Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 7 - Chương 16: Đại thắng




Một đám Ma Thần trên tường thành phía đông, tường thành phía tây, tường thành phía bắc cũng biết chiến tranh lần này không đạt được mục đích, bắt đầu rút lui không chút do dự.

- Liên thủ cùng với ta để đối phó hắn.

Ma Thần Ác Thần chạy về phía tường thành phía bắc, muốn hội hợp cùng các Ma Thần ở đó. Thế nhưng bốn Ma Thần này nhìn thấy từ thật xa đã lập tức bỏ chạy điên cuồng. Bọn họ cũng chỉ là Ma Thần tầng thứ nhất, không dám dính vào. 

- Bốn người các ngươi thật to gan.

Ma Thần Ác Thần quát, trong mắt lóe ánh sáng lạnh, phía sau Tần Vân nhanh chóng đuổi tới.

“Vù vù.” 

Ma Thần Ác Thần cùng Tần Vân một trước một sau vượt qua tường thành, vọt ra vùng hoang dã, chỉ có điều tốc độ của Tần Vân rõ ràng nhanh hơn.

- Ngươi chạy không thoát.

Tần Vân một tay cầm kiếm, trong nháy mắt đã đuổi theo tới. 

“Đến thật nhanh.”

Ma Thần Ác Thần lo lắng. Lúc này các Ma Thần kia không dám dính vào, hai Ma Thần cường đại Khảm Khấp, Vũ Ma thì đuổi theo phía sau, nhưng tốc độ còn chậm hơn Tần Vân.

- Nhận lấy cái chết. 

Ngay lúc tới gần, Tần Vân tung một kiếm.

Ma Thần Ác Thần vội xoay người, đồng thời, cái đuôi của hắn quét mạnh về phía Tần Vân. Lớp vảy trên cái đuôi vô cùng cứng, nhưng kiếm trong tay Tần Vân chợt lóe sáng, một đoạn đuôi kia liền bị cắt đứt.

“Kiếm của hắn uy lực thật mạnh.” 

Ma Thần Ác Thần vô cùng hoảng sợ, vung đôi móng vuốt sắc bén, một cái quào vào đầu Tần Vân, một cái quào vào ngực Tần Vân.

“Phù.”

Dưới sự nghiền ép của hai tầng mây xanh và vàng đất, Ma Thần Ác Thần chỉ có thể phát huy ra bảy thành thực lực. 

Tần Vân mượn thần thông ‘Vô Hạn Quang’, tốc độ mau chóng kinh người, “vù vù vù”, ánh sáng lấp lánh vây quanh Ma Thần Ác Thần, hóa thành ảo ảnh, tay không ngừng vung kiếm.

Phốc phốc phốc...

Thân thể Ma Thần Ác Thần không ngừng bị cắt nát. Nhưng cánh tay mới vừa bị cắt đứt, lập tức nhanh chóng mọc ra, nhưng tốc độ mọc ra dù thế nào cũng không theo kịp tốc độ xuất kiếm của Tần Vân. 

Trong thời gian nháy mắt, Tần Vân đã chém ra mấy trăm kiếm. Kiếm ảnh lưu chuyển, mấy trăm kiếm ảnh cắt qua thân thể của Ma Thần Ác Thần, làm cho thân thể hắn hoàn toàn bị cắt thành vô số mảnh. Ngay cả trái tim, cái đầu và các chỗ yếu hại khác đều bị cắt thành mảnh vụn. Tiếp theo hai tầng đám mây xanh và vàng đất kia còn tiếp tục nghiền nát những mảnh thân thể này thành phấn, chỉ còn lại có hai đoạn móng vuốt sắc bén còn nguyên vẹn.

- Ta xem ngươi còn có thể sống lại được nữa hay không?

Tần Vân tung ‘Lĩnh vực9;  ra tra xét xung quanh. Dưới cảm ứng vô cùng nhạy bén ấy, thấy hai đoạn móng vuốt của Ma Thần Ác Thần không còn sinh cơ nữa. 

Lúc này Ma Thần Ác Thần cũng xem như đã hoàn toàn mất mạng. Hai Ma Thần Hắc Thủy Đàm cứ như vậy chết trong tay Tần Vân.

Tần Vân ngẩng đầu nhìn phía trước, xa xa, hai Ma Thần Khảm Khấp, Vũ Ma đã đuổi giết đến đây, nhưng khi đến trước mặt, bọn họ lại ngừng lại.

Tần Vân thản nhiên đưa tay cầm lên túi càn khôn của kẻ địch đang lơ lửng trên mặt đất, cũng ném hai móng vuốt kia vào trong đó. 

- Hừ.

- Chúng ta đi.

Hai Ma Thần Khảm Khấp, Vũ Ma lạnh lùng nhìn Tần Vân, rồi lập tức hóa thành hai luồng ánh sáng lấp lánh, đuổi theo các Ma Thần đang rút lui, cùng nhau rời đi. 

Bọn họ biết rõ, cho dù hai chọi một cũng không làm gì được tên Kỳ Võ Tần Vân này.

“Vù.”

Trên không trung, Ô Tứ Vưu Ma Long đỏ rực kia cũng bay về hướng Đông, hội hợp cùng hai Ma Thần Khảm Khấp, Vũ Ma. 

Hỏa Phượng nương nương không đuổi theo. Bàn về thực lực, so với Ô Tứ Vưu nàng cũng chỉ hơi nhỉnh hơn một chút. Ai trong hai người đều rất khó làm gì được đối thủ, nhiều lắm chỉ quấy nhiễu mà thôi. Nếu Ô Tứ Vưu liên thủ với Khảm Khấp, Vũ Ma, thì đủ làm khó dễ nàng.

- Tần Vân.

Hỏa Phượng nương nương đứng giữa không trung nhìn Tần Vân cười nói: 

- Thời khắc mấu chốt lại có thể đột phá Nhập đạo, lần này còn chém chết ba vị Ma Thần, trong đó có hai tên đều là Ma Thần tầng thứ hai, ngươi thật đúng là lập công lớn rồi.

- Nhờ có Hỏa Phượng nương nương.

Tần Vân liền nói: 

- Bởi vì ba Ma Thần lợi hại nhất đều quấn lấy Hỏa Phượng nương nương, tôi mới có cơ hội đối phó huynh đệ Hắc Thủy Đàm. Hơn nữa bọn họ chỉ mới tấn thăng tầng thứ hai.

Bàn về thực lực rõ ràng huynh đệ Hắc Thủy Đàm ‘Ác Thần’ ‘Ác Lang’, còn yếu thua một đoạn lớn so với hai Ma Thần Khảm Khấp, Vũ Ma kia.

- Bọn họ xuất kỳ bất ý giết Lân Ly, thực lực của ngươi đột phá cũng là xuất kỳ bất ý, làm cho bọn họ tổn thất lớn hơn. 

Hỏa Phượng nương nương gật đầu:

- Chỉ tiếc là Lân Ly...

Hỏa Phượng nương nương mặc dù có chút bi thương đau lòng, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại. 

Những năm gần đây, tộc nhân chết trận nhiều lắm.

...

“Rút lui.” 

“Rút lui.”

Các nơi quang bốn tường thành của Hỏa Phượng thành, đều có tiếng gào thét ra lệnh của các yêu ma.

Lập tức yêu ma đông nghìn nghịt bắt đầu như rút đi như thủy triều. Bọn chúng vây công Hỏa Phượng thành, nhưng dưới Vu trận đè ép, thực lực quá yếu, làm cho bọn chúng tổn thất rất thảm trọng. Đương nhiên số lượng yêu ma vốn là nhiều hơn gấp trăm lần số Nhân tộc lên cấp Phàm Tục cảnh tầng thứ ba, nên sự tổn thất thảm trọng của yêu ma thật ra cũng không tính là gì. 

- Lui rồi, bọn chúng lui rồi.

Hỏa Phượng Vũ Tình thở phào, thân kiếm trên hai tay nàng cùng với trên người nàng đều có đầy vết máu.

- Chúng ta thắng rồi. 

- Thắng rồi.

Trên bốn phía tường thành, các tộc nhân đều thở phào, kích động nhìn đông nghịt yêu ma lui đi như thủy triều. Nhiều kiến cắn chết voi. Mặc dù có Vu trận trấn áp các yêu ma, nhưng trong lúc chém giết, bọn họ vẫn có một số tộc nhân chết trận.

Trong thâm tâm bọn họ cũng không thích chiến tranh, nhưng chỉ vì muốn sống, nhất định phải chiến đấu. 

- Rút lui rồi, yêu ma rút lui rồi.

Vu Thần điện, người tóc đen cùng các Vu sư khác đang điều khiển Vu trận đều thở phào đầy vui mừng.

Trong đó Thải Lam lại nhìn thấy Hỏa Phượng nương nương, Tần Vân đang bay về từ tường thành phía đông. 

- Vân trưởng lão.

Thải Lam lập tức bay lên, bay về hướng tường thành phía đông.

...

Các yêu ma sau khi rời khỏi phạm vi Vu trận của Hỏa Phượng thành, liền mỗi người đáp lên đám mây bay đi. Chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, nhanh chóng rời xa.

Trong đó có một chỗ trên mây đen ở phương Đông, không ngờ lại tụ tập một nhóm Ma Thần.

Lúc tới, hai mươi vị Ma Thần này tràn đầy lòng tin. 

Giờ này chỉ còn mười bảy vị.

Tuy bọn Tần Vân không dám đuổi theo, trước đó ở Hỏa Phượng thành mỗi một trưởng lão đều có Vu trận tương trợ, mới có thể chống được. Nếu không có Vu trận, các trưởng lão thực lực tầng thứ nhất bình thường đều yếu thua bọn chúng một đoạn lớn.

- Không ngờ lại thua rồi. 

- Ngay cả hai vị Hắc Thủy Đàm kia đều chết ở đó.

- Không nghĩ tới tên trưởng lão Thần Ma Kỳ Võ Tần Vân mới tấn thăng này, lại đáng sợ như vậy. Còn Nhập đạo vào thời khắc mấu chốt.

Các Ma Thần này đều cảm thấy không cam lòng. 

- Nhập đạo thì cũng được đi.

Ma Thần Khảm Khấp trầm giọng nói:

- Đạo của Kỳ Võ Tần Vân này rõ ràng rất cường đại. Ta và Vũ Ma liên thủ đều không thể ngăn cản được hắn. Với Đạo mà hắn đang nắm giữ, không quá lâu sau, Nhân tộc sẽ có thêm một vị Thần Ma Cảnh tầng thứ ba. 

Bên cạnh Ma Thần Vũ Ma cũng nói:

- Nhân tộc trừ Tiên Thiên Thần Ma, từ khi khai thiên lập địa cho đến nay, tu luyện ra Thần Ma tầng thứ ba mới tổng cộng chỉ có hai vị. Xem ra lại sắp sinh ra vị thứ ba. Hơn nữa vị thứ ba này... quá trẻ tuổi. Quá trẻ tuổi.

- Mới 24 tuổi. 

Ô Tứ Vưu Ma Thần vạm vỡ mặc lân giáp màu đỏ cũng vô cùng trịnh trọng.

- Tương lai có khả năng rất lớn trở thành Thiên Thần. Hiện tại Nhân tộc cũng chỉ có một vị Thiên Thần, trong nhiều lần chiến tranh chúng ta đã chịu không ít thiệt thòi. Nếu như có thêm vị Thiên Thần thứ hai, thế cục giờ này sẽ nghịch chuyển: Yêu Ma tộc chúng ta bây giờ còn là ở vào thế công, nhưng nếu vị Thiên Thần thứ hai xuất hiện, sợ là chúng ta sẽ bị đuổi đánh.

Vù… 

Ô Tứ Vưu vung tay lên, hư không trước mặt vặn vẹo, mơ hồ nối tiếp với một vị tồn tại khủng bố khác ở chỗ xa vời.

Trong hư không vặn vẹo mơ hồ hiện ra hư ảnh.

- Đế Quân. 

Ô Tứ Vưu cung kính nói.

- Ô Tứ Vưu. Các ngươi tấn công Hỏa Phượng thành đã kết thúc rồi à?

Hư ảnh nói. 

- Hỏa Phượng thành ra một trưởng lão Thần Ma mới tấn thăng, tên là Kỳ Võ Tần Vân, trong chiến đấu không ngờ hắn lại Nhập đạo, hơn nữa thực lực cực mạnh. Vừa Nhập đạo, ngay cả hai vị Ma Thần Khảm Khấp, Vũ Ma cũng không ngăn được hắn. Sợ là qua không bao lâu, hắn có thể bước vào Thần Ma tầng thứ ba. Hơn nữa năm nay hắn mới 24 tuổi. Tôi sợ Nhân tộc sẽ sinh ra vị Thiên Thần thứ hai.

Ô Tứ Vưu cung kính nói, thời khắc này các Ma Thần xung quanh đều yên lặng không dám lên tiếng.

- Kỳ Võ Tần Vân? 

Hư ảnh lẩm bẩm nói nhỏ.

- Đế Quân. Nhất định phải nghĩ biện pháp, nhanh chóng diệt trừ hắn.

Ô Tứ Vưu nói tiếp. 

...

Hỏa Phượng thành, trên tường thành phía đông.

Hỏa Phượng nương nương, Tần Vân, Hỏa Phượng Du Hư, trưởng lão Mộc Tề đều đứng ở nơi này. Đồng thời các trưởng lão khác cũng từ ba tường thành kia bay tới. Từng người hạ xuống bên cạnh, nhìn về phương Đông nơi Yêu ma đang rút lui. Xa xa, các Ma Thần cũng nhanh chóng biến mất ở chân trời. 

- Thắng.

- Thắng.

Trên tường thành, đông đúc các tộc nhân đều giơ cao binh khí, lớn tiếng hoan hô, ăn mừng thắng lợi chiến tranh. 

Tần Vân cùng với các trưởng lão cũng hiện nụ cười.

- Vân.

Hỏa Phượng Vũ Tình chạy tới, ôm cánh tay Tần Vân. 

- Vũ Tình?

Tần Vân sửng sốt.

- Vân. Huynh quá lợi hại, ta đều nhìn thấy, Ma Thần đều bị huynh giết. 

Trên mặt Hỏa Phượng Vũ Tình có vết thương đang chậm chạp khép lại, trên khôi giáp trên người còn lưu lại vết máu, nàng cũng đã trải qua một trận đại chiến.

Tần Vân nhìn vết thương trên mặt Hỏa Phượng Vũ Tình, dù sao cùng sinh hoạt chung cả mười năm, từ mười bốn tuổi nhìn Hỏa Phượng Vũ Tình lớn lên, trong nội tâm Tần Vân cũng xem nàng trở thành thân nhân.

- Sau này cẩn thận một chút. 

Tần Vân nói.

- Không có gì, chút tổn thương nhỏ.

Hỏa Phượng Vũ Tình không quan tâm mảy may. 

Tần Vân quét mắt nhìn bốn phía tường thành xung quanh, thầm cảm thán:

“Lần này mặc dù là đại thắng, nhưng tộc nhân vẫn chết trận mấy chục vị. Hơn nữa chiến tranh như vậy, không biết khi nào mới kết thúc. Ta nhớ, trong lịch sử tại quê hương ta, sau khi Đạo Tổ truyền đạo, chiến tranh giữa Tiên Thiên Thần Ma và Ma Thần vực ngoại đều còn đang tiếp tục. Mà thế giới này, tương đương với quê hương ta ở giai đoạn đầu thượng cổ, sợ là còn phải chiến tranh rất lâu.”

“Giống như bọn Vũ Tình, phải tham chiến hết lần này tới lần khác. Người nào cũng không thể trốn tránh chiến đấu.” 

Như lần này, chết một trưởng lão Hỏa Phượng Lân Ly, tộc nhân chết mấy chục vị. Chuyện này coi như rất thường gặp. Thậm chí bởi vì Tần Vân trừ đi hai Ma Thần mới tấn thăng tầng thứ hai cùng một Ma Thần tầng thứ nhất... bên phe Nhân tộc này cũng coi như đại thắng.

- Vân trưởng lão.

Thải Lam cũng chạy tới bên cạnh Tần Vân, nàng là được cha mẹ Tần Vân lựa chọn làm dâu. Hai nàng một trái một phải ôm tay Tần Vân. 

- Tần Vân.

Trưởng lão Mộc Tề cười nói:

- Ngươi qua không bao lâu sẽ đạt tới tầng thứ ba. Cũng đến lúc xây dựng cho mình một gia tộc Thần Ma rồi. Có thể cưới vợ rồi. Ta thấy mau chọn thời gian, đều cưới về nhà cả hai Vũ Tình và Thải Lam đi. 

- Ha ha ha. Một gia tộc Thần Ma đang cần đến ngươi để sinh sôi nảy nở đấy.

Các trưởng lão xung quanh đều cười vui.

Đông đúc các tộc nhân trên tường thành đều cười vang, cách đó không xa phụ thân Kỳ Võ Kiêu của Tần Vân cũng tham chiến và cũng đang cười ha hả rất vui vẻ. 

Đánh lui địch, lại một lần nữa còn sống từ trong chiến tranh. Đồng thời Hỏa Phượng thành sinh ra vị Thần Ma tầng thứ ba thứ hai... Những chuyện này đều đáng để các tộc nhân vui vẻ.

Tần Vân thì lại rất nhức đầu.

Thải Lam, Hỏa Phượng Vũ Tình một trái một phải ôm tay Tần Vân, mặt đều ửng đỏ...