Phi Thiên

Chương 1317: Tam tiết tiểu tướng (Thượng)




Nam nữ cầm đầu nhìn nhau, đầu nữ nhân kia nói:

- Ngươi tu vi gì? Nếu tu vi ngươi cao hơn ta, chúng ta sẽ cho ngươi qua, tu vi không bằng chúng ta thì lưu mạng lại.

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Kim Liên cửu phẩm!

Nam tử cầm đầu nói:

- Lộ ra cho chúng ta xem.

Miêu Nghị im lặng, tên gia hỏa này đầu toàn cơ bắp, lão tử đã nói mình là Kim Liên cửu phẩm, còn dám bảo lão tử lộ ra cho xem, lập tức xụ mặt nói:

- Xem ra các ngươi muốn tìm cái chết!

- Lần đầu tiên nhìn thấy có tu sĩ nhân loại đến Huyết Ma Tinh khách khí như vậy, tất nhiên có lừa dối!

Nam tử cầm đầu quát lớn:

- Ai đi lên thử sâu cạn của hắn!

- Thử cái gì thử?

Nữ tử cầm đầu quát lớn:

- Mọi người cùng nhau xông lên, giết!

Kỳ thật cùng tiến lên cũng là thăm dò, nữ yêu thông minh hơn một chút, nếu đối phương là Kim Liên cửu phẩm, thử một lần khẳng định sẽ xông ra phiền toái, cùng tiến lên thì cả đống người còn có thể ngăn cản trong chốc lát, cũng tranh thủ thời gian chạy trốn khỏi chết, hơn nữa cùng tiến lên có thể tăng thêm lòng dũng cảm.

- Giết!

Cả đám yêu ma cùng quát lớn, chúng cùng xông lên mang theo khí thế kinh người.

Gặp quỷ rồi! Miêu Nghị vô cùng phiền muộn, đám yêu ma quá không giảng đạo lý.

Đối phương có hai tu sĩ Kim Liên tọa trấn, hắn không có biện pháp làm gì! Miêu Nghị không nói hai lời quay đầu bỏ chạy, đi nơi nào cũng không may, chỉ có thể chạy về phía lão đầu mà thôi, tìm được lão đầu còn có hi vọng chạy thoát.

Đám yêu ma phát hiện Miêu Nghị bỏ chạy, dũng khí cũng mạnh hơn trước, cùng giết đến.

- Giết!

- Đừng để hắn chạy!

Một đám yêu ma càng tăng tốc độ đuổi theo, thậm chí bắt đầu nghĩ nên ăn tên tu sĩ trước mặt thế nào.

Tuy tu vi Miêu Nghị là Tử Liên nhất phẩm, đám yêu ma phía sau đều là Tử Liên bảy tám phẩm trở lên, với tốc độ của hắn không thể chạy thoát, khoảng cách càng ngày càng gần.

Quan hệ đến sinh tử! Miêu Nghị không chú ý việc khác, đầu tiên cứ bảo vệ cái mạng nhỏ rồi nói sau, hai tay chấn động, một đám sương mù màu vàng nhập vào thân, hắn mặc bộ kim giáp Thiên đình lên người, cầm trường thương màu vàng trong tay, bảo quang màu tím xuất hiện.

Nguyên bộ kim chiến giáp tứ phẩm, trong tay cũng là một cây bảo thương tứ phẩm, vừa chạy chối chết vừa quay đầu lại quát:

- Yêu ma lớn mật, dám tập kích thiên binh.

Đám yêu ma đằng sau giật mình, không nghĩ tới mình đang đuổi giết thiên binh thiên tướng.

Ai ngờ nữ yêu phía sau hô lớn:

- Các huynh đệ, chúng ta đuổi giết hắn cũng đã phạm luật trời. Buông tha hắn chúng ta cũng chỉ còn đường chết, giết hắn không ai biết chúng ta làm, còn có đường sống!

- Giết!

Một đám yêu ma gào thét điên cuồng đuổi theo, bộ dạng không muốn sống.

Miêu Nghị không giả mạo thiên binh thiên tướng khá tốt, vừa giả mạo thiên binh thiên tướng tương đương cắt đường lui đám yêu ma, không liều mạng giết hắn không được.

Miêu Nghị cũng hiểu đại khái nguyên nhân là gì, âm thầm kêu khổ. Phát hiện mình liên tục gặp vận rủi, sớm biết như thế ngay từ đầu không giả thành thiên binh thiên tướng, đối phương còn không có động thủ nói không chừng mình còn có biện pháp thoát đi. Bây giờ người ta vì mạng sống phải tìm mọi cách giết ngươi tại đây.

Bộ quần áo này là hắn cướp được, không đến lúc bất đắc dĩ hắn cũng không dám lấy ra khoe khoang.

Sắc mặt Miêu Nghị dần dần âm trầm, hắn giảm tốc độ phi hành bay xuống dưới mặt đất.

Hắn cũng là người có kinh nghiệm chém giết, đối mặt quần công nên làm thế nào tránh rơi vào thế bất lợi hắn cũng biết, thật sự không tránh được chỉ có thể khai chiến trên mặt đất, trên bầu trời bốn phía thụ địch, rất khó phòng bị, trên mặt đất có thể giảm hiệu quả công kích.

Đồng thời cầm một tiên hạnh nhét vào trong miệng, hắn không ngừng nuốt tiên hạnh vào bụng.

Nội tâm hắn rõ ràng, từ tốc độ này không có khả năng hội hợp với lão đầu râu ria kia. Người ta ác chiến sống chết, pháp lực tiêu hao cực lớn. Hắn cũng nuốt một quả tiên hạnh trong bụng chuẩn bị sẵn sàng.

Hiện tại hắn không có suy nghĩ nào khác, chỉ có thể chuẩn bị tất cả mọi thứ giữ mạng, chỉ cần vượt qua cửa ải này mới sống được, chuyện khác chỉ là phù du.

Giờ phút này hắn vô cùng tỉnh táo, ánh mắt hung ác, trên người sinh ra sát khí.

Hai bên trái phải Miêu Nghị có một người xuất hiện, chúng mỉm cười nhìn Miêu Nghị.

Miêu Nghị nhìn qua, đều là một đám tu vi Tử Liên thất phẩm, Tử Liên bát phẩm, hắn không quan tâm, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía trước.

Hai người kia không cho hắn cơ hội, chúng cùng giáp công Miêu Nghị.

- Sát!

Miêu Nghị quát lớn, hắn cũng tăng thêm lòng dũng cảm cho mình.

Hắn phi hành sát đất, chân đá loạn thạch dưới đất.

Hắn giảm bớt tốc độ phi hành né tránh thế công của hai người kia, bụi mù tung bay, mỗi khi hắn xuất thương đều thấy máu.

- Ah...

Tên tu sĩ Tử Liên bát phẩm hét thảm thiết.

Chỉ một chiêu, một thương của Miêu Nghị đâm từ dưới nách đâm lên, phá vai sau đó đâm xuyên đầu đối thủ.

Cạch!

Miêu Nghị cũng không nhìn, vung tay ra sau ngăn cản thế công của một người khác.

Tay kia cầm thương thuận thế quét thân thể yêu ma bị đâm chết ra sau ngăn cản tên còn lại.

Chỉ một chiêu đã có thể chém giết tu sĩ Tử Liên bát phẩm, đối phương cũng quá xem thường Miêu Nghị nên mới lật thuyền trong mương.

Miêu Nghị một chiêu đắc thủ, hắn không dám chậm trễ, hắn liên tục làm các động tác, đạp mặt đất dưới chân giết ra khỏi bụi mù, hắn lao thẳng về phía tên yêu ma Tử Liên thất phẩm.

Tên nọ né tránh thi thể đồng bạn, mắt thấy Miêu Nghị lao ra khỏi bụi mù giết tới, lại nhớ đối phương vừa rồi dùng một kích giết Tử Liên bát phẩm, hắn không dám cứng đối cứng với Miêu Nghị.

Ầm ầm!

Đại đao chém ngang mặt đất, đất bằng xuất hiện một khe rãnh, khối đất lớn bay về phía Miêu Nghị.

Miêu Nghị quay người, trên kim giáp sinh ra hào quang màu tím, hắn xuất thương tấn công đánh về phía sau ngăn cản năm tên tu sĩ Tử Liên.

Ngăn cản! Ngăn cản! Ngăn cản! Đâm! Chọc! Đâm!

Thương ra như rồng, đầu thương gặp máu, một tên bị đâm thủng trái tim, cổ họng một tên nổ tung, một tên bị đâm ba phát vào ngực.

Ba tiếng kêu thảm thiết, năm người liên thủ công kích đã tan rã, hai người còn lại đồng thời công kích.

Miêu Nghị lại xuất thương, mượn lực đẩy thế công của hai người lui nhanh ra phía sau!

Lưng của hắn va chạm với khối đất lớn.

Đất đá tung tóe, một thân ảnh giết ra khỏi bụi mù, lại nghe Miêu Nghị quát chói tai.

- Người nào ngăn ta, chết!

Miêu Nghị bị một đám yêu ma vây quanh, hắn vừa quát lớn đã kinh sợ bầy yêu.

Miêu Nghị không tránh không né, đơn thương lao thẳng vào trăm tên yêu ma Tử Liên, hắn lại xuất thương, quát:

- Người nào ngăn ta chết, chết!

Tránh cũng không thể tránh. Muốn tránh cũng không được, hắn cũng không quen nơi đây, cũng đừng hy vọng có người tới cứu mình. Hắn chỉ có thể liều mạng đánh bạc hi vọng tìm đường sống trong cõi chết, chỉ hi vọng giết ra một con đường máu!

Hắn một người giết tới, trăm yêu ma lui ra sau.