Phi Thăng Chi Hậu

Chương 456: Mạt Lệ chi kiếp (phần 1)




Cửu tinh ngôi thứ ba, Mạt Lệ.

Khi Mạt Lệ xuất hiện trên không, cả bầu trời Thái Cổ đều biến thành một màu xanh nhàn nhạt.

"Ầm ầm!"

Phong Vân Vô Kỵ quay đầu về phía tây, trông thấy mặt đất ầm ầm rung chuyển, những dãy núi cao hơn ngàn trượng nối liền thành một phiến nhấp nhô kịch liệt, giống như trong lòng đất có vật gì muốn trồi lên.

Phía tây còn chưa lắng xuống, phía đông lại vang lên tiếng rung chuyển ầm ầm, sau đó mặt đất tại phương bắc và phía nam cũng lần lượt chấn động. Mặt đất tại Kiếm vực cũng bị dư âm ảnh hưởng, hơi rung lên vài lần mới ngừng lại.

- Sư tôn, người xem kia!

Trong tai đột nhiên nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Trì Thương, Phong Vân Vô Kỵ và mọi người bất giác theo ngón tay của Trì Thương nhìn lên không, trông thấy trên bầu trời mênh mông, cửu tinh ngôi thứ nhất Thanh Minh đột nhiên được mạ lên một tầng màu đỏ nhàn nhạt, ở giữa loáng thoáng lộ ra một đường kẻ như con mắt.

"Kéc!"

Một tiếng kêu sắc bén vang lên từ phía tây, sau đó cả cực tây bỗng nổi lên ngọn lửa hừng hực, ánh lửa tận trời chiếu đỏ cả nửa bầu trời. Trong ánh lửa loáng thoáng có thể thấy được vài bóng đen khổng lồ hình chim lượn quanh trên không, phía sau là những chiếc đuôi lửa thật dài.

"Cửu tinh liên châu quả nhiên là hỗn loạn. Lần trước, Hiên Viên Chí Tôn phải liên thủ với các cường giả khác để trấn áp Viêm Ma. Lần này Mạt Lệ hàng thế, chỉ sợ rất nhiều hồng hoang hung thú đều sẽ xuất hiện… Đúng là rối loạn, việc bố trí lực lượng của Thái Cổ e rằng lại phải kéo dài rồi!" - Trong lòng thở dài một tiếng, Phong Vân Vô Kỵ từ trên sườn núi bay xuống, đồng thời nhìn về phía đám cường giả Kiếm các bên dưới đang kinh ngạc nhìn biến động kinh thiên động địa bốn phương, nói:

- Độc Cô tiền bối, Tây Môn, Thái Huyền, các người hãy tạm thời trấn thủ Kiếm các, ta sẽ đi xem biến động phía tây!

- Chờ đã!

Một giọng nói dễ nghe của nữ nhân từ phía sau vang lên. Phong Vân Vô Kỵ nhìn lại, trông thấy Phượng Phi đang theo đến.

- Có lẽ, ta có thể giúp đỡ được.

Phượng Phi giống như một đám mây màu lửa đỏ từ phía sau theo đến, đôi mắt phượng nhìn chú vào Phong Vân Vô Kỵ.

Phong Vân Vô Kỵ im lặng. Với bản tính của hắn, vốn không hề muốn dẫn Phượng Phi theo, nhưng Phượng Phi là con gái của Hiên Viên hoàng đế, có địa vị cao quý, hơn nữa tính tình lại rất quật cường, không thể nào thuyết phục được, cho dù cự tuyệt e rằng nàng cũng sẽ lặng lẽ đi theo.

- Chờ một chút, ta cũng muốn đi!

Lần này lại là Ngạo Hàn Yên từ trên sườn núi nhẹ nhàng đi tới.

Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ không ngừng lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:

- Vậy đi thôi! Có điều trước tiên phải nói rõ, hai người các cô chỉ có thể đứng xa xa quan sát, tuyệt đối không được đến quá gần, càng không thể tham chiến, hiểu chưa? Bằng không, ta tuyệt đối không cho phép các cô gia nhập.

Có một câu, Phong Vân Vô Kỵ lo đến cảm giác của hai người nên không nói ra, đó là: "công lực của các cô, thật sự là quá yếu".

Trên gương mặt lạnh lùng của Ngạo Hàn Yên hiện lên một nụ cười rạng rỡ, khóe miệng của Phượng Phi của cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt. Hai nàng nhìn nhau cười một cái, đột nhiên nắm tay nhau, đồng thời đi về phía Phong Vân Vô Kỵ.

Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên giật mình một cách khó hiểu, sau đó hắn cố gắng quên loại cảm giác này, nói một tiếng:

- Đi thôi!

Dứt lời, Phong Vân Vô Kỵ liền bay về hướng ánh lửa tận trời. Từ xa xa hắn đã cảm giác được một luồng khí tức sắc bén cực kỳ cường đại ập đến, lập tức gia tăng tốc độ bay về phía trước…

Trên khoảng đất bằng do mấy dãy núi tạo thành, vài con Ly Loan to lớn lượn quanh trên bầu trời, giận dữ phun ra từng ngọn lửa, trong đôi mắt tràn ngập màu máu dày đặc. Chung quanh những hồng hoang hung thú này đang có rất đông cao thủ Thái Cổ. Từ sau khi ngôi thứ nhất của cửu tinh hiện thế, số lượng cao thủ Thái Cổ đột nhiên gia tăng rất nhiều. Khi Phong Vân Vô Kỵ đến nơi, mấy ngàn cao thủ Thái Cổ và đang giao đấu cùng với bảy con Ly Loan trưởng thành kia.

Phong Vân Vô Kỵ phất tay áo một cái, từ không trung từ từ hạ xuống, phía sau Phượng Phi và Ngạo Hàn Yên cũng chậm rãi hạ xuống bên người.

Những người này đều là cao thủ tiềm tu, hiển nhiên đều có bãn lĩnh. Còn chỗ lợi hại nhất của Ly Loan là một đôi móng vuốt hoàng kim cùng với ngọn lửa có thể nung chảy sắt thép.

Móng vuốt hoàng kim không gì không phá được. Cho dù tiên thiên hộ thể thần công có lợi hại, gặp phải đôi vuốt sắc do hồng hoang mãnh thú này dùng nội đan tôi luyện, cũng bị xé nát thân thể mà chết. Cho dù không bị chụp trúng, kình phong phát ra cũng vô cùng sắc bén, bị kình lực quét trúng so với bị vuốt sắc hoàng kim cào trúng cũng không khác biệt bao nhiêu.

Một thứ khác chính là nam phương ly hỏa do Ly Loan dùng nội đan tôi luyện phun ra, mặc dù không so được với Viêm Ma trưởng thành, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Ngoại trừ những người tu luyện hỏa hệ công pháp đến mức siêu phàm và hộ thể thần công đại thành, căn bản khó có thể đến gần ngọn lửa hừng hực kia.

Mạt Lệ hiện thế, nơi này dường như đã sớm có những người tiềm tu chờ đợi. Phong Vân Vô Kỵ quan sát một chút, phát hiện những cường giả Thái Cổ này đều rất thuần thục, đứng ở xa dùng đao khí, kiếm khí, quyền phong công kích Ly Loan, đồng thời phối hợp với nhau, dùng kình khí để hạn chế tốc độ phi hành của đối phương.

Trong số chim muông, tốc độ của Ly Loan là kinh người nhất, phối hợp vuốt sắc không gì không phá được và nam phương ly hỏa có thể tan chảy sắt thép, dưới tình huống bị Mạt Lệ tinh ảnh hưởng, thần trí thất thường, tuyệt đối là một vũ khí giết người.

Nhưng diễn biến của trận chiến lại là mấy trăm cường giả Thái Cổ không một ai tử vong, nhiều nhất cũng chỉ bị vuốt sắc của Ly Loan xé rách cơ nhục. Phong Vân Vô Kỵ nhìn kỹ lại, trông thấy trên bốn đỉnh núi tại bốn phương đều có một người áo xanh đang đứng, bốn người này không hề gia nhập vào trận chiến, chỉ thỉnh thoảng đánh ra một kiếm, một đao. Mỗi khi bọn họ ra tay, bóng dáng của Ly Loan vừa trở nên mờ ảo bỗng nhiên chậm lại, khiến cho bọn chúng giận dữ kêu lên không ngớt.

- Vị tộc huynh kia, có thể giúp một tay không! Lực lượng của Mạt Lệ tinh càng ngày càng mạnh, mấy con Ly Loan trưởng thành này cũng càng khó bảo trì lý trí, thêm một lát nữa e rằng chúng nó sẽ không còn e ngại như bây giờ, trực tiếp liều mạng chịu mấy đao chúng ta để bay lên, khi đó muốn khống chế cũng rất khó.

Trên đỉnh núi hướng đông, nam tử tóc dài áo mặc bào xanh cao giọng nói.

Không cần bọn họ nói, Phong Vân Vô Kỵ cũng nhìn ra được, những hồng hoang hung thú này trời sinh hung bạo, bị nhục một hồi lâu đã khiến bọn chúng trở nên giận dữ, cộng thêm lực lượng của Mạt Lệ trên bầu trời đột nhiên gia tăng, màu máu trong mắt đã càng ngày càng nặng, sợ rằng qua một lát nữa sẽ bạo phát ra.

- Các cô ở tại nơi này, không nên tới gần!

Dặn dò Ngạo Hàn Yên và Phượng Phi phía sau một tiếng, Phong Vân Vô Kỵ cũng không quay đầu lại, thân hình hóa thành một luồng khói nhẹ vọt lên không.

"Kéc!"

Bảy con Ly Loan vừa thấy Phong Vân Vô Kỵ tới gần, lập tức giống như tìm được đối tượng để phát tiết, bất chấp công kích từ phía xa, cũng bỏ qua một số cường giả Thái Cổ đang làm mồi nhử, đôi cánh vàng rực rỡ mở ra, lao nhanh về phía Phong Vân Vô Kỵ.

Phong Vân Vô Kỵ không hề né tránh, ung dung đứng giữa không trung. Bốn Phía vang lên những tiếng kinh hô:

- Mau tránh ra!

Phía sau, hai cô gái đứng trên đỉnh núi trong lòng cũng khẩn trương. Tốc độ của Ly Loan mặc dù đã bị hạn chế, nhưng vẫn rất nhanh, chỉ trong khoảnh khắc bảy luồng sáng màu vàng đã đến gần, trước đầu phun ra ngọn lửa hừng hực bao trùm lấy Phong Vân Vô Kỵ phía trước.

"Vù!"

Một trận cuồng phong đột nhiên cuốn qua hư không, chỉ nghe một tiếng "bùng" phát ra từ trong nam phương ly hỏa, từng ngọn lửa nổ tung. Phong Vân Vô Kỵ mặc áo trắng vẻ mặt ung dung chậm rãi từ trong ngọn lửa bước ra.

Bảy con Ly Loan ngẩn ra, lập tức giận dữ phát ra những kêu sắc bén, bỗng nhiên giơ vuốt chụp về phía Phong Vân Vô Kỵ.

- Đám súc sinh, còn không dừng tay!

Phong Vân Vô Kỵ quát lạnh một tiếng, hai con ngươi sâu thẳm đột nhiên phát ra ánh sáng như sao trời, cùng lúc này một luồng thần thức hùng hậu phát ra, một hóa thành bảy, đồng thời xâm nhập vào trong đầu bảy con Ly Loan trưởng thành.

Bảy đôi vuốt sắc vàng rực, dưới bầu trời u ám lóe lên những luồng sáng lạnh, như khi đến cách Phong Vân Vô Kỵ mấy trượng bỗng nhiên dừng lại. Trong bảy đôi mắt tròn xoe sáng ngời, màu máu đột nhiên nhạt đi rất nhiều, ánh mắt cũng trở nên mờ mịt.

So với bốn gã cao thủ Thái Cổ kia, Phong Vân Vô Kỵ càng hiểu rõ về đám Ly Loan này hơn. Hắn đã từng thấy qua loại hung thú này bên người Phượng Phi, sau đó khi Thiên Ma tộc muốn bắt Phượng Phi, con Ly Loan chưa trưởng thành kia cũng mất dạng. Về phần đám Ly Loan trước mắt, Phong Vân Vô Kỵ chỉ nhìn một cái đã nhận ra, mặc dù đều là Ly Loan trưởng thành, nhưng tuổi tác cũng không lâu. Nói cách khác, bọn chúng đều không phải là loại Ly Loan thành tinh, chỉ có thể xem như là hạng trung. Phong Vân Vô Kỵ thậm chí nhìn ra, trong đó có hai con chỉ vừa mới trưởng thành không lâu.

Đối với hung vật Thái Cổ cấp bậc này, nếu là trước khi bước vào Thần cấp hậu kỳ, Phong Vân Vô Kỵ cũng chỉ có chạy trốn. Nhưng hôm nay, dựa vào tu vi của hắn, phối hợp với tinh thần lực xưng bá thiên hạ, thu thập mấy con Thái Cổ hung cầm này cũng không phải là chuyện khó.

Dựa vào tinh thần lực khổng lồ, Phong Vân Vô Kỵ rất nhanh khống chế bảy con Ly Loan. Kiếm giả vốn là thuộc tính hàn, tinh thần lực do Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ luyện thành, mặc dù không so được với huyền băng hàn công của Chiến Đế, nhưng cũng có tác dụng tĩnh khí yên thần, trấn an mấy con Ly Loan đang chìm trong giận dữ.

Sáu con Ly Loan không thể chống lại thần thức của Phong Vân Vô Kỵ, cặp mắt tròn vo càng lúc càng đờ đẫn, càng lúc càng mê man, chiếc mỏ sắc bén dần dần khép xuống. Chỉ có con Ly Loan hỏa hầu cao thâm bay trước nhất là vẫn còn hơi giãy dụa.

Thiên địa yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng lốp bốp phát ra từ biển lửa bên dưới. Mọi người chung quanh đều không phát ra tiếng động, ngơ ngác nhìn không trung.

Bọn họ đã sớm lĩnh ngộ được thực lực của Ly Loan, nhiều người như vậy cũng chỉ có thể hạn chế bảy con Ly Loan trưởng thành, không cho chúng nó ra ngoài quá sớm gây tai họa. Còn người áo trắng vừa xuất hiện này, không biết dùng chiêu thuật gì, chỉ thoáng chốc đã khống chế bảy con Ly Loan, khiến cho bọn chúng không nhúc nhích.

Cũng chỉ có một số ít cường giả là có thể hiểu được mấu chốt bên trong , nhưng cũng không dám khẳng định. Một người không chế bảy con Ly Loan trưởng thành đang điên cuồng, tinh thần lực phải lớn đến mức nào? Bọn họ tự hỏi không thể nào làm được.

Trên đỉnh núi bốn phương, bốn gã cường giả tiềm tu lo lắng nhìn lên không. Dưới ảnh hưởng của Mạt Lệ tinh, một vệt màu đỏ như con mắt của Thanh Minh đang chậm rãi mở ra, đại biểu cho sự biến hóa mạnh yếu của Mạt Lệ.

Một mặt nhìn Phong Vân Vô Kỵ, một mặt nhìn Thanh Minh tinh màu đỏ trên bầu trời, bốn người có chút bất an nắm chặt binh khí trong tay, tùy thời chuẩn bị ra tay tương trợ.

"Chuyện này có hơi kỳ quái. Cửu tinh ngôi thứ nhất hiện thế, vũ trụ rung chuyển, cửa vào hỗn độn ở các phương mở rộng ra. Đến ngôi thứ hai Nhật Quỹ, Thời Gian chi kiếm xuất hiện. Còn ngôi thứ ba Mạt Lệ, dựa theo Thánh điện ghi chép, kiếp nạn chính là có đại hung thú xuất thế, lẽ nào… là muốn ám chỉ đến bảy con Ly Loan trưởng thành này?" - Phong Vân Vô Kỵ vừa gia tăng thần thức xâm nhập vào những hung cầm này, vừa không ngừng suy nghĩ: "Trong hồng hoang hung thú, năng lực của Ly Loan này là yếu nhất, còn lực phá hoại của Thái Cổ Ma Viên là mạnh nhất. Lẽ nào, cửu tinh liên châu lần này, Mạt Lệ hiện thế cũng chỉ có bảy con Ly Loan trưởng thành? Thế nhưng… không đúng!"

Trong lúc Phong Vân Vô Kỵ đang suy nghĩ, đột nhiên con Ly Loan có vẻ lớn tuổi nhất giãy dụa một chút, trong tai hắn liền nghe được một tiếng kêu lớn:

- Cẩn thận!

Tiếp đó là mấy luồng đao khí cường đại tràn đến, áp lực khổng lồ trong nháy mắt đẩy sạch không khí quanh người Phong Vân Vô Kỵ…

- Dừng tay!

Phong Vân Vô Kỵ kinh hãi, vội đưa tay ngăn cản.

Khí tức hung ác trong thiên địa bỗng gia tăng mãnh liệt. Không cần ngẩng đầu lên, Phong Vân Vô Kỵ cũng biết là một đường tơ máu giống như con mắt bên trong Thanh Minh đã mở ra, khí tức này ảnh hưởng đến bảy con Ly Loan, mới khiến cho bọn chúng linh thức đã sắp thần phục giãy dụa một chút, nhưng cũng chỉ là giãy dụa một chút mà thôi, không thể nào thay đổi được sự chênh lệch to lớn về phương diện linh hồn so với Phong Vân Vô Kỵ. Chỉ cần thêm một chút thời gian, Phong Vân Vô Kỵ hoàn toàn nắm chắc có thể khống chế được bảy con Ly Loan này. Bảy con Ly Loan trưởng thành, một khi khống chế được chắc chắn sẽ là một lực lượng không thể khinh thường, trong hỗn chiến thả bọn chúng vào hàng ngũ ma tộc, dựa vào tốc độ phối hợp với vuốt sắc không gì không phá được, tuyệt đối có thể gây nên không ít sóng gió. Thế nhưng…

Bốn gã cao thủ áo bào xanh vẫn luôn quan tâm đến Phong Vân Vô Kỵ, trông thấy lực lượng của Mạt Lệ tinh trên bầu trời tăng mạnh, bảy con Ly Loan vốn bất động đột nhiên giãy dụa, lo lắng Phong Vân Vô Kỵ không đối phó được cho nên mới ra tay. Sau đó bọn họ lại nghe Phong Vân Vô Kỵ lên tiếng ngăn cản, mặc dù trong lòng rất kinh ngạc, nhưng hiểu được Phong Vân Vô Kỵ nhất định là có lý do, vì vậy cường hành thu kình lực đã phát ra thu trở về.

Mặc dù bốn người này ngừng tay, nhưng những người khác thì không dừng lại. Phong Vân Vô Kỵ dốc hết sức hàng phục bảy con Ly Loan đã khiến cho mọi người chú ý, lại thêm bốn đại cao thủ ra tay trước, bọn họ lo cho an nguy của Phong Vân Vô Kỵ nên đều toàn lực xuất thủ, từng luồng kình lực như dời non lấp biển từ bốn phía tràn đến.

Đối mặt với thanh thế như vậy, Phong Vân Vô Kỵ cũng chỉ đành thở dài một tiếng, bước nhanh lui về phía sau.

"Ầm!"

Từng đoàn lực lượng hùng hậu liên tiếp đánh vào người bảy con Ly Loan linh thức còn đang mơ hồ. Mặc dù bọn chúng là hung vật hồng hoang, nhưng bị nhiều cao thủ Thần cấp công kích như vậy, tất cả đều kêu lên một tiếng đau đớn, da thịt nứt ra, máu tươi tung tóe, từng chùm lông lớn bày vàng bay lả tả, từ không trung rơi xuống…

Trận công kích này vẫn không giết chết được bảy con Ly Loan, trái lại sự đau đớn khiến cho linh trí của bọn chúng quay trở về. Bảy con Ly Loan kêu lên một tiếng, hai cánh bỗng nhiên rung mạnh, ngọn lửa trên người bừng lên, chia ra bay về bảy hướng.

- Không hay!

Chung quanh vang lên những tiếng kêu sợ hãi. Không cần nhìn cũng biết, bị Mạt Lệ tinh và sự đau đớn kích thích, lúc này bảy con Ly Loan đã hoàn toàn đánh mất lý trí.

Từng đòn công kích như sóng nước từ bốn phương tám hướng tràn đến. Mỗi một đòn đánh vào người Ly Loan đều làm bắn ra một chùm hoa máu, nhưng bảy con Ly Loan này đã hoàn toàn không để ý…

Trên bốn ngọn núi cao ngàn trượng, bốn gã cao thủ áo bào xanh thầm than một tiếng, trong lòng biết vừa mới phạm một sai lầm. Trông thấy Ly Loan đã đánh mất lý trí, bốn người cũng chỉ đành thay đổi chiến pháp, bay lên trời gia nhập vào trong cuộc chiến.

"Kéc!"

Một tiếng rít vang lên, một con Ly Loan há mồm phun ra một mảng lửa lớn về phía mọi người. Từng đòn công kích hùng hậu phá tan biển lửa kia, đánh vào trên người Ly Loan, nhưng thân thể Ly Loan chỉ nhoáng lên liền tiếp tục bay tới. Biển lửa phun ra cũng chỉ phân thành từng nhóm nhỏ, tiếp tục theo gió quét đến.

- Chư vị mau lui lại!

Những tiếng kêu hốt hoảng vang lên. Luận về thực lực, ngoại trừ bốn gã cao thủ áo bào xanh, những người khác căn bản không ai là đối thủ của những con Ly Loan trưởng thành này. Trông thấy Ly Loan bức đến, bọn họ cũng chỉ đành thối lui từng bước.

"Xoẹt!"

Bốn gã cao thủ áo bào xanh cũng chỉ kịp chặn bốn con Ly Loan. Phong Vân Vô Kỵ ngăn cản con Ly Loan có hoả hầu cao thâm nhất. Hai Ly Loan còn lại lướt qua, hai gã cao thủ Thần cấp không kịp tránh đi bị vuốt sắc xé rách, thân thể phân thành hai nửa từ không trung rơi xuống. Một biển lửa sáng rực phun ra, hai đoạn thân thể còn chưa chạm đất liền hóa thành hai luồng khói xanh tiêu tán vô tung.

- Lưu Uyên!

- Lâm Thuỷ!

Vài tiếng kêu bi thiết vang lên, đám cao thủ Thái Cổ vốn thối lui lúc này hai mắt đỏ bừng, không lùi mà lại tiến tới, lao về phía hai con Ly Loan.

- Mau lui lại, các người căn bản không phải là đối thủ của chúng nó!

Bốn gã cao thủ áo bào xanh thấy thế, trong lòng càng lo lắng, liên tục hét lên.

"Xem ra không cách nào nương tay được nữa!" - Bởi vì sự cố của Thái Cổ Ma Viên, cộng thêm Mạt Lệ tinh ảnh hưởng, Phong Vân Vô Kỵ vẫn chưa nổi sát tâm đối với bảy con Ly Loan này. Khi trông thấy mọi người vì mất đi thân hữu mà không còn lý trí, trong lòng hắn biết nếu không hạ sát thủ thì không thể được.

Giữa tộc nhân và Ly Loan, Phong Vân Vô Kỵ đã lựa chọn tộc nhân. Bàn tay của hắn mở ra, Đệ Ngũ Kiếm Đảm bị Bổn Tôn đoạt đi lại xuất hiện trong tay.

Đệ Ngũ Kiếm Đảm vừa rơi vào trong tay Phong Vân Vô Kỵ, kiếm khí lẫm liệt cùng với khí thế hung ác khiến cho bản năng của con Ly Loan thực lực mạnh nhất cảm giác được một nguy cơ mãnh liệt. Dưới tình huống thần trí gần như đã mất, trông mắt nó bỗng lộ ra một tia sáng hiếm có, rung cánh bay vút về phương nghiêng.

- Tân tổ, chúng tôi tới giúp người!

Ngay lúc này, tai một phương khác vang lên vài tiếng gọi. Phong Vân Vô Kỵ xuất thần thức ra, quét qua hư không, trông thấy mấy trăm tu pháp giả thực lực cường đại đang từ những dãy núi chung quanh bay đến.

- Súc vật kia, hãy nếm thử một chiêu của ta!

Ở phía xa, một đạo nhân râu bạc trắng bỗng ném ra một vật về phía Ly Loan. Vật kia gặp gió liền lớn lên, hóa thành một chiếc ấn kỳ lạ hình vuông có chu vi mấy chục trượng, đập thẳng về phía trán của Ly Loan. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ầm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình Ly Loan đột nhiên khựng lại, sau đó liên tục lùi lại mấy bước, phần trán bắn ra một chùm mưa máu. Chiếc ấn hình vuông kia lại nện xuống, Ly Loan phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể tại không trung lộn vài vòng bay trở về…

Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ hơi kinh ngạc, uy lực pháp khí của tu pháp giả quả thật đã vượt xa sự tưởng tượng của hắn, trong lòng thầm xấu hổ: "Ta vẫn luôn khinh thường tu pháp giả, hóa ra không phải vì tu pháp giả yếu, mà là do tu pháp của ta quá yếu. Chẳng trách tu pháp giả có thể tranh chấp với tu võ giả lâu như vậy. Chẳng trách lúc trước khi đối phó với Viêm Ma, với tu vi của Hiên Viên Chí Tôn mà cũng phải kêu gọi một số cao thủ pháp tu tại Thái Cổ giúp đỡ phong ấn Viêm Ma… Thật là xấu hổ!"

- Định!

- Định!

Vài tiếng quát trầm đục vang lên, thâ thể hai con Ly Loan khác đột nhiên khựng lại. Ngay lúc này, vài sợi xích sắt màu vàng từ trong tay mấy pháp tu bay ra, xuyên qua cánh của hai con Ly Loan, lại đâm qua bắp đùi cắm vào trong xương, trói chặt bọn chúng lại.

Những pháp tu này mặc dù lợi hại, nhưng khí lực vẫn không đủ, xích sắt vừa mới đâm vào thân thể hai con Ly Loan liền lắc lư muốn vọt lên không. Các tu võ giả chung quanh thấy thế liền bay đến, chụp lấy xích sắt không biết chế tạo bằng chất liệu gì, kéo hai con Ly Loan kia lại không cho nó bay lên. Đồng thời từng phù văn từ trong tay các tu pháp giả bay ra, nhập vào trong cơ thể hai con Ly Loan kia, khiến cho thân thể bọn chúng càng lúc càng trầm xuống, dần dần hạ xuống mặt đất…

"Xoẹt!"

Trong khi hai con Ly Loan kia rung cánh giãy dụa, những thân hữu của hai cường giả Thái Cổ vừa hi sinh đột nhiên vung đao trực tiếp chém về phía phần cổ yếu ớt nhất của bọn chúng…

- Dừng tay!

Một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt dâng lên trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ muốn ngăn cản những người này xuất thủ, nhưng đã chậm…

"Xoẹt!"

Một luồng tơ máu xẹt qua bầu trời, hai Ly Loan vốn đang giãy dụa kịch liệt bỗng cứng đờ, hai chiếc đầu từ trên cổ trượt xuống, hóa thành hai vòng cung từ không trung rơi xuống…

"Kéc!"

Năm con Ly Loan còn lại trông thấy hai Ly Loan khác bị giết, liền phát ra năm tiếng kêu lanh lảnh, tiếng than khóc như những mũi tên nhọn cắt ngang bầu trời…

"Ầm ầm!"

Tiếng kêu còn chưa dứt, mặt đất dưới chân đột nhiên chấn động. Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì, trong tai liền nghe được một tiếng nổ lớn…

"Ầm!"

Trong tiếng nổ long trời lở đất, mặt đất trong chu vi mấy trăm dặm đột nhiên nổ tung, từng dãy núi sụp đổ, khói bụi dày đặc bốc lên cao ngàn trượng, đại địa hoàn toàn tan vỡ…

Mọi người theo bản năng bay lên trời, tránh về bốn phương. Nhân cơ hội này, năm con Ly Loan lập tức thoát khỏi khống chế, rung cánh bay ra…

Bên dưới chân, một luồng sóng nhiệt hừng hực bức đến. Mọi người quay đầu lại nhìn lại, trông thấy một cái trứng màu bán kính gần trăm dặm nằm ngang giữa mặt đất đã bị san thành bình địa.

"Kéc!"

"Kéc!"

"Kéc!"

"Kéc!"

"Kéc!"

Năm con Ly Loan hóa thành tàn ảnh, từ không trung đảo người lướt xuống, trong cổ họng bỗng phun ra một ngụm máu vào quả trứng màu to lớn kia…

"Rắc rắc!"

Sau khi năm ngụm máu kia nhỏ xuống, trên vỏ trứng đột nhiên xuất hiện từng khe nứt…

"Kéc!"

Một tiếng kêu lớn kinh thiên động địa vang lên từ bên trong quả trứng màu. Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện những tia sét màu tím, mây đen từ bốn phương hội tụ về. Chỉ nghe một tiếng nổ giòn, sau đó một bóng đen khổng lồ từ bên dưới bay lên, hai chiếc cánh màu đen mở ra che phủ cả bầu trời…

"Vù!"

Một luồng sóng nhiệt từ trong bóng đen kia tràn ra. Trên mặt đất, mấy trăm cao thủ Thần cấp Thái Cổ còn chưa kịp phản ứng, liền bị ngọn lửa kia đốt cháy thành tro bụi, tiêu tán vô tung…