Phi Thiên

Chương 2914: Thiên tử ra đời (1)




- Ngưu Hữu Đức nhìn trúng hai người Lục gia bọn họ đầu tiên là do thời gian giáng chức của bọn họ đủ lâu, nếu ra ngoài làm ăn đen tối kiếm sống thì người bên ngoài sẽ không mấy ai biết được bọn họ. Tiếp theo Ngưu Hữu Đức cũng không tiện phái quá nhiều cao thủ hóa liên ra ngoài, Thanh Nguyệt và Long Tín hiển nhiên không có khả năng bị phái đi làm chuyện này, mà ở lục gia chỉ có hai người bọn họ là có thực lực cao hơn một chút trong cảnh giới hóa liên. Còn có...

Đang lắng nghe với thậm chí suy nghĩ một chút, Hạ Hầu Thác liếc xéo một cái:

- Còn có cái gì? Có điều gì khói nói hay sao?

Vệ Xu có chút lúng túng nói:

- Ngưu Hữu Đức còn nói, hai người Lục gia bọn họ xấu trai không dễ nhìn, rất thầm thường sẽ không bị quá nhiều người chú ý.

Hạ hầu Thác nghẹn họng im lặng, trong vô thức đưa tay sờ lên mặt mình. Điều này ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận. Hạ Hầu gia hoàn toàn không có một ai lớn lên nhìn đẹp mắt, chỉ là vì không dể nhìn nên bị phái ra ngoài làm chuyện đen tối để kiếm tiền, không khỏi... Gương mặt hắn hung hăng co quắp lại một cái.

Mặc kệ lời nói có khó nghe hay không, chí ít cũng có đạo lý lớn lên đẹp trai dễ nhìn khẳng định dễ gây sự chú ý của người ngoài.

Điểm thứ nhất chính là, cách chức làm sơn thần thổ địa thời gian càng lâu thì hiển nhiên cũng ít xuất hiện hơn nhiều. Vì thế người bên ngoài quen biết tự nhiên cũng không nhiều lắm, hoàn toàn thích hợp để phái ra ngoài làm việc buôn bán đen tối để kiếm tiền.

Hai lý do như vậy là đủ rồi, Hạ Hầu Thác cũng không còn gì để nói, bất quá Hạ Hầu Thác vẫn thấy canh cánh trong lòng, xem ra lớn lên nhìn không đẹp mắt cũng là một sai lầm.

Toàn bộ Hạ Hầu gia có một chút tiếc nuối chính là có rất nhiều tử tôn thế nhưng lại khó tìm ra được người đẹp, tìm được một người liền giao cho Thiên Đế, đỡ làm cho Thiên Hậu bị chê cười.

Càng làm người ta không còn gì để nói chính là Hạ Hầu gia khống chế bang bái thế lực tiềm ẩn của lão Lục nhiều năm như vậy, có thể ngóc đầu lên cũng là vì có bộ dạng bên ngoài không dễ nhìn.

Lão Lục ở vị trí thổ địa đã ngốc quá lâu rồi, không nói nguyên nhân khác, chỉ riêng ở mãi vị trí thổ địa thì tiến độ tu vi và thu nhập sớm muộn gì cũng khiến cho người ta hoài nghi. Vậy nên luôn cố gắng tìm cơ hội tẩy trắng mình, Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ nhận người ban đầu cũng không xếp vào kế hoạch chuyển hình tẩy trắng giúp lão Lục. Bởi vì tu vi của lão ấy hơi cao một chút. Mãi đến khi Thanh Nguyệt, Long Tín xuất hiện mới khiến hắn bỏ đi nghi kị, quyết đoán cho lão Lục tham gia vào thừa cơ chuyển hình. Chẳng những có thể dẹp mối lo ngại, còn có thể làm kẻ nằm vùng trâu bò ở bên cạnh. Còn có thể xác nhận kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra, kết quả lại phát hiện quả nhiên có ẩn tình ở bên trong có một thế lực ngầm nào đó âm thầm giúp đỡ Ngưu Hữu Đức loại bỏ sự hưởng ứng lệnh triệu tập đối tượng.

Ai ngờ lão Lục vừa tìm đến, ngang nhiên xông qua, chân còn chưa đứng vững cũng bởi vì vẻ ngoài nhìn không đẹp mắt mà bị cử ra ngoài làm việc đen tối để kiếm tiền. Đường đường là cánh tay đắc lực của Hạ Hầu gia thế lực hùng mạnh lại bị phái ra ngoài làm chuyện này...

Im lặng hồi lâu, Hạ Hầu Thác than thở một tiếng:

- Truyền tin nói lão Lục cẩn thận một chút. Mặc kệ là nguyên nhân gì, cần phải cẩn thận đừng để người khác ngoài nghi.

- Vâng.

Vệ Xu tuân lệnh.

Thiên Nguyên Tinh Thiên Nhai, cửa thành phía đông đã bị phong tỏa.

Trong nội thành không ít người nhìn khu Đông Thành bị phong tỏa mà bàn tán nghị luận xôn xao, bọn họ không biết tại sao cửa thành lại bị phong tỏa, thế nên đã nhìn nhau cứ hỏi chuyện gì đang xảy ra thế.

Ở ngoài thành, Thiên binh thiên tướng đông như rừng. Thiên Nhai đại thông lĩnh Phục Thanh chắp tay phía trước đi tới đi lui.

- Đại thống lĩnh đã đến.

Đột nhiên có người chỉ vào không trung hét lên.

Phục Thanh ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một đám người từ trên trời giáng xuống. Rất nhanh đến gần, hơn ngàn người “rầm rầm ào ào” đáp xuống, toàn bộ đều mang thường phục, phần lớn đều đã được dịch dung rồi, chỉ có hai người phía trước là không dùng dịch dung, đó là Từ Đường Nhiên và Tuyết Linh Lung.

Phục Thanh bước nhanh về phía trước, chắp tay hành lễ nói:

- Bái kiến phó đô thống.

- Ừm.

Từ Đường Nhiên tươi cười chân thành tranh thủ thời gian bước đến, đưa hai tay ra dò.

- Phục huynh giữa ta và ngươi hà tất phải khách khí như vậy.

Phục Thanh lại chắp tay nhìn Tuyết Linh Lung nói:

- Bái kiến phu nhân.

Tuyết Linh Lung khuôn mặt tươi cười gật đầu đáp lại.

- Mời.

Phục Thanh đưa tay tự mình dẫn đường. Trên đường đi nhìn thiên binh thiên tướng đứng hai bên cửa ra vào, Từ Đường Nhiên lại thở dài:

- Phục huynh, một trận chiến lớn như vậy quả thật quá khách khí.

Phục Thanh cùng Từ Đường Nhiên vừa bước về phía trước vừa cười cười nói nói. Tuyết Linh Lung đi bên cạnh Đường Nhiên, phía sau là hàng ngàn người khác cùng rải bước.

Một đám người tiến vào thành lập tức có một chưởng quầy cửa tiệm với đôi mắt tinh nhạy nhận ra Từ Đường Nhiên, hay nói đúng hơn là không ít người nhận ra hắn ta. Khách hàng đi vào Thiên Nhai đông không ngừng, người kinh doanh của cửa hàng sẽ không mấy khi thay đổi. Mà Từ Đường Nhiên lại ở đông thành ngây người không ít năm, hiển nhiên có rất nhiều người biết hắn.

Lúc đi vào thành, ánh mắt Từ Đường Nhiên quét nhìn khắp nơi, cũng nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc, hắn cũng biết có lẽ có không ít người nhận ra hắn.

- Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu đã chuẩn bị rượu nhạt, phù hợp để dùng cơm tẩy trần cho những khách mời có tài có đức từ phương xa đến.

Phục Thanh lần nữa đưa tay bày ra tư thế mời, ý bảo có thể trực tiếp bay vào.

- Phục huynh quá khách khí, ngươi quả nhiên là huynh đệ tốt của ta.

Từ Đường Nhiên khách khí một tiếng, lại bày ra bộ mặt cảm khái bước về phía trước.

- Hiện tại ta rất có cảm tình với Thiên Nhai, đã nhiều năm không đến, bằng không cứ tiếp tục vừa đi vừa nhìn một chút, được không?

Phục Thanh cười nói:

- Có thể hiểu được. Từ phó đô thống dù sao cũng xuất thân từ đây mà ra.

Từ Đường Nhiên lại quay sang hỏi Tuyết Linh Lung ở bên cạnh:

- Ý phu nhân như thế nào?

- Vâng!

Tuyết Linh Lung cười gật đầu.