Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 114: Côn lôn phục thù (1)






Chu Thanh tu luyện pháp tướng kim thân, nguyên thần quả thật vô cùng mạnh mẽ, những quân hồn quỷ dữ hút được ở dưới mặt đất Trường Bình mạnh biết dường nào, mỗi một con đều tương đương tu đạo sĩ Hóa Thần trung kì, thêm vào chúng không có thân xác, chuyên ngưng tụ hồn phách nguyên thần, tinh thuần vô song. Chu Thanh hút một lúc hơn trăm mấy mống, nguyên thần của hắn mà không lớn mạnh siêu cấp thì quả thật không có thiên lý rồi.



Luyện trùng thuật đúng là quái dị kinh tởm, trước tiên phải rút lấy hồn phách ý thức của con trùng, phân hóa nguyên thần của mình ra một bộ phận nhỏ ý thức, chuyển vào trong cơ thể con trùng, biến nó thành phân thân của mình, có rất nhiều cách tế luyện nguyên thần thứ hai, nhưng cách dùng con trùng như thế lại không thể có được tướng mạo như bản thân, càng không thể thi triển pháp thuật đạo pháp, cho dù là vậy, những con trùng tế luyện ra đều không phải tầm thường, tương đương với cánh tay của mình, càng có thể tùy ý cải tạo để nó không ngừng mạnh thêm. Truyện "Phật Đạo "



Một số tu đạo sĩ biết được sự lợi hại của Luyện trùng thuật, nhưng cùng lắm chỉ có thể luyện được một hai con, nhiều hơn thì hết cách, phân hóa nguyên thần là một việc tối kỵ đối với người tu đạo, vì phân hóa sẽ giảm đi công lực, số người đủ sức phân hóa ra hai nguyên thần đã là cao thủ đẳng cấp lắm rồi, tất nhiên trừ thần tiên pháp lực vô biên ra, và cũng chỉ có loại quái thai như Chu Thanh sở hữu nguyên thần khủng khiếp mới cùng lúc phân hóa ra được 13 nguyên thần. Vân Hà tiên tử chứng kiến cảnh ấy không kinh ngạc mới lạ?



Chu Thanh vẫn tiếp tục công việc, từng đạo chân nguyên vàng lợt có hình có bóng chui vào trong cơ thể lũ rết thiết bối, trải qua bao nhiêu ngày nuôi dưỡng, lũ rết đã tiến hóa thần tốc, trong cơ thể chúng có yêu lực của yêu quái, Cửu Lê Thánh Huyết, máu thịt của Kim tằm sáu cánh, mỗi một thứ đều là món ăn đại bổ, rết thiết bối vốn có cơ thể khỏe mạnh, vỏ ngoài cứng như thép, được bồi bổ thêm đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng, có thể nói dùng phi kiếm loại tốt chặt một cú mạnh vào chúng cũng không chém đứt nổi lớp vỏ ngoài cứng ngặt được.




Chu Thanh vẫn còn chưa vừa ý, dùng chân nguyên của mình giúp lũ rết thông thoáng kinh mạch, gia tăng công lực, dù gì thì hồn phách ý thức của lũ rết đã bị thay thế bằng nguyên thần phân hóa ra của Chu Thanh, tất cả đều như phân thân của hắn. 13 con rết từ từ phình lên, cơ thể dài thoàng sắp biến thành quả bóng.



Thấy chân nguyên hội tụ trong cơ thể lũ rết đã đến cực hạn, Chu Thanh mới ngừng động tác truyền chân nguyên, lấy ra miếng Tử Long ngân thạch to bằng nắm tay, phun ra một ngụm Tam Vị Chân Hỏa bao quanh Tử Long ngân thạch, miếng đá lấp lánh ánh bạc, ẩn hiện hoa văn màu tím từ từ bị nung chảy, quả xứng danh ngân thạch có chứa huyết mạch linh khí của giao long, dưới sức nóng dữ dội của Tam Vị Chân Hỏa mà hồi lâu mới chịu dẻo đi. Chu Thanh lại phun ra một ngụm chân nguyên, hòa tan vào Tam Vị Chân Hỏa, ngọn lửa như bị đổ dầu lên, uy lực bộc phát, cả hang động đều bị bao trùm trong nhiệt độ nóng bức, ngay cả dòng suối chảy róc rách đều bị đun sôi nổi bong bóng bốc hơi ngùn ngụt, Vân Hà tiên tử đành phải phát động hào quang hộ thân để chống lại nhiệt độ khủng khiếp tấn công cơ thể.



Tử Long ngân thạch cuối cùng đã không chịu nổi nhiệt độ quá cao, tan chảy thành một vũng dung dịch màu tím bạc trôi lơ lửng trên không trung, rồi từ từ biến thành màu tím đỏ, dưới Tam Vị Chân Hỏa của Chu Thanh điều tiết, huyết mạch linh khí của giao long và ngân khoáng có sự kết hợp hoàn hảo lại với nhau.



Chu Thanh xuất phi kiếm ra chém vun vút vào chất dịch, chất dịch màu tím đỏ bị chia nhỏ ra trên không trung hóa thành vài trăm đạo linh phù lấp lánh sắc tím chỉ lớn bằng con ong, đám linh phù lại tự động sắp xếp theo đội hình trận pháp huyền ảo. Chu Thanh dùng thần niệm điều khiển lũ rết thiết bối đang phình như quả bóng bay bổng lên không, lao tới va đập mạnh vào đột hình trận pháp.



Rắc! Rắc! Rắc! Âm thanh vang dội liên tục vào tai Vân Hà tiên tử, mỗi khi một con rết đập vào đội hình trận pháp huyền ảo đều sẽ phát ra tiếng rạn nứt, sau đó những kí hiệu nhỏ như con ong lấp lánh sắc tím được đóng sâu trên thân thể của mỗi con rết, lớp vỏ đen sì cũng chúng giờ in đầy linh phù lấp lánh sắc tím, lũ rết thiết bối vốn có hình dạng rùng rợn bỗng trở nên đẹp hẳn ra như một món đồ nghệ thuật có giá trị thưởng thức, nhất là linh phù màu tím và lớp vỏ kết hợp với nhau hoàn mỹ như khi sinh ra đã vậy, không hề có dấu vết mới bị đóng vào.



Sau khi bị đóng dấu ấn linh phù tím, lũ rết thiết bối đã có thể phóng to thu nhỏ tùy ý chủ nhân, từ một thước rưỡi thu nhỏ xuống còn 3 tấc, toàn bộ rơi hết vào lòng bàn tay Chu Thanh, Chu Thanh cũng mau chóng tiếp đất. Vân Hà tiên tử biết Chu Thanh đã tế luyện thành công pháp bảo, bước lại gần xem thử, Chu Thanh xòe tay ra, 13 con rết tí hon trên thân lấm tấm chấm nhỏ màu tím, Vân Hà tiên tử lại biết đó chính là linh phù bị thu nhỏ.




“Thủ đoạn luyện pháp bảo của ngài đúng là cao minh, lại có thể chuyển hóa Tử Long ngân thạch thành trận pháp phù lục đóng trên thân xác của lũ rết thiết bối kia, đám rết từ nay sẽ có thể tự động hấp thu nguyên khí trời đất để tiến hóa, tu luyện thành yêu, nhất là lũ rết đã không còn hồn phách ý thức, toàn bộ đều là nguyên thần phân thân của ngài, thế gian lại có bí thuật thần kì đến vậy, quả nhiên cao minh hơn mấy trò Luyện trùng thuật gấp trăm lần rồi.” Cảm nhận được khí tức tỏa ra từ 13 con rết thiết bối giống y hệt Chu Thanh, Vân Hà tiên tử thở dài thán phục, cuối cùng nàng đã biết cái gì là Nguyên thần luyện trùng, con trùng tế luyện ra lại tuy khác mà giống với nguyên thần thứ hai, thân ngoại hóa thân, tuy không thể biến hóa thành tướng mạo giống chủ nhân và thi triển đạo pháp, nhưng cũng đủ để người khác khó mà tưởng tượng.



“Thủ đoạn này quả là tinh diệu, nhưng chưa thấy phát huy được hiệu quả gì cả, mấy con rết thiết bối tuy được ngài gia cố thêm bằng phù lục, nhưng chẳng qua chỉ tương đương với phi kiếm thượng hạng, cùng lắm chỉ linh hoạt thêm một chút, trong tương lai tiến hóa thành yêu tinh thì chưa biết thế nào, hiện tại thì kém xa Vân Hà Diệt Thần toa của ta rồi. Lần này ngài vẫn thua đấy nhé!” Vân Hà tiên tử không chịu lép vế, cứ phải moi ra nhược điểm của mấy con rết ra để bắt bẻ, muốn Chu Thanh cúi đầu nhận thua. Truyện "Phật Đạo "



“À! Có kém hay không thì thử là biến liền thôi!” Chu Thanh mỉm cười tự tin, nụ cười pha chút gian xảo.



“Được đó! Nhưng uy lực của Vân Hà Diệt Thần toa ngài biết rồi đấy, nhỡ không cẩn thận hủy mất thành quả nãy giờ của ngài thì ta không chịu trách nhiệm đâu nhé!” Dứt lời, hào quang lóe lên trên người Vân Hà tiên tử, Vân Hà Diệt Thần toa dài nửa thước xuất hiện trước mặt, áp lực dữ dội làm cho tất cả bàn ghế tủ giường và cả kệ sách bằng đá trong hang động đều rung rinh từng chập. Thấy Chu Thanh tràn đầy niềm tin, Vân Hà tiên tử không dám khinh thường, thận trọng sử dụng 5 phần uy lực của pháp bảo, mặt khác nàng lại sợ hủy mất tâm huyết tế luyện nãy giờ của Chu Thanh nên không dám dùng hết toàn bộ sức mạnh.



Chu Thanh thấy Vân Hà tiên tử đã xài tới pháp bảo, cũng không nhiều lời, vung tay một cái, 13 con rết thiết bối lấp lánh sắc tím bay ra khỏi lòng bàn tay, nhanh chóng hồi phục hình dạng ban đầu, con nào con nấy dài gần 2 thước, nhe nanh múa vuốt dữ tợn vây lấy Vân Hà tiên tử vào giữa, sức ép dữ dội từ Vân Hà Diệt Thần toa không hề ảnh hưởng đến chúng, dựa vào sức mạnh của linh phù trận pháp in trên cơ thể, lũ rết có thể bay lượn trên không trung như chim chóc.



Vốn dĩ số linh phù trận pháp ấy có tác dụng hấp thu nguyên khí đất trời và một số công năng ảo diệu khác, thêm vào đó chất liệu để vẽ nên linh phù trận pháp lại là Tử Long ngân thạch có chứa huyết mạch linh khí của giao long, linh khí dồi dào, sức mạnh to lớn, lũ rết thiết bối được Chu Thanh dùng toàn vật bổ nuôi dưỡng đã mạnh mẽ lắm rồi, bây giờ có thêm nguyên thần phân hóa của Chu Thanh, dù là thể xác hay ý thức đều vượt trội, áp lực Vân Hà tiên tử phóng ra tuy mạnh nhưng đám rết ranh ma dữ tợn này không hề bị uy hiếp.



“Cẩn thận nhé! Ta phải ra tay thật rồi đấy!” Vân Hà tiên tử lên tiếng cảnh báo Chu Thanh, liền sau đó hào quang ngũ sắc chớp nhoáng phân hóa thành 13 đạo kiếm quang ngũ sắc vô cùng sắc bén, chia nhau đâm thẳng vào 13 con rết thiết bối hung tợn.




Chu Thanh cũng niệm chú liền liền, dùng thủ pháp điều khiển phi kiếm điều khiển cùng lúc 13 con rết, sử dụng chúng như phi kiếm, đấu nhau ngang ngửa với 13 đạo kiếm quang ngũ sắc của Vân Hà tiên tử.



Vân Hà tiên tử dốc toàn lực dùng kiếm quang ngũ sắc đâm vào lũ rết thiết bối, nghĩ thầm lũ rết này tuy mạnh nhưng dù sao cũng là thân xác bằng xương bằng thịt, làm sao mà chống chọi nổi với sức mạnh hủy diệt từ Vân Hà Diệt Thần toa, nàng tin chắc Chu Thanh sẽ dùng kĩ xảo kiếm thuật để giao đấu với mình, vừa rồi chứng kiến trận đấu kiếm giữa Chu Thanh và Linh Hư lão đạo, Vân Hà tiên tử biết kiếm thuật của Chu Thanh tinh diệu tuyệt luân, một mặt nàng muốn thử tài hắn, mặt khác định tạo điều kiện cho Chu Thanh phát huy sở trường, tránh để hắn thua quá đậm bị mất mặt.



Ai ngờ Chu Thanh thấy kiếm quang ngũ sắc đâm tới, không những không né tránh mà còn điều khiển lũ rết thiết bối lao vào tiếp chiêu. Vân Hà tiên tử thất kinh hồn vía, lo sợ kiếm quang ngũ sắc của mình sẽ giết chết lũ rết vừa cực khổ tế luyện của Chu Thanh, nhưng bây giờ muốn thu lại chiêu thức đã không còn kịp nữa, hốt hoảng thét lên kinh hãi.



Bình! 13 đạo kiếm quang ngũ sắc và 13 con rết thiết bối chạm nhau tóe lửa, điều khiến người ta ngạc nhiên là lũ rết thiết bối không những không bị giết chết, ngược lại kiếm quang ngũ sắc đã bị chúng húc lệch hướng, linh phù tím trên cơ thể lũ rết lay động tạo cho Vân Hà tiên tử cảm giác uể oải không thể vận sức.



“Hà quang diệt thần, uy lâm trấn ngục! Đi!” Vân Hà tiên tử thấy lũ rết thiết bối được chế luyện thần kì như vậy, động lòng muốn thử xem uy lực thật sự của chúng, liền vận dụng 9 phần công lực, Vân Hà Diệt Thần thoi sau khi lay động một lúc phân hóa thành 13 đạo hào quang bổ sung vào 13 đạo kiếm quang ngũ sắc, uy lực của kiếm quang ngũ sắc lập tức tăng lên gấp mười lần, khí thế mạnh mẽ như sấm rung sét giật lao thẳng vào 13 con rết thiết bối.



Với khí thế này, Chu Thanh tất nhiên không dại dột đi đối đầu, cười hi hí gian xảo một tiếng, Chu Thanh chợt thay đổi tư thế kiếm quyết đôi tay, miệng lầm bầm niệm chú: “Sinh tử huyễn diệt, Lưỡng nghi vi trần!”