Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 190: Tử mẫu kim phù










Đại Lực Hùng Vương và Cóc sáu mắt tuy rằng tạm thời thu phục được, nhưng tâm tư phản bội chỉ e là vẫn chiếm quá nửa, trong lòng Chu Thanh sáng rõ như gương, đương nhiên biết điều đó, nên cũng đã chuẩn bị trước thủ đoạn. Truyện "Phật Đạo "



Ôn Lam Tân thấy Chu Thanh nói vậy, gật gật đầu, vẫn ôm ấp Thiên quỷ Càn Cơ vào trong lòng, con Thiên quỷ đó dường như cũng có một cảm giác đặc biệt với Ôn Lam Tân, khi bắt đầu khóc ré vài tiếng, hai bàn tay nhỏ bé sờ soạng quẫy nguẩy suốt trên người Ôn Lam Tân, Ôn Lam Tân liền khẽ khàng dỗ dành nó như với một đứa trẻ con, Thiên quỷ liền không khóc vòi nữa, dần chìm vào giấc ngủ sâu, trong phút chốc đã nghe thấy tiếng thở đều đặn.



"Sư phụ định làm gì với họ?" Ôn Lam Tân dỗ dành cho Thiên quỷ ngủ xong, nhìn vào phía con cóc sáu mắt và Đại Lực Hùng Vương bên dưới cồn cát, cảm thấy có chút tức cười, vội hỏi dò ý kiến của Chu Thanh, mấy Không Động lão đạo cũng đưa mắt nhìn nhau, trầm ngâm không nói, ngay cả Đại Tự Tại Cung chủ cũng im lặng xem Chu Thanh sẽ làm gì.



Bất luận là Đại Lực Hùng Vương hay là Cóc sáu mắt, đều là những yêu quái tác oai tác quái khắp nơi, tuy rằng đã bị Chu Thanh đánh cho hiện nguyên hình, nhưng chân nguyên pháp lực thì vẫn toàn vẹn, không hề thuyên giảm, khi nãy tuy rằng nói là quy y, nhưng sau này ai biết được. Chỉ cần một tên trở mặt, tái phát hung tính, thì khó mà để hắn không làm thương hại người khác, thả không được, không thả cũng không xong, bình thường thì sẽ trảm sát đối phương, luyện hóa nguyên thần, chính đạo trung nhân dùng để luyện chế đan dược pháp bảo, còn ma đạo trung nhân thì sẽ nuốt chửng luôn.




"Xán Xán, Nghi Nghi, 2 còn qua đây." Chu Thanh suy nghĩ một lúc, không trả lời câu hỏi của Ôn Lam Tân, gọi 2 đệ tử lại.



Đối với đệ tử mới Ôn Lam Tân này, Chu Thanh yên tâm hơn rất nhiều so với Cóc sáu mắt và Đại Lực Hùng Vương, không thì Chu Thanh đã không thu nạp nàng làm đệ tử.



"Pháp lực của hai con khá yếu, tuy rằng có pháp y pháp bảo, nhưng gặp phải Phản Hư cao thủ, e rằng sẽ chịu thiệt thòi, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện, sư phụ không muốn các con chịu bất cứ sự tổn thương nào hết, đại sư tỉ của các con đạo hạnh cao thâm, lại có đệ nhị nguyên thần hộ thể, tuy rằng có thể che chở các con, nhưng sức của một người thì dù sao vẫn là có hạn."



Ánh mắt Chu Thanh đảo qua đảo lại, nhìn về phía Đại Lực Hùng Vương, thu lại phù triện, đem sợi tơ thủy hỏa cho Chu Nghi, nói với Đại Lực Hùng Vương: "Hùng Vương đạo hữu, ngươi giờ đã quy thuận ta, bần đạo sẽ giao cho ngươi làm chút chuyện, pháp lực của ngươi cao thâm, lại có pháp bảo hộ thân, đủ để bảo vệ đám đệ tử của ta, người có đồng ý không? Đợi khi nghiệt duyên của ngươi mãn hạn, bần đạo sẽ cởi trói cho ngươi, để ngươi được tự do." Truyện "Phật Đạo "



Đại Lực Hùng Vương hai mắt to đùng, đỏ oạch như bảo thạch quay quay một vòng, thần niệm có chút gian giảo, tứ chi chạm đất, gật gật cái đầu mấy lần, những sợi lông trắng muốt trên người bay lật lờ, nếu không phải cơ thể đồ sộ thì còn có vài phần đáng yêu.



"Sư phụ, một con gấu to như vậy, chúng ta phải làm sao?" Chu Nghi nhận lấy sợi tơ thủy hỏa, nhìn vào con gấu lớn thân cao gấp mình 3 lần, tứ chi thô ráp khác hẳn mình, quả thực không biết phải làm sao nữa.



"Ha ha, sư muội ngốc ạ, còn không đa tạ sư phụ, đây là tiên duyên lớn lao của muội, sư phụ giao Hùng đạo hữu cho muội làm vật cưỡi, giống như tiên hạc của Huyền Không đạo trưởng vậy, có thể dùng để tản bộ, điều này đối với Hùng đạo hữu cũng là thiện duyên, Hùng đạo hữu pháp lực cao thâm, so với ngự kiếm phi hành thì tốc độ hơn nhiều." Ôn Lam Tân nhìn khuôn mặt ngố đần một cục của Chu Nghi, liền cười sảng khoái nói.



"Hùng đạo hữu, nghiệp lực của ngươi quá nặng, để tránh cho ngươi bị nghiệt duyên lu mờ tâm trí, lại giở thói hung tàn, bần đạo cũng là đại phát từ bi, giúp ngươi một chút." Chu Thanh niệm chú, đem Thất Bảo Diệu Thụ hướng về phía thân thể đồ sộ đó quét quét mấy cái.



Đại Lực Hùng Vương lập tức bị thu nhỏ thân thể lại, kích thước lúc này chỉ bằng con nghé, lông tơ mềm mại trên lưng, trắng mượt như tuyết, Chu Nghi cưỡi lên, vô cùng thoải mái.




Chu thanh lại lấy ra hai đạo phù triện, một đạo dùng chân hỏa luyện hóa, đả nhập vào bên trong cơ thể Đại Lực Hùng Vương, một đạo còn lại giao cho Chu Nghi, bảo nàng giắt ở trong ngực.



"Hùng Vương đạo hữu, bần đạo lo ngươi bị lu mờ lí trí, nếu bỗng nhiên giở thói hãm hại đồ nhi của ta, chỉ e là cái vòng phục ma kia sẽ khiến cho ngươi phải khổ sở, hai đạo tử mẫu kim phù này liên quan chặt chẽ với nhau, ảo diệu vô cùng, nếu như đồ nhi của ta bị tấn công, cái kim phù mẹ sẽ chuyển giá tới nguyên thần của ngươi, khiến ngươi trải nghiệm đắng cay, ngươi cũng hiểu, với pháp lực của ngươi, có thể bảo đảm được sự an toàn cho đồ nhi của ta, không sợ nó bị tổn thương."



Tử mẫu kim phù là một trong những phù thuật mà Vân Trung Tử để lại, tinh hoa vô bỉ, là thủ đoạn tốt nhất mà các thượng cổ tiên nhân dùng để thu phục những yêu quái ương ngạnh làm vật cưỡi, hai đạo kim phù, một con một mẹ, kim phù con vận chân hỏa luyện hóa, có thể bám vào nguyên thần của vật cưỡi, kim phù mẹ để trong người của chủ nhân, nếu chủ nhân bị tấn công, thì kim phù mẹ sẽ chuyển giá vào trong cơ thể vật cưỡi, không lo vật cưỡi làm loạn, huống hồ, trong lúc chủ nhân đối địch, vật cưỡi cũng phải thề sống thề chết chống cự, nếu không vận đen sẽ rơi vào nó.



Chu Thanh đúng là đã có chiêu này nên mới không giết Cóc sáu mắt và Đại Lực Hùng Vương, để làm bảo kê cho hai đệ tử công lực đạo hạnh kém cỏi nhất của mình.



Đại Lực Hùng Vương nghe Chu Thanh nói vậy, toàn thân run rẩy, giống như trời đất sụp đổ, suýt nữa lăn đùng ra đất, xài thủ đoạn với Chu Thanh, hắn quả thực không phải đối thủ. Chu Thanh thầm cười khẩy trong lòng, ném U Hồn Bạch Cốt phiên cho Đại Lực Hùng Vương, tuy rằng bị phục ma kim cô khống chế thân thể, không thể biến hóa thành người, nhưng thi triển pháp lực và tu luyện thì không gặp trở ngại gì hết, chỉ là một số pháp thuật cần tới thủ quyết không thể dùng được, ảnh hưởng lớn tới thực lực.



Tiểu hồ ly thấy tỉ tỉ được hời lớn, biết rằng Chu Thanh sẽ đưa Cóc sáu mắt cho mình làm vật cưỡi, cũng rất vui mừng khôn tả, Cóc sáu mắt giống như thủy tinh vậy, chỉ là khuôn mặt hơi hung ác một chút, Tiểu hồ ly không để tâm, nàng xuất thân là yêu quái, chỉ chú trọng tới thực lực, không hề để tâm đó là một con cóc, Tiểu hồ ly cũng biết thực lực của Cóc sáu mắt cao hơn Đại Lực Hùng Vương, biết rằng Chu Thanh cưng chiều mình hơn một chút.



"Lục nhãn đạo hữu, trong họa có phúc, ngài không nên như vậy, ngươi độ qua sáu đại thiên kiếp, việc gì phải nhất thời hồ đồ, không nhìn ra được chân tướng. Bần đạo có tiên đan, có pháp bảo, dù ngươi có lần thứ bảy thiên kiếp giáng lâm, cũng chẳng là gì trong mắt bần đạo, huống hồ bần đạo có thể thần thông khai khởi lục đạo luân hồi, giúp ngươi tiêu trừ nghiệp lực, khiến ngươi mãi mãi được Thiên kiếp viên nhiễu!"



Chu Thanh thấy Cóc sáu mắt nằm phục trên đất, nhắm chặt đôi mắt, không nói không rằng, biết rằng nó không chịu làm vật cho người ta cưỡi, nhưng cũng chẳng làm gì được, việc sống chết không nằm trong tay nó, khi nghe Chu Thanh truyền âm cho mình như vậy, thấy những lời lẽ đó rất hấp dẫn, khẽ thay đổi tâm tính, cơ thể khẽ cử động đôi chút, rồi lại im lặng như cũ, cơ thể như một khối thạch anh, không hề có sinh khí.



Chu Thanh có đôi mắt tinh tường nên nhìn rất rõ, biết rằng nó đã bị lung lay ý chí, vội vã chớp thời cơ: " Ngươi và Hiên Viên đạo hữu rồi sẽ có ngày tương phùng, bần đạo cũng là nhân cùng nghĩa tận, trên người Hiên Viên đạo hữu còn có chín chín tám mốt can Huyền Âm phiên, chỉ cần luyện hóa hết, lại có sự trợ lực của thiên quỷ, thì sẽ tung hoành thiên hạ, huống chi, Hiên Viên đạo hữu thông minh sáng suốt, chỉ cần không đụng độ với đám Côn Lôn lão đạo, thì không phải lo lắng, bần đạo cũng sẽ làm việc thiện, cho ngươi một lời hứa, chỉ cần ngươi bảo đảm sự an toàn cho đồ đệ của ta, nếu như Hiên Viên đạo hữu gặp nạn, bần đạo có thể ra tay giúp đỡ một lần, thế nào?"




"Ngài nói thật chứ?" Cóc sáu mắt bỗng nhiên mở to mắt, hắn đã được chứng kiến pháp khí lợi hại của Nguyên Nguyên lão đạo, bây giờ Hiên Viên pháp vương lại một thân một mình, Trung Thổ đạo môn thực lực cường đại, nhân số đông đảo, các đại môn phái đều có trấn sơn pháp bảo, tình cảnh của Hiên Viên pháp vương không được tươi sáng cho lắm, lời hứa này của Chu Thanh quả là không hề nhỏ.



"Tính mạng của ngươi trong tay bần đạo, bần đạo có cần thiết phải lừa gạt ngươi không?" Chu Thanh đã xuống thang với nó, nếu như nó còn không biết tốt xấu, thì Chu Thanh sẽ xuống tay.



Nếu không phải con cóc này có ngàn năm tu hành, kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô ngần, là sự lựa chọn tốt nhất cho việc bảo hộ tiểu hồ ly, Côn Lôn động thiên bị máu đen làm ô uế, Vô Chân lão ni càng có cớ để gọi Nguyên Nguyên đến mượn Thanh Tĩnh dương liễu trong tay Đại Tự Tại Cung chủ, đến lúc đó, dù không có ác chiến, cũng phải để tâm tới các đệ tử, như vậy sẽ bị phân tâm rất nhiều.



Môn hạ đệ tử tỉ thí, đó là điều không thể tránh khỏi, tuy rằng đạo hạnh của Tiểu hồ ly và Chu Nghi lúc này cũng vượt xa đám đệ tử bình thường của Trung Thổ đạo môn, nhưng có thêm đám vật cưỡi bảo kê này thì ăn chắc hơn.



"Nếu đã vậy thì ta chấp nhận."



Truyện "Phật Đạo "



Cóc sáu mắt cũng không còn cách nào khác, dù sao cũng không thoát khỏi sự khống chế của Chu Thanh, có trời mới biết kẻ này còn sử dụng thủ đoạn tàn độc nào nữa với mình, nếu thẹn quá hóa giận, đem nhục thân nguyên thần của mình toàn bộ đoạt lấy, rồi lại truy sát Hiên Viên pháp vương, vậy thì sẽ chẳng còn chút tàn địa nào hết. Bây giờ Chu Thanh rõ ràng đã xuống nước với hắn, Cóc sáu mắt cũng là kẻ thông minh, biết được đạo lý hảo hán không nhìn vào thiệt thòi trước mắt, huống hồ Chu Thanh giỏi dùng thủ đoạn, khiến cho lăng giác nhuệ khí của hắn bị tiêu tan phân nửa, những tôn nghiêm nhỏ nhất này cũng sắp bị tiêu tán hết sạch, không cần Chu Thanh động thủ, tự biến nhỏ lại thân hình vừa đủ để một người cưỡi lên.