Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 9: Nguyên thần thứ hai










“Đồ đệ à ! Con dọa cô ấy rồi !” Chu Thanh cười hi hi nói với Liêu Tiểu Tiến.



“Không lý nào ! Con đẹp trai như thế, phong độ như thế, còn dọa người được à, sư phụ, người nói xem có phải não của cô ta đã bị sâu đục rồi không !” Liêu Tiểu Tiến vừa bị cô gái này làm giật nảy mình, bèn nói một câu chế giễu.



“Não của anh mới đúng là bị sâu đục ấy !” Lăng Nhược Thủy tức tối. Đã lớn thế này rồi, chưa có ai dám ăn nói như vậy với cô, cũng chẳng kịp hỏi tại sao mình lại ở chỗ này, thì đã mắng ngược lại Liêu Tiểu Tiến.



“Vị cô nương này, đồ đệ của ta chỉ là nói đùa mà thôi ! Xin đừng để bụng, đừng để bụng nha !”



Chưa kịp bình tĩnh lại thì những lời nói cổ lỗ khó hiểu đã văng vẳng bên tai cô, đầu của Lăng Nhược Thủy bỗng thấy lùng bùng, cô nhớ mình đang đi dạo phố với đứa bạn thân ở gần trường học, bỗng xuất hiện mấy tên mặc áo đen, còn có một tên thanh niên mặc đồ tây màu trắng quăng ra một vật sáng màu vàng về phía mình, sau đó mình chẳng còn biết gì nữa. Nghe hai từ cô nương, đồ đệ vừa nãy, Lăng Nhược Thủy kinh ngạc: “Chẳng lẽ mình đã đi xuyên thời gian, đến thời cổ đại rồi sao ?”



Lăng Nhược Thủy mau chóng nhìn lại hoàn cảnh xung quanh, thì thấy trên chiếc giường mình đang nằm chất đầy tiền giấy, là đồng đô la Mỹ, đúng vậy, là đồng tiền Mỹ, tuy Lăng Nhược Thủy xuất thân từ một gia đình khá giả, nhưng cũng hiếm khi được nhìn thấy nhiều đồng đô la Mỹ chất thành đống như vậy. “May qua ! Vẫn còn ở thời hiện đại, thời cổ đại làm gì có đồng đô la Mỹ chứ.” Nói xong liền đưa tay vỗ vỗ vào ngực, chiếc môi nhỏ nhắn khẽ mở ra, trên đôi má thuần khiết để lộ ra một chút ửng hồng, thật là đáng yêu.




Nhìn thấy vậy Liêu Tiểu Tiến trố mắt ra. “Khụ ! Khụ !” Chu Thanh ho khan vài tiếng, mới lôi được hồn phách của Liêu Tiểu Tiến trở lại. Lúc này Lăng Nhược Thủy mới chú ý đến Liêu Tiểu Tiến và Chu Thanh đang ngồi ở một bên giường, vội vàng hỏi: “Chỗ này là chỗ nào vậy ! Sao tôi lại ở chỗ này ? Còn hai người là ai ?”



Liêu Tiểu Tiến nói: “Chúng tôi ở sân bay nhìn thấy cô đã trúng tà thuật của bọn quỷ Nhật Bản, nên đã cứu cô, ở đây là Las Vegas, còn về chúng tôi thì, đây là sư phụ của tôi, tông chủ của Thiên Đạo tông Chu chân nhân, còn tôi là đại đệ tử của Thiên Đạo tông Liêu Tiểu Tiến.” Liêu Tiểu Tiến để lộ ra thân thế của mình, còn không quên liếc nhìn Chu Thanh một cái.



“Xí !” Lăng Nhược Thủy cười, cho dù có nhìn thế nào thì Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến cũng chỉ là hai tên thanh niên trẻ tuổi: “Thiên Đạo tông, Chu chân nhân, ha ha hai người đang đóng phim võ hiệp hả !” Liền đứng ngay dậy đưa tay phải ra: “Tôi tên Lăng Nhược Thủy, cám ơn hai người đã cứu tôi !”



Không hổ danh là khuê nữ của một gia đình lớn, Chu Thanh thầm gật đầu: “Thân phận của cô gái này không đơn giản chút nào !” Hắn tiến lên gạt phắt bàn tay đang đưa ra của Liêu Tiểu Tiến, rồi nhè nhẹ nắm lấy tay của Lăng Nhược Thủy, cảm giác mềm mại, mượt mà như được truyền vào tay của Chu Thanh, nhưng Chu Thanh không hề vì thế mà có chút động lòng, rồi ung dung rút tay lại nói: “Đừng nghe nó nói bậy, nó đùa đấy, chúng ta đến Las Vegas để du lịch thôi, nhìn thấy cô có vẻ không ổn, nên đã cứu cô, không cần phải bận tâm đâu.”



Ánh mắt Lăng Nhược Thủy ánh lên vẻ ngạc nhiên, mình đã gặp vô số tên con trai rồi, đại đa số họ đều bị mình làm cho điên đảo tâm hồn, sao vị này dường như không hề để tâm tới, đây là lần đầu tiên Lăng Nhược Thủy thấy nghi ngờ sức hấp dẫn của mình.



Nên biết rằng Chu Thanh đã tu đạo được 5 năm rồi, tuy rằng không có danh sư chỉ điểm, linh dược hỗ trợ, bản thân tu luyện tuy không có nhiều tiến triển, nhưng lại chuyên về trận pháp bùa chú, khai thông thiên địa vũ trụ, chú trọng việc lấy tâm mình để khai thông thiên tâm, vận dụng khả năng của trời đất. Tuy trái tim của Chu Thanh không thể gọi là tĩnh lặng như nước giếng, trong sáng như gương, nhưng cũng đã sớm nâng lên được, bỏ xuống được theo ý mình, đừng nói là Lăng Nhược Thủy, cho dù có xinh đẹp hơn gấp 10 lần cũng không thể khiến Chu Thanh động lòng.



Thử nghĩ mà xem, khả năng của đất trời vũ trụ to lớn đến thế nào, tinh thần của nó thâm sâu và quảng đại đến thế nào, nếu không có một trái tim kiên định, thì đã sớm mất phương hướng lâu rồi, hậu quả của việc lạc mất phương hướng chính là bị trời đất rộng lớn đánh vỡ thành cát bụi, đến hồn phách cũng không còn. Trong lịch sử tu đạo, những ví dụ về việc bị trận đồ mà mình bố trí cắn trả lại là chuyện thường gặp.



“Uhm, thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ác, cố kỷ vu đạo (Người lương thiện như nước vậy, nước che chở cho vạn vật mà không có đòi hỏi gì, nước đến được những nơi mà chúng nhân đều không thích đến, nên nước là gần với Đạo nhất). Lăng cô nương tên rất hay !” Chu Thanh gật gù. Nhìn thấy Chu Thanh chỉ lớn hơn mình vài tuổi, mà lại có điệu bộ như một lão phu tử, Lăng Nhược Thủy lại cười lần nữa, nụ cười như trăm hoa đua nở, rạng rỡ ánh nhìn.



“Được rồi, đừng có Lăng cô nương, Lăng cô nương mà gọi nữa, gọi tôi là Nhược Thủy là được rồi !” Cũng chẳng hiểu vì sao, tâm trạng của Lăng Nhược Thủy khá là vui. Bình thường cô chẳng thèm nói lấy một câu với những tên thanh niên bên cạnh mình, thế mà hôm nay đã chủ động nói cho đối phương biết tên của mình, đến cả bản thân cô cũng cảm thấy ngạc nhiên nữa là.



“Này ! Nhược Thủy à ! Cô có biết tại sao bọn quỷ đó bắt cóc cô không !” Liêu Tiểu Tiến lập tức muốn đánh nhanh thắng nhanh.



Cảm giác của Lăng Nhược Thủy đối với tên thanh niên đẹp trai này cũng không tệ: “Tôi cũng không biết, gia đình tôi làm ăn cũng rất lớn, ba tôi cũng đã cho mấy tên vệ sĩ bảo vệ cho tôi, có thể đó là những kẻ thù trong việc làm ăn của ba tôi !” Lăng Nhược Thủy nói với Liêu Tiểu Tiến.



“Tuyệt đối không đơn giản chỉ là kẻ thù trong việc làm ăn thôi đâu, đã nhờ đến những người của Cửu Cúc phái, Lưu Ảnh phái của Nhật Bản, nhất là thủ đoạn của tên đại trưởng lão không hề mềm yếu chút nào, tên này mà ở các môn đạo của Trung Quốc chắc chắn sẽ không phải là một tên vô danh tiểu tốt, nếu không phải do hắn rơi vào trận mai phục của ta, có thể ta sẽ không thể thu phục được hắn. Nhưng nhìn vẻ mặt của cô đây cũng không giống đang nói dối, rốt cuộc chân tướng là thế nào đây ?” Chu Thanh có chút nghi ngờ, “Thôi mặc kệ, chỉ cần không liên quan đến ta, kệ hắn là ngựa đánh chết trâu, hay là trâu đánh chết ngựa cũng được, chỉ cần không phạm vào thanh tịnh của ta, thì ta quan tâm làm gì ?”



“Nhược Thủy tiểu thư, bây giờ cô tỉnh rồi, thì gọi điện cho song thân của cô, để họ khỏi lo lắng, cũng tiện thể bảo họ đến đón cô luôn.” Chu Thanh biết sự việc này không đơn giản, nên muốn mau chóng thoát khỏi cái phiền phức này.




“Tôi không thèm ! Ba mẹ tôi cứ luôn nhốt tôi trong nhà, đến cả đi học cũng không được tự do, các anh đều bảo bên ngoài nguy hiểm, lần này khó khăn lắm mới chạy ra được, về nhà nhanh vậy, tôi mới không thèm, dù gì thì hai anh cũng đến đây để du lịch, tôi cũng muốn được chơi vài hôm, hay là hai anh đi chung với tôi !”



“Hay quá !Hay quá ! Chúng tôi cũng đang không có việc gì làm !” Chu Thanh đang định từ chối, Liêu Tiểu Tiến đã giành nói trước, khiến Chu Thanh không nói nên lời.



Thầm liếc Liêu Tiểu Tiến một cái, Chu Thanh cũng có dự tính của mình: “Thôi được ! Bây giờ cũng đã trễ rồi, Tiểu Tiến, con đi thuê thêm một phòng cho Nhược Thủy tiểu thư đi.” Truyện "Phật Đạo "



Đêm hôm đó không xảy ra chuyện gì, sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Nhược Thủy liền chạy qua gõ cửa, đợi Liêu Tiểu Tiến vừa mở cửa ra, thì đã thấy Chu Thanh đang ngồi xếp bằng trên giường: “Hả ! Các anh thật sự biết võ công sao ! Đều không cần ngủ cả à, giống như ba, anh cả, và anh hai tôi vậy, hai người dạy tôi võ công được không ! Tôi đã muốn học từ lâu rồi, mấy hội Đài Quyền Đạo, Không Thủ Đạo ở trường rất là oai phong, tiếc là ba tôi không chịu cho tôi học.”



Lăng Nhược Thủy cứ quấn lấy Liêu Tiểu Tiến, Liêu Tiểu Tiến thì gật đầu lia lịa, cũng chả trách Liêu Tiểu Tiến được, cô Lăng Nhược Thủy này trời sinh đã có sức hấp dẫn rồi, Liêu Tiểu Tiến vốn chính là Huyết Tộc, nên tâm ma nặng hơn người bình thường, tuy đã tu luyện đạo pháp, nhưng dù sao thì thời gian tu luyện cũng còn ít, nếu không phải trong lòng hắn còn có tình cảm đối với Jenny, thì đã sớm bị cô làm cho điên đảo tâm hồn.



“Mau lên đi ! Lâu rồi tôi không được đến Mỹ, còn chưa đi qua Las Vegas nữa ! Các anh thật lắm tiền ! Hoàng cung Caesar này không phải là chỗ mà người bình thường có thể vào được đâu !” Lăng Nhược Thủy ra sức thúc giục Chu Thanh đang thong thả ung dung mà dọn dẹp đồ đạc, “Chút nữa các anh phải mời khách đó !”



……



“Sư phụ ! Vẫn là người anh minh, lúc trước đáng lý ra nên thoát khỏi cái phiền phức này đi !” Liêu Tiểu Tiến nhét điện thoại vào nách, trong tay cầm không biết bao nhiêu là túi đồ, quần áo, đồ ăn. Đến cả người có sức khỏe cường tráng như Liêu Tiểu Tiến cũng phải thở hồng hộc, “Cô gái này, từ sáng sớm đi dạo đến tận trưa, từ trưa dạo tới bây giờ, sao còn có tinh thần và thể lực tốt như vậy, con thấy sắp thành Đại La Kim Tiên mà người nói đến rồi.”



Đồ đạc mà Chu Thanh cầm cũng không kém hơn so với Liêu Tiểu Tiến, nghe Liêu Tiểu Tiến nói, bất giác gượng cười: “Tiểu cô nương này, mới có một ngày mà đã tiêu hết của ta mấy trăm nghìn, trừ phi là nhà cô ta mở ngân hàng ? Cũng may là cô ấy còn chưa cờ bạc, còn chúng ta thì mới phát tài, chứ không thì đã bị tiêu sạch rồi ? Ta mặc kệ, mai giao hết cho con, ta phải bế quan luyện pháp bảo, bây giờ ta phải luyện lại phi kiếm.”



Liêu Tiểu Tiến định than khổ, thì Lăng Nhược Thủy đã lên tiếng gọi: “Sao hai người đi chậm thế ! Mau lên đi ! Chỗ này có đồ tốt mà mua này !”



“Mẹ nó, xem ra cô gái này coi chúng ta như tùy tùng mà sai bảo rồi.” Liêu Tiểu Tiến nói.



Trong một ngày ba người đã dạo gần hết các cửa hàng shopping ở Las Vegas, buổi tối vừa về đến khách sạn, Liêu Tiểu Tiến mệt đến nỗi như con chó chết vậy, bò lên giường mà oán trách: “Ta thấy Nhược Thủy tiểu thư này, tinh thần và thể lực của cô quả thật rất tốt, hôm nay vẫn chưa thấy mệt à !”



Lăng Nhược Thủy đang cầm trên tay một bịch đồ ăn vặt, ngồi bên mép giường vừa ăn vừa nhìn vào màn hình to tướng của chiếc tivi LCD, nghe lời oán trách của Liêu Tiểu Tiến, liền quay đầu lại le lưỡi ra: “Xin lỗi mà, bình thường người ta đều có người xách hộ, hôm nay quên mất !”




Nhìn thấy nụ cười dễ thương của Lăng Nhược Thủy, bao nhiêu oán hận trong lòng Liêu Tiểu Tiến đều tan biến hết. Chu Thanh thì vô cùng thắc mắc: “Cô gái này, sao lại có sức thu hút đến thế ?”



“Chu đại ca, anh phải ra ngoài sao ?” Thấy Chu Thanh ngồi dậy thay quần áo, Lăng Nhược Thủy hỏi.



“Uhm ! Ta ra ngoài có chút việc, có thể muộn một chút mới về, Tiểu Tiến con chăm sóc Nhược Thủy tiểu thư cho tốt nhé.” Liêu Tiểu Tiến vội vàng gật đầu.



Xung quanh Las Vegas đều là sa mạc hoang vu không một bóng người, ban ngày thì nóng, nhưng khi trời vừa sập tối thì rất đáng sợ, rắn đuôi chuông, bọ cạp độc nhiều vô số kể. Nếu không chán sống, thì không ai ở trên sa mạc vào ban đêm cả. Chu Thanh lặng lẽ đứng trên cồn cát, nhìn lên bầu trời đêm.



“Thành bại đều phải xem lần này rồi.” Chu Thanh lấy ra Thiên La Hóa Huyết thần đao, cây đao màu huyết đỏ mỏng như cánh ve phát ra từng tiếng run rẩy, bốn con mắt trên hai cái đầu sói ở cán đao phát ra những tia sáng nguy hiểm, ánh sáng xanh bóng, trong vòng mười trượng đều có thể nhìn thấy rõ. Chu Thanh cắm cây đao xuống đất, lụm mười cục đá to sắp xếp theo đúng vị trí của thất tinh bắc đẩu, phần đuôi của chùm sao bắc đẩu hướng về cây đao đang cắm trên mặt đất, còn cây Thiên La Hóa Huyết thần đao cắm vào vị trí tương ứng với bắc cực.



Sau khi xếp xong, Chu Thanh lấy từ trong lòng ra chiếc bình ngọc đựng Kim Tằm sáu cánh xuýt xoa một lúc, được ngâm trong máu của Liêu Tiểu Tiến đã một ngày trời, con kim tằm sáu cánh này cũng đã hấp thu được một chút Cửu Lê Thánh Huyết trong đó. Khi Chu Thanh đổ nó từ trong chiếc bình ngọc ra, quả nhiên gió nổi lên, từ chỉ hơn một tấc, từ từ biến thành một thước, đôi cánh như cây quạt hương bồ, dường như đã to hơn trước gấp 10 lần . Truyện "Phật Đạo "



Nhìn con Kim Tằm sáng lấp lánh dưới ánh trăng, Chu Thanh thầm nghĩ: “Hên quá ! May mà ta thông minh, không nuôi nó như là vật cưng, nếu không thì lúc nãy thả ra, con Kim Tằm này ta cũng chưa thuần hóa, nó mà xông qua, chẳng phải ta đã chết thẳng cẳng sao ? Cũng hên là ta đã lấy hết thần trí của nó, bây giờ nó giống như người thực vật vậy, thân thì vẫn phát triển, chỉ là không có tư tưởng, vừa khéo dùng để luyện thành nguyên thần thứ hai ! Ha ha ! Bây giờ trong các môn đạo ai có vật liệu tốt như ta chứ, có thể dùng Cửu Lê Thánh Huyết nuôi con hồng hoang dị chủng từ thời thượng cổ này, để mà luyện nguyên thần thứ hai.” Truyện "Phật Đạo "



Cái gọi là nguyên thần thứ hai chính là dùng pháp bảo mạnh làm trung tâm, dùng thần niệm bản thân để làm vật dẫn, lấy công pháp đặc thù để tế luyện, cuối cũng phân hóa thành cái ta thứ hai, cũng có độ hiểu biết thần thông giống nhau, đồng thời lấy pháp bảo làm cơ thể, sẽ mạnh hơn nhiều so với bản thể, tốc độ hấp thụ linh khí trời đất cũng mạnh hơn so với bản thể. Đây chính là cách mà các tiên nhân thời thượng cổ dùng để né tránh chín Thiên Lôi Kiếp, đợi thiên kiếp đến rồi, nguyên thần thứ hai sẽ dũng cảm xông ra nhận lấy, cho dù pháp bảo bị phế thì chủ thể vẫn được bình an, là một con chốt điển hình để thí chốt giữ tướng.



Nhưng nguyên thần thứ hai rất khó luyện, không những cần một pháp bảo phẩm chất cực tốt, nhưng những pháp bảo phẩm chất cực tốt thì lại càng kiên cố, muốn hóa thành cơ thể, dáng vẻ của mình còn khó hơn cả việc lên trời, những pháp bảo phẩm chất kém thì lại vô dụng, cho nên nước Trung Hoa rộng lớn đã mấy ngàn năm nay, ngoại trừ những nhân vật rất cừ trong thời kỳ Phong Thần ra, những người tu đạo sau này luyện thành công nguyên thần thứ hai ít đến đáng thương. Nhưng một khi đã luyện thành, có thể trở thành nhân vật có bản lĩnh thông thiên, can dự vào việc tạo hóa, càng không cần nói đến thời hiện đại thiếu vật liệu, linh dược, và pháp bảo này.



Và cái phương pháp tu luyện nguyên thần thứ hai được ghi chép trong Luyện Khí Tổng Cương của Chu Thanh lại rất kỳ lạ, không biết do vị tiền bối có bản lãnh thông thiên nào đó, lại kết hợp với ma thuật thượng cổ, xóa đi thần trí của động vật hoặc quái thú mạnh còn đang sống, rồi dùng phương pháp bí mật tế luyện thành nguyên thần thứ hai. Do đều là xác thịt, nên việc tu luyện nguyên thần thứ hai sẽ đơn giản hơn nhiều, nhưng cũng có điểm tai hại. Chẳng phải đã bảo quái thú càng mạnh thì lại càng khó đối phó sao, cho dù đã thu phục rồi, thân xác cũng sẽ bị tổn hại phần nào, thần trí cũng không dễ gì xóa đi được, thông thường mà nói, chẳng phải thân xác có mạnh cỡ nào cũng không bằng pháp bảo sao ?



Nhưng Chu Thanh cũng xem như là gặp may, lại có được ấu trùng của Kim Tằm sáu cánh, Kim Tằm sáu cánh này cho dù tiến hóa đến sáu cánh, thần trí cũng rất thấp, cho dù có lớn đến ấu trùng, thần trí cũng bị Chu Thanh xóa đi một cách dễ dàng, lại dùng huyết mạch của ma thần thượng cổ Xi Vưu nuôi dưỡng, thì con kim tằm sáu cánh này sẽ còn tiến hóa đến mức độ nào, Chu Thanh cũng không biết được