Phi Thiên

Chương 3370: Hẻm núi, chùa miếu (1)




Thanh Chủ lưng dựa vào ghế, giữa hai lông mày hiện vẻ suy ngẫm, thì thầm:

- Kỳ quái.

Thượng Quan Thanh lấy ra tinh linh, sau khi lắng nghe sắc mặt lập tức thay đổi cấp báo với Thanh Chủ đang suy tư:

- Bệ hạ, Vũ Khúc đã truyền tin tới, đại quân tìm kiếm rất có thể đã phát hiện nơi phong ấn. Vũ Khúc đang tới đó.

Lập tức tỉnh lại, Thanh Chủ đang trầm tư đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi co lại, nhìn chằm chằm Thượng Quan Thanh, chậm rãi đứng lên, không nói câu nào. Mặc dù sau khi biết tin tức về nơi phong ấn thần hồn Yêu tăng Nam Ba, hắn thề không tìm được quyết không bỏ qua, thế nhưng sau khi tìm được, trong lòng lại cảm thấy áp lực, thậm chí có vài phần thấp thỏm, quân lâm thiên hạ tới nay, cảm giác này từ lâu rồi không xuất hiện, tâm tư của hắn trở lại rất lâu trước đây, sư phụ ở trong mắt hắn chính là thần tiên bất tử...

Thượng Quan Thanh cũng lẳng lặng nhìn hắn.

Hai người im lặng hồi lâu, Thanh Chủ nhận được tin tức truyền tới phá vỡ trầm mặc, sau khi lấy ra tinh linh liên hệ, chậm rãi nói:

- Phật lão đại cũng đã nhận được tin tức, hỏi ta có đúng là đã tìm được nơi phong ấn hay không.

Rất nhanh, Phá Quân và Vũ Khúc đều đi tới, biểu hiện nghiêm nghị, cùng hành lễ.

Thanh Chủ nhìn chằm chằm Vũ Khúc, hỏi:

- Xác nhận là đã tìm ra nơi phong ấn thần hồn Yêu tăng Nam Ba?

Vũ Khúc trầm giọng trả lời:

- Chỉ có thể nói là vẫn chưa hoàn toàn khẳng định, nhưng tình hình tinh cầu kia giống hệt trong miêu tả của Tam vĩ Yêu hồ, đặc biệt là những phản ứng dị thường kia, tám chín phần mười là đúng. Trấn Ất vệ đại đô đốc Thiên Kiếm đã tổ chức người tiến hành tìm kiếm, nếu như Tam vĩ Yêu Hồ không nói láo, chùa miếu phong ấn sẽ ở trong một hẻm núi lớn, rất nhanh sẽ có thể tìm được. Bệ hạ, ta kiến nghị để phía bên Phật giới dẫn theo Tam vĩ Yêu Hồ để chứng thực.

Năm đó sau khi bên họ kiểm tra Tam vì Yêu Hồ xong, phía bên Phật giới cho người tới đòi, Tam vĩ Yêu Hồ vẫn ở Phật giới.

Thanh Chủ gật đầu:

- Chuẩn bị nhân thủ, trẫm muốn qua xem.

Vũ Khúc ôm quyền nói:

- Nhân mã đã chuẩn bị xong xuôi, khi đến thần cũng đã hạ lệnh, bất cứ lúc nào bệ hạ cũng có thể xuất phát.

Tay Thanh Chủ chỉ vào Phá Quân:

- Ngươi ở lại tọa trấn Thiên cung.

- Vâng!

Phá Quân chắp tay đáp.

Một nhóm người rời khỏi Thiên cung, bay tiến vào tinh không mênh mông...

Bầu trời như bị nhuộm đẫm mực nước, đột nhiên có lượng lớn nhân mã xuất hiện.

Đại quân sau khi tiến vào nơi này cố gắng làm quen với tình hình dị thường, cấp tốc chia ra tản ra bốn phương tám hướng, tạo thành lưới tìm kiếm.

Ánh nắng tươi sáng, phía dưới núi sông, bình nguyên, dòng sông uốn lượn, cảnh sắc tú lệ.

Không tốn quá lâu thời gian, đại quân tìm kiếm phát hiện dị thường, phía dưới bầu trời có thứ giống như mây đang cuộn trào, sau khi tới gần mới phát hiện là một biển dơi lít nhít đang bay, tập trung tạo thành từng đoàn một, không biết ở giữa là thứ gì.

Đội viên dẫn đầu tạo thủ thế, mọi người đều phong bé thính thức, không nghe được động tĩnh, chỉ có thể ra dấu tay.

Một tên đội viên đột nhiên từ trên Kim cương ma điêu nhảy xuống, người phía dưới kéo một cái, rơi vào trên người một con Kim cương ma điêu, con Kim Cương ma điêu không phụ trọng kia lập tức gia tốc lao ra, xông vào trong đàn dơi đông đúc kia.

Đàn dơi đột nhiên gặp tập kích bay loạn tứ tán, nhân viên kiểm tra động tĩnh ở phía sau lập tức giật mình, nhìn thấy đồng liêu quân Cận vệ mất tích ở trong đàn dơi.

Người kia không có đàn dơi chen chúc vây quanh, không cách nào lơ lửng giữa trời, hô một tiếng rơi xuống mặt đất.

Hai tên quân can vệ lập tức cưỡi Kim Cương ma điêu đuổi theo, giữa không trung đưa tay ra nắm lấy người kia, ngừng thể rơi xuống, kéo lên trên Kim Cương ma điêu, lập tức phát hiện người kia ánh mắt đờ đẫn, ngơ ngác, hỏi gì đều không có phản ứng.

Có tiền lệ, mọi người biết trọng những đàn dơi chen chúc kia là thứ gì, người dân đầu phất tay hạ lệnh cứu người.

Con Kim Cương ma điêu một mình kia phát ra tiếng kêu sắc bén, xông trái đá phải trong đàn dơi, đàn dơi sao có thể chịu được thành viên quân Cận vệ bên trong đàn dơi lần lượt rơi xuống.

Quân Cận vệ ở phía sau lập tức cười Kim Cương ma điêu bay xuống cứu giúp, cứu từng người một.

Vào thời khắc này, mắt thấy tất cả con mồi bị mất đi, đàn dơi đột ngột nổi điên, sau khi tập kết trên trời như những đám mây, đột nhiên bay ngược về, điên cuồng xông tới đám nhân mã tìm kiếm, chốc lát sau, tất cả mọi người bị biển dơi không đếm xuể vây lại.

Đàn dơi lao tới bám lên người lộ ra răng nanh rít gào, dáng dấp phẫn nộ, khuôn mặt dữ tợn, từng con từng con giống như chuột, liên tục há mồm cắn. Tất cả mọi người dưới tình hình mất đi năng lực điều động pháp lực, tình hình có thể tưởng tượng ra, trên người tất cả đều bị dơi bao kín. May là mọi người đều mặc chiến giáp, nhưng chiến giáp cũng không thể che kín thân thể, không ít dơi chui vào vạt áo hoặc từ dưới chiến giáp chui vào.

Nhân viên tìm kiếm ngồi trên Kim Cương ma điêu tê cả da đầu, bình thường có thể không để đám dơi này vào mắt, nhưng dưới tình hình này quả thực chính là thứ đòi mạng, mỗi người đều điên cuồng vung cánh tay lên mặt, hoặc cầm đao thương chém lung tung, hoặc nện đánh lung tung lên người mình, đánh những con dơi tiến vào trong chiến giáp.

Kim Cương ma điêu da cứng thịt dày, không cần sợ hãi, vổ cánh một cái liền có một đám dơi rơi xuống.

Phiền phức chính là hơn mười thành viên quân Cận vệ vừa được cứu về kia, đột nhiên cũng phát điên theo đám dơi, liều mạng ôm lấy đồng liêu vừa cứu mình, từ trên người Kim Cương ma điêu nhảy xuống, dưới tình hình không có pháp lực chỉ có thể trơ mắt nhìn mình dần tiếp cận mặt đất, chỉ lưu lại từng tiếng kêu thảm thiết và những tiếng kêu kinh ngạc.

Những người khác cũng không cố gượng, cấp tốc điều động Kim Cương ma điêu xông thẳng lên trên không, đám dơi xông tới không chịu được độ cao, dồn dập thoát khỏi người họ. Lúc này mỗi người trên mặt đều đầy những dấu răng, máu chảy ra, giũ chiến giáp trên người, dơi bên trong rơi ra, có người oán hận nắm lấy bóp chết.