Phòng Thuật

Chương 3: Chuẩn bị công tác




- Bốp bốp bốp. . .

Trưởng phòng Từ Minh nghiêm chỉnh bước ra từ phòng làm việc, vỗ tay một cái, phấn chấn nói:

- Mọi người dừng tay một chút, tôi có lời muốn nói.

- Còn nhớ rõ sự tình mà tôi nói với mọi người mấy ngày hôm trước không? Công ty chúng ta có một khách hàng VIP muốn tìm một cửa tiệm dùng để làm cửa hàng ăn uống, diện tích 300 - 500 mét vuông, mỗi tháng tiền thuê khoảng mười vạn nhân dân tệ (NDT), lưu lượng người qua lại phải lớn.

Từ Minh thấy Trương Vĩ vừa trở về đến nơi, gật gật đầu rồi tiếp tục nói.

- Vị khách hàng này tuyệt đối đáng tin cậy, hơn nữa bởi vì là khách hàng do công ty giới thiệu, cho nên người nào tìm được nguồn cung nhà một khi ký được hợp đồng rồi, tất cả công lao đều thuộc về người đó, nghe rõ chưa?

Từ Minh hô hào.

Dựa vào tiền hoa hồng thuê phòng một tháng mà tính, khoảng mười vạn NDT một hợp đồng là con số không nhỏ, cứ trích 30% phần trăm mà tính toán, nếu như thực hiện thành công cái hợp đồng này ít nhất có thể có được ba vạn NDT, đối với một nhân viên môi giới mới mà nói mỗi tháng lương căn bản không thể vượt quá hơn 1000 NDT, khiến cho mọi người không thể không hưng phấn.

- Từ ca, anh đã giao việc thì làm sao chúng tôi có thể không nghe! Nguồn cung nhà đã sớm tìm xong rồi, mấu chốt là khách hàng khi nào sẽ đến đây!

Nghe được lời Từ Minh, nhân viên môi giới Quách Bân lộ ra vẻ hưng phấn trên mặt, tranh hỏi trước.

Quách Bân là một nhân viên môi giới bình thường, nhỏ hơn Trương Vĩ một tuổi, có thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn xuất sắc, điểm trừ duy nhất chính là tại thời khắc mấu chốt lại hay nói lắp.

Quách Bân thích xuất hiện với diện mạo bộ dạng lão thành, có lẽ là bởi vì tuổi tác tương đương nên cũng thường đốp chát vài câu cùng Trương Vĩ, cho nên đối với việc Trương Vĩ bị thương cũng không thèm hỏi tới, thậm chí khi nhìn còn có chút hả hê, bất quá lòng dạ của hắn cũng không thực xấu xa lắm.

- Khách hàng sẽ tới ngay, các bạn nhanh chóng hẹn chủ nhà để đến xem phòng, nếu có thể thì xem tất cả phòng đã hẹn trong sáng hôm nay.

Từ Minh nói một cách trịnh trọng

Nghe nói là người thân của lãnh đạo cao tầng trong công ty , mọi người có vẻ đánh giá cao hơn một chút đối với vị khách chưa từng gặp mặt này, nên không đợi Từ Minh thúc giục lần nữa, tất cả đều cầm máy vi tính xách tay của mình lên đối chiếu tin tức chủ nhà phía trên bấm máy gọi điện thoại, lập tức, toàn bộ văn phòng vang lên hàng loạt tiếng bấm máy gọi điện thoại.

- Xin chào, Điền tỷ phải không! Em là tiểu Quách bên Công ty Bất động sản Trung Thông, hai ngày trước em có gọi điện thoại cho chị..

- Ngài khỏe chứ, là Trương tiên sinh phải không! Em là Vương Mẫn bên Công ty Trung Thông, ngài vẫn còn cho thuê cửa hàng phải không?

...

- Thời gian sắp đến rồi, mọi người qua đây, đem các tư liệu về các cửa hàng tìm được báo cáo để tôi tổng kết lại một chút.

Nửa tiếng đồng hồ sau, Từ Minh vừa nói vừa nhìn đồng hồ:

Cách thức của nghề môi giới bất động sản rất thâm sâu, từ bắt đầu tiếp đãi khách hàng đến tiễn khách rời khỏi, mỗi một bước đều có bí quyết cũng như huyền cơ ở trong đó. Ví dụ như lấy việc dẫn khách đi xem nhà mà nói cũng có học vấn rất sâu, nếu như giảng giải hết tất cả mọi thứ một lúc đều nói không xong, chỉ có thể là nhờ vào kinh nghiệm phong phú của nhân viên môi giới đối với tính tình mỗi khách hàng, thấu hiểu mỗi nhu cầu để đưa ra phán đoán chính xác nhất .

Từ Minh ngồi ở hàng cuối cùng, còn mọi người ngồi vây quanh bên cạnh, tùng người bắt đầu báo cáo tài liệu của các nguồn cung nhà, các nhân viên môi giới đều tiếp nhận thông tin, bên cạnh đó cũng phải ghi nhận vào hệ thống dữ liệu nguồn cung nhà của công ti, để nếu như những đồng nghiệp khác có khách hàng, là có thể ngay lập tức tiến hành phối hợp, sau khi ký hợp đồng thành công sẽ ghi nhận lại thành quả của những người có công lao..

Để xúc tiến ký kết một hợp đồng phải dựa trên nhiều phương diện: nguồn cung nhà, khách hàng, chìa khóa; thiếu một thứ cũng không được. Vậy nên ở đây để tính công trạng của một hợp đồng cũng phải dựa theo tỷ lệ phân chia làm chia ba phần, nguồn cung nhà chiếm 20%, chìa khóa chiếm 20%, khách hàng chiếm 60%.

Nhưng mà, mỗi người cũng phải hiểu, công lao của nguồn cung nhà chỉ có thể chiếm 20% tổng công trạng, còn dư lại đều phải phân cho đồng nghiệp cung cấp khách hàng cùng chìa khóa (của nhà cho thuê hoặc bán để mở cửa dẫn đi xem nhà). Nếu không có thu giữ chìa khóa, công trạng của chìa khóa sẽ được gộp vào chung với công trạng khách hàng. Vậy thế nên rất nhiều người có thể có được lợi ích tối đa, do có được tin tức nguồn cung nhà có một không hai, không ghi vào Hệ thống dữ liệu của công ti mà tự mình dẫn khách hàng đi xem nhà, như vậy một khi ký thành hợp đồng người đó sẽ nhận được toàn bộ công trạng.

Vì thế cho nên, một khi đã có khách hàng tốt, Phòng Hữu Hệ Thống của công ti lại không tìm được nguồn cung nhà thích hợp, họ sẽ hỏi thăm những đồng nghiệp, mỗi người hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ có một số nguồn cung nhà độc nhất, đây cũng là một quy tắc ngầm của nghề môi giới bất động sản. Bởi vậy tuy rằng công ty đã có văn bản rõ ràng quy định, nhưng cũng không cách nào cấm tiệt những trường hợp đó.

Quả nhiên, Vương Mẫn, Quách Bân, Trương Vĩ mỗi người đều báo cáo các tin tức nguồn cung nhà, song những tin tức nguồn cung nhà này phần lớn đều không tìm được trong Phòng Hữu Hệ Thống, nhưng mà Trương Vĩ đã sớm chuẩn bị trong máy vi tính xách tay, lần lượt ghi lại những tin tức về nguồn cung nhà này, để sau này khi hắn có những khách hàng thích hợp thì sẽ sử dụng.

- Mọi người hãy suy nghĩ xem còn bỏ sót cửa tiệm thích hợp nào hay không, tốt nhất là ngày hôm nay đều có thể hẹn chủ nhà để xem nhà.

Từ Minh, khép máy vi tính xách tay lại, quét mắt nhìn mọi người hỏi sau khi nghe tất cả báo cáo

- Không có.

Mọi người hoặc là trả lời hoặc là lắc đầu, cũng không ai đưa ra nguồn cung nhà nào mới

- Được rồi, mọi người đều tự ghi vào hệ thống nguồn cung nhàmà mình báo cáo , nên nhớ phân công trạng là dựa theo nguồn cung nhà đã lưu trên hệ thống, nếu như bị người khác giành trước ghi tin tức nguồn cung nhà của mình, hợp đồng ký xong sẽ phân công trạng, anh đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp, vậy nên sau này tìm được nguồn cung rồi thì ngay lập tức phải ghi vào hệ thống, nếu không một khi bị công ty kiểm tra thí điểm ra ai dám giấu phòng nguyên (nguồn cung nhà), lập tức sẽ bị công ty khai trừ, có nhớ hay không?

Từ Minh nghiêm mặt, nói một cách nghiêm túc.

- Vâng

- Đã rõ Từ ca.

Tuy rằng trong lòng mọi người đều có tính toán riêng, nhưng ở mặt ngoài ai nấy đều gật đầu hưởng ứng.

- Tôi đã sắp xếp việc tiếp đãi khách hàng, dẫn khách xem không nên mang nhiều người, tôi, Quách Bân, Vương Mẫn, Trương Vĩ phụ trách dẫn khách hàng xem nhà, Lý Lâm, Vương Kiến Phát hai người ở lại trông tiệm.

Từ Minh đánh giá mọi người, nói.

- Tôi phân công nhiệm vụ như vậy, mọi người có vấn đề gì không?

- Không thành vấn đề, em hoàn toàn ủng hộ.

Quách Bân vỗ bộ ngực nói, có thể cùng khách hàng xem nhà, với hắn tự nhiên là một chuyện tốt đẹp không còn gì bằng.

- Không thành vấn đề.

Vương Kiến Phát cũng lên tiếng, dù sao hắn cũng không có cung cấp nguồn cung nhà, cho dù đi theo cũng là nóng lòng suông mà thôi, ở lại văn phòng nói không chừng còn có thể nhận được khách hàng mới.

- Lý Lâm, em là nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm rồi, tôi không có ở đây mọi việc nhờ em trông chừng một chút.

Từ Minh chỉ chỉ Lý Lâm, dặn dò.

- Từ ca, anh nói gì vậy chứ? Cái gì gọi là nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm vậy. Tôi già chỗ nào?

Nghe được lời Từ Minh, Lý Lâm đem mắt đưa ngang một cái, bỉu môi bất mãn nói.

- Đúng đấy, Lý Lâm còn trẻ trung phong nhã hào hoa, làm sao có thể nói già chứ! Từ ca anh nên kiểm nghiệm lại một chút.

Vương Mẫn che miệng khẽ cười nói

- Cô là nhân viên môi giới cao cấp, không phải nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm, được chưa?

Từ Minh méo một bên, bĩu môi, vừa nói vừa chớp mắt.

- Cái này cũng được, còn dám treo một cái chữ 'Lão' nữa, tôi cho anh thử một chút.

Lý Lâm phất phất tay quả đấm của mình, tỏ vẻ hung tợn uy hiếp.

Vương ca tuổi tác đã lớn, chức vị cao, nghiệp vụ năng lực mạnh, lại có thể hoà mình cùng nhân viên, sở dĩ ở cửa tiệm này anh ta có uy vọng rất cao, mọi người mặc dù là nói giỡn cũng sẽ có chừng mực, chỉ có Lý Lâm là tính tình tùy tiện, từ trước đến nay là có sao nói vậy, đối với Từ ca không sợ hãi chút nào.

Đùa một chút thôi, Từ Minh giải tán mọi người, ai cũng bắt đầu bận rộn công việc riêng của mỗi người hoặc là cùng đợi khách hàng đến. . .

- Tiểu thư, cô khỏe không? Xin hỏi cô là muốn thuê, hay là muốn mua nhà?

Một giờ sau, có một cô gái đi vào Trung Thông môn điếm, Quách Bân ngồi ở trong dãy thứ nhất hai mắt tỏa sáng, vội vàng đứng lên, nghênh đón tiếp hỏi.

Cô gái hơn 20 tuổi, vóc người cao gầy, trên người mặc một chiếc áo T-shirt màu hồng, phía dưới mặc quần jean bó sát có vẻ dáng người yểu điệu, vóc dáng hấp dẫn vô cùng, coi lại dung mạo kiều diễm hơn người, tóc xoăn cuộn sóng ở đầu vai, gò má trắng trẻo, lông mày cong cong, ánh mắt trong suốt, mũi quỳnh thanh tú, gò má phấn nộn lại trên thêm hai lúm đồng tiền trên má, khiến cho người nhìn đều bị nhan sắc của nàng làm cho mê đắm .

- Ngài khỏe chứ, tôi tên là Mộ Dung Huyên, xin hỏi điếm trưởng Từ Minh ở chỗ này phải không?

Mỹ nữ cười chuyên nghiệp, nói một cách thản nhiên.

- Mộ Dung tiểu thư cô khỏe chứ, tôi là điếm trưởng Từ Minh của Trung Thông môn điếm, vừa rồi có cùng cô nói chuyện điện thoại, không nghĩ là cô lại đến nhanh như vậy.

Từ Minh đứng dậy, cũng nghênh đón, cười nói.

- Điếm trưởng Từ Minh, không iết anh có hẹn cửa hàng cho thuê nào chưa?

Mộ Dung huyên mắt đẹp quét qua, hỏi nhẹ nhàng.

- Nhà cô muốn tôi đã hẹn sẵn, có thể đến xem bất kỳ lúc nào. Cô đi đường xa, có muốn nghỉ ngơi một chút ở đây không?

Từ Minh hỏi.

- Không cần, hay là đến xem nhà trước đi.

Mộ Dung Huyên phất phất tay nói.

- Được, vậy đi xem phòng ốc trước vậy

Từ Minh không cao, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén. Anh ta cảm nhận được cô gái Mộ Dung này tuy nói chuyện khách khí, nhưng đó chỉ là biểu hiện ngoài mặt, còn bên trong lại cao ngạo, cho nên chỉ có thể trò chuyện mà không thể thân cận, người như thế kết giao chỉ cần tập trung giải quyết việc công là được, cố ý kết giao ngược lại sẽ làm cho đối phương phản cảm.

Chú thích:

Trích phần trăm cho nhân viên môi giới là tính trên cơ sở tiền phí môi giới (hoa hồng), chứ không phải nhằm vào giá trị của toàn bộ bất động sản bán ra. Ví dụ, phí môi giới thường tính từ 0,5%-2% giá trị căn nhà mua bán, nhân viên môi giới sẽ hưởng từ 10%-60% phí môi giới này tùy công lao đóng góp vào thương vụ mua bán/thuê mướn nhà.