Phản Diện Siêu Cấp

Chương 18: Thi đồng sinh




"Tư liệu tên: Gia tộc tranh đấu, huynh muội quyết liệt."

"Mời kí chủ lập tức xem xét tư liệu hoàn toàn mới."

...

Trần Khuynh Địch hồ đồ nghe hệ thống không ngừng nhắc nhở, sửng sốt nửa ngày mới phản ứng được.

"Tư liệu mới? Đó là cái gì?" Cơ hồ theo bản năng, Trần Khuynh Địch liền chui vào hệ thống trong đầu. Mà ở bên trong, trên bảng trắng trước đó viết mười năm sau hắn phải chết, đột nhiên lại có thêm một hàng chữ.

"Trần Khuynh Địch, xuất thân Trần gia —— một trong tứ đại thế gia của hoàng triều Đại Càn, do đại phu nhân Trần gia sinh ra, sau đó bái cung chủ Thuần Dương Cung làm nghĩa phụ. Tuổi còn trẻ mà đã nắm giữ thiên phú dị bẩm, nhưng sau khi tiến vào Thuần Dương Cung, đã chiếm đoạt một cơ duyên to lớn mà nhị thúc của hắn để lại cho biểu muội, làm cho Trần Tiêm Tiêm mười lăm tuổi vẫn tầm thường vô vi. Trong lúc đó, đại phu nhân càng không ngừng hãm hại Trần Tiêm Tiêm, khiến cho nàng chịu đủ thống khổ, sinh hoạt nghèo nàn."

"Sau đó, trời không tuyệt đường người, Trần Tiêm Tiêm thức tỉnh trong áp lực, một năm vào Hậu Thiên, hai năm thành Tiên Thiên. Lại hai năm sau, tại cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, kịch chiến với Trần Khuynh Địch ở đế đô của hoàng triều Đại Càn —— Thành Thượng Kinh, giết chết hắn. Sau đó diệt hết tâm ma, vạn pháp quy nhất, thành tựu cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, uy chấn thiên hạ."

Trần Khuynh Địch: "..."

Con bà nó?

Đây chính là tư liệu mới?

Ta lại chết?

Hơn nữa lần này còn không phải là mười năm, mà năm năm cũng không có?

Trần Tiêm Tiêm? Đó là ai a, con m* nó!

Trần Khuynh Địch mặt đen thui, bắt đầu nhìn lại ký ức trước kia của cỗ thân thể này. Quả nhiên là như trên tư liệu, hắn đã từng đoạt cơ duyên của muội muội Trần Tiêm Tiêm. Tuy rằng loại cơ duyên kia phi thường đặc thù, cho đến bây giờ hắn vẫn không dùng tới, bản thân Trần Tiêm Tiêm cũng không rõ. Nhưng bất kể nói như thế nào, thì sự thật muội muội Trần Tiêm Tiêm tầm thường vô vi, còn bị mẫu thân của hắn chèn ép, lại là chuyện ván đã đóng thuyền.

Con m* nó!

Chủ nhân cũ của cỗ thân thể này quả nhiên là trùm phản diện trời sinh a!

Chọc một nhân vật chính chưa đủ, vậy mà còn trêu chọc nhân vật chính thứ hai a!

Không sai, với nhãn lực của Trần Khuynh Địch, vị biểu muội của hắn rõ ràng là mô hình nhân vật chính. Bị đoạt cơ duyên, có một người thân quang mang vạn trượng, lại thường xuyên bị người nhà hãm hại. Kết quả là một khi quật khởi, người thân đó liền bắt đầu áp chế nàng, nhưng không ngờ càng áp chế, nhân vật chính càng quật khởi, cuối cùng hoàn thành phản sát.

"Chuyện gì thế này!" Nếu như thế, địa vị của hắn trong kịch bản còn giảm xuống, lúc đầu thì coi như là trùm cuối, có thể sống vài chục năm. Kết quả bây giờ đã biến thành trùm nhỏ, nửa đường đã bị nhân vật chính xử lý, chỉ có thể sống năm năm!

Vậy mà còn có loại thao tác này?!

Hơn nữa đáng sợ nhất là, vừa rồi hệ thống còn ban bố nhiệm vụ.

"Về Trần gia, hung hăng nhục mạ vị biểu muội của ta..." Trần Khuynh Địch tái xanh mặt lẩm bẩm, cái nhiệm vụ này không giống như lần trước, không có bất kỳ sơ hở nào để lợi dụng. Hắn nhất định phải mắng, hơn nữa còn phải hung hăng mắng mới được! Nếu không sẽ không hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó chỉ có thể bị hệ thống xóa bỏ không chút lưu tình.

"Lần này thật sự là xong đời."

- --

Tảng sáng, Trần Tiêm Tiêm lại dậy sớm, bắt đầu đứng tu luyện như cọc gỗ ở trong tiểu viện của mình.

"Có thể rời khỏi gia tộc hay không, phải xem vào cuộc thi đồng sinh tháng sau." Vừa luyện quyền, Trần Tiêm Tiêm vừa thấp giọng lẩm bẩm, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện cũ.

Mặc dù bây giờ sinh hoạt khốn khổ, nhưng trước kia Trần Tiêm Tiêm chính là đại tiểu thư của Trần gia, trải qua cuộc sống phú quý khiến cho người khác ao ước. Nhưng qua một trận biến cố, cha mẹ của nàng đồng thời qua đời, bởi vậy cho nên Trần Tiêm Tiêm vào lúc tám tuổi đã không còn nơi nương tựa, địa vị trong gia tộc cũng rớt xuống ngàn trượng.

Người mợ vốn nên là thân nhân —— đại phu nhân của Trần gia, không biết vì sao lại bắt đầu chèn ép nàng.

Đầu tiên là gia sản do cha mẹ lưu lại bị chia cắt, tiếp theo liền bị ép rời khỏi đại viện ban đầu, đi tới tòa viện tử vắng vẻ lụn bại này. Kết quả là ngay cả tỳ nữ và gia nô cũng dám châm chọc khiêu khích nàng, hoàn toàn không còn sự kính sợ trước đó, khiến cho Trần Tiêm Tiêm nếm đủ tình người ấm lạnh của nhân gian.

Nhưng cho dù là như thế, Trần Tiêm Tiêm vẫn không từ bỏ.

Nàng vẫn luôn cố gắng tôi luyện mình, luyện một môn nội công tên là << Thiên Long Luyện Tủy Đại Pháp >>, theo lời nhắc nhở trước khi lâm chung của phụ thân, nàng vẫn tu luyện môn nội công này để rèn luyện gân cốt, một mực kiên trì cho đến bây giờ. Mà qua một tháng nữa, chính là cuộc thi đồng sinh của hoàng triều Đại Càn, khi đó tất cả các đệ tử trưởng thành của gia tộc sẽ được điều động đi tham gia.

Vừa vặn, năm nay Trần Tiêm Tiêm đã mười lăm tuổi, đã trưởng thành.

Mà mục tiêu của nàng, chính là cuộc thi đồng sinh này, không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì phải làm cho mọi người chấn kinh.

Thi đồng sinh là một trong những đợt tuyển chọn mỗi năm một lần của hoàng triều Đại Càn, ngoài ra còn có thi tú tài, thi cử nhân và thi ngự tiền. Đều là thịnh sự hiếm thấy của hoàng triều Đại Càn.

Hoàng triều Đại Càn là hoàng triều chính thống của đại thế giới Trung Thổ, đã có lịch sử gần ngàn năm. Cho dù là trong ở thập đại thế lực, hoàng triều Đại Càn cũng hoàn toàn xứng đáng là thế lực đệ nhất, mặc dù thành địa võ đạo có thể bảo trì tự chủ, nhưng vẫn không thể tranh phong chân chính cùng với hoàng triều Đại Càn.

Mà nơi này lại là đế đô của hoàng triều Đại Càn, Thành Thượng Kinh.

Tổ chức thi đồng sinh ở đây, chất lượng của thí sinh sẽ vượt qua bất kỳ nơi nào trong chín châu mười ba quận. Mà một khi có thể trổ hết tài năng trong thi đồng sinh, Trần Tiêm Tiêm tin tưởng mình nhất định sẽ có thể mượn cơ hội này thoát ly tông tộc, trở nên nổi bật, không làm mất mặt cha mẹ đã mất.

"Không biết đại phu nhân và vị ca ca kia khi biết ta thi đậu đồng sinh, sẽ có phản ứng gì..." Trần Tiêm Tiêm nghĩ tới khuôn mặt trong trí nhớ, nhẹ giọng nói.

Đại phu nhân vẫn luôn áp bức nàng thì còn chưa nói, nhưng ở trong trí nhớ của nàng, bây giờ khuôn mặt của vị ca ca kia lại hơi mơ hồ.

Nghe nói là vị ca ca kia nắm giữ thiên tư tuyệt thế, chính là kiêu ngạo của Trần gia, không chỉ bái vào thánh địa võ đạo Thuần Dương Cung, còn trở thành Đạo Tử chân truyền ở nơi đó. Luận địa vị, thì tương đồng với võ trạng nguyên—— người đứng thứ nhất trong kỳ thi ngự tiền của hoàng triều Đại Càn, xứng đáng là tuấn kiệt trẻ tuổi hiếm thấy ở đại thế giới Trung Thổ.

"Cũng không biết là hạng người gì..." Trần Tiêm Tiêm hít hít vào một hơi thật sâu, tiếp tục đứng như cọc gỗ luyện công, đồng thời cũng cầm một quyển sách luận, bắt đầu nghiên cứu.

Dù sao hoàng triều Đại Càn cũng là một hoàng triều, thi đồng sinh cũng không thể chỉ kiểm tra tu vi võ đạo. Ngữ pháp tri thức, thi từ văn chương cũng là nội dung khảo thí của kỳ thi, hơn nữa cũng không phải là không có tác dụng.