Phép Màu Của Tình Yêu Diệu Kỳ

Chương 29: Sự trở về bất ngờ (P2)




Xin lỗi đã để đợi lâu- Một giọng nói vang lên cắt ngang cuộc đối thoại của nhỏ và San

Tất cả quay về hướng phát ra giọng nói. Ánh mắt ánh lên sự ngạc nhiên tột độ. Con người đang đứng trước mặt cả đám chính là con người mấy tháng nay tất cả tìm kiếm mà không có tung tích gì. Là nó, chính là nó

-Ice?- Cả đám (trừ hắn và nhỏ) đồng thanh

-Vẫn còn nhớ sao?- Nó nói

-Chị Ice- Nhỏ đột nhiên chạy lại ôm nó- Em nhớ chị quá, chị biệt tích mấy tháng nay rồi đó

-Biết mà. Tiểu cô nương, lớn rồi, đừng có mà nhõng nhẽo nữa, chị đi mới có ba tháng chứ mấy, mới ba tháng mà đã vậy chứ lỡ may ba năm hay ba mươi năm thì sao đây?- Nó vỗ nhẹ lưng nhỏ

-Không có đâu- Nhỏ lắc đầu

-Thấy mày bình an là tụi tao an tâm rồi- Dezy nói

-Vậy là có thể ngủ yên giấc rồi nhỉ?- Nó

-Hả? Sao mày biết?- Senni

-Dễ thôi, quan sát một chút là biết- Nó

-Rồi rồi, để chuyện này nói sau đi, mục đích chính mày tập hợp tụi tao lại là gì?- Haru

-Trả thù- Nó nói- Nợ cũ cộng nợ mới

-Ai?- San

-Hà Kim Hoa- Nó

-Hả?- CẢ đám (trừ hắn) đồng thanh

-Nhanh nhanh đi- Hắn

-Anh làm gì vội vậy?- Nó

-Ờ...thì...- Hắn ấp úm

-OK! Lần này là bọn mày tự xử, nhớ cả phần hai viên đạn của tao nữa nha- Nó

-OK- Tụi nó đồng thanh

-Vậy giờ muốn xử sao?- San

-Tùy bọn mày xử lí- Nó

-Cách gì cũng được?- Senni

Nó gật đầu và không nói gì

-Cả mấy tháng nay yên bình quá nên tay nghề đã xuống cấp rồi, cần luyện tập lại một chút chứ không quen mất- Nhỏ nói rồi quay qua cậu- Đấu thử không?

-Bữa trước thua rồi mà giờ còn dám thách đấu à? Cô không sợ lại thua một lần nữa à?- Cậu cười khẩy

-Do tôi sơ sẩy mới thua anh, còn bây giờ tôi sẽ không thua anh đâu- Nhỏ

-OK! Được thôi! Thi thế nào?- Cậu

-Ai bắn trúng ả trước bên đó sẽ thắng

-Dễ vậy à?

-Tất nhiên

-Như vậy chán lắm. Bịt mắt chơi mới vui

-Bịt mắt à? Vui đấy

-Quyết định vậy đi

-OK

-Hai người đó nói nhảm gì thế?- San

-Tao chịu- Dezy

Cả đám ở trên kia theo dõi, còn nhỏ với cậu xuống phòng đang giam giữ ả

-Cô ta còn sống không thế?- Nhỏ hỏi

-Ai biết?- Cậu trả lời

Nghe thấy có tiếng nói, ả ta vội lên tiếng

-Ai? Ai đó? Thả tao ra. Thả tao ra mau. Nếu cha tao mà biết bọn mày bắt tao bọn mày sẽ không được yên đâu- Ả ta hét lên

-Ái chà! Hét vậy thì chứng tỏ cô vẫn còn khỏe mạnh nhỉ?- Nhỏ lên tiếng

-Mày là ai?- Ả ta lại hét lên

-Tao là người sẽ quyết định sự sống chết của mày, mày chết hay sống là do tao đấy- Nhỏ gõ gõ cây súng vào lòng bàn tay

Ả im lặng rồi đột nhiên lên tiếng

-Mày dám sao? Mày dám giết tao thì cha tao sẽ không tha cho tụi mày đâu hahaha- Ả ta cười lớn

-Với thế lực của Queen cộng với King mà lại đi sợ cha cô sao?- Cậu cười khẩy

-Mày thử nói coi, ông ta là ai chứ? Thử xem ai sợ ai?- Nhỏ

-Bang chủ bang Bạch Hổ..- Ả ta bỏ lửng câu

-Thì ra là Bạch Hổ- Nhỏ nói rồi nhìn ả với ánh mắt khiêu khích- Mày nghĩ...

-Tao chưa nói xong- Ả ngắt lời nhỏ

-Hả?- Nhỏ nhìn ả

-Cha tao là...