Phi Thiên

Chương 3648: Thất bại thảm hại (1)




Vừa nói đến đây Nam Ba liền tức điên lên, quát:

- Thủ đoạn này người còn chưa chơi đủ ư? Hình như người còn thiếu ta một món đồ đấy?

Chính bản thân Miêu Nghị đều không ngờ sẽ tiến hành một lần giao dịch tương tự nữa cung Nam Ba, gián cách kỳ lại ngắn như thế, báo ứng tới lại nhanh như thế, hắn rất rõ ràng, lần này Nam Ba không khả năng dễ dàng tin tưởng mình. Hắn lật tay cầm ra huyết liên, hà quang rực rỡ trong tay, đương chúng đưa ra cho Nam Ba xem.

Nam Ba hí mắt coi chừng, nói không động tâm là giả, tận mắt nhìn thấy huyết liên, tim gia tốc đập nhanh, nhưng cũng biết phải có mạng mới hưởng thụ được.

Miêu Nghị đưa huyết liên ra, nói:

- Món đồ này cho ngươi, thả người, ta tha các ngươi đi, không thả người, đừng một cái nghĩ sống sót rời đi!

Thấy hắn có thể giao lưu bình thường với mình, Nam Ba ám sử Sách mệnh phạm âm, kết quả phát hiện Miêu Nghị không chịu ảnh hưởng gì, trong lòng buồn bực, quả nhiên đến có chuẩn bị, lúc này mới quát:

- Trước đem huyết liên cho ta!

Miêu Nghị:

- Ngươi tha một người trước!

Lời này vừa nói ra, Bát Giới đột nhiên làm ra một động tác quái dị, không biết muốn ra hiệu gì với bên này, thế là Miêu Nghị gật đầu một cái, nói:

- Để hắn nói chuyện!

Nam Ba nhìn ra ý tư của Bát Giới, gật đầu ra hiệu cho người đang khống chế Bát Giới, kẻ sau buông ra cấm chế, chẳng qua vẫn khống chế Bát Giới.

Bát Giới hô lớn:

- Đại ca, trước thả Mộc Na, trước cứu Mộc Na, trong bụng nàng có hài tử của ta, trong bụng nàng có hài tư của ta a!

Hắn lo sợ Miêu Nghị muốn mình đi qua, để Mộc Na lại làm con tin, hắn biết Miêu Nghị rất có khả năng sẽ làm như vậy.

Mộc Na nghe được, nhìn hắn, chảy ra nước mắt, khóc.

Hài tử? Anh mắt Miêu Nghị định hướng Mộc Na, lại định hướng phần bụng Mộc Na, khóe miệng hung hăng giật một cái, anh mắt nhìn lại hướng Bát Giới giản trực như muốn ăn người.

Nam Ba vẫy vẫy tay, để người dẫn Mộc Na áp đến bên cạnh, vươn tay sờ hướng bụng Mộc Na, y phục bị vuốt xuồng, quả nhiên lộ bụng nho đà lồi ra.

Mộc Na ở trong tay hắn vừa kinh vừa sợ, lẩy bẩy phát run.

Bát Giới giống như điên rồi, giận dữ hét:

- Yêu Tăng, buông tay thối người ra!

Nam Ba không thèm để ý, buông tay, nhìn hướng Miêu Nghị cười nói:

- Trước đem huyết liên cho ta!

Miêu Nghị hướng Mộc Na gật đầu:

- Ngươi trước thả nàng, thứ này ta cho ngươi.

Nam Ba nhếch miệng khẽ cười, vươn tay bắt lại Mộc Na, một bàn tay dán vào sau lưng Mộc Na, mặt đột nhiên phù hiện lệ sắc, pháp lực phún dũng đẩy ra.

Phốc!

Bộ vị tim ngực Mộc Na chợt nổ bung, bạo ra một đoàn huyết hoa.

- Cho ngươi!

Nam Ba thuận thế một chưởng đấy ra Mộc Na, trực tiếp hạ sát thủ với nàng.

Mộc Na hơi giương miệng lên, đôi mắt trừng to, người bay đi ra, bay về phía Miêu Nghị, tầm nhìn dần dần mơ hồ, mơ hồ ra một mảnh rừng rậm rậm rạp xanh tươi, đó là nơi sinh nàng dưỡng nàng, tràn đầy sinh cơ, một khuôn mặt trưởng lão mộc sâm ơ trước mặt nàng, ngồi dưới một gốc đại thụ ôn tồn nói: Thế giới bên ngoài rất hung hiểm, người xấu rất nhiều... Lại phù hiện ra tình hình lúc mới gặp gỡ Bát Giới, nàng nỗ lực quay đầu, muốn nhìn lại Bát Giới thêm lần nữa, nhưng trước mắt toan là một manh hắc ám, không nhìn thấy được bất cứ cái gì, nước mắt óng ánh khe khe từ khóe mắt phiêu hướng tinh không.

Bát Giới kinh ngây ngươi, nước mắt cuồng tuôn mà ra, triệt để thất khống, liều mạng giãy dụa, điên cuồng hét lên:

- Mộc Na! Mộc Na... Yêu Tăng, ta liều mạng với ngươi! Đại ca, giết hắn, giết hắn, đại ca, ta không sống cũng được, giết hắn cho ta, người giúp ta giết hắn, ta cầu ngươi...

Thu chưởng rũ trong tay áo của Miêu Nghị nắm thanh nắm đấm, miệng banh chặt.

Mộc Na phiếu tới, Thanh Nguyệt lóe ra, ôm chặt thân thể mềm nhuyễn của nàng, mắt nhìn lệ ngân trên khuôn mặt tinh trí ấy, tấn tốc làm phép tra tìm, phát hiện Yêu Tăng xuống tay dị thường ngoan độc, không chỉ một chưởng tồi tâm, cả lục phủ ngũ tạng đều cung lúc bị chấn vụn, thảm cảnh trong cơ thể kinh rợn nói không nên lời.

Thanh Nguyệt ôm Mộc Na đến trước mặt Miêu Nghị, khẽ lắc lắc đầu với hắn, tỏ y không cứu được.

Không biết bao nhiêu người đang khe khẽ đánh giá phản ứng của Miêu Nghị.

Miêu Nghị mặt không biểu tình hơi chút gật đầu, nhìn Bát Giới phía đối diện đang điên cuồng hò hét đến tê tâm liệt phế, Thanh Nguyệt thu lại thi thể Mộc Na, đứng tránh sang một bên.

Đám ngươi Tả Nhi cũng kinh ngốc, không ngờ Yêu Tăng Nam Ba không ngờ điên cuồng đến vậy, giao dịch giữ mạng mà cung dám làm như thế.

Không ngờ được rằng, đối với Nam Ba mà nói, có qua một vết xe đổ, hắn căn bản không tin Miêu Nghị có thể dễ dàng bỏ qua mình, mạng Mộc Na, chỉ là câu trả lời đối với nhưng gì Miêu Nghị tự tung tự tác trước đây mà thôi, đó chính là đại gia mà ngươi dám chơi ta!

Nam Ba khẽ mỉm cười vơi Miêu Nghị, nói:

- Người, ta cho ngươi, đồ vật giao cho ta!

Nói rồi một tay keo lấy Bát Giới, trực tiếp khóa chặt yết hầu Bát Giới, khiến Bát Giới không cách nào động đậy, không cách nào gầm rú, bộ dạng như tùy thời sẽ hạ sát thủ.

Bát Giới nước mắt như mưa, hắn thật hối hận, hối hận vì cái gì không tu luyện cho thật tốt.

Miêu Nghị:

- Giết hắn, người cũng đừng nghĩ sống sót rời đi!

Nam Ba cười nói:

- Ngươi có thể thử! Nhanh lên, đưa món đồ kia cho ta!

Miêu Nghị cuối cùng không cách nào trơ mắt nhìn Bát Giới đi chết, tay áo khẽ vung, huyết liên trong tay bị ném ra.

Huyết liên bay lại gần, Nam Ba ngự trảo cách không bắt lấy, đưa huyết liên đặt lên trước mặt tư tế kiểm tra một trận, vì phòng bị Miêu Nghị sử trá, khi tra xem xong, mới hấp thụ vào trong bàn tay, đặt trước mũi ngửi ngửi, lại làm phép hút tới một giọt máu tươi của Mộc Na, giọt máu rơi vào ngó sen bạch ngọc hà quang rực rỡ, tấn tốc bị hút vào.