Phi Thiên

Chương 2098: Ta đến tham gia náo nhiệt (Thượng)




Khuôn mặt hồng hồng, Từ Đường Nhiên đang say mông lung cười ngây ngô nâng chén, lại tự uống rượu.

Tuyết Linh Lung tiến lên đoạt bầu rượu chén rượu đặt một bên, hỏi:

- Dường nhau tâm tình đại nhân mấy ngày nay không tốt, xảy ra chuyện gì?

Từ Đường Nhiên nghiêng đầu, lắc lư cánh tay,

- Nói bậy, ai nói ta tâm tình không tốt, ta tâm tình rất tốt, Phục Thanh và Ưng Vô Địch sắp làm đại thống lĩnh, ta rất cao hứng, tại sao nói tâm tình không tốt, ta cảm thấy biệt khuất thay Mộ Dung Tinh Hoa. Ai! Hai gia hỏa lá gan kia cũng ghê gớm, lại dám chạy đi tham gia khảo hạch Luyện Ngục chi địa, thậm chí còn thành công. Mộ Dung Tinh Hoa lăn lộn ở nơi này làm thống lĩnh lâu như vậy, Ngưu thống lĩnh biến thành đại thống lĩnh, hôm nay Phục thống lĩnh và Ưng thống lĩnh cũng sắp biến thành đại thống lĩnh, một chậm lại chậm, Mộ Dung Tinh Hoa đi trước người ta...

Thiên Hương lâu, trong huấn diễn sảnh, Từ mụ mụ nâng chổi lông gà lên chỉ điểm hơn mười nữ tử đang ca múa, hơi có chút không vừa mắt là dùng chổi lông gà quất, ra tay cũng nặng, miệng nói không ngừng.

- Đều chú tâm cho ta, Phi Hồng kia có gì khó lường chú, không phải nhận mẹ nuôi hay sao, luận bản lĩnh thật sự còn kém hơn nha đầu lão nương chỉ điểm, một đám thương nhân mù mắt, lại muốn Thiên Hương lâu của lão nương làm lá xanh cho người ta...

Một đám thương hộ muốn thiết yến tại Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu chúc mừng Phục Thanh và Ưng Vô Địch cũng truyền ra ngoài, người hiểu biết tình hình, người sáng suốt cũng biết, đại thống lĩnh Ngưu Hữu Đức sẽ đích thân tới cổ động, vì vậy thương hộ bao tất cả đoàn kịch danh tiếng trong thiên nhai tới trợ hứng, dùng Quan Nhã Lâu Phi Hồng làm nhân vật chính, các đoàn kịch khác phối hợp diễn, Từ mụ mụ tức giận không chịu nổi, nhớ năm đó Phi Hồng chỉ dùng thân phận phối hợp diễn tại Thiên Hương lâu, không biết làm sao qua nhiều năm như vậy lại là lúc Phi Hồng lên đài.

Cho dù không có tin tức nào chứng minh Ngưu đại thống lĩnh sẽ đi Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu, chỉ là mọi người suy đoán, kết hợp với tình huống điều tra nghiêm mật, hơn nữa không cho phép tu sĩ tu vi vượt qua Kim Liên dự tiệc, huống chi đây là đại hỷ sự của thủ hạ, đủ loại dấu hiệu cho thấy Ngưu đại thống lĩnh sẽ tham gia.

Nguyên nhân chính là như thế mới làm Từ mụ mụ tức giận, nhân vật cao nhất thiên nhai xuất hiện nhưng Thiên Hương lâu lại phối hợp diễn, nguyên nhân biến thành phối hợp diễn chính là vì Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên, nói đến nàng cũng có giao tình với hai vị này, ai ngờ lại không chiếu cố nàng, theo lý thuyết có lẽ giúp nàng chèn ép Quan Nhã Lâu mới đúng, cho nên làm nàng tức giận.

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của nàng mà thôi, đối với Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên mà nói, ăn no không có việc gì làm giúp thanh lâu này chèn ép thanh lâu khác? Nhiều lắm chỉ phái tâm phúc bảo kê giúp Từ mụ mụ là tốt lắm rồi, bọn họ đầu óc có bệnh mới đi giúp thanh lâu chèn ép lẫn nhau.

Nhưng việc này cũng dễ hiểu, lập trường suy nghĩ của con người luôn ích kỷ.

Chạng vạng ngày kế tiếp, các thương hộ khu đông và khu nam đi dự tiệc, cũng không phải chưởng quầy cửa hàng nào cũng đến, toàn bộ thương hộ trong hai nội thành chạy vào Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu cũng không vào nổi, chỉ có cửa hàng quy mô hơi lớn hoặc có danh tiếng mới được vào.

Bởi vì có mấy ngàn người dự tiệc, Vân Tri Thu cũng tham gia, có lẽ quy mô cửa hàng của nàng không đủ trong khu đông có vài phần nhân mạch, lại thêm tầng ‘ quan hệ ’ giữa nàng và Ngưu đại thống lĩnh năm xưa, người khu đông phải cho nàng thể diện.

Thợ mộc và thợ đá đưa nàng tới lại bị thủ vệ cửa ra vào ngăn lại, chỉ cho Vân Tri Thu đi vào, cũng không phải trường hợp đặc biệt, mà là tất cả mọi người không được mang tùy tùng vào. Các thương hộ lớn đứng ở cửa trò chuyện với nhau, Vân Tri Thu khéo léo mỉm cười giống như quen biết mỗi nhà.

Có lẽ nguyên nhân sinh ý đặc biệt cho nên nhà ai không có nữ nhân, một nhà có thật nhiều nữ nhân cũng có, mà nữ nhân thường thường cảm thấy hứng thú với đồ trang sức, trường kỳ vãng lai cho nên nàng biết rõ các đại thương hộ.

Hoàng Phủ Quân Nhu cũng chạm mặt với nàng trong đám người, hai người đứng chung cười nói làm không ít người nhìn sang, một có mỹ mạo xuất chúng, một xinh đẹp nhưng khó che dấu tư thái vưu vật, song đứng đó hấp dẫn ánh mắt không ít người.

Tuy Quần Anh hội quán không thuộc không đông và khu nam nhưng là thương hộ có số má trong thiên nhai, dù sao Phục Thanh và Ưng Vô Địch sắp thăng nhiệm làm đại thống lĩnh, mặc kệ hai người đi nơi nào nhậm chức thì những thương hộ có số má đều có chi nhánh tại nơi đó, tại sao không đến chứ.

Lúc đám thương hộ tới không sai biệt lắm, Phục Thanh và Ưng Vô Địch hiện thân.

- Phục thống lĩnh, Ưng thống lĩnh.

- Có thể làm ra thích tích trong Luyện Ngục chi địa là quá giỏi, nhị vị thống lĩnh phi thường dũng mãnh.

- Chúc mừng nhị vị thống lĩnh thăng quan, thương hộ đông nam nội thành cũng cảm thấy vinh quang...

Lấy lòng, khách sáo, tâng bốc dâng lên như nước lũ.

Phục Thanh và Ưng Vô Địch là người có chuyện vui nên tinh thần sảng khoái, chắp tay tạ ơn bốn phía.

Mọi người khách sao một lúc, Tiêu chưởng quỹ của Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu bảo mọi người nhường đường, nói với hai người:

- Hai vị thống lĩnh, mời vào trong!

- Mời!

Mọi người nhường đường đều có thỉnh.

Phục Thanh đưa tay ân ân, cười nói:

“- Chư vị chờ một chốc, còn có người đến.

Tiêu chưởng quỹ hỏi thăm:

- Không biết là người nào:

Nhị vị thống lĩnh cười mà không nói, đám người thương hộ nhìn nhau, không cần phải nói chắc chắn chính là thủ trưởng Thủ Thành Cung rồi.

Cho dù không ngoài sở liệu nhưng có vết xe đổ tại Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu lần trước, một đám chưởng quầy thương hộ lo sợ, lo lắng yến lần này không phải hảo yến, dao găm của vị kia chưa bao giờ nương tay với các thương hộ, quản ngươi bối cảnh gì, sẽ không có việc không dám giết ngươi, vừa nghĩ tới đây đã cảm thấy tâm thần bất an.

Không đợi bao lâu, mấy người bên phía Thủ Thành Cung đi tới, người cầm đầu chính là Miêu Nghị, Từ Đường Nhiên và Mộ Dung Tinh Hoa hai bên, Diêm Tu, Dương Khánh, Hải Bình Tâm theo sau lưng, Dương Triệu Thanh lưu thủ thủ vệ Thủ Thành Cung.

Diêm Tu cũng đi dưới đất, ánh mắt đảo qua đám người. Ánh mắt Dương Khánh dò xét phản ứng của mọi người.

- Đại thống lĩnh!

Phục Thanh và Ưng Vô Địch nhanh chóng tiến lên chắp tay hành lễ.

- Đại thống lĩnh!

Một đám thương hộ cùng đi lên hành lễ, lúc trước còn hàn huyên náo nhiệt, lúc này biến thành nghiêm túc trang trọng.