Phi Thiên

Chương 2663: Huyết hoa chói mắt (1)




Miêu Nghị lăng không tung mình, hai chân xoắn trên cán thương, người lung la lung lay, một tay bắt lấy Diệu Tồn đang vô tri vô giác, trực tiếp chế trụ nhét vào trong thú túi, một tay bắt được Diêm Tu đụng bay tới, hỏa diễm vô hình bảo vệ Diêm Tu, tránh cho hắn gặp phải thương tổn sâu của thất tình lục dục, đồng thời Tinh Hỏa quyết đánh vào trong cơ thể Diêm Tu.

Trong quay cuồng giắt trên cán thương vung qua vung lại. Miêu Nghị nhấc Diêm Tu nhanh chóng trợ giúp hắn diệt trừ thất tình lục dục trong cơ thể.

Phía ngoài, trên bích hải sóng lớn ngập trời, mấy hải đảo đã bị công kích cường đại của năm con phi long kim khí phá hủy.

Hình thể của năm con phi long kim khí nhỏ đi rất nhiều, nhưng đầu đuôi tương liên vây quanh Đả Bất Lạn, nhanh chóng du tẩu bên ngoài Đả Bất Lạn, nanh vuốt điên cuồng công kích không ngừng, giống như một tấm lưới dày đặc đan vào, gắt gao giữ chặt Đả Bất Lạn trên không trung công kích, tựa hồ không công phá tuyệt đối không bỏ qua.

Chỉ thấy bên ngoài Đả Bất Lạn có năm đạo năm lưu quang qua lại không dứt, rất là xinh đẹp, nhưng sự xinh đẹp này đủ để đưa người ta vào chỗ chết.

Đả Bất Lạn chỉ là một vật pháp bảo ngũ phẩm, làm sao chống đỡ được công kích của pháp bảo lục phẩm, chỉ chốc lát sau, đã đánh cho bảo quang của Đả Bất Lạn trở nên ảm đạm, đã dựa vào lực phòng ngự cường hãn của đồ vật hồng tinh cố gắng chống đỡ.

Năm sư huynh đệ Duẫn Chiếu lơ lửng phân bố ở năm phương hướng, trông chừng Đả Bất Lạn bị cố định vây công trên không trung, bọn họ không ngờ Miêu Nghị dưới tình thế cấp bách có thể lôi ra thứ đồ chơi này để phòng thân, vấn đề vốn có thể một lần là giải quyết xong, thậm chí sẽ bị trì trệ.

Duẫn Chiếu làm phép khống chế ngũ long pháp bảo không ngừng công kích.

Duẫn Quang truyền âm nói:

- Chiếu sư huynh, người ở bên trong hẳn là đã bị thất tình lục dục ăn mòn, pháp bảo này tiêu hao năng lượng quá lớn, chi bằng tạm dừng thả người ra trực tiếp giải quyết cho xong.

Duẫn Chiếu còn chưa đáp lời, Duẫn Minh đã truyền âm quát lên:

- Không được! Cường danh vô hữu sĩ. Sự dũng mãnh của Ngưu Hữu Đức cũng không phải là hư danh, để phòng ngừa vạn nhất, tình nguyện làng phí thêm một chút năng lượng pháp bảo, cũng phải phá vỡ hình cầu này, cậy vào uy vệ của pháp bảo giải quyết người này, không thể trông đợi vào may mắn, nếu đã làm rồi vậy thì quyết không thể thất thủ!

Nghe được lời ấy, Duẫn Quang ngậm miệng, trên mặt Duẫn Chiếu hiện lên vẻ quả quyết, nghe lời sư đệ... khống chế pháp bảo công kích không ngừng.

Bên trong Đả Bất Lạn, Miêu Nghị thu công, Diêm Tu cũng thanh tỉnh lại nhìn trên người mình đã nhận ra có một tầng thứ gì đó bảo vệ mình, giúp mình cách ly với sự ăn mòn của thất tình lục dục, trong mắt Diêm Tu lộ ra vẻ cảm kích, nhưng cũng không nói lời đa tạ gì đó.... giữa hai người không cần phải nói những lời sáo rỗng này.

Hai người chỉ bốn mắt nhìn nhau, trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, trong lay động kịch liệt hai người lại cùng nhau quay đầu nhìn ra xung quanh, nhanh chóng quan sát.

Để thấy rõ tình huống bên ngoài, thiên nhãn trên mi tâm Miêu Nghị chợt mở ra, một đạo ánh sáng như ngọc lưu ly chợt tán loạn bắn ra.

Quang ảnh lượn lờ, Diêm Tu kinh ngạc quay đầu lại nhìn, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Miêu Nghị thần thông như thế.

Dưới sự theo dõi của thiên nhãn, tình hình phía ngoài hiện ra rất rõ ràng, ngũ long pháp bảo đan thành một khối chặt chẽ như tấm lưới, hai người căn bản không có biện pháp ra ngoài. Vừa ra ngoài sẽ gặp phải công kích vây khốn của ngũ long pháp bảo, ngũ long không phải vật sống, thương của Miêu Nghị dù nhanh hơn nữa cũng không chọc chết đến bọn chúng, tất nhiên sẽ bị gắt gao cuốn lấy.

Một khi ra ngoài sẽ mất đi sự hộ thể của Đả Bất Lạn, lưới cầu ngũ long có thể lớn có thể nhỏ co rụt lại thành tiểu công kích, lập tức muốn xé người thành mảnh nhỏ.

Mà năng lượng của Đả Bất Lạn đã bị đánh tan, không cách nào mở ra bình thường, nếu không phải dựa vào Nghịch Lân thương chống đỡ, đã thu nhỏ lại thành nguyên hình.

Quang hoa sáng chói thu liễm, Miêu Nghị thu Thiên Nhãn quay đầu lại nhìn về phía Diêm Tu:

- Ngũ long nanh vuốt sắc bén, đã đánh cho Đả Bất Lạn vết thương chồng chất, độ dày của Đả Bất Lạn không đủ, lại mất đi năng lượng chống đỡ, kiên trì không được quá lâu. Chỗ này của ta vẫn còn một số Đả Bất Lạn, có lẽ có thể kiên trì đến lúc hao hết năng lượng pháp bảo của đối phương, nhưng tình huống trước mắt như thế nào chúng ta đều không biết, dông dài còn không biết sẽ chọc ra phiền toái gì, trước hết phải nhanh chóng rời khỏi nơi này tìm chỗ tốt ẩn thân, mới có thể liều mạng một phen.

Theo hình cầu kịch liệt chấn động rung chuyển lắc lư, Diêm Tu nói:

- Thuộc hạ sẽ giết ra ngoài!

Miêu Nghị nói ra những lời kia, chính là có ý tứ này, hắn biết dưới tình huống bình thường Diêm Tu sẽ không sợ thất tình lục dục tập kích, Diêm Tu có thể lấy màn sương mù rắn chắc do quỷ khí ngưng tụ ra chống đỡ, vừa rồi trúng chiêu chỉ là nhất thời dưới tình thế cấp bách chưa kịp phòng ngự mà thôi một khi Diêm Tu xé lẻ ra từ trong khe hở của Đả Bất Lạn chui ra sẽ không cách nào thi triển phòng ngự hộ thể, tất nhiên sẽ một lần nữa gặp phải công kích của thất tình lục dục, chỉ sợ đi ra ngoài cũng là chịu chết.

Nhưng hiện tại cũng chỉ có Diêm Tu có thể ra ngoài. Miêu Nghị trầm giọng nói:

- Hỉ, giận, buồn bã, sợ hãi, ham muốn, loại nào ảnh hưởng đến ngươi nhỏ nhất? Ít nhất có thể chống đỡ ngươi cướp lấy quyền khống chế ngũ long pháp bảo!

Diêm Tu:

- Có lẽ là ham muốn!

- Tốt!

Miêu Nghị bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào vách tường kim khí đang kịch liệt chấn động, mặt lộ ra vẻ dữ tợn:

- Đả Bất Lạn sắp bị công phá, ta ở bên trong sẽ sáng tạo cơ hội cho ngươi. Ngươi nhắm đúng thời cơ thoát thân!

Diêm Tu nhìn lại, hiểu ý tứ của hắn, dùng sức gật đầu, thân hình đứng dậy, thoát thân từ trong tay Miêu Nghị, đứng sóng vai với Miêu Nghị trên cán thương.

Miêu Nghị phất tay vẽ ra một khối diễm chi tinh thạch, ném vào bên trong Đả Bất Lạn đang lay động, liệt diễm hung mãnh lập tức bùng phát, đốt cháy hoàn toàn quang hoa của thất tình lục dục thẩm thấu vào bên trong Đả Bất Lạn. Đến tu vi hiện nay của Diêm Tu, trong liệt diễm này vẫn có thể kiên trì.

Liệt diễm từ trong khe hở của Đả Bất Lạn phun trào ra, cũng có thể áp chế quang hoa thất tình lục dục trên người, năm con kim khí phi long.

Hai người nhìn nhau, đột nhiên đồng thời buông lỏng cán thương, lắc mình, song song như mũi tên rời cung bắn ra, dùng hết toàn bộ tu vi đồng thời đá ra một cước, đồng thời tấn công về một điểm nào đó.

Ầm! Một tiếng chấn vang quanh quẩn thiên địa.

Bên trong tiếng va chạm kinh người, động tác công kích của năm con kim khí phi long nhanh chóng du tẩu phía ngoài trở nên chậm chạp hơn một chút.

Chính là cơ hội này, Diêm Tu chợt xé lẻ, hóa thành sương mù đen đỏ đan xen xông về một phương hướng.

Miêu Nghị phất tay áp xuống, liệt diễm hừng hực lập tức mở ra một hỏa đạo giúp Diêm Tu đi qua, phân giải mở ra liệt diễm đốt cháy mà Diêm Tu không chịu được, hắn nhất định phải giúp một tay.