nghe đến nhập thần, thường xuyên gật đầu tò vẻ đồng ý, nhưng đột nhiên sắc mặt đại biến mà đứng bật dậy, đồng thới phát ra một tiếng gầm nhẹ cực kỳ kinh sợ.

"Không thể nào. ba người bọn họ liên thủ. sao lại xảy ra chuyện được cơ chứ!"

Đám Ma tộc tôn giả khác vừa thấy bộ dáng giận dữ của huyết bào thiếu niên, hiển nhiên cũng bị rắt bất ngờ, trong lúc nhất thời không khỏi hai mặt nhìn nhau.

"Huyết Quang đại nhân, rốt cục có chuyện gì xảy ra mà khiến đại nhân kinh sợ như thế?"

Một lão giả Ma tộc thân phận không thấp, sau khi hơi chần chờ liền cẩn thận hỏi một câu.

"Không có gì! Ba gã cận vệ bị ta hạ thần niệm xảy ra chút chuyện, không thể hoàn thành đại sự mà ta giao phó. Bất quá không sao, ta sẽ phái người khác đi làm."

Tâm niệm huyết bào thiếu niên vừa chuyển, vẻ phẫn nộ trên mặt nhanh chóng biến mất, lần nữa khôi phục như thường, nói.

Thấy huyết bào thiếu niên nói như thế, trong lòng đám Ma tộc tôn giả tuy có chút nghi hoặc, nhưng hiển nhiên không dám hỏi thêm, một gã ma tôn sau khi ho nhẹ hai tiếng liền tiếp tục trở lại đề tài. Mà huyết bào thiếu niên thần sắc lại vô cùng bình tĩnh, phảng phất sự giận dữ mới vừa rồi chỉ là nhất thời thất thố mà thôi.

Ở sâu trong hồ nước đỏ như máu tại Ma giới đột nhiên không chút dấu hiệu truyền ra một tiếng thét cực kỳ giận dữ. Tiếng thét này đầy thê lương tới chói tai khiến hồ nước gần đó không ngừng chấn động, nhưng sau thời gian một chén trà nhỏ tiếng thét liền ngừng lại, rồi nơi đây lại trở nên không còn bất cứ tiếng động gì nữa.

Tại Linh giới, trong nháy mắt khi Nguyên Sát bị mặt trời khổng lồ rơi xuống, quang mạc trong suốt do hắc sắc cổ kính biến thành nhất thời không chịu nổi, đồng dạng vỡ vụn. Mà bạch sắc hỏa diễm do mặt trời khổng lồ phát ra đồng dạng cũng không chút khách khí phủ xuống.

Sắc mặt Nguyên Sát thoáng cái liền trở nên trắng bệch, không nhịn được há miệng kêu cứu một tiếng.

Trong thạch điện bên dưới đột nhiên hắc quang chợt lóe, một đạo nhân ảnh quỷ dị bắn ra, mơ hồ một chút liền xuất hiện sau lưng Nguyên Sát, rồi không chút do dự giơ tay lên không trung.

"Phốc xuy" một tiếng, một cái kim sắc viên châu to cỡ nắm tay chợt bay ra, chợt lóe liền nhập vào trong khỏa mặt trời không lồ không thấy bóng dáng.

Tiếp theo, một tiếng nổ long trời lở đất truyền đến, một vòng kim sắc quang vựng từ trong mặt trời không lồ bạo liệt nổ tung ra, kim vựng này cũng không biết ẩn chứa uy lực thế nào mà chỉ trong phút chốc khiến mặt trời khổng lồ nổ tung hoàn toàn, tạo thành một cái hắc động khổng lồ đường kính lên tới mười trượng.

Cái động này thể tích khổng lồ phảng phất như ngọn núi, nhưng cái này cũng không quan trọng bằng đạo hắc sắc nhân ảnh vừa mới hiện thân kia lại xoay chuyển thân hình, hóa thành một đoàn ô quang bao phủ Nguyên Sát vào trong, sau đó hóa thành một đạo kinh hồng phóng thẳng vào trong động khổng lồ.

"Lục Cực!"

Nguyên bản khuôn mặt bình tĩnh của Bảo Hoa, trong nháy mắt khi hắc sắc nhân ảnh vừa xuất hiện, đồng tử không khỏi co rụt lại, miệng phát ra một tiếng băng hàn, tiếp theo hai tay hư không trảo một cái.

"Vù vù" hai tiếng, hai cánh hoa theo đó liền rớt ra bay về phía tay nàng.

Kết quả, trên tay bạch y nữ tử này chợt lóe thanh quang, một cái cánh hoa trực tiếp hóa thành một cái cung lớn màu xanh biếc, một cánh khác lại phát ra bạch mang chói mắt, trực tiếp hóa thành một mũi tên dài mở ảo.

Động tác Bảo Hoa nhìn như chậm, nhưng hai tay kéo một cái, cũng không cần ngắm liền bắn mũi tên màu trắng ra.

Mũi tên vừa rời tay toàn thân liền cuồn cuộn bạch diễm, hóa thành một đạo tinh mang biến mất không thấy. Lúc này, nhân ảnh trong hắc quang vừa mới bao phủ Nguyên Sát chợt hiện ra trong động khổng lồ, tai nghe thấy bên tai vang lên tiếng xé gió liền thầm kêu một tiếng "không tốt", tiếp đó toàn thân chợt lóe lam mang, đồng thời tám tiểu thuẫn trong suốt hiện ra.

Mỗi một cái tiểu thuẫn toàn thân một màu lam nhạt trong suốt, phảng phất như từ hàn băng ngưng tụ thành, trong nháy mắt chắn trước hắc sắc nhân ánh.

Tiếng chói tai vang lẻn liên tiếp!

Bạch sắc tinh mang đột nhiên xuất hiện trước tám tiểu thuẫn, chợt lóe liền biến mất. Sau một khắc, từng tiếng giòn tan vang lên, tám cái tiểu thuẫn đồng thòi nổ tung ra. Mà nhân ảnh trong hắc quang lảo đảo một trận, bộ dáng như bị thương không nhẹ, trước ngực xuất hiện một cái lỗ máu nhỏ bằng ngón cái.

"Phanh" một tiếng, một đoàn bạch diễm từ trong lỗ máu nổ bung ra, thoáng cái liền bốc lên bao phủ cả hắc ảnh vào trong.

Lúc này mới có thể nhìn thấy diện mạo của hắc ảnh, đúng là một nữ tử thướt tha một thân hắc giáp, trên đầu cũng đội mũ giáp chỉ để lộ ra một đôi mắt lạnh như băng, có vẻ vạn phần thần bí.

Nữ giáp sĩ mặc dù bị bạch diễm bao phủ, nhưng trong mắt không hề thấy vẻ bổi rối nào mà ngược lại đột nhiên há miệng phun ra một đoàn tinh huyết, tinh huyết vừa phun ra liền hóa thành một đoàn huyết vụ nhanh chóng lan ra toàn thân.

Một cảnh kinh, người xuất hiện!

Nơi huyết vụ đi qua bạch diễm nhìn có vẻ vô cùng lợi hại, nhưng ngay lập tức liền bị dập tắt hoàn toàn, trong khoảnh khắc bạch diễm không còn sót lại chút gì. Nhưng nữ giáp sĩ không hề bận tâm đến thương thế, hai tay nhanh chóng bắt quyết, hắc quang ngoài thán đại thịnh, lần nữa bao phủ lấy thân hình và Nguyên Sát mà phá không chạy trốn.

Độn tốc dĩ nhiên cực nhanh, bất quá chỉ chớp mắt hắc quang liền phóng tới cuối chân trời, lần nữa lại nhoáng lên rồi trực tiếp biến mất không thấy bóng dáng.

Về phần tòa thạch điện đang huyền phù hư không đột nhiên ngoài thân quay cuồng ngũ sắc hà quang, vô số phù văn tuôn ra rồi tụ thành một pháp trận cực lớn. Thạch điện ở ngay trung tâm pháp trận theo đó mà trở nên mơ hồ đi, bộ dáng như định trực tiếp truyền tống đi thoát đi.

"Hừ, các nàng ấy có thể rời đi, nhưng hai người các ngươi thì ở lại cho ta."

Bảo Hoa thấy một tiễn không thành công, sắc mặt vốn có chút khó coi, mắt thấy cảnh này liến quát khẽ một tiếng.

Bảo cung trong tay biến mất mà thay vào đó một tay chỉ một cái về phía hư không xa xa một cái.

Khỏa mặt trời khồng lồ ở xa xa kia theo đó thoáng cái liền hóa thành một tầng bạch sắc quang mạc đem cả bầu trời bao phủ lại. Mà tòa thạch điện bên dưới lại chợt chớp động quang hà, một đóa hồng sắc cự hoa đột nhiên hiện lên, rồi từ đó một đạo hồng sắc kiếm khí từ hư không gần đó chợt xuất hiện, vừa lúc chém lên cự đại quang trận.

Trong nháy mắt, dưới một kiếm này một góc của quang trận liền bị phá hủy, thạch điện nguyên bổn vừa mới mơ hồ liền lần nữa trở nên chân thật trở lại. Mà từ trong thạch điện lại truyền ra hai tiếng gầm nhẹ, thoáng lắc một cái liền một ra thành hai rồi lại biến ảo thành hai đầu thạch nhân cực lớn màu xám trắng.

Hai đầu thạch nhân khổng lồ vừa hiện nguyên hình liền đem hai tay vỗ lên ngực, không ngừng hướng về phía Bảo Hoa và đại hán gầm nhẹ, nhưng bộ dáng trông có vẻ rất kiêng kỵ, không dám xông lên.